Dư Âm Vẫn Còn Thoảng Bên Tai

Chương 1: Tỏ Tình Nhầm Người




Thanh âm mặc dù hết sức yếu ớt, nhưng nghe trong tai Tiêu Phàm lại tựa như kinh lôi, con ngươi màu đỏ tươi bỗng nhiên nâng lên, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hỉ.

Chỉ là bởi vì hơi nước bốc hơi làm Tiêu Phàm nhìn qua tựa như cười khổ không được.

- Tiểu Ma Nữ!

Tâm Tiêu Phàm xao động điên cuồng rốt cục bình tĩnh không ít, vội vàng xuất hiện ở bên ngoài Tử Huyết Sắc Quang Trụ, lo lắng nhìn Tiểu Ma Nữ.

- Phu quân, ta không phải nằm mơ chứ?

Trên mặt Tiểu Ma Nữ lộ ra vẻ buồn bã, thần sắc điềm đạm đáng yêu làm cho người ta nhịn không được trìu mến.

Lúc này mới hơn hai năm chưa thấy, Tiểu Ma Nữ một mực hoạt bát đáng yêu, làm người lạc quan lại thành thục hơn rất nhiều, hơn nữa gầy gò không ít.

Nhìn sợi tóc màu trắng óng ánh trong suốt, tâm Tiêu Phàm nhịn không được đau nhức, hắn hi vọng thay Tiểu Ma Nữ tiếp nhận hết thảy.

- Là ta, là ta.

Tiêu Phàm kích động không nói nên lời, hắn cưỡng ép bình tĩnh lại, nhìn thấy Tiểu Ma Nữ còn sống, hắn suy nghĩ thanh minh hơn rất nhiều.

Sau đó vội vàng hỏi:

- Tiểu Ma Nữ, chuyện gì xảy ra, ta phải làm thế nào mới có thể cứu ngươi?

- Ta rất khỏe, ngươi yên tâm, ta nhất định hảo hảo xuất hiện ở bên cạnh ngươi!

Tiểu Ma Nữ lắc đầu, ánh mắt kiên định lạ thường, như có Tiêu Phàm bên cạnh, nàng không còn lo lắng thứ gì.

Chỉ một thoáng, hai cỗ lực lượng bên ngoài thân nàng đột nhiên phát sinh hoàn toàn biến hóa, nguyên bản cỗ lực lượng bảo hộ Tiểu Ma Nữ kia đột nhiên lại tăng trưởng không ít, hơn nữa nhanh chóng tăng cường.

Vẻn vẹn mấy tức thời gian, cỗ lực lượng kia liền tránh thoát đối phương áp chế.

Tiêu Phàm thấy thế, cau mày, hắn nhớ kỹ Trầm Huyễn Ngân đã từng nói qua, Hồn Tộc sở dĩ tồn tại là vì phong ấn một cái Ma Đầu.

Nhưng hiện tại, quanh thân Tiểu Ma Nữ đã có hai cỗ lực lượng giao phong, chuyện này là sao đây?

Chẳng lẽ thực sự là Tiên Tổ Hồn Tộc có linh, trợ giúp Tiểu Ma Nữ?

Nhìn thấy huyết sắc trên mặt Tiểu Ma Nữ gia tăng không ít, Tiêu Phàm cũng tạm thời yên tâm, chí ít trong thời gian ngắn mà nói, Tiểu Ma Nữ hẳn là không có nguy hiểm sinh mạng gì.

Hắn tin tưởng Tiểu Ma Nữ sẽ không lừa hắn, có lẽ Tiểu Ma Nữ đang cùng một loại Ý Chí cường đại nào đó đối kháng, căn bản không rảnh bận tâm cái khác.

Mà khi Tiêu Phàm đến, lại cho Tiểu Ma Nữ dũng khí sống sót, bộc phát ra Ý Chí tiềm năng, liền tựa như Tiểu Ma Nữ lúc trước làm hắn tỉnh lại.

Hít sâu một cái, Tiêu Phàm lúc này mới quay đầu cẩn thận đánh giá ngọc đài rộng lớn phía dưới, ngọc đài cực kỳ cổ lão, Hồn Văn thập phần rườm rà, cũng hẳn là Hồn Văn Cấp Thủy Tổ, trong thời gian ngắn Tiêu Phàm cũng nhìn không fa.

Sau đó hắn ở bên trong Tu La Truyền Thừa tìm kiếm một chút tin tức, chỉ có ghi chép quan hệ với Chỉ Xích Thiên Nhai.

Chỉ Xích Thiên Nhai cũng chính là Hồn Tộc Tổ Mộ, đã tồn tại trên vạn năm, nơi này có thể gột rửa lực lượng linh hồn.

Tại bên ngoài, cho dù Chiến Thần Linh Hồn cũng sẽ rất nhanh biến mất, không nói có thể phát huy ra đầy đủ thực lực hay không, chính là yên ổn tồn tại đều là một vấn đề.

Nhưng Chỉ Xích Thiên Nhai cùng ngoại giới hoàn toàn khác biệt, tiến vào nơi này, Linh Hồn Chi Lực chẳng những không tiêu tán, hơn nữa còn từ từ tăng cường, vĩnh viễn tồn tại.

Tiến vào Chỉ Xích Thiên Nhai đến nay, Tiêu Phàm có loại cảm giác rõ ràng, chính là bản thân nhìn thấy tất cả không chỉ là chênh lệch trong thị giác, còn có chênh lệch về thời gian, nơi này tốc độ thời gian trôi qua chậm hơn so với ngoại giới rất nhiều.

Trước đó chạy tới nơi này, Tiêu Phàm đã rõ ràng cảm nhận được cột sáng Thông Thiên rõ ràng nhìn qua rất gần, cũng rất khó đ-ng chạm đến.

Lúc này, Tiêu Phàm ở bên trong Tu La Truyền Thừa tìm tới một đầu tin tức thập phần đặc biệt mà sơ lược, làm trong lòng hắn kinh hãi không thôi.

- Chỉ Xích Thiên Nhai, chí bảo Hồn Tộc!

Tiêu Phàm nhỏ giọng thầm thì, nhưng trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.

Hồn Tộc Tổ Mộ cũng chính là Chỉ Xích Thiên Nhai, một vùng không gian lớn như vậy lại là một kiện pháp bảo?

Đừng nói Tiêu Phàm không thể tin được, chính là Chiến Thần cảnh cường giả cũng không thể tin được.

Chủ yếu nhất là Tiêu Phàm cũng không phải là từ Hồn Tộc tiến vào Chỉ Xích Thiên Nhai, mà là từ ngoại giới tiến đến, cái này chẳng phải là nói món chí bảo này một mực cất giữ trong Đông Hải?

Vì cái gì Tô Họa rõ ràng đường thông hướng Chỉ Xích Thiên Nhai như thế? Chẳng lẽ liền bởi vì nàng là Thiên Nhân Tộc, tính ra tất cả tin tức sao?

Hơn nữa, Tô Họa còn bắt Tiêu Phàm mang cho nàng 100 khỏa Mệnh Nguyên Châu, cho đến bây giờ Tiêu Phàm cũng không thấy cái gọi là Mệnh Nguyên Châu.

Bỗng nhiên đầu lảo đảo, Tiêu Phàm phát hiện bí mật Hồn Tộc cũng không nhỏ, chí ít không phải đơn giản như mặt ngoài, chỉ là hắn không biết Hồn Tộc đến cùng đang mưu đồ cái gì.

- Hồn Văn đúng là phong ấn văn, hơn nữa ẩn chứa Thời Không Chi Lực, so với Thiên Cơ Đồ cũng không thua bao nhiêu.

Tiêu Phàm nhìn Hồn Văn, lông mày vặn thành một chữ Xuyên.

Chẳng lẽ phía dưới ngọc đài chính là phong ấn Ma Đầu trong miệng Trầm Huyễn Ngân? Hồn Tộc đem Tiểu Ma Nữ lừa gạt vào nơi này chính là dùng để phong ấn Ma Đầu?

Thế nhưng nhìn thần sắc Tiểu Ma Nữ cũng không giống, nếu như Tiểu Ma Nữ biết rõ việc này, lấy tâm tính nàng thiện lương nhất định sẽ cam nguyện hy sinh vì nghĩa.

Mà hiện tại Tiểu Ma Nữ lại cố gắng chống lại, điều này nói rõ Tiểu Ma Nữ không phải tự nguyện.

- Chờ đã!

Đột nhiên thần sắc Tiêu Phàm trầm xuống, lách mình hướng về phía trên ngọc đài bay đi, hắn dọc theo xung quanh ngọc đài liếc nhìn một vòng, mỗi một đạo Hồn Văn cũng lạc ấn bên trong não hải cũng bắt đầu suy tính.

Lúc này, những Hồn Văn rườm rà bỗng nhiên một phân thành hai, hóa thành hai bức Hồn Văn Đồ xuất hiện ở trong não hải Tiêu Phàm.

- Ta biết rõ đây là Nhật Nguyệt Nghịch Loạn trận cùng Càn Khôn Tỏa Linh trận, sau đó cấu thành Âm Dương Tỏa Thiên Trận càng thêm bá đạo!

Sắc mặt Tiêu Phàm trở nên âm trầm.

Khó trách hắn nhìn không ra lai lịch trận văn này, nguyên lai là hai Thần Cấp đại trận, hơn nữa xảo diệu dung hợp tại cùng một chỗ, dung hợp thành Trận Pháp càng đáng sợ hơn.

Âm Dương Tỏa Thiên Trận dùng tới làm cái gì Tiêu Phàm rất rõ ràng, đây chính là dùng để lấn trời, bên trong Trận Pháp ngăn cách tất cả, phong bế tất cả!

- Nơi này phong ấn tuyệt đối không phải là tuyệt thế hung ma!

Tiêu Phàm lạnh lùng nói, hắn trước tiên đưa ra phán đoán.

Nếu quả thật là phong ấn tuyệt thế hung ma, lại cần gì phải lừa gạt Thượng Thiên, phòng ngừa người khác dò xét? Cho những người Chiến Hồn Đại Lục khác biết rõ không phải càng tốt sao?

Nhiều người sức mạnh lớn, Chiến Hồn Đại Lục cường giả coi như diệt không được tuyệt thế hung ma, chí ít cũng có thể giúp Hồn Tộc một chút sức lực.

Hơn nữa, Hồn Tộc của mình mình quý, liền ký ức bên trong Đệ Thập Trọng Tu La Truyền Thừa đều không có ghi lại tin tức cụ thể vị trí Hồn Tộc cùng Chỉ Xích Thiên Nhai, cái này cũng từ khía cạnh nói rõ một vấn đề.

Hồn Tộc có lẽ đang tiến hành một bí mật, sợ người khác biết rõ.

Lại liên tưởng đến Thái Âm Cốt Long bên ngoài Hung Long Hải Cốc, đây chính là cường giả tuyệt thế Chiến Thần, Thiên Hạ Đệ Nhất Long không phải nói không.

Mà cường giả như vậy, vậy mà thủ hộ lấy cửa Chỉ Xích Thiên Nhai, cũng đủ để chứng minh một vài vấn đề.

- Đáng tiếc, bằng vào thực lực ta còn không phá nổi Âm Dương Tỏa Thiên Trận, bằng không mà nói, ta nhất định có thể mở nó ra!

Tiêu Phàm lạnh lùng nói.

Hắn cũng phải nhìn, đến cùng Hồn Tộc đang tiến hành bí mật gì, kém chút để Tiểu Ma Nữ hãm sâu trong đó.

Nghĩ vậy, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Ma Nữ, hắn biết rõ Tiểu Ma Nữ chính là bị Nhật Nguyệt Nghịch Loạn Trận vây khốn, trong lúc nhất thời không cách nào thoát thân.

Bất quá hắn nghi hoặc là vì sao sẽ tồn tại một loại lực lượng rút Hồn Lực nàng ra, mà đổi thành một loại lực lượng lại đang điên cuồng bảo hộ lấy Tiểu Ma Nữ.

Hô hô! Đột nhiên, Tiêu Phàm bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nơi đó đang có mấy đạo lưu quang theo nhau tới, người chưa đến, khí tức băng lãnh cũng đã khóa chặt Tiêu Phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.