[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 61: 0 : 2




Sau khi nghĩ tới đây, Long Thần liền hướng về phía Hoàng Phủ gia tộc mà đi tới.

Dĩ nhiên, đăng môn báo phỏng, nhất định phải chú ý tới dáng vẻ. Long Thần sửa sang lại y phục trước khi bước vào.

Hoàng Phủ gia tộc, mặc dù là thế lực ngang bằng Cổ Ma vực, bất quá vẫn dựa theo hình thức gia tộc mà xây dựng nên.

Long Thần đoán chừng, sợ rằng giống như là Linh Vũ gia tộc vậy.

Dĩ nhiên, Hoàng Phủ gia tộc chỉ có một gia chủ, mà Linh Vũ lại do bốn gia tộc tạo thành.

Sau khi đi tới trước đại môn to lớn và khí phách, Long Thần phát hiện những người tiến vào trước, đều có lệnh bài, mà bên ngoài đại môn Hoàng Phủ gia tộc cũng có tộc nhân trông coi. Long Thần đứng bên ngoài, rất nhanh đã có người phát hiện ra hắn. Một vị trung niên trong đó đi tới, đánh giad Long Thần một trận, hỏi: “Ngươi là người phương nào, vì sao bồi hồi ở trước đại môn Hoàng Phủ gia tộc chúng ta?”

“Ta là Long Thần, cầu kiến gia chủ Hoàng Phủ gia tộc – Hoàng Phủ Phong Trần. Phiền ngươi thông báo một tiếng.”

Long Thần gật đầu nói.

“Long Thần?”

Mặt của người trung niên kia biến sắc, hỏi: “Ngươi là Long Thần nào?”

Hắn hỏi như vậy, là đại biểu danh tiếng Long Thần, thật sự đã truyền ra. Trước kia chỉ có một Long Thần, mà hiện tại, Long Thần lại có đến hai người.

Đối với thân phận của mình, Long Thần cũng có chút bất đắc dĩ, cho nên hắn nói: “Ta không có ở trên Huyền thưởng bảng Vũ Minh. Hơn nữa là bằng hữu tốt với tiểu thư Hoàng Phủ Kỳ, lần này là cố ý đến thăm nàng.”

Người trung niên nói: “Không ở trên Huyền thưởng bảng? Hai cái tên Long Thần, đều ở trên Huyền thưởng bảng Vũ Minh, thế nhưng ngươi nói là bằng hữu tốt với tiểu thư Kỳ Kỳ. Ta biết ngươi là vị nào rồi, chắc chắn là Long Thần đến từ Cổ Ma vực.”

“Chính là ta.”

Long Thần còn không biết, mình mạc danh kỳ hiệu ở trên Huyền thưởng bảng Vũ Minh.

Lúc này người trung niên mới gật đầu, nói: “Được, ta dẫn ngươi đi gặp gia chủ.”

Có thể là bởi vì ảnh hưởn Hoàng Phủ Phong Trần sao. Long Thần cảm giác người Hoàng Phủ gia tộc, tùy ý cười nói, không có nhiều quy củ lắm. Đúng là tương đối khó có được. Dọc theo đường đi, người trung niên kia nói chuyện không ít cùng Long Thần. Vì vậy, Long Thần mới biết vị trung niên này thấp hơn Hoàng Phủ Phong Trần một đời, tên là Hoàng Phủ Tùng.

Hoàng Phủ gia tộc tương đối trang nhã tự nhiên. So với địa phương đến phân chim cũng không có như Cổ Ma vực, tốt hơn vô số lần.

“Ngày hôm trước gia chủ mới trở về. Lúc này hẳn là đang ở trong thư phòng. Ta sẽ dẫn ngươi đến đó.”

Hoàng Phủ Tùng nói.

“Vậy làm phiền rồi.”

Long Thần gật đầu.

Dọc theo đường đi, rất nhanh đã đến nơi.

Trước mắt là một cổ kiến trúc cổ kính. Mất không lâu, Long Thần đã thấy Hoàng Phủ Phong Trần xuất hiện ở cửa phòng, nhìn về phía Long Thần. Từ xa mà Long Thần đã nghe tiếng cười nói của hắn rồi.

“Long Thần tiểu hữu, ta vừa mới trở về Hoàng Phủ gia tộc thôi mà. Làm sao ngươi cũng tới nơi đây? Thật là ngoài dự liệu của ta đó.”

Long Thần tới nơi đây, làm Hoàng Phủ Phong Trần kinh ngạc.

Long Thần cười cười.

Hắn và Hoàng Phủ Phong Trần, trong Ly Hỏa thần cảnh, đã hòa đồng rất nhiều. Cho nên hắn nói: “Ta cũng không có tới gặp ngươi. Mà là tới gặp Kỳ Kỳ một chút.”

“Thì ra là ham luyến sắc đẹp con gái của ta. Được được, Hoàng Phủ Tùng, người đi Thiên điện bày yến tiệc, ta sẽ dang Long Thần tiểu hữu qua đó.

Hoàng Phủ Tùng vội vàng rời đi, đi chuẩn bị.

Mà dưới sự hướng dẫn của Hoàng Phủ Phong Trần, Long Thần và hắn một bên chuyện phím, một bên hướng về phía Thiên điện mà hướng tới.

“Chuyện Chiến tộc, ta đã nghe nói qua. Nói vậy là người muốn đi Chiến tốc phương Bắc, vừa vặn đi ngang qua nời này, mới vào đây?

Vừa gặp mặt, Hoàng Phủ Phong Trần nói.

Long Thần gật đầu nói: “Trước ta cũng không biết Hoàng Phủ gia tốc ở nơi này. Lúc này khi đi ngang qua bên ngoài cửa, nghe người ta nói, cho nên thuận tiện ghé thăm.”

“Nhưng thế nào lại không thấy bà nương bạo lực Long Nguyệt kia?”

Hoàng Phủ Phong Trần nói.

Long Thần nghiêm trang nói: “Đệ đệ của nàng bị Vũ Minh nhất vào trong Cửu U Tang Hồn, cho nên nàng đi đến bên kia trước.

“Cái gì?”

Hoàng Phủ Phong Trần sắc mặt biến đổi, nói: “Long Nguyệt thật là quá vọng động rồi. Cửu U Tang Hồn là nới mà nàng có thể tùy tiện đột phá hay sao? Ta xem ra lần này nàng đi lành ít dữ nhiều đây.”

Ngay cả Hoàng Phủ Phong Trần cũng nói vậy, Cửu U Tang Hồn kia, nhất định kinh khủng. Long Thần cau mày, lúc này, bên Chiến tộc, hẳn là cần hắn, mà hắn lại không yên lòng Long Nguyệt.

Huynh đệ tỷ muội đều gặp khó khăn, thực lực của hắn vẫn còn không đủ, nên làm như thế nào mới tốt đây?

Trong lòng Long Thần cũng không định ra được kế hoạch gì.

“Chuyện Long Nguyệt, chỉ cần cầu phúc cho nàng thôi. Mà bên Chiến tộc,ta cũng không giúp gì cho ngươi. Long Thần, nói thật, Hoàng Phủ gia tộc ta nếu không phải người bình thường, không xứng cùng Vũ Minh, cũng không thể tồn tại cho tới ngày hôm nay. Sinh mệnh toàn bộ hơn vạn miếng ăn, đầu nắm ở trong tay ta. Chuyện Chiến tôch, ta không hỗ trợ được.

Hoàng Phủ Phong Trần dừng bước, thần sắc coc hút quấn quýt noi.

Hắn nghĩ lầm Long Thần đến nơi đây, là thỉnh cầu hắn hỗ trợ.

Long Thần trong lòng có chừng mực. Hoàng Phủ gia tộc bây giờ cũng đã thần phục Vũ Minh rồi. Nếu là đi trợ giúp Chiến tộc đối phó Vũ Minh. Đơn giản công khai quyết liệt cùng Vũ Minh, quan hệ đến tính mạng trên vạn người Hoàng Phủ gia tộc. Dĩ nhiên, Hoàng Phủ Phong Trần sẽ không làm như vậy.

Cho nên, hắn cũng không có yêu cầu Hoàng Phủ Phong Trần.

Cho nên hắn nói: “Gia chủ nói quá lời rồi. Ta chỉ sang đay xem Kỳ Kỳ mà thôi. Lúc trước khi còn ở Cổ Ma vực, ta thiếu nàng năm vạn thông thiên đan, cũng không biết có cơ hội trả hay không.”

Nghe Long Thần nói như thế, Hoàng Phủ Phong Trần thở phào nhẹ nhõm. Hắn vỗ vỗ bả vai Long Thần, nói: “Giúp không được gì, thật là xin lỗi. Thế nhưng, nếu đã tới đây ta đương nhiên phải chiêu đãi ngươi một phen, tránh cho Nguyệt cô nương kia nói ta lòng dạ hẹp hòi.”

Dưới sự hướng dẫn của Hoàng Phủ Phong Trần, Long Thần đi tới trong Thiên điện. Hoàng Phủ Phong Trần ngồi ở trên ghế chủ tọa, mà Long Thần ngồi ở vị trí bên phải. Trên bàn, lúc này đã bày biện đầy đủ tiệc rượu.

Long Thần vừa mới ngồi vững, một đạo toàn màu phong vàng từ ngoài cửa vọt tới hướng của hắn.

“Đại ca ca!”

Hoàng Phủ Kỳ nhào lên người Long Thần.

Thật vất vả chờ Long Thần đến, Hoàng Phủ Kỳ dĩ nhiên sẽ không bỏ qua hắn. Hai cánh tay mập mạp bé nhỏ không ngừng nhéo trên khuôn mặt của Long Thần mà reo lên: “Đại ca ca. Đều tại ngươi cả, đến bây giờ mới đi tìm ta. Ngươi không biết là ta ở nhà buồn bực biết bao, cái lão bất tử kia, lại không cho ta ra ngoài giỡn chơi.”

Lão bất tử...

Còn nhỏ tuổi, mà đã chửi cha mình rồi. Long Thần bỗng dưng im lặng.

Hoàng Phủ Phong Trần tựa như không nghe thấy, cười khan vài tiếng, sau đó lấy thân phận chủ nhân, mời rượu Long Thần.

Long Thần một bên hàn huyên với Hoàng Phủ Phong Trần, một bên chịu đựng Hoàng Phủ Kỳ hành hạ. Rốt cuộc tiểu cô nương này cũng yên tĩnh lại, ở bên cạnh đánh giá Long Thần một trận, nói: “Đại ca ca, tiểu cẩu cẩu đâu?”

Tiểu Lang, Kỳ thật mới chính là cái Hoàng Phủ Kỳ nóng lòng nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.