[Đồng Nhân Harry Potter] Nơi Tự Do Thuộc Về

Chương 39




Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã dần dần xâm nhập Vân Mộng trạch. Tuy nói có mấy vạn người tiến vào trong Vân Mộng trạch, mà Vân Mộng trạch lớn như vậy, bọn họ muốn ấn giấu thân mình nên cố ý đi đường tương đối hiểm yếu, như vậy người khác vẫn khó có thể phát hiện ra bọn họ.

Một nhóm bảy người xuyên qua tầng tầng sương mù màu đen, thật cẩn thận đi tới.

Ở trong Vân Mộng trạch khắp nơi đều ẩn giấu sát cơ. Phệ Linh Yêu Đồng Long Thần có tác dụng rất lớn. Nó có thể phát hiện hồn phách bất kỳ sinh linh nào, cho dù là độc trùng nho nhỏ cũng chạy không khỏi ánh mắt Long Thần.

Một đường đi đến, ước chừng xâm nhập hơn mười dặm, Long Thần cũng không biết mất bao nhiêu thời gian, chẳng qua độc trùng độc thú quanh thân đã bắt đầu nhiều hơn. Lúc này đám người Long Thần đã đi vào trong một khu vực. Khu vực này là vũng bùn, bắn lên vô số bọt khí to lớn. Long Thần sử dụng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn sang một cái, thế nhưng lại phát hiện bên dưới vũng bùn, chi chít cá sấu đang ẩn mình, ít nhất cũng có đến mấy vạn con.

Đây cũng không phải là loại cá sấu đơn giản mà là yêu thú Thiên giai, phạm vi đẳng cấp là từ thiên giai tam phẩm đến thiên giai ngũ phẩm. Mỗi một con cá sấu chiều cao vượt qua năm thước, toàn thân tráng kiện, màu đen trải dài, tứ chi thô to có lực, cái đuôi bén nhọn xước mang rô, mạnh mẽ hữu lực, hàm răng như những mũi kiếm dài sắc bén.

"Hắc Ma ngạc."

Lam Linh Nhi nhắc nhở ở bên tai Long Thần.

Có vẻ như chúng đã ngửi thấy mùi vị nhân loại, lúc này có vô số đỉnh đầu to lớn nhô lên khỏi vũng bùn, những hàm răng bén nhọn kia biến nơi này như trở thành núi đao vậy.

"Ai đến mờ đường đi?"

Long Nguyệt hỏi.

Lúc này Hắc Ma ngạc căn bản là không thể hiểu người đến cường đại cỡ nào. Nếu như không cho bọn chúng kinh sợ một chút, bọn chúng sẽ công kích vô cùng vô tận.

"Ta đến!"

Lôi Chân cười sang sảng một tiếng, đi lên phía trước, hướng vê phía vũng bùn, trực tiếp đánh ra một quyền. Nhất thời từng đạo tia chớp quấn giao, trong nháy mắt hình thành một cái quyền ấn màu tím, ầm ầm chấn vũng bùn thành một cáị hố. Lúc này tia chớp màu tím tại trong vũng bùn đang nhanh chóng bay nhảy, rất nhanh liền trân ngập trong phạm vi tầm nhìn Long Thần, từng tiếng bi thảm vô cùng thống khổ phát ra. Trong lúc nhất thời máu thịt bay tung tóe, dưới lực sát thương siêu cường của tia chớp, hơn nửa Hắc Ma ngạc ở phía trên trực tiếp bị một quyền Lôi Chấn đánh cho bầm xác.

"Lôi Chân tứ ca cũng không giống bình thường, không biết lúc hắn dùng Thiên Chú lôi thú so với Kiếm Trần có mạnh hơn hay không?"

Long Thần nhìn mà trong lòng âm thầm cả kinh.

Bởi vì một quyền Lôi Chấn, một số Hắc Ma ngạc có ít trí tuệ đều sợ hãi. Bọn chúng vội vàng chui xuống sâu hơn, cũng không dám nhô lên nữa. Đối với tộc người, bọn chúng trời sinh muốn công kích, nhưng mà gặp phải số người, bọn chúng vốn không phải là đối thủ, bọn chúng vẫn rất thức thời.

Long Thần dùng Phệ Linh Yêu Đồng có thể thấy được lúc này Hắc Ma ngạc vội vàng ẩn sâu bên dưới.

Mọi người vốn muốn đi, bỗng nhiên Long Thần xoay người lại dùng Phệ Linh Yêu Đồng nhìn lại, chỉ thấy ờ ngoài một dặm có bốn người đang nhanh chóng vọt tới đây, thời gian chỉ một cái chớp mắt đã đến trước mặt Long Thần.

Long Thần định thần nhìn lại, thì ra là người cổ Ma vực, người dẫn đầu chính là Ma Hoàng - Khương Vô Tà. Bên cạnh hắ lại là đứa con đắc ý nhất của hắn - Khương Vô Thương, còn có hai lão nhân đầu tóc hoa râm, một cao một thấp đều là trang phục thái thượng trường lão thế nhưng thực lực sâu không lường được.

"Hai lão bất tử này, không nghĩ tới vẫn còn sống, nghe được Xích Đế ấn xuất thế vội vàng lăn tới đây."

Lam Linh Nhi bên cạnh Long Thần oán hận nói.

"Có thực lực gì?"

Long Thần cau mày hỏi.

"Đây là lá bài tẩy cố Ma vực, hai lão nhân này đều là Địa Vũ cảnh tầng hai, hơn mười năm trước, bọn họ chính là hai đại Ma thánh nổi tiếng cổ Ma vực, không nghĩ tới đến hôm nay vẫn còn sống tốt. Lần trước chúng ta đi cổ Ma vực không gặp được bọn họ, có thể là đang tĩnh tu."

Lam Linh Nhi nói.

Địa Vũ cảnh tầng hai?

Đó chính là thực lực tương đương với Khương Vô Nhai.

Nói như vậy, Cổ Ma vực kỳ thật rất cường đại, ít nhất nếu như Khương Vô Nhai còn ở tại cổ Ma vực thì bọn họ chính là tam đại Ma thánh.

Đối phương bốn người mà bên Long Thần bảy người giằng co lẫn nhau. Ma Hoàng Khương Vô Tà cười lạnh.

"Nghe bên này có chút động tĩnh, còn tưởng rằng là ai đó, thì ra là Long tộc các vị."

"Không phải Ma Hoàng đã có được Huyền Đế ấn sao? Tại sao còn đến nơi này, chẳng nhẽ là muốn lấy được Xích Đế ấn? Đúng là lòng tham vô tận."

Long Nguyệt đối chọi gay gắt với hắn, nói.

"Huyền Đế ấn? Ta nói thật, ta thật sự không có, thế nhưng Long Nguyệt, ta cũng không tin, Thanh Đế ấn không ở trong tay ngươi!"

Ma Hoàng nhấp nháy con mắt nhìn Long Nguyệt, bình tĩnh nói.

"Ta thì nói Thanh Đế ấn ở trong tay ngươi."

Long Nguyệt mặt không đổi sắc nói.

Thanh Đế ấn ở trong tay Long Nguyệt?

Long Thần cảm thấy được có thể là như vậy. Bọn họ tìm Ngũ Đế ấn khắp nơi, nhất định là có chút thu hoạch mới đúng.

Nếu là như vậy, cộng thêm Xích Đế ấn, có ba trong năm Đế ấn đã xuất hiện. Dĩ nhiên, ai cũng không nghĩ đến là Huyền Đế ấn lại ở trong tay Long Thần. Đây chính là chuyện làm Ma Hoàng Khương Vô Tà buồn bực nhất, bởi vì tất cả mọi người ngoại giới đều cho rằng, Huyền Đế ấn ở trong tay Khương Vô Tà.

Long Nguyệt không thừa nhận chuyện Thanh Đế ấn, Khương Vô Tà cũng không có dây dưa. Lúc này ánh mắt của hắn trước tiên xẹt qua khuôn mặt Khương Vô Nhai, lập tức rơi xuống một người ở sau cùng đội ngũ Long tộc.

"Long Thần?"

Danh tiếng Long Thần lúc này đã truyền khắp toàn bộ Thần Vũ thánh triều, Tư Không Kiếm Thánh chết có quan hệ rất lớn với hắn. Thế nhưng người tin tưởng cũng không tính là nhiều, không có tận mắt chứng kiến mà nói không có mấy ai tin tưởng rằng Thông Thiên cảnh tầng chín có thể giết chết Địa Vũ cảnh tầng hai.

Nếu như là tại tứ đại cơ sở cảnh, chuyện này rất bình thường, nhưng nếu là ở Vũ cảnh, chuyện này liền không bình thường.

Lúc này, chẳng những Khương Vô Tà, Khương Vô Thương còn có hai đại ma thánh cũng đều đang nhìn Long Thần. Từ trên người Long Thần, Khương Vô Tà có thể thấy được, Long Thần cũng chỉ có thực lực Thông Thiên cảnh tầng chín.

"Xem ra ngươi hẳn là đã sử dụng Đế Diễm châu, tại Cửu Dương trùng nhật, đạt tới Thông Thiên cảnh tầng chín."

Khương Vô Tà mặt không đổi sắc nói.

"Còn phải cảm tạ Đế Diễm châu từ Ma Hoàng, nếu không ta sẽ không có cơ hội này."

Long Thần lạnh nhạt nói.

"Hừ!"

Khương Vô Thương ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, có chút châm chọc nói: "Đã biến thành phế nhân, cả đời khó có thế tiến thêm một bước, cho dù dựa vào ngoại lực đạt tới Thông Thiên cảnh tầng chín vậy thì thế nào, cả đời cũng không tới được Địa Vũ cảnh, cả đời cũng không thể trờ thành cường giả chân chính. Về phần những tin đồn kia nói là ngươi giết chết Tư Không Kiếm Thánh chỉ sợ là chỉ có một mình ngươi tin mà thôi?"

Lúc trước khi Long Thần sử dụng huyết tế, Ma Hoàng thấy rất rõ ràng. Thân thể Long Thần đã coi như là hoàn toàn phế bỏ cho nên Khương Vô Thương lúc này mới nói như vậy.

Long Thần không phản bác lời của hắn.

Có đôi khi, người khác miệt thị cũng là lá bài tẩy của mình. Lợi dụng miệt thị đó, Long Thần có thể làm là tuyệt địa phản giết!

Đám người Ma Hoàng cho rằng cả đời Long Thần chỉ có thể dừng bước ở Thông Thiên cảnh tầng thứ chín.

Nhưng kỳ thật, căn cơ bản thân Long Thần vô cùng cường đại. Tổn thất từ huyết tế tầng thứ ba cũng chỉ là một phần mà thôi. Mà trải qua quá trình điều dưỡng của Long Nguyệt, còn có Cửu Dương trùng nhật sinh ra, lực lượng kim sắc dễ chịu, Long Thần hiện tại đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí so với trước kia mà nói còn có tiến bộ hơn.

“Chỉ là Thông Thiên cảnh tầng thứ chín mà các ngươi lại đưa hắn vào trong này, không sợ hại đến tính mạng của hắn sao?”

Khương Vô Thương khinh miệt nói.

Khi còn ở Cổ Ma Vực, hắn vốn muốn đưa Long Thần trở thành tâm phúc. Bất quá Long Thần bây giờ chẳng những giết chết đệ đệ của hắn lại còn giết chết một ma vương, cùng đông đảo thái thượng trượng lão, cừu hận này đã lớn đến vô cùng rồi. Nếu không phải Long tộc ở đây, Long Thần tuyệt đối không sống được.

Sau lời châm chọc của Khương Vô Thương, ánh mắt Long Nguyệt lạnh lẽo nói: “Nếu Cổ Ma vực các vị đã đến, ta liền thuận tiện báo cho các ngươi biết, Long Thần hiện giờ đã là một thành viên Long tộc. Hắn là thất đệ của ta. Chúng ta đi nơi nào, dĩ nhiên hắn cũng đi nơi đó. Nếu như ai dám động đến hắn, huynh đệ tỷ muội Long tộc chúng ta cho dù không cần tính mạng cũng sẽ hành động lấy đi tính mạng của ai đó. Khương Vô Tà nhiều lời vô ích, cáo từ!”

Sau khi nói xong, Long Nguyệt đều không để ý đến bọn họ, trực tiếp xoay người dẫn đầu rời đi. Những người khác căm thù đối phương cũng xoay người.

Có nhiều người che chở như vậy, Long Thần cũng không có cố kỵ cái gì cả. Hắn nhìn Ma Hoàng Khương Vô Tà cười một tiếng, nói: “Đã mất một nhi tử, ngươi còn đem hắn tới đây không sợ đoạn tử tuyệt tôn sao?”

Sau khi nói xong, hắn liền đuổi theo bọn người Long Nguyệt.

Khương Vô Thương giận dữ. Hắn đang muốn động thủ lại bị Ma Hoàng Khương Vô Tà ngăn cản. Khương Vô Tà nói: “Không cần thiết bởi vì vài câu nói mà tranh đấu động thủ. Mục tiêu lần này của chúng ra là Xích Đế ấn. Cao thủ đến đây rất nhiều. Trước hết để cho Vũ Minh và Long tộc đánh nhau trước, chúng ta làm ngư ông đắc lợi. Ngươi nếu như thật sự hận hắn, đến lúc đó nhất định sẽ có cơ hội động thủ.”

“Vâng, phụ thân!”

Khương Vô Thương gật đầu nói.

Bọn người Long Thần tiếp tục đi vào sâu.

Càng hướng đến chỗ sâu càng xuất hiện nhiều yêu thú độc trùng lợi hại. Tất cả mọi người đều cẩn thận đi tới. Qua một quãng đường dài đã đi, hiện tại bọn họ cách chỗ sâu Vân Mộng trạch đã rất gần. Hình như cũng có rất nhiều người hướng chỗ này hội tụ lại. Cho nên ở chỗ này, Long Thần gặp được một vài nhân vật dẫn dắt đội.

Trước khi Xích Đế ấn xuất hiện, tất cả mọi người đều lựa chọn không gây chiến.

Đội ngũ Long Thần vừa nhìn cũng biết thực lực rất mạnh. Càng không có ai dám động thủ với bọn họ.

Giết người đoạt bảo vĩnh viễn là phương pháp làm giàu nhanh nhất. Xích Đế ấn xuất thế khiến cho đông đảo cao thủ tụ tập ở chỗ này. Mỗi một cao thủ đều có không ít tài phú. Như vậy có rất nhiều tài phú tập trung ở nơi này. Trong số rất nhiều người đến Vân Mộng Trạch thì Xích Đế ấn chỉ là một trong những mục tiêu của bọn họ. Không chiếm được cũng không sao. Quan trọng nhất là kiếm tiền.

“Đã bắt đầu chém giết rồi.”

Nhìn một vũng máu dưới chân mình, Long Thần cau mày. Chung quanh đều là sương mù và sương mù. Trừ mùi hôi thối ra, nơi đây còn có một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt truyền đến.

Trong chuyện này, chẳng những người với người chém giết nhau, cũng có yêu thú với người chém giết lẫn nhau. Hiện tại đã là chỗ sâu Vân Mộng trạch. Nơi này phần lớn đều là yêu thú cực mạnh thậm chí tồn tại yêu thú thiên giai cửu phẩm, loại yêu thú này đứng ở đỉnh phong có thể ý thức được tự nhiên tương đối cường hãn. Có người xông vào lãnh địa của nó làm loạn, bọn chúng tất nhiên sẽ giận dữ.

Chỗ sâu Vân Mộng trạch truyền đến tiếng gầm gừ to lớn mà thê lương.

Có đôi khi cũng truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết.

Dĩ nhiên lúc này, đám yêu thú kia không ngăn cản được đám người Long Thần. Có Lôi Chấn đi ở trước quét dọn, coi như có là yêu thú giai cửu phẩm cũng chỉ là chuyện một quyền mà thôi. Lôi diện thuộc tính của hắn chính là khắc tinh loại yêu thú âm lãnh. Những độc trùng độc thú kia toàn bộ đều không chạy thoát khỏi công kích của hắn.

Ầm!

Một quyền của Lôi Chấn trực tiếp đánh chết một con trường xà màu đen. Trường xa này dài khoảng chừng hai mươi thước, đường kính gần một thước, miệng đầy nọc độc, năng lực giảo sát tương đối cường hãn. Nó là yêu thú thiên giai bát phẩm, thế nhưng dưới quyền pháp của Lôi Chấn vẫn là không có năng lực chống cự.

Hí…

Sau khi Lôi Chấn đánh chết trường xà, bỗng nhiên một cỗ âm thanh kỳ quái truyền đến.

“Cẩn thận là yêu thú vương cấp!”

Long Nguyệt kinh hô một tiếng rồi tranh thủ chạy tới phía trước Lôi Chấn. Những người khác cũng nhanh chóng tụ hợp lại với nhau, cảnh giác nhìn về phía trước.

Tại một chỗ phía trước cách đám người tầm mấy chục thước, nơi đó vũng bùn tựa như sôi trào hẳn lên, sau đó tách ra. Một vật thể to lớn màu đen từ từ nhô ra. Đầu tiên hấp dẫn Long Thần là một đôi con ngươi màu đỏ như máu. Đôi mắt đỏ gần như chiếm cả khuôn mặt nó. Từ trong ánh mắt màu đỏ kia có thể thấy tràn đầy hung quang, quả thực như muốn phun ra máu.

Long Thần chăm chú nhìn kỹ mới phát hiện vật thể to lớn kia là một cái đầu rắn. Lúc này tuy chỉ mới xuất hiện cái đầu rắn thôi mà đã bằng cả một căn phòng.

“Huyết Hải Độc Xà, Vương cấp nhất phẩm!”

Lam Linh Nhi nhẹ giọng nói.

“Yêu thú thật lớn a!”

Long Thần có chút cảm khái. Thật không hổ là yêu thú vương cấp duy nhất mà hắn từng thấy qua. Quả nhiên không giống bình thường. Chỉ là cái đầu rắn thôi đã có thể hù dọa vô số người. Ánh mắt màu đỏ như máu to lớn như vậy giống như hai huyết trì, trong đó đều là hung sát khí.

Huyết Hải Độc Xà từ trong vũng bùn đi ra, dùng ánh mắt cảnh cáo và căm hận nhìn đám người Long Thần. Sau đó, một tầng sương mù mau đen triệt để bao phủ. Chà chà một tiếng, đầu rắn đen biến mất. Thay vào đó là một gã thiếu niên áo đen xuất hiện ở vị trí trước đó, hắn lăng không mà đứng.

Long Thần nhìn kỹ lại, tướng mạo của thiếu niên này tương đối yêu dị. Ánh mắt và gương mặt tương đối hẹp dài, làn da thiên về màu đen. Đôi mắt mặc dù nhỏ nhưng mà giống như đúc Huyết Hải Độc Xà lúc nãy. Hơn nữa từ trên người thiếu niên này tản ra một cỗ khí tức của yêu thú.

Hắn há miệng, đầu lưỡi đỏ như máu nhanh chóng di chuyển một vòng. Long Thần phát hiện đầu lưỡi xẻ tà kia rõ ràng là rắn độc. Hơn nữa bộ dáng thiếu niên này dù nhìn thế nào cũng giống như một con rắn độc thon dài.

“Đây chính là trạng thái yêu thú Vương cấp hình người sao? Quả nhiên nhìn không ra năng lực chiến đấu gì cả. Thế nhưng thân thể lại nhỏ hơn rất nhiều, thoải mái hơn rất nhiều.”

Long Thần âm thầm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.