Dư Âm Vẫn Còn Thoảng Bên Tai

Chương 31: Đứng Yên Tại Chỗ Chờ Tôi Đến




- Vô luận yêu cầu gì, ta đều đáp ứng ngươi!

Nghe được Tiêu Phàm nói có thể cứu nhi tử, Hồ Mạnh Nhiên chỗ nào còn cố kỵ đến nhiều như vậy, không chút do dự gật đầu đáp ứng, trong đôi mắt có hơi nước lấp lóe.

Tin tức này đối với Hồ Mạnh Nhiên mà nói nghiễm nhiên chính là tin tức tốt nhất mười năm này.

Mười năm thời gian, hắn đều vì nhi tử mà bôn ba, đáng tiếc hắn chỉ nhìn thấy tuyệt vọng, hắn thậm chí tốn giá thật lớn tìm một chút Cửu Phẩm Luyện Dược Sư nhìn qua.

Những Cửu Phẩm Luyện Dược Sư đó đều nhất trí cho rằng con trai của hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, dù là Dược Thần cũng không cứu được.

Trước đó Tiêu Phàm nói mình là một Luyện Dược Sư, Hồ Mạnh Nhiên cũng không ôm hy vọng quá lớn, chỉ là coi Tiêu Phàm nói một lời khách sáo mà thôi.

Hồ Mạnh Nhiên không nghĩ tới Tiêu Phàm thực có thể cứu nhi tử hắn.

Tiêu Phàm lắc đầu:

- Ta yêu cầu này cũng không phải là muốn ngươi hứa hẹn cái gì, trở về chữa tốt cho hắn, ta còn được hắn đáp ứng mới được, hiện tại chỉ là đề cập với ngươi trước mà thôi.

Những người khác kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, không biết trong đầu Tiêu Phàm bán là thuốc gì, ngươi đã nguyện ý cứu hắn, vì cái gì lại muốn ra điều kiện đây?

Chính là Hồ Mạnh Nhiên cũng khẩn trương nhìn Tiêu Phàm, sợ Tiêu Phàm không đáp ứng cứu con trai của hắn, vội vàng nói:

- Công Tử, mời ngài nói, ta nhất định thay Tiểu Ninh đáp ứng!

- Đừng khẩn trương.

Thần sắc Tiêu Phàm lại cực kỳ bình tĩnh, nói:

- Ta chỉ là muốn thu con trai của ngươi làm đồ đệ mà thôi.

- Ngài muốn thu Tiểu Ninh làm đồ đệ?

Hồ Mạnh Nhiên kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều là vẻ khó tin, phải biết Tiêu Phàm là Tu La Điện Chủ, bản thân nhi tử lại có thể bái Tu La Điện Chủ làm tầy?

Hít sâu một cái, Hồ Mạnh Nhiên hướng về phía Tiêu Phàm bái một cái thật sâu, cực kỳ trịnh trọng nói:

- Đa tạ Công Tử hậu ái, thuộc hạ thay Đạo Duyên đáp ứng! Hắn nếu dám cự tuyệt, ta liền cắt ngang chân hắn!

- Ta sẽ không để cho ngươi cắt ngang chân đồ nhi ta.

Tiêu Phàm cười ha ha một tiếng, trong lòng hắn cũng hết sức kích động, thậm chí rất chờ mong tương lai Tiên Thiên Linh Thể có thể trưởng thành đến cấp độ gì.

Hồ Mạnh Nhiên vui đến phát khóc, cảm kích nhìn Tiêu Phàm, sau đó hung hăng bóp bản thân một cái, trầm ngâm nói:

- Nguyên lai ta không phải đang nằm mơ.

Những ngày qua Hồ Mạnh Nhiên trải qua quá nhiều mộng ảo, hắn khó tránh khỏi có chút tiếp nhận không được.

- Đúng rồi, ngươi vừa mới kêu Tiểu Ninh, tại sao lại gọi hắn Đạo Duyên?

Tiêu Phàm nghi ngờ nói.

- Tiểu Ninh là nhũ danh, bản danh kêu Hồ Đạo Duyên.

Hồ Mạnh Nhiên giải thích nói, cưng chiều nhìn nhi tử nằm trên giường.

- Tên rất hay.

Tiêu Phàm gật gật đầu, sau đó nghiêm nghị nói:

- Lão Hồ, Chân Long Huyết Quả không cứu được hắn, ta hiện tại liền bắt đầu cứu Đạo Duyên, toàn bộ quá trình đại khái cần ba ngày, trong vòng ba ngày, ai cũng không cho phép quấy rầy, bằng không vô cùng có khả năng thất bại trong gang tấc.

- Công Tử yên tâm, trong vòng ba ngày, ta cam đoan một con muỗi cũng vào không được!

Hồ Mạnh Nhiên vỗ l-ng ngực bảo đảm nói, việc này liên quan đến sinh tử con trai của hắn, hắn tự nhiên muốn hết sức nỗ lực.

- Tiểu Kim, Thạch Thánh, Sở Phiền, Dịch Bằng, các ngươi cũng thay ta Hộ Pháp.

Tiêu Phàm lại nhìn về phía Tiểu Kim bọn họ nói.

Sau đó Tiêu Phàm ở xung quanh phòng bố trí một phen, sau một lát, Tiêu Phàm đánh ra một đạo thủ ấn, hư không đột nhiên quang mang chớp nhấp nháy, bao phủ cả tòa tiểu viện.

Vì đề phòng vạn nhất, Tiêu Phàm tại xung quanh bố trí một chút Trận Pháp, lúc này, những người khác nhao nhao lui ra ngoài, chỉ có Tiêu Phàm lưu ở trong đó.

- Tất cả mọi người đề phòng kỹ hơn, không có ta cho phép, ai cũng không cho tiến vào tiểu viện.

Hồ Mạnh Nhiên nhìn về phía một đám thủ vệ, quát khẽ nói.

- Lão Hồ, ngươi cứ yên tâm đi, có chúng ta sẽ không xảy ra vấn đề.

Dịch Bằng an ủi, hắn về sau cùng Hồ Mạnh Nhiên đều là vì Tu La Điện phục vụ, rút ngắn một cái quan hệ cũng không có sai.

- Tạ ơn.

Hồ Mạnh Nhiên từ đáy lòng cảm kích nói.

Trong gian phòng, Tiêu Phàm ngồi ở mép giường, con ngươi ngưng trọng nhìn chằm chằm tiểu nam hài Hồ Đạo Duyên trên giường, trong lòng âm thầm trầm ngâm nói:

- Tiên Thiên Thể Chất cùng Huyết Mạch cũng là có dị khúc đồng công chi diệu, cũng tương đương với quá trình thức tỉnh, muốn triệt để khống chế lực lượng tự thân liền thành thạo vận dụng sợi Tiên Thiên Chi Khí trong thể nội.

Hồ Đạo Duyên sở dĩ một mực có vẻ bệnh cũng không phải là hắn thực nhiễm bệnh, mà là thể nội một đạo Tiên Thiên Chi Khí thuộc tính lôi một mực phá hủy sinh cơ bên trong cơ thể hắn.

Nếu như không thể hảo hảo khống chế sợi Tiên Thiên Chi Khí, Hồ Đạo Duyên vô cùng có khả năng tự bạo mà chết.

Đối với người biết Tiên Thiên Thể Chất mà nói, đồng dạng sẽ không phát sinh sự tình dạng này, nhưng Chiến Hồn Đại Lục Tiên Thiên Thể Chất cực kỳ thưa thớt, Hồ Mạnh Nhiên tự nhiên không rõ ràng, chỉ cho là nhi tử hắn bị quái bệnh.

Dù là những Bát Phẩm đó cùng Cửu Phẩm Luyện Dược Sư cũng là như thế, bọn hắn đều không nhìn ra mánh khóe thể nội Hồ Đạo Duyên, nếu như Tiêu Phàm không phải nắm giữ Tu La Truyền Thừa cùng Vạn Thánh Dược Điển, cũng chưa chắc có thể phát hiện.

- Muốn cứu hắn, đầu tiên phải học được cách vận chuyển sợi Tiên Thiên Chi Khí.

Trong lòng Tiêu Phàm đã có đại khái ý nghĩ:

- Hắn hiện tại hôn mê, hơn nữa không có bất kỳ tu vi gì, ta phải đả thông kinh mạch hắn, thức tỉnh Chiến Hồn thể nội hắn, sau đó mang hắn vận chuyển công pháp, khi hắn có thể tự động vận chuyển, coi như giải quyết xong vấn đề.

Nói làm liền làm, Tiêu Phàm đỡ Hồ Đạo Duyên dậy, phất tay, mấy đạo kim quang chui vào thể nội hắn, lấy tạo nghệ Trận Pháp của Tiêu Phàm bây giờ đối với đả thông kinh mạch là rất đơn giản.

Bất quá, thức tỉnh Chiến Hồn lại là một sự tình tương đối khá là phiền toái, Hồ Đạo Duyên bây giờ sinh cơ yếu ớt, cũng không có khả năng để hắn tiến vào Chiến Hồn Điện thức tỉnh.

Nếu như là người khác, xác thực không có khả năng cứu sống Hồ Đạo Duyên, nhưng Tiêu Phàm khác biệt, hắn nắm giữ Tỏa Hồn Châu, dù Hồ Đạo Duyên thực sự là một phế vật, Tiêu Phàm cũng có thể làm hắn nắm giữ Cửu Phẩm Chiến Hồn.

- Nếu thu ngươi làm đồ đệ, vậy liền đưa ngươi một chút lễ gặp mặt.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt.

Sau một khắc, một tiếng rồng gầm rung trời vang lên, sau lưng hắn bỗng nhiên hiện lên một đầu Long Ngao to lớn, nếu như để cho người ta biết rõ, Tiêu Phàm trực tiếp đem Thần Phẩm Long Ngao Chiến Hồn tặng người, không biết có ý nghĩ gì.

Thần Phẩm Chiến Hồn đối với người khác mà nói xác thực rất mạnh, nhưng ở trong mắt Tiêu Phàm lại không tính là gì, bây giờ U Linh Chiến Hồn đã đột phá Thần Phẩm.

Hơn nữa bởi vì Thí Thần Thú là đệ nhất Thần Thú Tiểu Thế Giới, U Linh Chiến Hồn cũng gọi là đệ nhất Thần Phẩm Chiến Hồn.

Tiêu Phàm cẩn thận từng li từng tí bảo vệ kinh mạch Hồ Đạo Duyên, đem Long Ngao Chiến Hồn cẩn thận từng li từng tí đưa vào bên trong đan điền hắn, đối với một người không có bất kỳ tu vi gì, hơn nữa nhiều người bệnh thể nhược mà nói là rất khó tiếp nhận Thần Phẩm Chiến Hồn chi uy.

Bất quá có Tiêu Phàm liền không có vấn đề, toàn bộ quá trình đại khái kéo dài sáu canh giờ, Tiêu Phàm liền hoàn thành thức tỉnh Chiến Hồn, tiếp theo chính là kéo theo Hồn Lực hắn vận chuyển.

Tiêu Phàm ở bên trong Tu La Truyền Thừa tìm tới một bộ công pháp tên là Tử Lôi Thần Quyết, hắn phân ra một bộ Linh Hồn phân thân, kéo theo Hồ Đạo Duyên chậm rãi vận chuyển công pháp.

Mà hắn lại ngồi ở bên cạnh điều tiết, sáu canh giờ đối với tâm thần Tiêu Phàm tiêu hao cũng cực lớn, nếu như không phải lĩnh ngộ cảnh giới Kiếm Đạo Nhập Vi, Tiêu Phàm còn chưa chắc có thể thuận lợi như vậy.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, ba ngày lóa mắt liền qua, so với Tiêu Phàm đoán trước dài hơn không ít thời gian.

Ngoài sân, Hồ Mạnh Nhiên đi qua đi lại, thần sắc vô cùng nóng nảy, tựa như trải qua một trận tuyệt thế đại chiến, càng ngày càng khẩn trương lên.

- Lão Hồ, ngươi yên tâm, Công Tử tự mình xuất mã khẳng định không có việc gì.

Dịch Bằng an ủi, hắn đối với Tiêu Phàm tràn ngập lòng tin, thậm chí so với bản thân hắn còn tự tin hơn.

Hồ Mạnh Nhiên gật gật đầu, vừa mới chuẩn bị nói cái gì...

- Oanh!

Đột nhiên, một đạo tiếng vang cực lớn vang vọng hư không, chỉ thấy một vệt sáng phóng lên tận trời, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý tất cả mọi người.

Lục Đạo

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.