Động Phòng Hoa Chúc Trễ Mười Năm

Chương 32: Nỗi bi ai của chị hai!




Lại nói đến khi Tiểu Thịnh Tử trở về Dưỡng Tâm điện, Hoàng đế bệ hạ liền hỏi hắn về phản ứng của Tích tiệp dư.

Tiểu Thịnh Tử đúng là khổ không nói nổi, tiệp dư nương nương cũng không có cùng nô tài nói câu nào mà, chỉ ngây người tới tận lúc nô tài rời đi.Bất quá Tiểu Thịnh Tử không thể nào trả lời như vậy được.

“Hồi Hoàng thượng, Tích tiệp dư nương nương nghe xong thánh chỉ liền cao hứng nhanh chóng thưởng cho nô tài, thời điểm nô tài rời đi, nương nương vẫn còn cao hứng đến ngẩn người nha”. Lời này không phải là rất hợp với tưởng tượng của bệ hạ ngài sao…

“Khụ, nàng có thể nghĩ cái gì đến ngẩn người được chứ, ước chừng là đang nghĩ xem bữa trưa ăn cái gì, trẫm bận rộn như vậy, thời gian đâu mà thăm nàng. Thôi, buổi tối trẫm lại đi thăm nàng một chút.” Nói xong liền phất tay cho Tiểu Thịnh Tử lui xuống. Thoạt nhìn giống như là đang vội đến mức thời gian nói chuyện cũng không có.

Bệ hạ ngài cũng không cần miễn cưỡng nói ra lời không muốn đi thăm tiệp dư nương nương, nô tài cũng đâu có đề nghị ngài đi đâu a…

Thích Bạch nhìn tấu chương, tư tưởng lại bay đến Vĩnh Thọ cung. Không biết nàng có hài lòng phần vị này hay không, hắn muốn cho nàng nhiều hơn nhưng cũng chỉ có thể từ từ thăng lên. Không biết nàng có thích cung điện này hay không, cũng không biết nàng có hiểu được phong hào “Tích” hắn ban cho nàng không.. U U, thời điểm đọc ra khuê danh của nàng, phảng phất như hắn lại vướng vào ma chướng. Hoàng đế bệ hạ nhìn tấu chương một chút, lại mỉm cười.

Thời điểm Quý U chuyển sang Vĩnh Thọ cung, hậu cung đã muốn nổ tung rồi.

Trong Thừa Càn cung, Trần hoàng hậu mặt không chút thay đổi nhìn chúng phi tần đang tán gẫu, đều là bộ dáng hận không thể xé nát Tích tiệp dư.

Bất quá chỉ mới được sủng ái một buổi chiều, những người này đã không thể kiềm nén được tức giận. Đợi ngày mai Tích tiệp dư đến thỉnh an cũng không biết sẽ diễn ra quang cảnh gì. Tâm tình Hoàng hậu lạnh nhạt, sẽ có nữ nhân được thật sự sủng ái sao, này cũng không tin được.

Nếu nói người có khả năng lửa giận công tâm nhất khi nghe tin tức này, há chẳng phải là Quý Như sao?

Nếu nói thứ đầu tiên mà Quý Như kiêu ngạo đó chính là thân phận đích nữ của mình, chỉ là nàng không được cha nàng thương yêu. So sánh với tướng mạo của Quý U thì nàng còn cách một khoảng lớn. Sau này dựa vào thân phận đích nữ, nàng liền có được phân vị cao hơn, áp bức Quý U. Kết quả hôm qua Quý U và Hoàng đế gặp gỡ tại Ngự hoa viên, liền thăng lên thành tam phẩm, phân vị của nàng hiện giờ so với Quý U còn kém hơn. Lại nhìn Yên Ngọc cung của nàng, nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng không bằng một viên gạch tại Vĩnh Thọ cung!

Nhìn ánh mắt trào phúng của Lương chiêu viện, vẻ mặt thương xót của Minh chiêu nghi,… Quý Như hung hăng nắm chặt khăn tay, Quý U, ngươi xem!

“Ha ha, đúng là tạo hóa, Quý quý nghi thật là có phúc khí, hai ngày trước muội muội ngươi còn giúp ngươi chịu phạt quỳ, hôm nay đã thành Tích tiệp dư, các ngươi tỷ muội tình thâm, tại hậu cung thật là làm cho người người đều hâm mộ a!” Nhìn Quý quý nghi níu chặt khăn tay, nhìn nàng mất mặt, nụ cười của Trần Trang phi muốn nhịn cũng không được.

“Trang phi nương nương nói đùa, trong hậu cung này tất cả chúng ta không phải đều là tỷ muội sao? Nay Tích tiệp dư được sủng ái, chứng minh một điều là nàng đã đem Hoàng thượng của chúng ta hầu hạ thật cao hứng, Hoàng thượng cao hứng thì chúng ta cũng cao hứng đó thôi. Sao có thể nói cái gì mà hâm mộ với không hâm mộ ở đây chứ.” Chỉ cần Trần Trang phi nói chuyện, Lục Hiền phi nhất định phải nói tiếp, Trần Trang phi mà nói đông, thì nàng nhất định nói tây.

Trần Trang phi nghe Lục Hiền phi nói xong liền muốn khinh thường. Ai cùng với ngươi làm “chúng ta” chứ. Còn thật cảm thấy chính mình là Hiền phi, đợi cơ hội liền biểu diễn vẻ mặt hiền lành. Ngươi làm mất hài tử của ta, ta cùng ngươi nhất định phải là không chết không ngừng.

Lương chiêu viện cười nói: “Có thể thấy được đây là hai ngày học rõ quy củ, sau khi bị phạt không phải là liền hiểu chuyện sao. Quý quý nghi cho muội muội mình cơ hội tốt như vậy, quả nhiên là tỷ muội tình thâm.” Lương chiêu viện chính là nanh vuốt của Trần Trang phi, dùng vẻ mặt ngạo mạn mà nói chuyện cùng Quý quý nghi.

Quý Như quả thật muốn nói gì đó, nhưng ngồi cùng nàng đều là những người có phân vị cao a! Muội muội nàng cũng không có ở đây, mà nàng cũng không muốn chịu phạt đâu.

Minh chiêu nghi vừa định mở miệng, nhưng nhìn thấy Hoàng hậu nhăn mi, liền ngừng lại tâm tư muốn giúp Lục Hiền phi. Nghĩ đến việc mấy ngày trước Lương chiêu viện vừa phạt Quý tần, người ta xoay người một cái liền thành Tích tiệp dư, thăng một lần lên đến tam phẩm. Nếu tăng nữa liền sẽ bắt kịp Lương chiêu viện a.

Lương chiêu viện cũng là một người ngu ngốc, tính tình Trần Trang phi chính là chỉ sợ hậu cung không loạn, liền sai khiến Lương chiêu viện đi đối phó việc Quý quý nghi giữa đường đoạt hoàng thượng, không ngờ lại đắc tội người có chút bản lãnh, vậy mà bây giờ còn khoe ra việc mình phạt Tích tiệp dư.

Mà Tình quý tần được sủng ái nhất trong truyền thuyết từ đầu đến cuối đều im lặng ngồi ngốc ở một bên. Tình quý tần chính là người được thị tẩm nhiều nhất trong một tháng. Trần Trang phi cùng Lục Hiền phi đều đã nghĩ tới việc mượn sức nàng, nhưng đến nay nàng cũng không có biểu hiện gì rõ ràng.

Đây chính là người Quý quý nghi nghĩ đến sẽ mượn sức nhiều nhất trong cung. Bởi vì việc Trần Trang phi không thích Quý quý nghi nàng cũng không có gì bí mật, còn Lục Hiền phi lại giúp Hoàng hậu xử lý cung vụ, cả ngày thể hiện bộ dáng của một phó Hoàng hậu.

Quý quý nghi liền nghĩ đến người được sủng, có thể cùng hoàng thượng nhắc đến mình thêm vài câu. Người có được bản lãnh này chỉ có thể là người nhìn thấy Hoàng thượng nhiều nhất trong cung – Tình quý tần. Tình quý tần tuy rằng chưa bao giờ bài xích chuyện đáp lời cùng Quý quý nghi, nhưng cũng chưa bao giờ lưu lại cùng nàng dùng bữa tối. Dường như cũng không biết mục đích Quý quý tần tiếp cận mình.

“Được rồi, đều đừng nói nữa, hôm nay mọi người tán ra đi thôi.” Hoàng hậu mỗi ngày đều nghe những người này đối đáp qua lại, cũng thấy phiền.

Chờ nhóm các nàng đều rời khỏi Thừa Càn cung, Lý mama bên người Hoàng hậu mới mở miệng.

“Hoàng hậu nương nương, Tích tiệp dư hình như bắt đầu được sủng ái, chúng ta lại đưa canh như những lần trước sao?” Hoàng hậu nương nương cũng là số khổ, nhiều năm như vậy, trừ bỏ ngày 15 hàng tháng Hoàng thượng qua đêm tại cung Hoàng hậu, bình thường hai vợ chồng này lại tương kính như tân, tuyệt không quấy rầy lẫn nhau. Từ hai năm trước Hoàng hậu sinh non, hình như cũng chưa cười qua bao giờ.

“Không cần, những người có phân vị cao, ta muốn một người cũng không thể có đứa nhỏ. Hại hài tử của ta, các nàng còn dám muốn có hài tử của mình, các nàng mà cũng xứng? Tích tiệp dư vừa được tấn thăng, vẫn là để cho các nàng ấy đấu nhau đi.” Hoàng hậu lạnh mặt trả lời.

Hoàng hậu gả cho Hoàng thượng, lúc ấy vẫn là Thái tử, vào năm 16 tuổi, cũng không có trải qua những ngày cầm sắt hài hòa.

Hoàng hậu là người hiền hòa, Hoàng đế lại lành lùng. Có khi cả ngày hai người ở chung một chỗ cũng không nói với nhau được vài câu. Hoàng hậu cũng muốn sinh một hài tử để nuôi dưỡng, tiên hoàng không phải cũng chỉ có một hoàng tử là Hoàng thượng hay sao.

Hai năm trước, nàng chỉ mới mang thai được hai tháng, lại bởi vì bị một cung nhân va chạm mà sinh non. Tuy rằng những cung nhân bị hiềm nghi lúc ấy đều bị loạn côn đánh chết, nhưng người chân chính đứng sau màn lại may mắn thoát được. Lục Hiền phi, Trần Trang phi, mỗi một người các nàng đều đừng nghĩ đến chuyện sinh hạ hài tử. Trần Trang phi không phải là đã đem lỗi làm cho nàng sinh non đổ lên người Lục Hiền phi sao, các người cứ cắn xé lẫn nhau đi!

Hoàng hậu nhìn về phương xa, nghĩ đến vấn đề hài tử. Bản thân bị hại phải sinh non, sau này hoài thai cũng không dễ. Nếu không thể sinh nữa thì việc nhận nuôi hài tử của phi tần khác cũng là có thể.

Ban đầu, Quý tần chính là người nàng cảm thấy thích hợp để lựa chọn, xinh đẹp nhưng ngốc nghếch, lại không được sủng, phần vị cũng không cao, đến lúc bỏ mẹ giữ con là kế hoạch tốt nhất. Nhưng là nếu nàng bắt đầu được sủng thì lại không ổn. Chung quy cũng là vì, phi tần từ tam phẩm trở lên đã có thể tự mình nuôi dưỡng hoàng tử.

--- ----ta là đường phân cách chuyển cảnh----

Binh bộ thị lang Quý phủ

Một phụ nhân dung mạo thập phần xinh đẹp đang khóc vô cùng thương tâm, người này chính là mẫu thân của Quý U, Quách di nương. Quý U có thể nói là hoàn toàn thừa kế dung mạo xinh đẹp của mẫu thân, nếu không thì Quý Lĩnh cũng không sủng nàng đến như vậy.

Quý Lĩnh đem tin tức Quý U được thăng làm tam phẩm tiệp dư nói cho Quách di nương lại làm nàng khóc. Nàng ở trong phủ cũng không quá khó sống, Quý Lĩnh bởi vì trước kia có lỗi với nàng, nên đối nàng thập phần sủng ái. Hài tử của nàng đều được nuôi dưỡng như dòng chính. Nàng cảm thấy hết sức lo lắng cho con gái ở trong cung. Hoàng cung là nơi ăn thịt người, tính tình nữ nhi lại đơn thuần, nàng làm sao lại không lo lắng được.

Quách di nương vừa khóc vừa nói: “Lão gia, có lẽ nữ nhi của chúng ta là người ngốc, có phúc của người ngốc.” Mắt thấy nàng cả ngày đi theo Quý Như, lại bị gài bẫy, nhắc nhở sao nàng cũng không nghe.

Quý Lĩnh dỗ dành ái thiếp của mình, nhìn thấy nàng khóc trong lòng hắn cũng khó chịu, đem nàng ôm vào lòng mà vỗ về. Hắn thấy không phải người ngốc có phúc của người ngốc, mà là khuê nữ nhà hắn sau khi chịu tổn thương đã trưởng thành.

Nhìn ái thiếp của mình cùng với tiểu nhi tử sáu tuổi, nghĩ lại khi xưa bản thân không có lựa chọn khác đành phải cưới nữ nhân ác độc kia, nữ nhân mình yêu thích lại chỉ có thể làm thiếp. Mặc dù hắn đã dành hết tình yêu cho nàng, cùng nàng sinh nhi tử cùng nữ nhi nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ. Không có danh phận chính thê, lúc hắn không có trong phủ liền sợ nàng bị khi dễ. Lúc nàng bị khi dễ cũng không nói lại với mình, nhiều năm như vậy, quả là hết sức ủy khuất nàng.

Hắn không trông cậy Quý U có thể sáng rọi cửa nhà, chỉ mong nàng có thể sống khỏe mạnh trong cung.

Mà nữ nhân đang ngồi tại chính viện, một thân hồng y, giống như từng thời khắc đều nói cho toàn bộ người trong phủ biết nàng mới chân chính là chính thê. Đây chính là mẫu thân của Quý Như, đối với Quý Lĩnh nhất kiến chung tình, khi gặp lại nàng đã yêu hắn, lần thứ ba trông thấy lại là không phải hắn không gả. Lúc trước thiết kế bò lên giường Quý Lĩnh, buộc hắn phải phụ trách cưới nàng làm chính thê, tuy thành công nhưng những năm này nàng sống cũng không dễ dàng.

Phụ thân nàng có thể buộc Quý Lĩnh cưới nàng, nhưng không thể buộc hắn yêu nàng, sủng nàng.

Hắn cho nàng một đứa nhỏ, nhưng chưa từng để ý nàng. Nàng mấy năm nay ngày ngày ầm ĩ, may mắn là nữ nhi của mình cũng không chịu thua kém, lừa được nữ nhi của tiện nhân kia. Không ngờ lại nghe được tin tức tiểu tiện nhân này lại leo lên được tam phẩm tiệp dư, tâm tình không thể nào tốt được. Ở nhà, chính mình không bằng Quách di nương, trong cung, con gái mình cũng bị con gái cũng tiện nhân đè xuống, nàng thật sự là nuốt không trôi cục tức này.

Nhìn mảnh vỡ đồ sứ đầy đất, nàng nghĩ phải tìm phụ thân của mình thương lượng một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.