Đông Phong Ác

Chương 22




Nhà Snape kỳ thật không tính an toàn, không chỉ có Voldemort phái người giám thị, càng có Borg tùy thời chờ bắt điểm yếu của Snape. Vị trí trợ thủ đắc lực của Voldemort cũng không ngồi yên, không cẩn thận là chết. James biết rõ điểm này cho nên nếu như không phải tất yếu, anh cũng sẽ không xuất hiện ở nhà Snape.

“James, ngày hôm qua đi đâu vậy!” Sirius vừa thấy người tới, lông tóc ít bị tổn thương thì mới nhẹ nhàng thở ra. Anh nghe nói ngày hôm qua James một mình đuổi theo một tên phù thủy hắc ám, về sau lại biến mất nên vô cùng lo lắng.

“Chữa thương, thực lực Fabilus không phải dùng để trưng cho đẹp, thiếu chút nữa mình đã chết ở trên tay hắn.” James cười hai tiếng, nói nguy hiểm hôm qua nhẹ như mây bay.

“Động một chút lại mất tích một thời gian ngắn, nói là chữa thương, không biết là thật hay giả a.” Sirius bất đắc dĩ nói. Thường cách một đoạn thời gian đi ‘chữa thương’ một lần, nhẹ mất tích cả đêm, nặng vài ngày không thấy bóng dáng.

“Fabilus đâu?” Sirius hỏi tới chủ đề chính.

James ảo não thở ra.

“Chạy thoát, mình trúng nghệ thuật hắc ám, may tránh kịp.”

“Không có việc gì là tốt rồi, đến khi hắn… Được rồi, đại khái đi nương tựa chúa tể hắc ám.” Fabilus là từ Russia trốn tới, ở Anh quốc ngoại trừ chúa tể hắc ám, cũng không người nào nguyện ý thu lưu hắn.

James hồi tưởng lại Snape nói, nghiêm túc cảnh cáo Sirius.

“Sirius, gần đây đừng đi ra ngoài, bên chúa tể hắc ám đã tra được cậu rồi.”

“Rosier sao?” Sirius cũng đã nghĩ tới, nhưng anh không biết người chúa tể hắc ám phái lần này là em trai mình.

“Sirius, tôi nghĩ hai chúng ta trốn một thời gian, qua chuyện này, chỉ sợ chúa tể hắc ám quyết định phải diệt chúng ta.” James nhớ tới phương án giải quyết đêm qua Snape nói, tạm thời trốn đi, dù sao chỉ cần là kế hoạch Snape nói, James thấy tốt hết! Ngoại trừ Albus, James đều nghe Snape.

“Sirius, khả năng phải ủy khuất cậu một thời gian ngắn rồi, Voldemort muốn ra tay từ cậu, dụ dỗ tôi, cho nên…”

Kỳ thật Voldemort nhằm vào James cũng không phải ngày một ngày hai, từ khi James trở thành thần sáng, chúa tể hắc ám vẫn chèn ép gia tộc Potter, may mà James sớm có chuẩn bị, lại có Snape làm nội ứng cho nên đối mặt ám sát không đến mức trở tay không kịp, mỗi lần đều có thể gặp dữ hóa lành.

Trước đây tuy Voldemort kiêng kỵ James nhưng cũng không gióng trống khua chiêng phái người đối phó anh. Nguyên nhân là James cũng không làm cái gì nhằm vào Voldemort trực tiếp, cũng không gia nhập hội Phượng Hoàng, chỉ âm thầm giúp đỡ Albus mà thôi. Bên ngoài, James chính là một thần sáng bình thường, thái độ trung lập, tuân theo truyền thống gia tộc Potter không tham chiến để Voldemort muốn đối phó anh đều cẩn thận từng li từng tí. Nhưng nếu như lần này chuyện nhà Rosier bị điều tra, như vậy James là thành viên hội Phượng Hoàng đã bại lộ, Voldemort cũng có một lý do đường hoàng giải quyết James. Cho nên chân tướng chuyện Rosier không quan trọng, quan trọng là … Có thể kéo gia tộc Potter xuống nước hay không.

Về phần Sirius, nói thật, Voldemort không nhìn quen mắt. Mất đi gia tộc Black làm điểm chống đỡ, Sirius cũng chỉ là một Gryffindor bình thường mà thôi. Cho dù có một khoản tiền chú cho cũng chỉ là một thần sáng bình thường, không có bất kỳ giá trị nào. Chết cùng không chết đều xem Voldemort tâm tình, hơn nữa Sirius xúc động cáu kỉnh, tuy pháp thuật không tệ nhưng lại xúc động, Voldemort cũng lười so đo một nhân vật như vậy. Lần này kéo Regulus vào chỉ là muốn kéo Sirius làm đá kê chân đối phó James mà thôi.

Không phải có một câu như vậy sao, không sợ địch nhân như thần, chỉ sợ đồng đội như heo. Voldemort đã nghĩ tới James và Rosier. Vì vậy định đem chuyện lần này là mồi lửa, triệt để quyết liệt với gia tộc Potter. Ý của Voldemort rất khá, James sẽ trốn đi, quan hệ của Albus và James thường thường, không có khả năng trở thành người giữ bí mật. Mà James là người trọng nghĩa khí, nếu như lựa chọn người giữ bí mật thì nhất định sẽ chọn Sirius. Như vậy sẽ đổ Sirius lên nơi đầu sóng ngọn gió, chênh lệch ý nghĩ của Sirius VS thủ đoạn của Lucius không phải là một đoạn, hơn nữa còn có một Regulus lợi dụng, như vậy James để lộ là chuyện sớm muộn. Đến lúc đó giải quyết James, sẽ thu thế lực gia tộc Potter dùng, hung hăng đả kích hội Phượng Hoàng.

Kế hoạch này rất tốt, đáng tiếc ý Voldemort nhất định là rơi vào khoảng không. Vì bên James không chỉ có có Sirius, còn có một người nhiều mưu trí ẩn hình, Snape. Người giữ bí mật được Snape đề cập, Sirius bị nốc ao. Tương phản, Snape còn cung cấp phương pháp vứt James đi ra ngoài. James vì bảo vệ Sirius, tự động đề xuất phải làm người giữ bí mật cho Sirius, để manh mối triệt để đứt ở trên người Sirius. Cứ như vậy, khi mọi chuyện vẫn mơ hồ, Sirius đột nhiên biến mất, ngay cả hội Phượng Hoàng cũng không biết Sirius đi đâu.

Regulus điều tra Sirius thì bị cắt đứt, Regulus lo lắng cho nhiệm vụ của mình không thể hoàn thành, đồng thời tâm lý cũng nhẹ nhàng thở ra. Anh trai lần này thông minh, hiểu được tránh đi mũi nhọn, hoặc là anh đang bảo vệ người nào, vì không để chân tướng bị đưa ra ánh sáng?

Ở trong suy nghĩ của Regulus, Voldemort là người lãnh đạo mình đáng giá thuần phục nhưng Sirius thủy chung là anh của anh. Nếu như không phải gánh tồn vong gia tộc Black, anh cũng không muốn đối phó anh mình. Hôm nay Sirius chơi mất tích ngược lại cho lý do Regulus thu tay.

Đây cũng không phải là lần thứ nhất Regulus nhìn thấy Snape, anh đã từng thấy người đàn ông mặc đồ đen này bên Lord vô số lần, nhưng tiếp xúc gần như vậy là lần đầu tiên.

“Ngài Snape.” Regulus cũng là một Slytherin tiêu chuẩn, am hiểu mưu kế, muốn bảo vệ anh mình cho nên đợi Snape cảnh giác thì mang lên mặt nạ cung kính.

“Sirius Black đã mất tích, xem ra chuyện nhà Rosier thật là Sirius làm, nhưng hiện tại anh ta chạy rồi, tôi cũng vậy không có cách nào điều tra, ngài xem?” Regulus chiêu này lấy lui làm tiến, anh biết rõ Lord đã phái mình xử lý chuyện này chính là muốn nghe đáp án Sirius là hung thủ, anh đi theo tâm ý Lord là tuyệt đối không sai. Regulus có ý: gia tộc Black rất trung tâm, tuyệt đối không nuông chiều hành vi Sirius nhưng hiện tại Sirius đã mất tích, gia tộc Black cũng không có cách nào. Như vậy, vừa theo ý Lord lại bảo vệ được Sirius. Nhà Black không tính bao che tội mà Sirius lẩn trốn, Lord cũng không tìm được người ngay. Tuy Regulus nhỏ hơn Sirius nhưng đầu tốt hơn anh mình nhiều.

“Ngoại trừ Sirius thì không còn người khác sao?” Snape cười cười, xem ra Regulus đoán tâm tư Voldemort vẫn còn non. Dù sao cũng là người trẻ tuổi, có thể làm được việc này đã không dễ dàng. Bọn họ làm thuộc hạ, quan trọng nhất là đoán tâm ý, anh cũng dựa vào tài này ở bên Voldemort được nhiều năm như vậy. Voldemort hiện tại không phải muốn chân tướng mà là một lý do đối phó Potter, lý do đối phó hội Phượng Hoàng, Sirius tính cái gì! Phái hai người bọn họ đến xử lý cũng là vì trắc nghiệm bọn họ trung tâm hay không.

“Regulus, Black gia không bao cho làm cho người ta cảm động.” Snape nói.

“Anh cậu là người hội Phượng Hoàng, chuyện này mọi người đều biết, cậu quyết định đối phó hắn ta, Lord sẽ rất hài lòng. Nhưng…” Snape còn có một phần ngoại lệ.

“Black gia định hi sinh một Sirius đổi lấy Lord tín nhiệm thì cũng phải nhìn Sirius có phải người Lord muốn hay không.” Snape nói.

“Ý ngài Snape là?”

“Ngày mai cậu đi chỗ Lord, đến lúc đó cái gì nên nói cái gì không nên nói, chính cậu nghĩ đi. Cho cậu một câu, một Sirius Black bị gia tộc xoá tên, Lord còn khinh thường so đo. Hơn nữa gia tộc Rosier tính cái gì, đáng được Lord gióng trống khua chiên báo thù như vậy sao?” Snape cười lạnh lùng.

Regulus là người thông minh, một chút đã hiểu, ý Snape là muốn chuyện này liên quan đến những người khác… Có thể là liên quan đến càng nhiều người càng tốt. Lord định… tẩy trừ hội Phượng Hoàng!

Regulus khiếp sợ. Rosier chỉ một cái cớ, Lord phải lợi dụng cớ này, giết nhân vật chủ lực của hội Phượng Hoàng. Regulus càng nghĩ càng thấy hãi hùng khiếp vía, mấy năm trước Lord không biết nguyên nhân gì luôn ở trong phòng, quanh năm không gặp người, Snape và Lucius là hai người vẫn được Lord giữ lại. Một năm trước Lord mới xuất hiện, mà hội Phượng Hoàng phát triển lớn mạnh không ít vào lúc Lord không xuất hiện, đã là uy hiếp lớn nhất rồi. Lord ý thức được điểm ấy, nghẹn một năm, điều tra rõ ràng thực lực hội Phượng Hoàng, bây giờ định ra tay…

Như vậy mình nên nói như thế nào, làm như thế nào… Snape không hổ là nhân vật ở bên Lord nhiều năm, đo lường tâm ý Lord thật sắc sảo. Lord cũng chưa nói cái gì, Snape cũng đã đoán được tám chín phần tâm tư Lord. Thật không thể tin được, người như vậy, chỉ lớn hơn anh một tuổi mà thôi.

“Tôi đã biết, đa tạ ngài Snape.” Regulus cúi đầu đi xuống.

Snape suy đoán không tồi, từ khi Voldemort không còn phát tác thì bắt đầu chuyên tâm khuếch trương thế lực. Hội Phượng Hoàng tồn tại như nghẹn ở cổ họng, bởi vì ma lực bất ổn, Voldemort không thể không xuất hiện, hội Phượng Hoàng bắt được thời cơ phát triển lớn mạnh. Voldemort đã điều tra một năm, rốt cục nhận được một phần danh sách, những người này đều là cánh tay đắc lực của hội Phượng Hoàng. Voldemort không chỉ định kéo gia tộc Potter xuống nước, quan trọng yếu là hắn định triệt để diệt trừ những người trên danh sách này.

Snape có thể cứu được James lại không thể cứu được những người này, hơn nữa, anh cũng không định cứu. Đi theo Voldemort nhiều năm như vậy, mạng người trên tay Snape cũng không ít, phát hiện mình máu lạnh. Chỉ cần James và Lily không có việc gì là tốt rồi, những thứ khác, anh không để ý. Chuyện này làm thành sau, Voldemort sẽ càng thêm tín nhiệm anh, đến lúc đó anh có thể…

Snape nhìn bình độc dược trên tay mình, vật này là tâm huyết nhiều năm, đã trải qua vô số lần thất bại đã nghiên cứu thành công! Voldemort rất cẩn thận, qua nhiều năm như vậy độc dược anh dâng luôn trải qua tầng tầng thử độc, anh vẫn không có cơ hội ra tay. Nhưng chai độc dược này khác, dù thử thế nào cũng sẽ không phát hiện chỗ không ổn…

Ngày kế tiếp Voldemort triệu kiến Regulus, Regulus nghe Snape nộp lên một phần danh sách, là những người liên quan đến sự kiện Rosier. Voldemort nhướng mày, trong này, không có James Potter… Voldemort bất động thanh sắc nhìn Snape.

“Severus, ngươi thấy thế nào?” Voldemort có chút không vui, Regulus như vậy hắn rất vui, nhưng Snape, chẳng lẽ vẫn còn giữ gìn James sao?

Snape dĩ nhiên dự kiến được Voldemort có thể hỏi mình như vậy, thong dong quỳ trên mặt đất.

“Lord, Sirius một tuần trước mất tích.” Snape nói.

“Mất tích?” Voldemort nghe tin này thì có chút nghi hoặc rồi lập tức cười lạnh, đánh giá thấp James Potter rồi, đoán được ý nghĩ của hắn, sớm dấu nhân vật mấu chốt đi, chính mình đi ra ngoài! Thông minh, cũng… Đáng chết! Voldemort càng thêm kiên định nghĩ giết James Potter.

“Đúng vậy, Sirius là nhân vật mấu chốt sự kiện Rosier. Bề tôi nghĩ… Hắn giữ gìn người nào, cho nên mới trốn.” Snape nói.

“Nga? Ngươi nói hắn giữ gìn ai?”

“Thuộc hạ có nghĩ đến một người, tuy không phải thành viên hội Phượng Hoàng nhưng hành tung lại khả nghi.”

“Ngươi nói xem?”

“James Potter, quan hệ của hắn và Sirius Black vẫn rất tốt. Người này làm việc rất cẩn thận, chúng ta vẫn bắt không được, nếu là có thể mượn cơ hội lần này giết hắn, như vậy không còn gì tốt hơn.”

“Chỉ tiếc là Sirius Black mất tích, bằng không thì bắt lấy hắn là có thể moi ra James Potter.” Voldemort nói. Nếu không phải thân phận James đặc thù, thế lực sau lưng khổng lồ, hơn nữa vẫn ra vẻ trung lập, hắn cũng không cần làm nhiều như vậy, trực tiếp giết người bớt việc!

“Lord, Sirius mất tích trùng hợp như vậy, nhất định là James Potter đã biết cái gì. Thuộc hạ tuổi nhỏ từng có một ít tiếp xúc với người này, James Potter mặc dù là Gryffindor nhưng cũng không lỗ mãng. Đối phó loại người này, cần dùng cách không bình thường.”

“Vì trung thành với Lord, Lord hãy giao nhiệm vụ đối phó James Potter cho thuộc hạ.” Snape nói, Voldemort có ý này, giao James cho anh biểu thị trung tâm, biết rõ là bẩy anh cũng phải nhảy xuống.

Voldemort rất hài lòng, tuy lần này không bắt được James nhưng cũng làm cho hắn nhìn rõ Snape trung tâm.

“Ngươi đã có nguyện vọng này, như vậy James Potter giao cho ngươi. Severus, ngươi cũng ở cạnh ta nhiều năm như vậy, vẫn trung thành và tận tâm, không để cho ta thất vọng.”

“Thuộc hạ… Đã biết.”

Rốt cục tránh được một kiếp, Snape thở dài một hơi. Khi Voldemort mệnh lện anh giám sát Regulus Snape đã nghĩ tới có một ngày Voldemort sẽ để mình đối phó James… Này chân chính là một vấn đề khó khăn, nhưng cũng tốt, tối thiểu hiện tại James rơi xuống trong tay anh rồi, tốt hơn là rơi vào trong tay những người khác…

Snape nghĩ, như thế cũng chưa chắc không phải chuyện tốt, James là người giữ bí mật ẩn nấp Sirius, như vậy anh cũng có thể giấu James đi… Cho dù Voldemort nghĩ thế nào thì cũng sẽ không đoán được người giữ bí mật của James là ai…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.