Là thế lực chư hầu lớn nhất Đông Khánh, Khương Bồng Cơ rõ ràng là tự mình dấy binh. Bốn chữ “Trung quân ái quốc” này thật sự quá mỉa mai.
Khương Bồng Cơ cũng cười nhạt, tay phải giơ ly rượu kính Nhiếp Lương một cái, mặt dày tiếp nhận lời tán dương của hắn.
“Tiên sinh quá khen, cho dù hoàng thất đã suy thoái, nhưng bảo vệ quốc thổ, bảo vệ trăm họ là chức trách của bản phủ, không khi nào dám quên.”
Cô chính là loạn thần tặc tử tự mình dấy binh đấy, thì đã sao?
Đặt tay lên ngực tự hỏi, Khương Bồng Cơ cô không phụ lòng thổ địa dưới chân và trăm họ trên mặt đất, như vậy là đủ rồi.
Hơn nữa, những chuyện Nhiếp thị Trung Chiếu làm cũng chẳng hề chính trực hơn cô.
Người tám lạng kẻ nửa cân, lươn ngắn3lại chê chạch dài?
Khương Bồng Cơ đang định cà khịa Nhiếp thị vài câu, Vệ Từ thấy ánh mắt cô rét lạnh, lòng anh chợt lo lắng, mơ hồ đoán được cô sẽ nói cái gì.
Nếu thật sự để cô nói ra những lời đó, vậy chẳng phải sẽ đắc tội triệt để với Nhiếp thị hay sao?
Ký ức của hắn về Vệ Từ dừng lại ở tám chín năm trước, thanh niên hai mươi tuổi lại giống như lão tăng vậy, nhạt nhẽo không thú vị.
Hôm nay gặp lại, lại có thêm mấy phần nhuệ khí.
Nhìn dáng vẻ ấy, những năm qua chắc anh đã trải qua không ít chuyện, trưởng thành lên rất nhiều.
Trong lòng Vệ Ưng sinh ra cảm giác “nhà ta có đệ đệ sắp trưởng thành”, ngoài miệng thì cười nói: “Lời này tưởng chừng như có lý, nhưng lại là đổi trắng thay2đen.”
Hoàng Tung nhân cơ hội đánh mắt về phía Vệ Ưng, tỏ ra kinh ngạc hỏi: “Vị này là?”
Vệ Từ âm thầm kéo tay áo Khương Bồng Cơ, đối phương như có cảm giác, ăn ý nuốt trở lại lời định nói.
“Từ có lời này, nếu xúc phạm sứ giả thì xin hãy tha lỗi.” Không đợi Nhiếp Lương mở miệng uy hiếp, Vệ Từ tiếp lời Khương Bồng Cơ: “Người họp theo nhóm, vật tụ theo loài. Thứ cho Từ vô lễ, kẻ loạn thần tặc tử như Mạnh Trạm, trên đời hiếm thấy. Người này không nhớ ân vua, ức hiếp trăm họ, khiến dân chúng lầm than, vì tư lợi lại bán đứng Thương Châu. Sau này ghi vào sách sử, ắt sẽ là nịnh thần tiếng xấu muôn đời. Từ nghe nói Nhiếp thị Trung Chiếu là cao môn hiển quý chân chính, truyền thống2trăm đời, bồi dưỡng ra vô số thánh hiền danh sĩ, công thần lưu danh, vô cùng thanh bạch. Gia thế như vậy, sao có thể vì lợi ích nhất thời mà về phe với nịnh thần tiểu nhân, thông đồng làm bậy?”
Khương Bồng Cơ phụ trách nhận vai kẻ lưu manh, Vệ Từ phụ trách bổ đao nghẹn chết người ta.
Hai người liên thủ, kẻ nào năng lực chịu đựng kém một chút lại chẳng tức hộc máu?
Vệ Ưng ngồi bên cạnh Nhiếp Lương từ đầu tới cuối không lên tiếng, nhưng trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
Hôm nay gặp lại, lại có thêm mấy phần nhuệ khí.
Nhìn dáng vẻ ấy, những năm qua chắc anh đã trải qua không ít chuyện, trưởng thành lên rất nhiều.
Trong lòng Vệ Ưng sinh ra cảm giác “nhà ta có đệ đệ sắp trưởng thành”, ngoài miệng thì cười nói: “Lời9này tưởng chừng như có lý, nhưng lại là đổi trắng thay đen.”
Hoàng Tung nhân cơ hội đánh mắt về phía Vệ Ưng, tỏ ra kinh ngạc hỏi: “Vị này là?”
Nhiếp Lương đáp: “Người này là bạn thân của Lương, họ Vệ, tên Ưng, tự Tử Thuận.”
Nghe được tên và tên tự của Vệ Ưng, mọi người trong trướng không nhịn được liếc về phía Vệ Từ.
Bất kể họ, tên hay là tên tự, nghe kiểu gì cũng thấy giống như hai anh em.
Mọi người loáng thoáng có cảm giác sắp mò được chân tướng.
Đây cũng là hai anh em cây khế!
Hoàng Tung cười nói: “Đổi trắng thay đen thế nào? Bản phủ nghe Tử Hiếu tiên sinh nói rất có lý.”
Vệ Ưng đáp: “Ngày nay, năm nước trong thiên hạ, Nam Thịnh đã diệt vong, tứ bộ Nam Man mưu đồ lật đổ chính thống, hoàng thất Đông Khánh4suy thoái, ngày lụi tàn của Trung Chiếu cũng không còn xa, còn lại Bắc Uyên, Tây Xương cũng hỗn loạn. Thần Châu bị chia năm xẻ bảy, chư hầu đều nổi dậy, vó ngựa người Man ngang ngược giày xéo, loạn thần hống hách, đây chính là cảnh tượng loạn thế. Trước mắt, chỉ có thánh quân giáng thế mới ngăn được sóng dữ. Ta vô cùng xem thường hành động của Mạnh Trạm. Nhưng, muôn dân trăm họ thì sao? Chủ công ta cũng không có ý gì khác, chỉ muốn che chở dân chúng vô tội, cứu bọn họ khỏi tai ương sinh linh đồ thán. Châu mục cũng nói bảo vệ trăm họ là chức trách. Chỉ cần có thể bảo vệ trăm họ, hy sinh chính mình, có gì mà không thể?”
Dứt lời, không khí trong trướng dường như đông lại, nhiệt độ cũng giảm đi mấy độ.
Khương Bồng Cơ thu lại vẻ bất cần đời, đáy mắt thêm mấy phần tàn khốc.
“Vị tiên sinh này thật đúng là biết ăn nói...”
Vệ Ưng bình thản trả lời: “Từng câu từng chữ đều là những lời từ tâm can.”
Quỷ mới tin!
Mặc dù bị nghẹn họng, Khương Bồng Cơ cũng không xấu hổ, ngược lại nở nụ cười bình tĩnh, giống như không thèm để ý.
Không khí trong trướng gián tiếp ảnh hưởng đến khán giả xem livestream.
Khi Khương Bồng Cơ bộc lộ vẻ lưu manh, không ít fanboy fangirl phất cờ cổ vũ điên cuồng vì cô.
Đây mới là Streamer mà bọn họ quen thuộc, một lời không vừa ý liền khiến người ta nghẹn phát khóc.
Khương Bồng Cơ và Vệ Từ, ăn ý giữa hai người đừng có cao như thế!
Không hổ là CP hot nhất kênh livestream!
[Thiếu Nữ Xinh Đẹp Đánh Cận Chiến]: Cần lớp phó học tập môn ngữ văn phiên dịch một chút lời của người anh em này, luôn cảm thấy lời này của anh ta rất kỳ lạ.
Theo dõi kênh livestream nhiều năm như vậy, bọn họ phát hiện các nhân vật trong kênh livestream hàng ngày vẫn dùng ngôn ngữ bình thường nói chuyện, chứ không phải dùng văn ngôn* như trong tưởng tượng.
* Văn ngôn: tác phẩm viết bằng ngôn ngữ sách vở cổ của Trung Quốc.
Dù vậy, trong một số trường hợp, khán giả vẫn phải cố hết sức mới hiểu đối thoại giữa bọn họ.
[Nắng Chiều Hoàng Hôn]: Lời này của Vệ đại ca không khó hiểu mà... Đơn giản mà nói, ông anh này đang dìm Streamer, thổi phồng Nhiếp thị... Thiên hạ ngày nay đại loạn, người có năng lực thì nắm quyền, quả đấm của ai lớn người đó mới có thể bảo vệ được dân chúng. Thực lực của Streamer tuy mạnh, nhưng cũng không thể che chở được dân chúng Thương Châu. Cô không thể bảo đảm an toàn tuyệt cho đối dân chúng, Nhiếp thị lại có thể. Cho nên Streamer không nên ngăn cản dân chúng theo đuổi hạnh phúc?
[Khoáng Hạ Mặc Thực]: Streamer giơ cao lá cờ đại nghĩa quốc gia, lãnh thổ nguyên vẹn không thể xâm phạm, Vệ đại ca dùng lập trường của dân chúng để phản bác. Dân chúng có tội tình gì, nếu Streamer vẫn cố chấp, đó chính là bất nhân, là tự vả miệng... Streamer ba hoa nhà chúng ta gặp đối thủ rồi!
Các khán giả xem náo nhiệt, fangirl của Khương Bồng Cơ lại bất bình.
[Kỹ Nghệ Thiết Kế]: Nói gì vậy? Thế lực Streamer của chúng ta cũng rất mạnh mà?
[Hai Mươi Tuổi Gặp Em]: Không thể nói như vậy, thế lực của Nhiếp thị Trung Chiếu cũng mạnh đó. Mấu chốt là Streamer mới vừa đánh Bắc Cương, còn chưa kịp lấy hơi lại mang binh tới đánh Mạnh thị. Đánh giặc thời gian dài, đánh thêm một ngày, nguyên khí sẽ tổn thương thêm một phần. Khai chiến đến lúc này, Streamer đã đánh giặc liên tục một năm bốn tháng, nguyên khí tổn thương nghiêm trọng. Thế cục hiện nay rất phức tạp, ngoài áp lực từ các thế lực bên ngoài biên giới, trong nước còn có người anh em cây khế Hoàng Tung luôn rình rập như hổ rình mồi. Từ phương diện này thì Streamer thật sự không bằng Nhiếp thị có thể che chở cho dân chúng...
[Tang Tước]: Streamer bị anh trai Từ mỹ nhân chèn ép, liệu cô ấy có bắt đền Từ mỹ nhân không nhỉ?