[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Sóng Gió Ai Cập

Chương 11




Tên cầm đầu vẻ mặt hung dữ lấy dao kề cổ Quách Quỳ.

"Nếu không muốn hắn chết thì mau lập tức dừng tay".

Vẻ mặt Tĩnh Hạ tuy không có cảm xúc nào nhưng vẫn dừng động tác.

Tên này không phải là vai phản diện lớn nhất sao?

Dễ dàng bị bắt như vậy?

Yếu!

"Mau lập tức...... hự!".

Nói chưa hết câu, con dao rơi xuống.

Hắn ngay lập tức nằm xuống đất, ôm bụng quằn quại.

Còn người gây ra chuyện thì vẫn bình thản đứng đó, cứ như hắn chỉ đứng ngoài xem kịch thôi vậy.

Tĩnh Hạ: "....." Ta còn chưa ra tay mà!

Hệ thống, cái tên này thì cần quái gì bảo vệ đâu chứ.

Ngươi phát bừa nhiệm vụ à?

Hệ thống: [ Trong từ điển của ta không có từ "bừa bãi" ]

Không giống như người nào đó đâu.

Cả hai người im lặng không nói, mắt to trừng mắt nhỏ.

Được một lúc, Tĩnh Hạ đành phải là người mở lời: "Anh có thiếu vệ sĩ không?".

Chợt nghe cô gái nói câu như vậy, Quách Quỳ hơi ngẩn người.

Khi hắn kịp phản ứng lại thì lắc đầu: "Không thiếu".

Nghe giọng khàn khàn, dường như ngày hôm nay hắn mới mở miệng lần đầu.

"......" Vậy thôi nhé.

Tạm biệt.

Tĩnh Hạ rất muốn xoay người đi về.

Nhưng......

CMN cái hệ thống chết dẫm kia dám làm thân thể cô bất động.

Đợi khi về cô xử lí nó thế nào.

Cô bình ổn lại tâm tình.

"Anh vẫn thiếu".

"Thiếu?". Quách Quỳ hơi nghi hoặc hỏi lại.

"Thiếu một người tài giỏi như tôi". Tĩnh Hạ lại bắt đầu tự kỉ.

"......" Cô gái này có bệnh sao?

Quách Quỳ quay người đi ra hướng khác.

Lần này Tĩnh Hạ không đuổi theo.

[ Ký chủ, sao cô không đuổi theo? ]

Ta không mặt dày như ngươi.

[ ...... ]

Tĩnh Hạ nhìn lại đám người đang nằm chết dưới đất.

Một cơn gió thổi qua kẽ lá, một vài sợi tóc khẽ bay bay.

Cô nhìn xung quanh, nhìn trái nhìn phải.

Rất tốt!

Không có người nào.

Chạy!

.......

Lúc Tĩnh Hạ về đã là hơn 4 rưỡi.

(Nhóm):

[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Tiểu sư muội, cô làm gì mà offline giữa chừng vậy?

[Thiên Sơn Khải]: Giống hệt lão đại.

[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Có việc bận.

[Quách Quỳ]: Bận.

[Thiên Sơn Vấn]: Ố, cả hai người onl rồi kìa.

[Thiên Sơn Vạn Thủy]: Đi cày phó bản đi.

[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Có phó bản nào hay sao?

[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Có, phó bản "Những người hùng thầm lặng".

[Nhất Độ Vỹ Hàn]:.......

Những người hùng thầm lặng.

Đây là một phó bản có sự chọn lựa.

Trò chơi này chơi theo đội, mà mỗi đội chơi đều sẽ chọn một trong ba cách chưa khác nhau.

Nó có tên là người hùng, không phải vì hoàn thành trò chơi thì đội chơi đó sẽ trở thành anh hùng.

Mà là trong này cần có sự đoàn kết đồng lòng giữa các người chơi.

Đặc biệt hơn nữa sau khi thắng, tuy đội chơi đó sẽ nhận được những phần thưởng phong phú nhưng sẽ không thông báo khắp trò chơi như bao phó bản khác.

Còn kiểu chơi thế nào là còn tùy thuộc đội chơi đó chọn thế nào.

[Thiên Sơn Vạn Thủy]: Đi đi, nghe nói phó bản này có ra một sự kiện thú vị nha.

[Thiên Sơn Khải]: Lão đại, đi chứ?

[Quách Quỳ]: Ừ.

.....

Phó bản "Những người hùng thầm lặng".

Nơi đây đã tập hợp nhiều người khác nhau, khi tới đây sẽ có cảm giác dường như phải chen lấn.

[Ngồi Ăn Bỏng Ngô]: Phó bản này có lâu rồi sao? Hay vừa mới mở?

[Người Qua Đường]: Mở từ hai tháng trước rồi, nhưng sao tự nhiên bây giờ lại nổi thế nhỉ?

[Tiểu Thanh Thanh]: Mấy người không biết đó thôi, vài ngày trước phó bản có tung ra sự kiện "Tinh linh". Nếu như có thể an toàn vượt qua các thử thách thì sẽ được Tinh linh vương giao nhiệm vụ cuối cùng. Đội nào vượt qua được thì mỗi thành viên trong đội đều sẽ nhận được bảo bối quý hiếm như nhau.

[Hóng Hóng Hóng]: Nghe có vẻ hơi huyễn ảo chút.

[Cơn Gió Khẽ Thổi]: Ghê vậy! Ta cũng muốn tham gia a.

[Vương Gia Cát Tường]: Aaaa ta chưa có đội, cầu người lập đội nha!

[Hoàng Thượng Giá Đáo]: Có ai chưa có đội không? Tung tờ rơi, cầu lập đội!

.....

[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Không ngờ nơi đây lại đông như vậy.

[Thiên Sơn Vạn Thủy]: Đó là điều tất nhiên, không biết người nào hóng tiếng gió nói là đã ra sự kiện "Tinh linh", thành ra mới dẫn đến tình trạng "tắc nghẽn" như bây giờ.

[Thiên Sơn Vấn]: Tinh linh a, hảo mong chờ.

[Thiên Sơn Khải]: Hiên Viên đội cũng tới kìa.

Nghe nói Hiên Viên đội tới, lậo tức hầu hết người chơi giãn ra hai bên.

Dẫn đầu là Tiêu Minh một thân y phục đen thêu cự mãng, tóc đen dài, đúng hình tượng vương gia lãnh khốc.

Bạch Đào một thân váy công chúa đi bên cạnh, dù là hình tượng trong game nhưng nhìn vẫn nhu nhược dễ vỡ như vậy.

[Mẫu Nghi Thiên Hạ]: Đào Vũ Lan Tâm kìa, cô ta xuất hiện rồi.

[Yểu Điệu Thục Nữ]: Bạn thân của cô ta còn đang nằm viện mà cô ta vẫn còn tâm trạng chơi game được, đúng là chẳng ra gì.

[Ta Thật Soái]: Lầu trên có bệnh. Băng Thanh Ngọc Khiết nằm viện chứ có phải cô ấy đâu, còn cấm người ta không được phép chơi nữa à.

[Uy uy uy]: Tiểu Đào nhi cố lên!

[Hazy Moon]: Nói thật Băng Thanh Ngọc Khiết cũng thật đáng thương, không biết bây giờ tình trạng cô ấy thế nào.

[Mùa Hạ Chói Chang]: Dĩ nhiên là đang nằm viện không biết sống chết rồi, cô ta có một người bạn vô tâm như thế cũng thật xui xẻo.

Nhìn câu "một người bạn vô tâm" là biết nói đến ai.

Tĩnh Hạ nhìn acc [Hazy Moon], cảm thấy....

Đây là hẳn một thánh mẫu.

Người chơi này dường như không thuộc về đội nào cả, nhưng thấy người nào xui xẻo liền đồng cảm theo.

Lần trước vụ của cô cũng thấy acc này đồng cảm với mình.

Có ý tứ!

[Đào Vũ Lan Tâm]: Đại thần.....

Mọi người từ đầu đang nói đến chuyện phó bản, đột nhiên xoay đến chuyện giữa Bạch Đào với Lục Thanh Ngọc, làm cô ta cảm thấy không được tự nhiên.

[Cửu Trọng Tiêu]: Không sao, không cần để ý đến bọn họ.

[Viễn Cẩn Thiên]: Phải đó Tiểu Đào Nhi, cô không làm gì sai, sao phải sợ họ chứ.

Viễn Cẩn Thiên đây là đang an ủi, nhưng lại làm Bạch Đào bất động trong giây lát.

Một lúc sau cô ta mới nhắn lại.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Vâng.

[Mỹ Điệp Lộng Lẫy]: Đại thần, Tiêu Dao đội cũng đến kìa.

Ở góc độ của Hiên Viên đội, muốn nhìn thấy Tiêu Dao đội đứng một bên cũng rất dễ dàng.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Đại thần, kia là người yêu cũ của anh phải không? Bộ đồ của cô ấy thật đẹp.

Y phục nhân vật của Tĩnh Hạ hôm nay mặc là một bộ đồ đỏ rực như lửa, hơn nữa làn váy có thêu phượng hoàng tựa như muốn cất cánh bay.

Mái tóc thả xuống, làm nổi bật gương mặt xinh đẹp trong màn hình.

Khụ..... dù nhân vật hầu hết ai cũng giống nhau thôi!

[Cửu Trọng Tiêu]: Em thích?

[Đào Vũ Lan Tâm]: Em....em chỉ là thấy bộ đồ của cô ấy thật đẹp, nên mới khen một tiếng.

[Yên Nhiên Giai Lệ]: Nếu tôi không nhầm thì đó là bộ "Hỏa Phượng" rất khó chế tác đó, cô ta lấy đâu ra vậy?

Sau khi vụ thua trận đó, dường như Yên Nhiên Giai Lệ cũng im ắng hơn, bây giờ mới thấy mặt.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Hỏa Phượng? Bộ đồ chỉ có trong truyền thuyết kia sao?

Hỏa Phượng này là một bộ đồ cần có lông phượng hoàng ở phó bản "Phượng Hoàng Lửa" cùng một số bảo bối quý hiếm khác chế tác nên.

Tuy nhiên hiện nay do một vài sự cố nên phó bản đó đã đóng cửa, thành ra bộ "Hỏa Phượng" coi như thất truyền.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Cô ấy thật may mắn.

[Cửu Trọng Tiêu]: Nếu em thích, anh đi lấy cho em.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Không cần đâu, dù sao làm vậy cũng không nên.

[Cửu Trọng Tiêu]: Chỉ cần em thích, anh sẽ làm cho em.

Cả hai người không phải chat riêng tư mà lên nguyên trang {Nhân Gian} mà tình tứ.

[Yên Nhiên Giai Lệ]: Tiểu Đào thật hạnh phúc, có một người bạn trai quan tâm cậu như vậy.

Ngữ khí dường như còn mang theo một chút đố kị.

[Đào Vũ Lan Tâm]: Không.... không phải đâu.

Dù nói là nói như thế nhưng trong lòng Bạch Đào vẫn không nhịn được mà đắc ý.

Có Tiêu Minh chăm lo cho cô ta như vậy, không hạnh phúc được sao?

[Cửu Trọng Tiêu]: Được rồi, để anh đi lấy bộ đồ về cho em.

Nói xong Tiêu Minh di chuyển nhân vật đến chỗ Tĩnh Hạ.

- ----

Giây phút tự kỉ - ing:

Vừa viết truyện vừa edit, ta chăm chỉ quá mà!!!

Moa ha ha ha......khụ khụ khụ!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.