[DraHar] Gặp Lại Nhau Ở 7 Năm Trước (Again) - P1

Chương 22




Nạp Lan Tĩnh nhìn bóng lưng của nàng, không có cảm giác đặc biệt, dù gì chỉ là một tiểu cô nương thôi, chẳng phân biệt trường hợp mà tùy hứng bướng bỉnh!"Tĩnh nhi, nàng chớ trách sư muội, nàng bị lão đầu kia làm hư rồi !" Kiếm Thiếu Niệm sợ Nạp Lan Tĩnh tức giận, vội lên tiếng giải thích, chỉ là rơi vào tai Nạp Lan Tĩnh, cảm thấy không có tư vị gì, giống như bọn họ mới là gia đình, Nạp Lan Tĩnh là người ngoài !

Kiếm Thiếu Niệm không biết vì sao Nạp Lan Tĩnh đột nhiên trầm mặt, nhanh lôi kéo tay Nạp Lan Tĩnh, "Lúc ta còn nhỏ xông đến Khâm Thiên Giám, trên người cũng bị thương, tuy nói Giám Chính tha cho ta một mạng, chỉ là có thể ra khỏi Khâm Thiên Giám cũng coi là sư muội giúp đỡ, từ đó về sau tình sư huynh muội trở nên tốt hơn!" Kiếm Thiếu Niệm nói xong, hình như đã nghĩ tới điều gì, nhanh nói câu, "Ta với muội ý chỉ là tình huynh muội, nếu nàng có ý kiến, ta nhất định không chạm mặt với muội ý!"

Lời nói giống như lời tuyện hệ, Nạp Lan Tĩnh sâu kín thở dài, trong đầu sớm đã không còn buồn như vừa nãy, một lòng một dạ thương tiếc Kiếm Thiếu Niệm, hắn nói nhẹ nhàng linh hoạt, ai biết đến tột cùng khi hắn còn nhỏ đã trải qua những gì, Nạp Lan Tĩnh cầm tay Kiếm Thiếu Niệm chặt hơn, "Giám Chính biến mất, chàng phái người đi tìm sao?" Nạp Lan Tĩnh chủ động hỏi thăm, không tiếng động nói cho Kiếm Thiếu Niệm, trong lòng của nàng không tức giận!

"Không cần, có Phạm Âm là đủ rồi!" Kiếm Thiếu Niệm không khỏi lắc đầu, ngược lại không có chú ý, ở trong lúc lơ đãng hắn đã biểu lộ tin tưởng tưởng với Phạm Âm!

Chân chạm đến bậc đá xanh phát ra tiếng vang nhẹ nhàng, rốt cuộc đêm nay yên tĩnh là thường, Nạp Lan Tĩnh đột nhiên trượt chân, Kiếm Thiếu Niệm ôm Nạp Lan Tĩnh trong giây lát, không để nàng ngã xuống! Chỉ là, lửa giận trong tim, trong nháy mắt bốc lên!

Kiếm Thiếu Niệm vô cùng tức giạn, "Lần này dù nàng nói gì đi nữa, ta cũng sẽ không dễ tha cho bọn họ!" Kiếm Thiếu Niệm đã đè áp lửa giận, sợ hù dọa ngừoi trong ngực, nhưng lê khí trên người, so với trước kia đậm hơn bao giờ hết!

Nạp Lan Tĩnh hơi híp híp mắt, ý định của người này thật ác độc, thềm đá bên cạnh chính là sân cỏ, trong ngày mùa đông nếu không nhìn kỹ, sẽ không nhìn ra trong đám cỏ ấy, lại sừng sững một con bọ cạp, nếu không phải Kiếm Thiếu Niệm phản ứng nhanh, mặc dù Nạp Lan Tĩnh có thể không ngã xuống, chân cũng sẽ trượt đến chỗ đó, con bò cạp này không phải trong ngày thường có thể nhìn thấy được, độc tính xem chừng cũng vô cùng lớn, thì ra đây mới là mục đích thực sự của nàng, đuổi qua gì đó, cố ý để cho mình phát hiện, sau đó theo tính tình của mình, nhất định sẽ đi theo chỗ này!

"Thu lại tất cả!" Kiếm Thiếu Niệm, mang theo ngoan ý nồng đậm, không bao lâu, thấy người áo đen lấy một hộp gỗ đàn tử màu đỏ, vừa đi vào liền khiến người ta có thể ngửi thấy được hương gỗ đàn vị nhàn nhạt, hắn mở hộp ra, bên trong cũng không biết là gì, hắn để dưới đất, những con bò cạp chen lấn, nơi này vô cùng rậm rạp, tính toán cũng phải hơn trăm con, thật may người đi theo đều là người gan dạ, nếu không sớm đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho thét lên!

"Nếu nàng ta thích bọ cạp, liền đưa cho nàng ta!" Kiếm Thiếu Niệm phất tay áo, hắn nói như vậy rồi, tự nhiên có bản lãnh để đồ bỏ vào mà không gây ra tiếng động, về phần có thể giữ mạng hay không, cũng chỉ có thể nhìn vận mệnh của nàng ta!

"Chậm!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi gọi một câu, "Nếu muốn giết người, liền để cho nàng không còn khả năng sống sót!" Đây là Nạp Lan Tĩnh câu nói đầu tiên sau khi thấy con bọ cạp, nàng nói qua, nếu có lần sau nữa, nàng tuyệt không nương tay, tuy nói con bò cạp lợi hại, nhưng ngộ nhỡ được cứu, chẳng phải là phiền toái, giết người liền để cho nàng ta không còn đường lui nữa, cho dù là Kiếm Thiếu Huyền, cũng làm cho hắn không thể ra sức!

Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng phân phó mấy câu, mấy con bò cạp này, không phải đưa cho nàng, mà là đưa cho Mạnh Vi!

Nguyệt Hắc Phong Cao, giống như không xảy ra chuyện gì, cũng có lỗi với một ngày tốt lành, chỉ thấy một bóng người màu trắng, lung lay mấy cái, liền biến mất không thấy, cung nhân nhìn thấy, cho là hoa mắt!

Trong Khôn Ninh cung, Mạnh Vi ngồi ở mép giường, "Tiện nhân!" Nàng không nhịn được mắng, hôm nay Kiếm Thiếu Phong ngay trước nhiều người như vậy khiến nàng mất mặt, nhân nhượng Hiền phi cùng nhau giải quyết lục cung, rồi lại vào lúc này, đi Chung Túy cung, giống như Vận Ninh có bảo nhiêu sủng ái, nàng không ngừng mắng, bên ngoài chẳng biết tại sao gió nổi lên!

"Tiện nhân, tiện nhân, trả mệnh cho ta, trả mệnh cho ta!" Bên ngoài hình như có tiếng khóc, trong tiếng gió lồng với tiếng khóc, không khỏi khiến người ta hoảng sợ!

"Chuyện gì xảy ra?" Mạnh Vi nhìn cửa sổ kia không ngừng đung đưa, không khỏi hỏi một tiếng, hôm nay nàng không buồn ngủ chút nào, dĩ nhiên là suy nghĩ chuyện xảy ra vào ban ngày!

"Nương nương, đây!" Cung nhân cũng không biết vì sao, nhanh tới xem xem, nhưng ngay khi cung nhân đi tới, cửa sổ đột nhiên mở rộng ra, "A!" Cung nhân không khỏi hô to một tiếng, gương mặt trắng bệch, chỉ thấy  bộ dạng Tĩnh Thái phi trước khi chết, lại hiện ra ở trước mặt mọi người, cung nhân bị dọa sợ hãi vô cùng!

"Nương nương, đã xảy ra chuyện gì?" Cung nhân bên ngoài nghe tiếng bên trong, nhanh đi vào!

"Vậy, này!" Mạnh Vi bụm mặt, cõi đời này không có người nào không sợ quỷ thần cả,  tay Mạnh Vi run rẩy chỉ ra cửa sổ!

"Nương nương, đã xảy ra chuyện gì?" Mặc dù Cung nhân nhìn cửa sổ kia mở ra, cái gì cũng không có, không hiểu nhìn Mạnh Vi, không biết Mạnh Vi chỉ vào cái gì!

Mạnh Vi không tin, nhưng không nghe thấy tiếng thét chói tai nữa, lúc này mới chậm rãi xoay người lại, nhìn bên ngoài quả nhiên cái gì cũng không có, giống như mới vừa tất cả chỉ là ảo giác thôi! Nàng hơi dụi dụi con mắt, vẫn như cũ không có gì cả!

"Nương nương!" Cung nhân bên cạnh lại lớn kêu lên, Mạnh Vi cả kinh, cho là quỷ kia lại đến, nhanh chạy đến chỗ nhiều người, nhưng chân vừa động, như dẫm phải cái gì, nàng cúi đầu nhìn xuống, quả thực so với quỷ còn đáng sợ hơn, chỉ thấy trên đất rậm rạp chằng chịt bò cạp!

"A!" Mạnh Vi đã không còn chú ý đến cái gì gọi là hình tượng, vừa nhảy vừa chạy đi, trong cung cung nhân vội vàng đặt nến dưới nền điện, không để cho bò cạp tới đây, sau đó sẽ lấy lá ngải cứu, hun đuổi bọn chúng ra ngoài!

Chỉ là họ cũng không có nhìn thấy, ở trên nóc phòng có hai bạch y nhân đang đứng, lạnh lùng nhìn một màn trong điện, hừ lạnh một tiếng, liền rời đi, nếu trong ngày thường bọn họ chắc chắn không dám làm lớn như vậy, dù sao Kiếm Thiếu Phong cũng có ám vệ, nhưng mà hôm nay hắn đi Chung Túy cung, dĩ nhiên ám vệ sẽ ẩn nấp cạnh Chung Túy cunh, về phần Mạnh Vi, trong lòng Kiếm Thiếu Phong khẳng định, Nạp Lan Tĩnh nhất định sẽ không đối động thủ với nàng, nhờ vậy mới không sắp xếp người!

Dưới lòng bàn chân truyền đến từng âm thanh bò cạp bị dẫm chết, Mạnh Vi không khỏi kêu to, đột nhiên trượt chân, may mắn nàng ngã ở bên ngoài, những con bò cạp không tới được đây!

"Nương nương!" Cung nhân nhìn thấy Mạnh Vi ngã xuống, nhanh tới đỡ, nhưng cũng không biết có phải do ý trời hay không, có một con con bò cạp đã lặng lẽ tới đây, hung hăng ghim vào cánh tay Mạnh Vi, bởi vì Mạnh Vi đi ngủ, sẽ mặc quần áo mỏng manh, con bò cạp lần này, Mạnh Vi kêu cũng không kịp kêu, liền hôn mê bất tỉnh!

"Nhanh đi truyền thái y!" Ma ma chưởng cung vội vàng hô to một tiếng, trong nháy mắt, mặt Mạnh Vi từ trắng biến thành tím bầm, màu sắc càng ngày càng đậm!

Bò cạp độc tính rất mạnh, hôm nay trong điện còn không có con nữa, Mạnh Vi chỉ có thể đưa tới phòng bên cạnh, chờ đợi thái y đến!

"Hoàng thượng giá lâm! Hiền phi nương nương đến!" Khôn Ninh cung xảy ra chuyện như vậy, tự nhiên sẽ có người bẩm báo với Kiếm Thiếu Phong, thế nhưng hắn lại trực tiếp từ Chung Túy cung tới đây, Vận Ninh vốn không muốn tới, nhưng lại bị Kiếm Thiếu Phong kéo tới!

"Tham kiến Hoàng thượng, Hiền phi nương nương!" Các cung nhân nhanh hành lễ, Kiếm Thiếu Phong phất tay áo, trên mặt mang theo vài phần vội vàng, "Hoàng hậu như thế nào?"

"Bẩm Hoàng thượng, thái y đều đã ở trong chữa trị cho nương nương!" Cung nhân nhanh đáp lời, Vận Ninh nhìn Kiếm Thiếu Phong làm vẻ mặt kia, cảm thấy không thú vị, Kiếm Thiếu Phong là một kẻ vô tâm, Vận Ninh coi như là nhìn thấu, mỗi một chuyện hắn làm, cũng là vì lợi ích của chính hắn, Vận Ninh hơi đánh giá, ngồi ở trên ghế, Mạnh Vi như vậy, cũng là báo ứng!

"Thỉnh an Hoàng thượng!" Chỉ chốc lát thái ý ra ngoài, nhìn cái trán kia, cũng rỉ ra một ít máu !

"Miễn lễ, Hoàng hậu như thế nào?" Kiếm Thiếu Phong có chút phiền não!

"Khởi bẩm hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương người hiền có trời phù hộ, cứu trị kịp thời, độc bò cạp độc bị khống chế, chỉ là độc này độc tính cực mạnh, trong lúc nhất thời vẫn không thể đẩy toàn bộ ra ngoài !" Thái y càng nói càng cúi thấp đầu, đều không dám nói chuyện, chỉ có Viện phán nhắm mắt tới bẩm báo,"Chỉ là, con bò cạp hình như lbị người cố ý dẫn dụ đến, độc kia trên là bể độc, độc này càng thêm độc, cũng là phải phí chút ngày giờ!"

Kiếm Thiếu Phong không khỏi phất tay áo, thái y nói nhảm nhiều như vậy, đơn giản là muốn nói, độc này bọn họ trong lúc nhất thời cũng giải không được, "Tôn thái y đâu?" Kiếm Thiếu Phong không muốn  dây dưa cùng những người này, dĩ nhiên hỏi Thái y y thuật cao nhất từ trước tới nay!

"Này!" Đầu Viện phán  rũ thấp hơn, "Khi đến đây, Tiêu Dao Vương phi cũng bị bò cạp chích, Tôn thái y bị Tiêu Dao Vương gia sai đi chữa trị cho Vương phi rồi ạ!" Giọng Viện phán càng ngày càng thấp, không dám nhìn mặt của Kiếm Thiếu Phong, dù sao Đệ nhất quốc chi mẫu không cứu trị, lại đi cứu một Vương phi, thậ sự không hợp lễ nghĩa!

Kiếm Thiếu Phong hơi híp mắt, trong lòng tựa như đã nghĩ tới điều gì."Thôi!" Kiếm Thiếu Phong phất tay áo, mọi người như trút được gánh nặng, nhanh lui xuống!

"Khởi bẩm Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương nếu vạn bất đắc dĩ, nô tì liền đi nhìn một chút Tiêu Dao Vương phi như thế nào?" Vận Ninh miễn cưỡng đứng dậy, thật không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này!

"Yên tâm, Nạp Lan Tĩnh không có gì đáng ngại!" Kiếm Thiếu Phong hừ lạnh một tiếng, hôm nay Vận Ninh còn có chỗ để hắn dùng, nếu không, tất nhiên hắn sẽ nghĩ cách, giam lấy nàng lại, tránh cho mình ngột ngạt!

"Khởi bẩm hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đã tỉnh!" Vận Ninh vốn định nói cái gì nữa, cũng là vào lúc này cung nhân bẩm báo, dĩ nhiên Kiếm Thiếu Phong muốn đi nhìn một chút! Vận Ninh cũng không đi theo, nhìn hắn đi vào, liền tự nhiên rời đi!

"Tham kiến Hoàng thượng!" Mạnh Vi nghe được giọng nói, làm bộ muốn đứng lên!

"Mau nằm xuống, nàng cảm thấy như thế nào?" Kiếm Thiếu Phong nhanh đè Mạnh Vi nằm xuống, giọng cũng không khỏi mềm đi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.