Dụ Dỗ Tiểu Lưu Manh

Chương 13: Sóng Gợn Lăn Tăn




Tiếu Ân hết nói nổi! Một khi nói đến quan hệ với thần linh, cái gì cũng không thể giải thích được.

- Được rồi, đại trưởng lão các hạ, ta chỉ muốn nói một việc. Theo như ta được biết, một khi Ánh Trăng chi nữ xuất hiện và nhận được thần ân, thì các nàng sẽ rời bộ tộc quê hương, trở lại nơi mẫu tinh của Nguyệt Tinh linh.

Tiếu Ân trầm giọng

– Chuyện này ngài biết chứ?

- Biết!

Arnezeder cũng nghiêm túc trả lời

– Đây là ý chỉ của thần, khi người tiên tri của chúng ta nhận được thần ân, đã sớm đoán được kết quả này rồi.

Tiếu Ân nao nao:

- Nếu ngài đã biết một khi Sara đã được thực hiện nghi thức sẽ phải đi, sao còn có thể cao hứng như thế?

Ánh mắt Arnezeder bình tĩnh mà đầy thành kính:

- Tiếu Ân trưởng lão, là một Nguyệt Tinh linh, có thể có được sự đồng ý của nữ thần, quay về trong lòng ngài, là nguyện vọng lớn nhất của chúng ra. Vì sao chúng ta lại không cao hứng?

Tiếu Ân hà miệng, nghĩ tới thái độ của Hi An với cái gọi là Ánh Trăng chi nữ, không khỏi thầm than, đây là một quan niệm khác biệt về căn bản. Với vấn đề này, hắn không thể khai thông được với Nguyệt Tinh linh.

Đổi đề tài, hắn hỏi dò:

- Hôm nay trong hội nghị trưởng lão, ta gặp một vị ma đạo sĩ nhân loại là Griffin các hạ, không biết vì sao người đó lại ở đây

Arnezeder thở dài nhẹ nhẹ:

- Lúc này ta và Mộc Tinh linh liên thủ, ở bên trong khe nứt thời gian tìm được bảo vật của nữ thần ân ban, nhưng lại vướng vào huyết cừu với Huyết Tinh linh. Với tính cách của Huyết Tinh linh, khẳng định sẽ trả thù. Cho nên chúng ta đành phải liên minh với nhân loại trong mấy quốc gia. Griffin các hạ là người phụ trách ma đạo sĩ đóng quân ở đây.

Tiếu Ân khẽ cau mày:

- Ta nhớ Nguyệt Linh linh nhất tộc còn có năm vị đại trưởng lão, hơn nữa còn hơn ba trăm đại ma pháp sư, còn không phòng ngự được trước Huyết Tinh linh sao?

Bà cười khổ:

- Tiếu Ân trưởng lão, Nguyệt Tinh linh chúng ta không chỉ có một chi này đâu.

Hắn lập tức giật mình, thì ra ở nơi khác cũng có bộ tộc Nguyệt Tinh linh, như vậy ba vị Nguyệt Tinh linh đại trưởng lão kia hẳn đang ở nơi khác.

Do dự một lát, hắn hỏi:

- Tổng cộng các người mời bao nhiêu ma đạo sĩ?

- Năm quốc gia, mỗi quốc gia phái hai vị ma đạo sĩ, một đóng ở bộ tộc Nguyệt Tinh linh, một ở bộ tộc Mộc Tinh linh. Hiện giờ Tiếu Ân trưởng lão cũng đến đây, còn có Tyrese các hạ, áp lực của hai tộc chúng ta được giảm nhẹ không ít.

Tyrese quăng một câu bỏ qua, thầm nghĩ ta cũng không phải đến để giúp các ngươi đánh nhau. Tuy nhiên nhìn Tiếu Ân bên cạnh, hắn không nói gì thêm. Dù sao nếu là chân long đại nhân hạ lệnh, thì đừng nói là đánh Huyết Tinh linh, cho dù là đánh cả đại lục phía Nam này, hắn cũng sẽ không do dự nhảy vào.

Tiếu Ân nghĩ một lát, trầm giọng hỏi:

- Hạt giống đất đen?

Arnezeder gật đầu:

- Không sai. Đúng là dùng hạt giống đất đen để trao đổi, cho nên cả năm đế quốc trung – tây đại lục mới đáp ứng phái hai vị ma đạo sĩ tới trợ trận.

Tiếu Ân khẽ gật đầu, năm quốc gia, được tăng thêm mười ma đạo sĩ, đây là một lưc lượng rất mạnh mẽ.

Nếu lại thêm Nguyệt Mộc nhị tộc Tinh linh, bất kể thế nào cũng có thể vững vàng còn hơn Huyết Tinh linh nhất tộc.

Có điều, cái giá hạt giống đất đen phải trả, nghĩ cũng tiếc.

Lòng khẽ động, hắn hỏi:

- Đại trưởng lão các hạ, vì sao ngài không chọn hợp tác với ma pháp công hội? Nếu được họ giúp đỡ, chỉ sợ Huyết Tinh linh căn bản là sẽ không dám đến quấy rối đâu.

- Ma pháp công hôi?

Thần sắc Arnezeder có vẻ lạ, do dự một lát rồi đáp:

- Lực lượng ma pháp công hội quá mạnh, chúng ta không dám tìm bọn họ hợp tác.

Những lời này chân thành vô cùng, nhưng cũng bất đắc dĩ vô cùng.

Tuy nhiên nếu nhớ lại ngày đó trong sân ma pháp tổng công hội nhìn thấy thực lực của một góc băng sơn đó, chắc đủ khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng phải có cái tâm kiêng kỵ.

Hơn nữa Tiếu Ân còn phát hiện, những người ôm cái ý nghĩ này tuyệt đối không ít.

Dường như trừ các pháp sư tại chức ở ma pháp công hội và pháp sư tự do, mấy người pháp sư cung đình, Dida đại tát mãn, Tinh linh đại trưởng lão cũng có cảm giác như thế. Thậm chí khi còn sống ở sa mạc, Hoàng Kim Vương Yidikalun khi đề cao ma pháp công hội, ngôn ngữ cũng e dè thật sâu.

Là lực lượng có sức mạnh cường đại nhất đại lục này, không ngờ sẽ đem lại cảm giác sợ hãi cho người khác như thế. Không thể không nói, ma pháp công hội sau khi trải qua vạn năm phát triển, tuy có thực lực ngạo thị khắp đại lục, nhưng một số phương diện cũng không làm tốt lắm.

Hơi lắc lắc đầu, Tiếu Ân hỏi:

- Huyết Tinh linh bọn họ đã đến chưa?

Trên mặt Arnezeder lập tức có vẻ hồ nghi:

- Thật là kỳ quái. Theo như tính cách của nhóm Huyết Tinh linh này, hẳn là đã sớm tới đây rồi. Nhưng giờ khe nứt không gian cũng đã đóng cửa nhiều năm, bọn họ dường như không có động tĩnh gì. Thật kỳ quái!

- A? Thực lực Huyết Tinh linh như thế nào?

- Rất mạnh. Trong Huyết Tinh linh có tám vị đại trưởng lão, trong đó cũng có một vị cấp bậc cửu tinh. Quan trọng hơn nữa, trong tay họ cũng có siêu cấp thần khí. Như vậy cho dù chúng ta có liên thủ với Mộc Tinh linh cũng không dám nói có thể ngăn cản được sự tấn công của họ.

Bà ta bất đắc dĩ nói

– Liên thủ với Nhân tộc là biện pháp tốt nhất chúng ta có thể nghĩ ra.

Mắt Tiếu Ân hơi sáng lên kỳ lạ:

- Huyết Tinh linh có thần khí gì?

- Nhẫn Huyết Quang Tù cấm

Sắc mặt Arnezeder đầy nghiêm trọng

– Thần khí này, nghe nói ngàn năm truyền kỳ cũng có thể bị giam cầm trọng không gian hệ thần khí. Khi đối đầu với đối thủ, nếu có thêm thần khí này, cho dù là một Thất Tinh ma đạo sĩ cũng có thể buông tay chiến một trận với một Cửu tinh ma đạo sĩ. Mà nếu nó ở trong tay một Cửu tinh ma đạo sĩ…

Lời nói của Arnezeder có hơi chua chát, hiển nhiên là do nghĩ tới sự lợi hại của thần khí này mà lo sợ.

Sắc mặt Tiếu Ân tốt lên một cách kỳ lạ, lập tức nghĩ đến ba cô gái Sara. Các nàng đúng là đã tuân thủ lời hứa, chưa từng nói bí mật mình đã đoạt được nhẫn Huyết Quang Tù Cấm ra. Cho dù Mộc, Nguyệt Tinh linh rơi vào tình huống như lâm đại địch trong suốt mười năm qua, các nàng cũng chưa từng hé răng.

Trong lòng đột nhiên nóng lên, không hiểu sao, trong lòng hắn đột nhiên hiện ra ba bóng hình xinh đẹp ấy, nếu nói không cảm động chút nào thì là nói dối.

Hiển nhiên Arnezeder đang hiểu lầm thái độ của Tiếu Ân, mỉm cười:

- Tiếu Ân trưởng lão, ngài không cần lo lắng. Thông qua người tiên tri, chúng ta đã truyền đạt chuyện này cho nữ thần bệ hạ. Sáu ngày sau, trong nghi thức thần tuyển, hẳn bệ hạ sẽ có thái độ.

- Nữ thần bệ hạ? Nàng sẽ làm thế nào?

- Không biết. Cách làm của nữ thần, chúng ta không thể đoán.

- Vậy còn Mộc Tinh linh?

- Các nàng cũng không được nhận thần ân.

Trong âm thanh Arnezeder mang thêm vài phần ngạo khí

– Trong phần đông chủng tộc Tinh linh, Nguyệt Tinh linh chúng ta là tộc Tinh linh duy nhất được nhận thần ân. Tin tức này nếu truyền ra ngoài, Huyết Tinh linh nhất tộc khẳng định sẽ không dám đến khiêu khích nữa.

Tiếu Ân bừng tỉnh gật đầu, trách không được các nàng coi trọng nghi thức thần tuyển sáu ngày sau như thế, nhưng trước đó phải phong tỏa tin tức. Bởi vì như lời bà nói, sau sáu ngày nữa, sau khi nữ thần Ánh Trăng giáng lâm, dành cho các nàng một Ánh Trăng chi nữ được thần tuyển và mười hai vị thần tuyển hộ vệ, đừng nói là Huyết Tinh linh nhất tộc không dám trêu chọc các nàng nữa, cho dù là ma pháp công hội trên đại lục có thực lực khủng bố làm người ta run sợ cũng không có khả năng trong một thời gian ngắn có hành động gì đó nhắm vào Nguyệt Tinh linh.

Bởi vì đây là chủng tộc duy nhất trong hơn vạn năm qua được thần linh chú ý tới, không có một thế lực nào dám làm địch của chủng tộc này.

- Được rồi, ta rất mong nghi thức thần tuyển được thành công hết thảy.

Tiếu Ân dào dạt mừng vui.

Arnezeder cười sung sướng, nụ cười tràn đầy tự tin.

Đột nhiên Tiffany lên tiếng:

- Tiếu Ân trưởng lão, Nguyệt Tinh linh trên đại lục tổng cộng có gần năm mươi vạn nhân khẩu, có thể trở thành ma pháp sư hoặc ma cung thủ cũng có một phần mười. Nhưng vì thể chất đặc thù của Tinh linh nên muốn tiến xa hơn một bước sẽ càng khó khăn hơn nhân loại. Mà ngài là một trong các trưởng tộc của bản tộc, chuyện này, ngài cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được.

Tiếu Ân bật cười, hắn lập tức chú ý tới, bất kể là Arnezeder hay Tiffany, trong mắt họ đều rực lửa, cũng may trước khi tới đây hắn cũng có suy nghĩ như vậy.

- Tiffany trưởng lão, đối với sự phát triển trong tương lai của bản tộc, Tiếu Ân tự nhiên sẽ tận chút khả năng kém cỏi của mình.

Dừng một lát, nhìn hai đôi mắt vừa nóng bỏng vừa vội vã, hắn nói tiếp

– Như vậy đi, ngài có nhớ có lần ta cho ngài một danh sách tài liệu?

- Đương nhiên.

Tiffany vội vàng đáp

– Danh sách này luôn luôn ở trong đầu ta, vĩnh viễn không quên.

- Tốt, cứ căn cứ theo danh sách đó chuẩn bị đi. Trong sáu ngày, các người chuẩn bị bao nhiêu tài liệu, ta sẽ giúp các người chế tác bấy nhiêu thánh địa tu luyện. Cái này có thể được đấy.

Tiếu Ân cười có vẻ đắc ý, Nguyệt Tinh linh nhất tộc là một đại tộc, việc chuẩn bị mấy thứ tài liệu này cũng không phải việc gì khó.

Nhưng chỉ trong sáu ngày ngắn ngủn muốn chuẩn bị nhiều tài liệu phức tạp như thế cũng không phải một chuyện đơn giản. Cho dù là không có sự kiện nghi thức thần tuyển sáu ngày sau ảnh hưởng, Tiếu Ân đoán tới lúc đó có được phần tài liệu cũng không tồi rồi.

Mà lúc này lại là thời gian quan trọng, khẳng định bọn họ sẽ không phái toàn bộ lực lượng ra tìm được hết ba, năm phần tài liệu cũng là cực hạn.

Để lại cho Nguyệt Tinh linh nhất tộc ba đến năm thánh địa tu luyện, dưới bất kỳ phương diện nào, mình cũng không phải là ngoại tộc trưởng lão vô dụng của bọn họ rồi.

Không ngờ sau khi nghe hắn nói, hai vị trưởng lão lập tức tỏ ra hưng phấn vô cùng, ngay cả lão luyện thành thục như Arnezeder cũng còn thế.

Trong bụng Tiếu Ân đã mơ hồ cảm thấy có gì không ổn rồi, dường như hắn đã rơi vào một cái bẫy thật lớn.

Arnezeder chậm chậm đứng lên, vái Tiếu Ân một cái thật sâu:

- Tiểu Ân trưởng lão, ta đại diện cho Nguyệt Tinh linh nhất tộc cảm tạ sự hào hiệp của ngài.

- Không cần khách khí.

Tiếu Ân vội vàng đưa tay

– Ta còn chưa kiến tạo đâu, các người nhanh đi kiếm tài liệu đi.

Hai Tinh linh nữ tử liếc nhau một cái, trong mắt đều nồng đậm ý cười.

- Tiếu Ân trưởng lão, nếu không ngại mời ngài theo chúng ta.

Trong lòng Tiếu Ân khẽ run, đột nhiên trong đầu hắn nhảy ra một ý nghĩ, không lẽ mấy Tinh linh đó đã chuẩn bị hết tài liệu rồi sao?

Theo Arnezeder và Tiffany rời phòng, đi theo một con đường sạch sẽ trong rừng cây, bọn họ đi qua gần như non nửa bộ lạc, cuối cùng mới dừng trước một cây đại thụ.

Các phiến đại thụ ở đây đều có một đặc điểm chung, đó là lớn vô cùng, nhưng lại héo khô toàn bộ.

Chẳng qua đó là những đại thụ đã mất đi năng lượng sinh mạng, nhưng không hiểu sao vẫn còn đứng vững thẳng tắp ở đây, dường như một vết gãy cũng không có.

Tiếu Ân khẽ lắc đầu. Đã lĩnh hội được tay nghề trồng cây của Tinh linh thì bất kể nhìn thấy cây cối kiểu gì trong rừng dường như cũng không phải điều bất ngờ.

Arnezeder vừa tới đây, xung quanh có tới ít nhất trên trăm Tinh linh chào bà.

Trong đó không ngờ có tới ba Tinh linh đã đạt tới cấp bậc đại ma pháp sư, bởi vậy có thể thấy được, lực lượng phòng hộ ở nơi này mạnh đến thế nào.

Arnezeder phân phó người đứng đầu mấy câu, người nọ kinh ngạc liếc Tiếu Ân một cái, trong ánh mắt nhanh chóng nhìn thấy một tia vui mừng.

Trong lòng Tiếu Ân cũng giật một cái. Sắc mặt cũng trở nên bất an.

Tên Tinh linh kia đi vào trong trung tâm khô thụ, không biết hắn mở ra cơ quan gì, cảnh sắc trước mắt lập tức có biến hóa.

Trung tâm khô thụ hiện ra một cửa động cực lớn, trong động đó, đều là các tài liệu ma pháp đã qua sơ chế.

Nhìn qua đống tài liệu đó, sắc mặt Tiếu Ân đại biến.

Các bắp cơ trên mặt hắn cố gắng động đậy:

- Đó đều là tài liệu sao?

- Đương nhiên!

Tiffany có vẻ khá đắc ý:

- Chúng ta đã bắt đầu thu thập những tài liệu đó từ sớm. Dựa theo danh sách của ngài, trong hai năm nay, nơi này chuẩn bị được ít nhất một trăm phần tài liệu. Hy vọng trong sáu ngày ngài có thể kiến tạo tất cả chỗ đó thành thánh địa tu luyện.

Đầu Tiếu Ân ong ong. Sáu ngày, một trăm phần…

Đối mặt với hắn, Tiffany từ trước tới bây giờ vẫn là một pháp sư anh minh pháp sư theo lời sư phụ Maren, không ngờ cũng có lúc ăn sạch không nhả chút xương như vậy!

Sáu ngày trôi qua cực kỳ nhanh, đặc biệt là khi tiến nhập toàn bộ tinh thần và thể xác, cảm giác thời gian này lại càng phi thường nhanh, dường như nháy mắt đã trôi qua.

Trong vòng sáu ngày ngắn ngủn đó, Tiếu Ân gần như dùng hết tất cả thời gian mình có để kiến tạo thánh địa tu luyện.

Để có hiệu suất nhanh hơn, thậm chí hắn còn cố ý bắt Kim quay về một lần, đem Mary có năng lượng hoàng kim tới.

Dưới sự liên thủ của Mary và Hoàng Toàn Phong, Tiếu Ân mới có thể kích phát thành công tất cả thánh địa tu luyện.

Thực ra thánh địa tu luyện mà Tiếu Ân kiến tạo lần này và cái ở giữa thành Bahia là vô cùng giống nhau, đặc biệt là sau khi dựng tuyến lộ thành công, còn cần phải có điều kiện đặc thù là sử dụng năng lượng hoàng kim để kích phát.

Tuy rằng David Kirby đã giao cho Sloppy Burger một phần lộ tuyến của thánh địa tu luyện mà Tiếu Ân để lại, nhưng là dưới tình trạng khuyết thiếu năng lượng hoàng kim, Tiếu Ân cũng không nghĩ rằng ma pháp công hội có thể phục chế ra được.

Dù sao hệ năng lượng Hoàng kim trừ Mary, Tiếu Ân chỉ nhìn thấy trên người bộ tộc Hoàng Kim. Mà với thái độ của Hoàng Kim Vương Yidikalun với ma pháp công hội, gần như không có nhiều khả năng sẽ ra tay tương trợ.

Trình tự dựng thánh địa tu luyện cũng không phải quá phức tạp, mà sở dĩ Tiếu Ân dốc sức hoàn thành, kỳ thật là xem cái tình ba cô gái Sara bất kể thế nào cũng không nói chuyện mình đoạt được nhẫn Huyết Quang Tù Cấm ra một phân, mới tận lực mà làm như thế.

Nếu có thể chế tạo ra hai, ba mươi thánh địa tu luyện cho Nguyệt Tinh linh hẳn là mới có thể nói là ổn được.

Còn một trăm…

Đừng nói là Tiếu Ân, cho dù là đám người Tiffany cũng biết đấy là chuyện không có khả năng.

Một ngày dựng năm, sáu cái thánh địa tu luyện đã là cực hạn của hắn rồi, nhưng trong quá trình kích phát cũng gặp một chút phiền toái.

Khả năng khống chế năng lượng hoàng kim của Mary đã đạt tới một mức độ cực kỳ cao minh, mỗi phân lực lượng nàng đều có thể dùng đúng điểm mấu chốt, cho nên khi kích phát thánh địa tu luyện, nàng làm chủ đạo tuyệt đối.

Về phần Hoàng Toàn Phong, tuy có thể nói là có năng lượng hoàng kim cường đại nhưng vấn đề là, nó còn rất nhỏ.

Bấm tay mà tính, từ khi sinh ra ở đảo Vong Linh, cho tới giờ cũng chưa đến một năm, hơn nữa không biết có phải khi sinh ra hấp thu quá nhiều năng lượng vong linh hay không, nó thích không gian ngủ đông dị thường.

Vì thế, cho dù là có được năng lượng hoàng kim hùng mạnh, nhưng thiếu sự rèn luyện nên tác dụng lớn nhất của nó là phóng thích một năng lượng hoàng kim thật lớn giúp những người khác khôi phục và chữa thương.

Nhưng muốn tập trung năng lượng vào một điểm, và kích phát thành công ma pháp trận, nhỏ tuổi như Hoàng Toàn Phong không đủ khả năng.

Dưới tình huống như thế, khi ma lực của Mary tiêu hao hầu như không còn, thì Hoàng Toàn Phong cũng chỉ có thể dựa vào vai nàng yên lặng mà chờ đợi.

Vấn đề này, ngay hôm sau cũng đã thể hiện rất rõ rệt, tuy nhiên ngay cả Tinh linh nhất tộc ngoài việc cung cấp một ít ma hạch giúp nàng mau chóng khôi phục ma lực cũng không có cách nào xử lý.

Sau khi gặp tình huống này, Tiếu Ân hung hăng vỗ trán, lấy ra một ma pháp lục thư từ trong người.

Đây là thứ ngày xưa Harrison tặng, trên đó ghi phương pháp luyện chế một loại nước thuốc.

Chính là sử dụng hỗn hợp nước bọt hoàng kim sa trùng và một ít dược phẩm luyện kim thuật là có thể có được một loại nước thần kỳ có thể khôi phục tức khắc tất cả ma lực.

Đương nhiên, nước thuốc này cũng không phải toàn năng.

Trong ma pháp lục thư có ghi rất rõ ràng, loại nước thuộc này bị hạn chế cấp bậc, nếu là pháp sư bậc cao dùng thuốc này thì công hiệu sẽ suy giảm.

Nếu nói hoàng kim sa trùng là ma thú gần cấp bốn, nước bọt của nó cũng chỉ có thể khiến cho một đại ma pháp sư gần cấp Tứ tinh có thể khôi phục toàn bộ ma lực. Nếu là Ngũ tinh đại ma pháp sư, nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục gần một nửa đã không sai rồi. Hơn nữa, cấp bậc càng cao càng không thể sử dụng loại nước thuốc này. Nếu là ma đạo sĩ dùng nước thuốc từ nước bọt của hoàng kim sa trùng gần cấp bốn thì ngay cả một chút xíu ma lực cũng đừng mơ khôi phục được.

Nhưng lúc này cấp bậc của Hoàng Toàn Phong đã vượt rất xa mẫu thân nó, đạt tới cấp tám khủng bố rồi.

Cho nên nghĩ tới việc sau này dùng nước bọt của nó làm nước thuốc, Tiếu Ân và Tyrese hai người nhìn mà thèm không ngớt.

Uống một phần nước thuốc này có thể khôi phục một nửa ma lực trong nháy mắt đó. Ở thời khắc mấu chốt, tuyệt đối là chí bảo bảo mệnh, sẽ không có bất cứ kẻ nào ghét thứ này.

Thực ra, lúc trước khi đám Harrison hào phóng trao hoàng kim sa trùng cho Tiếu Ân, cũng thật chưa bao giờ ngờ tới, một quả trứng bị mất của hoàng kim sa trùng của Harrison lại có khả năng tiến tới cấp tám.

Mẹ của quả trứng sa trùng này mới chỉ có cấp bốn mà thôi, sau khi mất đi phần năng lượng được cấp bởi Harrison và tam đầu lang Cruyff, sa trùng này cho dù có ấp trứng nở ra con thì nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến ma thú cấp ba cũng là phi thường giỏi rồi.

Nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp, Hoàng Toàn Phong vừa mới sinh ra đã gặp được lão già Hắc Long Vương, đồng thời trên người lão còn có hơn trên trăm vong linh ma hạch cao cấp. Tuyệt vời hơn nữa là, lão già này với kiến thức rộng rãi, tri thức uyên bác mới có thể hiểu được việc lợi dụng Hoàng Toàn Phong mới sinh, cho nó hấp thu ma lực vong linh trong ma hạch dựa theo dẫn dắt của Tiếu Ân.

Kết quả cuối cùng, chính là mối quan hệ của Tiếu Ân và Hoàng Toàn Phong trở nên cực kỳ thân mật, mà Hoàng Toàn Phong lại là gặp họa đắc phúc, không những biến thành hoàng kim sa trùng biến dị, còn nhảy lên làm ma thú cấp tám đứng đầu.

Nếu đám người Harrison sớm biết Hoàng Toàn Phong có thể biến thành ma thú cấp tám lợi hại như thế, thì có chết cũng sẽ không đưa con hoàng kim sa trùng nhỏ này cho hắn.

Dù sao nước bọt của hoàng kim sa trùng cấp ba thì ngay cả ma lực của đại ma pháp sư cũng không thể bổ sung, càng không cần nói đến cấp bậc ma đạo sĩ.

Sau khi nghĩ thông hết những điều đó, Tiếu Ân không khỏi thổn thức không ngừng. May mắn Hoàng Toàn Phong đi theo mình, nếu không cả đời này sẽ phải vất vả nhiều.

Sửa lại một chút ma pháp lục thư, Tiếu Ân lập tức kính nhờ Tinh linh nhất tộc tìm kiếm mấy dược phẩm luyện kim thuật thích hợp.

Một bộ tộc Tinh linh có hai mươi vạn nhân khẩu, trong đó có năng lực ma pháp cao tới ba vạn có thừa, luyện kim thuật sĩ tuy hiếm thấy nhưng trong ba vạn này có lẽ cũng tìm được một trăm bảy, trăm tám chục.

Trong đó có mười thậm chi còn là đỉnh cấp tam tinh, còn có một đại ma pháp sư luyện kim thuật cấp bậc tứ tinh.

Mấy thứ dược phẩm Tiếu Ân nêu ra cũng không tính là phức tạp, bọn họ mất nửa ngày cũng thu về hơn trăm phần.

Vì thế Tiếu Ân bắt đầu bóc lột Hoàng Toàn Phong.

Hoàng Toàn Phong bày ra thực thể, là một con bướm lớn đến năm mươi cm.

Nhưng điều khiến cho Tiếu Ân không thể tưởng tượng được là, trong một ngày, Hoàng Toàn Phong chỉ nhổ ra được có ba giọt nước bọt.

Xem bộ dáng nó như thể sắp nhổ ra cả mật đắng ấy, cho dù Tiếu Ân nhẫn tâm cũng không thể ép nó thêm được.

Đến lúc này hắn mới biết được loại nước thuốc khôi phục cường đại nay kỳ thật cũng không dễ dàng chế thành, vì nguyên vật liệu thực sự rất khó có thể có.

Xem Hoàng Toàn Phong mỗi ngày liều mạng nhổ tính ra cũng chỉ có ba giọt nước bọt, thì mỗi ngày chỉ có được bất quá ba phần nước thuốc mà thôi.

Tuy nhiên, chính ba phần nước thuốc này đã khiến cho cả tộc Nguyệt Tinh linh đều đỏ mắt không xong.

Dù sao đây chính là thứ nước thuốc thần kỳ có thể phát huy tác dụng ngay lập tức, hơn xa ma hạch cao cấp, ngay cả tử kim thạch Tiếu Ân thu thập được cũng không sánh bằng được.

Lại càng khó hơn, là hoàng kim sa trùng này không ngờ là ma thú cấp tám, cho dù là Bát tinh ma đạo sĩ cũng có thể bổ sung toàn bộ ma lực ngay lập tức. Đây mới là điểm mấu chốt.

Bốn ngày còn lại, Tiếu Ân luyện chế thành công mười hai phần nước thuốc, lưu lại cho mình một nửa, còn lại đưa cho Arnezeder một nửa.

Tuy nhiên vì sáu phần nước thuốc này, Tinh linh nhất tộc cũng phải phải trả cái giá một ngàn phần luyện kim dược, cũng đủ để cho hắn trong một năm không phải phát sầu vì thứ này.

Sáu ngày sau, đám người Tiếu Ân cuối cùng cũng kích phát được ba mươi thánh địa tu luyện, thành tích này khiến tất cả mọi người trong Tinh linh nhất tộc phải vạn phần vừa lòng, thậm chí tuyệt đại bộ phận Tinh linh trưởng lão còn đồng tâm đề xuất, để cho Tiếu Ân trực tiếp đảm nhiệm vị trí ngoại tộc đại trưởng lão.

Sáu ngày sau, Tiếu Ân nhìn nhóm Nguyệt Tinh linh này hứng trí bừng bừng thu xếp một vùng lớn chuyên để an trí thánh địa tu luyện, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác tự hào. Đương nhiên, trong sáu ngày này, thu hoạch lớn nhất của Tiếu Ân là có thể luyện chế được nước thuốc này.

Có kinh nghiệm hôm nay, Tiếu Ân đã quyết định, mỗi ngày đều phải ép Hoàng Toàn Phong nhổ ra được ba giọt nước bọt, dù sao thì như thế nước thuốc tuy không nhiều, nhưng cũng sẽ không có người ngại ít.

Sau khi an bài thỏa đáng hết thảy, Arnezeder tự mình đến mời Tiếu Ân hạ cố đến Tế Đàn thần thánh của Nguyệt Tinh linh nhất tộc.

Hắn hiểu ngay, nghi thức người được thần lựa chọn sắp bắt đầu rồi.

Mọi người cùng nhau đi tới giữa bộ tộc, ở giữa là một cay đại thụ to nhất cao nhất, làm người ta không dám nhìn lên.

Mà Tế Đàn lớn nhất Nguyệt Tinh linh nhất tộc, ngoài dự đoán của mọi người, ở ngay trên cây đại thụ cao nhất.

Khi đám người Tiếu Ân bay đến giữa đại thụ, bọn họ mới phát hiện, ở giữa cây đại thụ này, mặt trên cành lá phân nhánh có một nửa hướng ra ngoài, còn một nửa lại quỷ dị quay vào trong.

Ở đoạn cao nhất, cành lá bung ra như một đóa hoa nở rộ, phân ra vô số nhánh, trên mỗi phân nhánh đều đứng một Tinh linh dáng vóc tiều tụy. Chỉ nhìn bằng mắt thường ít nhất cũng phải đến hàng vạn.

Ngoài cây đại thụ này, xung quanh còn có một vài cái cây thật lớn, trên những cái cây đó cũng có phân nhánh, tuy không to bằng cây đại thụ trung ương, nhưng cũng có thể chịu được sức nặng của một người.

Nhìn từ đỉnh thụ, bốn phía rậm rạp đều là nhánh cây thô to, mà trên mỗi phân nhánh thô to cũng có một Tinh linh đứng. Tiếu Ân đảo mắt qua, những người này không được hai mươi vạn thì ít nhất cũng phải được mười lăm vạn trở lên.

Phỏng chừng trừ những lão nhân trẻ con không trèo cao được và các Tinh linh phụ trách thủ vệ ở ngoài, tất cả Tinh linh có thể điều động đều lên đây.

Một đám người khổng lồ như thế đủ để chứng minh vị trí của nữ thần Ánh Trăng trong bộ lạc Nguyệt Tinh linh cao đến như thế nào.

Ngoài những phân nhánh đó, một nửa cành lá của đại thụ cao nhất đến đoạn giữa bắt đầu uốn về trung tâm, cuối cùng hợp thành một bình đài màu xanh thật lớn bằng cành cây.

Từ dưới mặt đất nhìn lên, phi thường giống một cái nón xanh, khiến trong lòng Tiếu Ân xôn xao một lúc.

Trên bình đài màu lục đó là một diện tích lớn không tưởng được, cho dù là trên vạn người đứng trên đó cũng chẳng cảm thấy chật chội chút nào.

Tuy nhiên, lúc này, trên bình đài, chỉ có ngàn người lẻ loi đứng đó, có vẻ vắng vẻ dị thường.

Bất kể là khách quý tới xem lễ, hay với tư cách là ngoại tộc đại trưởng lão Nguyệt Tinh linh nhất tộc, Tiếu Ân đều có tư cách lên tòa bình đài này.

Quả nhiên, dưới sự dẫn đường của Arnezeder, bọn họ thuận lợi đi thẳng lên bình đài.

Tuy chỉ có mấy cành lá quấn lại mà thành, nhưng bình đài này thực sự là vững chắc ngoài sự tưởng tượng của hắn.

Ở đây, Tiếu Ân có thể cảm thấy một tia khí tức của thế giới thụ rất mỏng, nhưng tuyệt đối là có tồn tại.

Hắn mơ hồ cảm thấy, cây đại thụ vĩ đại này thật kỳ dị, nên có chút quan hệ với thế giới thụ, nhưng nhiều nhất chỉ là có chút quan hệ thôi, vì với cường độ khí tức mà nói, so với thế giới thụ chân chính thì còn kém xa.

Hai chân chạm tới trên bình đài, cảm giác giống như bước lên một cái đệm to, vừa mềm vừa cứng, phi thường thoải mái.

Hơn nữa, trên bình đài, rất nhiều chỗ có ghế băng vừa phải.

Ghế băng này thật tinh xảo, rõ ràng được làm từ tay các đại sư, hơn xa ghế băng rác rưởi Maren sư phụ chế tác.

Hơn nữa, những cái ghế băng này không những có thể di động, cũng có thể cố định ở bất cứ chỗ nào trên bình đài, xét về sự thuận tiện, vô cùng thích hợp với đặc tính của Tinh linh nhất tộc.

Đám người Tiếu Ân bước vào bình đài, lập tức được vô số ánh mắt nghênh đón.

Bị siêu ánh mắt của mười vạn người nhìn chăm chú, rất ít ai có thể thản nhiên.

Mặc dù Kim có thể miễn cưỡng giữ được vẻ bình tĩnh trong mọi trường hợp, nhưng khi đó trong ống tay áo hắn lại hơi run lên kích động, còn Mary thì mặt trắng bệch, ánh mắt chăm chú săm soi mũi chân, dường như không dám rời ra.

Tuy nhiên, tiểu hồ ly đã đội lại mặt nạ Tinh linh và cửu cấp á long Tyrese tập mãi cũng thành thói quen, chẳng có đến nửa điểm thái độ không thích ứng.

Tiếu Ân thầm cười khổ, hai người này, một là vốn là đại minh tinh được vạn người ngưỡng mộ ở Lang Nhân quốc, người kia là đại ca hô mưa gọi gió ở phía nam đại lục, tất nhiên sẽ không cảm thấy luống cuống dưới tình cảnh này rồi.

Nhưng Tiếu Ân không giống, bất kể là kiếp trước, đều chưa có kinh nghiệm được người ta chăm chú săm soi như thế này bao giờ.

Cho dù là trên đại quảng trường đế quốc Lang Nhân, chống đỡ năm vạn người cũng đã là đỉnh cao lắm rồi, hơn nữa khi đó là Tiếu Ân và Holyfield đang trong trận chiến sinh tử, tất cả lực chú ý của hắn đều tập trung trên vương tử Sư Tâm, tất nhiên sẽ không rảnh quan tâm đến chuyện khác.

Nhưng lúc này thì không giống như thế, thân là khách quý tới xem đại lễ, ánh mắt của hơn mười vạn người gần như chăm chú nhìn mình, loại áp lực này quả thật không thể so sánh với trước kia. Tiếu Ân thậm chí còn có thể cảm nhận được một loại năng lượng kỳ dị phiêu động trong không khí.

Không phải là người đã từng trải qua cảm giác này tuyệt đối không thể tưởng tượng được áp lực khổng lồ trong đó, loại áp lực này đủ để biến một người bình thường trở thành ngu ngốc ngay tại chỗ.

May mắn, Tiếu Ân dù sao cũng không xem như người thường, sau khi hơi đỏ mặt, lập tức đã khôi phục lại thái độ bình thường, đồng thời, động tác cũng trở nên tự nhiên thoải mái dị thường, trên mặt cũng mang một vẻ tươi cười không chút dao động rụt rè, không chút luống cuống, ngược lại lại giống như một siêu cấp đại quý tộc đi thị sát lĩnh dân của mình, tràn đầy một vẻ cao cao tại thượng.

Tất cả mọi người thấy hắn cũng đều thầm than trong lòng, cũng chỉ có nhân vật trác tuyệt không sợ hãi được ngưỡng mộ mới có thể thăng lên ma đạo sĩ khi tuổi còn trẻ như thế.

Chỉ có điều,không ai biết, đây cũng không phải là công lao của Tiếu Ân, mà là nhờ Nhất Hào hợp thể, sau khi bắt chước động tác của một vài quý nhân, mới có thể qua mắt được đám Tinh linh săm soi này.

Đám người Tiếu ÂN ngồi cũng rất gần Arnezeder, bởi vậy cũng có thể thấy được sự cảm kích và tôn kinh của các Tinh linh đối với bọn họ.

Tuy nhiên hắn cũng hiểu được, các Tinh linh này làm như thế, hoàn toàn là xem vào mặt mũi mình tu luyện ra ba mươi cái thánh địa tu luyện. Bất kể ai tặng cho Nguyệt Tinh linh nhất tộc một đại lễ như thế đều có tư cách ngồi trên này.

Tiếu Ân ngồi ở phía nam bình đài, nơi này cũng chỉ có một ít người.

Hơn ba trăm trưởng lão Tinh linh kia cơ bản đều xuất hiện ở đây. Giờ phút này, thái độ của các trưởng lão Tinh linh đó đối đãi với Tiếu Ân không hoàn toàn khác hẳn, nhưng có vẻ thân thiết hơn rất nhiều, vẻ mặt tươi cười cũng nhiều hơn rất nhiều.

Ở giữa bình đài là hơn năm trăm Tinh linh ngồi xếp bằng.

Các Tinh linh đó đều có một điểm chung đặc thù, đều là các thiếu nữ xinh đẹp.

Ngay cả ở trong tộc Tinh linh trước nay vẫn trứ danh xinh đẹp, những người này cũng vẫn có dung mạo vượt xa tiêu chuẩn bình thường. Hơn năm trăm thiếu nữ xinh đẹp đã trải qua tuyển chọn tinh tế tập trung ở một chỗ, sự tấn công thị giác mãnh liệt thế này có thể làm cho bất cứ kẻ nào cũng nhiệt huyết sôi trào.

Tuy nhiên, ngay cả tất cả các nàng cộng lại cũng trở nên ảm đạm trước dung nhan một người đứng trước kia.

Tinh linh đứng trước đó chính là Sara mà Tiếu Ân ngoài miệng không nói trong lòng xôn xao.

Lúc này nàng mặc một chiếc áo khoác màu xanh nhạt, khuôn mặt dường như đã được trang điểm nhưng vẫn ẩn ẩn một màu xám trắng. Nhan sắc kia có một cảm giác ôn nhã giống như bìa ngoài một cuốn sách màu xanh lam đầy xinh đẹp.

Trong đầu Tiếu Ân chợt lóe lên một tia sáng, theo như miêu tả trong truyền thuyết, nữ thần Ánh Trăng như một vị nữ thần tri thức uyên bác.

Điều này, Tiếu Ân tuyệt đối không hoài nghi, bởi cứ từ Hắc Long Vương mà nhìn cũng thấy được, cho dù là rồng rắn, sống lâu lâu một chút cũng sẽ trở nên uyên bác, mênh mông như biển rộng.

Huống chi là một lão thái bà sống thật lâu. Nếu bà ta không có tri thức uyên bác, Tiếu Ân mới thấy kỳ quái.

Áo khoác trên thân Sara được cắt rất vừa vặn, khiến cho nàng trở nên lớn hơn mà vẫn cân đối, đầy đặn mà vẫn không mất đi dáng người hoàn mỹ không tỳ vết.

Khuôn mặt nàng như bạch ngọc tinh công điêu khắc mà thành, trắng nõn, mỡ màng, sáng lung linh, mà lại rực rỡ một quang hoa đoạt nhân. Lúc này, nàng xinh đẹp như thế, khiến cho ngay cả Juliana bên cạnh Tiếu Ân cũng không kìm nổi phát ra một tiếng đố kỵ.

Tiếu Ân buồn cười nhìn vào mắt Juliana, tuy nhiên, trong trường hợp này, hắn cũng không có động tác gì quá khích. Dù sao hơn mười vạn đôi con mắt cũng không phải mù, hắn cũng không muốn làm chim đầu đàn đâu.

Ánh mắt rời khỏi Sara tiếp tục tìm tòi trong đám người, đột nhiên hắn mở to hai mắt thất thanh hỏi:

- Arnezeder đại trưởng lão, vị này dường như là Betty ma pháp sư?

Arnezeder khẽ cười:

- Đúng thế, nàng chính là đệ tử đắc ý nhất của Tiffany, Betty ma pháp sư.

Khóe miệng Tiếu Ân giật giật, hồ nghi hỏi lại:

- Nếu ta nói không nhầm, dường như Betty cũng không phải Nguyệt Tinh linh, nàng phải là nhân loại hàng thật giá thật mới phải chứ.

- Nàng là nhân loại.

Arnezeder bình tĩnh trả lời

– Nhưng là nhân loại tín ngưỡng nữ thần, Nguyệt Tinh linh chúng ta lấy lòng dạ rộng rãi mà tiếp nhận nàng, vì thế nàng có thể trở thành một trong những người hầu của nữ thần.

Ánh mắt Tiếu Ân lập tức trở nên cực kỳ cổ quái, không thể tưởng tượng được. Arnezeder chẳng những có được thực lực cường đại, ngay cả làm một gã thần côn (giả thần giả thánh) cũng tuyệt đối đủ tư cách!

Khẽ gật đầu, hắn cười khổ:

- Bảo sao, ngay cả Petty và Betty, các người cũng đều chiêu về đây. Hóa ra để cho các nàng tham gia nghi thức này.

- Đúng vậy.

Arnezeder cảm khái

– Thực ra hai người các nàng có khả năng được nữ thần lựa chọn rất lớn, cho nên chúng ta mới có thể an bài cho các nàng tham gia.

Tiếu Ân nao nao hỏi:

- Làm sao ngài biết?

- Bởi vì trong khe nứt thời không, các nàng có biểu hiện rất tốt.

Arnezeder cười nhẹ

- Có thể ngài còn không biết, Nguyệt, Mộc Tinh linh chúng ta có thể thành công có được ân ban của thần linh ở nơi đó, chính là công lao của ba người Sara và các nàng đó.

Trên mặt Tiếu Ân lập tức lại hiện ra một kia cổ quái. Hắn thầm nghĩ, cái thứ trong tay ba người này là do ta giúp đoạt lấy, là ta hộ tống các nàng đưa ra ngoài khe nứt. Nếu ta không nói, thực sự không ai biết.

Tuy nhiên ngoài mặt hắn vẫn ừ ừ a a, dường như là lần đầu tiên được nghe chuyện này vậy.

Hơn mười vạn tinh linh lẳng lặng ngồi trong rừng rậm thật lớn, trừ phía Tiếu Ân thi thoảng có phát ra một chút thanh âm, giữa trời cao chỉ còn tiếng gió không ngừng gào thét bên tai.

Ngồi ở đây suốt mấy giờ, Tiếu Ân cảm thấy mặt mình hơi tê tê.

Hơn nữa, lúc này, trên bình đài, gã mặt trời độc ác không lưu tình chút nào không ngừng chiếu xuống, thật sự khiến cho người ta không yên được.

Đảo mắt nhìn xung quanh, hắn nhận ra ngoại trừ mấy người bọn hắn, gần như tất cả Tinh linh ở đây đều nhắm mắt tĩnh tọa, dường như không có cảm giác này.

Trừng mắt nhìn từ sáng sớm đến tận giữa trưa, suốt mấy giờ đồng hồ, tất cả mọi người đều không uống nửa giọt nước, không ăn nửa hạt cơm, nhưng những Tinh linh ấy không một chút oán giận, hơn nữa, bất kể là trên bình đài hay cành cây, các Tinh linh đều ngồi tọa như thế không chút mỏi mệt.

Lập tức hắn hiểu ra, những Tinh linh này, cho dù không phải là ma pháp sư hay ma cung thủ, nhưng thể chất bọn họ cũng vượt rất xa nhân loại, nếu không tuyệt đối không thể kiên trì trong một thời gian dài như thế.

Nhưng ngẫm lại, nhân khẩu Tinh linh và nhân loại chênh lệch nhau cũng thật lớn, nếu không phải toàn tộc là binh, có được thể chất hơn xa người thường như thế, làm sao có thể sống yên được trên đại lục mấy vạn năm không ngã.

So dự một lát, cuối cùng nhịn không nổi, hắn khe khẽ hỏi:

- Arnezeder các hạ, xin hỏi khi nào thì nữ thần giáng lâm?

Arnezeder có vẻ mệt mỏi:

- Khí ánh trăng treo cao trên không trung, nữ thần sẽ giáng lâm, và ban cho tộc ta thần ân phù hộ.

Sắc mặt Tiếu Ân khẽ đổi:

- Ngài nói khi ánh trăng lên đỉnh đầu sẽ là lúc nữ thần giáng lâm?

- Đúng!

- Vậy vì sao chúng ta phải chờ ở đây từ tận sáng sớm?

Hắn trợn tròn mắt.

- Nếu không làm thế, làm sao có thể tận hiển được trái tim thành kính của chúng ta.

Arnezeder chậm rãi nhắm hai mắt lại, dường như lại tiến nhập vào bên trong minh tưởng thành kính cầu nguyện.

Tiếu Ân và Juliana nhìn nhau không nói gì, tận tình khuếch đại oán niệm vô biên vô hạn trên bình đài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.