Đồng Hồ Bẫy Rập

Chương 14: Chương 8 phần 3




Từ ngày Dạ Ngưng bị Tiếu Vũ Hàm đến tận kí túc xá tra hỏi, nàng cũng không còn dám trốn học nữa. Tuy rằng không muốn, nhưng bị ép buộc nên Dạ Ngưng vẫn đành cúi đầu đi học, lúc đi học thì nhìn ngó xung quanh, đếm từng phút một, một phần giây cũng không buông tha, chuông tan học vừa reo vang thì liền co giò chạy thẳng, nhanh hơn bất kì ai khác. Một thời gian sau, Dạ Ngưng nhận ra bản thân mình không thể tiếp tục hoang phí tuổi trẻ như thế mãi được! Nhưng Tiếu Vũ Hàm đã nói, nếu lớp trưởng không thể làm tấm gương tốt thì tội sẽ nặng thêm một bậc, phải viết bản kiểm điểm một vạn chữ…

Buổi sáng vừa rời giường, Dạ Ngưng liền bật laptop lên trong khi mình đi rửa mặt. Tiết đầu chính là tiết Tiếu Vũ Hàm dạy, nàng cũng không thể đứng trước lỗ châu mai mà hứng đạn được. Rửa mặt xong, Dạ Ngưng vừa mới trở vào phòng kí túc thì chợt nghe thấy nick QQ của mình kêu vang không ngừng, đi tới liếc một cái, cười cười híp cả mắt.

“Ngưng tử, không phải hôm trước em nói muốn xem nữ cùng nữ quan hệ sao? Nói cho em biết một tin tức tốt, bổn thiếu gia thực sự tìm được rồi:‘HD Thiếu nữ ngây thơ hôn kích tình trong nước’, thế nào? Nụ hôn tuyệt vời HD.torrent.”

“Aish, không ở đó sao? Chẳng phải em đã đợi từ lâu rồi còn gì? Không muốn nữa à?”

“Đã nhận!”

“…..”

Dạ Ngưng cười nhấn accept, suy nghĩ một chút liền đánh xuống mấy chữ: “Cám ơn Ý ca, nhưng hôm nay tiết thứ nhất là tiết do giáo viên dạy, có lẽ phải về nhà mới có thể xem được.”

Ý ca là người Dạ Ngưng vô tình gặp được trong lúc lướt qua mấy trang web H, hắn ta cực kì đáng khinh, thường xuyên lang thang vào trang web giao lưu làm quen, chuyên kết giao với mấy phụ nữ trung niên, lấy tên là Ý Ân, bởi vì mỗi lần muốn đặt là “Ý Dâm” thì đều bị mod ban nick, thế nên đành phải ra hạ sách này. Khẩu vị hắn rất nặng, rất độc đáo, coi như là “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” với Dạ Ngưng, rất ăn nhịp với nhau.

“Sao? Giờ em còn sợ cả giáo viên cơ à?”

“Haiz, chính là một vị giáo viên biến thái, cũng không biết vì sao mà chuyên tìm em gây sự.”

Nhắc tới chuyện này, mặt Dạ Ngưng liền nhăn nhó, gần đây nàng bị Tiếu Vũ Hàm xử lý thật thảm hại, tiết hôm nay cũng tuyệt đối không chạy thoát được.

“Hắc hắc ~~”Bên kia Ý Ân cười xấu xa một hồi, lại ném một cái video sang.

“HD Nét đẹp đến từng centimet của cô giáo châu Á.”

Dạ Ngưng vừa nhìn thấy, hai mắt liền tỏa sáng. Nhân tài mà, đã biết Ý ca đạt đến một trình độ nhất định, không ngờ lại còn biết tìm một video cho mình xem giải hận.

Không chỉ thế, Ý Ân còn không quên đánh một câu:“Em ngốc thật, nếu đã không thể trốn học thì cứ ôm laptop ngồi dãy cuối cùng, lấy tai nghe cắm vào mà xem trộm đi!”

Một câu như đánh thức người trong mộng, Dạ Ngưng nhìn chằm chằm máy tính, cười không ngừng. Lão Đại phòng ký túc vừa đi ăn về, thấy Dạ Ngưng cười đến vẻ mặt đáng khinh thì không khỏi hoảng sợ, theo bản năng đưa tay ôm lấy ngực mình.

囧……

Cứ như vậy, thu dọn laptop, khẽ ngâm nga một bài, Dạ Ngưng vui vẻ đi đến lớp, trên đường còn thuận tiện rẽ qua nhà ăn mua cái bánh, trong đầu nghĩ tới việc sắp được rửa mắt bằng phim hay, vẻ mặt liền đầy say mê.

Có mấy bạn học chăm chỉ đã đến sớm để chiếm chỗ, nhìn thấy Dạ Ngưng đều kinh ngạc, mà Dạ Ngưng chỉ cười cười, không để ý tới họ, lập tức nghênh ngang đi thẳng đến góc sáng sủa chỗ cuối lớp, ngồi xuống. Thật là, khẩn trương như vậy làm gì, từ trước tới giờ nàng có chiếm ghế thì cũng chỉ toàn là dãy cuối lớp thôi mà!

Cúi đầu, Dạ Ngưng chuyên tâm tiêu diệt bữa sáng, khi uống đến hết giọt sữa cuối cùng, lau khô miệng, ợ một cái thỏa mãn trọn vẹn, cuối cùng Tiếu Vũ Hàm cũng cầm sách đi tới. Thực ngoài dự kiến, hôm nay Tiếu Vũ Hàm thả tóc xuống chứ không phải buộc kiểu đuôi ngựa như bình thường. Mái tóc đen mềm mại buông trên bờ vai, làm nổi bật lên làn da trắng ngần như tuyết, trong suốt tinh oánh, môi không cần son cũng thắm hồng, cái mũi tinh tế thẳng tắp, một thân chiều cao một thước sáu tám mặc một chiếc váy dài tao nhã tuyệt đẹp màu xanh lục, nhìn rất mê người. Dạ Ngưng nhìn chằm chằm một hồi, liếm liếm môi, đáng tiếc mà, bộ dáng bên ngoài là một mỹ nhân xinh đẹp như thế, nhưng lại ẩn dấu bên trong một linh hồn cọp mẹ, hic hic, thật là đau xót!

Tiết học cứ đúng theo lẽ thường mà bắt đầu, Dạ Ngưng giả vờ giả vịt nhìn chằm chằm bảng đen buồn nửa ngày, mười phút sau liền nhịn không nổi. Dạ Ngưng liếc mắt nhìn Tiếu Vũ Hàm, thấy cô còn thật sự nghiêm túc chiếu các slide bài giảng, không hề nhìn về hướng này, nên cũng buông lỏng tâm tư, vụng trộm đem laptop từ trong túi sách lấy ra, đặt lên đùi.

Đem ghế dựa hơi dịch về phía sau, Dạ Ngưng nhìn ngó chung quanh, thấy bạn bè ngồi phía sau đã ngủ cả đám, lòng cũng thản nhiên, lấy tai nghe ra, bật cái video kia lên. Tai nghe này tốt lắm, hiệu quả cách âm thì khỏi phải nói rồi, vì thế liền điều chỉnh âm thanh, hứng trí bừng bừng xem.

Được, nhân vật chính dáng người quá được, ngực có hình có dạng, chân cũng rất thon dài, bộ phận quan trọng cũng rất đẹp, thanh âm rên rỉ cũng đủ khiến người ta hứng khởi, chỉ là mặt mũi thế này…

Dạ Ngưng thở dài, cô ta có thể không trưng cái vẻ mặt như bị ai đánh vì thiếu nợ kia đi được không? Quả nhiên mà, trên đời này không có người nào hoàn mỹ cả…

Nghĩ vậy, Dạ Ngưng bất giác ngẩng đầu nhìn về phía bục giảng nơi Tiếu Vũ Hàm đang đứng. Khi Tiếu Vũ Hàm giảng bài thật sự rất chăm chú, bộ dáng hoàn toàn khác lúc nói lí vớinàng. Ánh mặt trời hắt vào qua khung của sổ, chiếu lên thân thể cô, như thể vì cô mà phủ lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt, đôi mắt thực sự rất dịu dàng, khóe môi khẽ cười, mở ra khép lại đầy khêu gợi, thật đẹp…

Không tự chủ, Dạ Ngưng đã tự động đem Tiếu Vũ Hàm nhập vào trong đoạn phim, dứt khoát đem diện mạo của cô gái đang nhăn nhó với thanh âm kích tình kia tưởng tượng thành Tiếu Vũ Hàm. Được rồi, nàng thừa nhận bản thân mình thực sự có phần đáng khinh…

Coi như người khác, Dạ Ngưng xem liền thấy vui vẻ hơn, nghe thanh âm rên rỉ câu hồn kia, lại thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm để bổ não một chút. Cho tới giờ nàng cũng chưa từng nghĩ rằng đi học lại có thể vui đến thế! Liền ngay cả lúc tiết một kết thúc cũng không biết, Dạ Ngưng say mê xem, chậc chậc, sao kỹ thuật của cô gái nàylại tốt vậy? Làm cho người ta muốn ngừng mà không được!

Tiết thứ hai học được một lúc lâu rồi, Tiếu Vũ Hàm đã nói xong đại cương của bài học, liền ra đề để cho các sinh viên làm, còn cô thì lập tức đi xuống bục giảng, thẳng đến chỗ Dạ Ngưng…

Cô đã nhịn thật lâu…

Cô rất muốn hỏi một chút xem rốt cuộc Dạ Ngưng đang nhìn cái gì?

Hai tiết học! Suốt cả hai tiết! Dạ Ngưng một mực ngồi cười dâm loạn cái gì???!!!

Động tác Tiếu Vũ Hàm đi xuống bục giảng đã thu hút ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người, nhìn bộ dáng cô tức giận đến mặt mày nhíu cả lại, mọi người đều kinh ngạc, có chuyện gì vậy?

Đi từng bước tới bên cạnh Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm cúi đầu nhìn, Dạ Ngưng đeo tai nghe nên căn bản không phát hiện được biến hóa trong lớp, mà vì phòng ngừa bạn học nhìn thấy, nàng còn cố ý dùng cánh tay hơi che đi, hai mắt nhìn chằm chằm xem cái gì đó, một chút tự giác cũng đều không có.

Vài bạn học đang nằm ngủ ở bên cạnh đều tỉnh lại, cảm nhận được khí thế cường đại của Tiếu Vũ Hàm liền thi nhau dùng sức ho khan, còn thiếu điều ngay cả bánh bao ăn lúc sáng cũng đều ho cả ra, mà Dạ Ngưng lại vẫn không có cảm giác gì, còn thỉnh thoảng lộ ra nụ cười dâm đãng.

“Dạ Ngưng.”Tiếu Vũ Hàm lạnh lùng gọi tên nàng, toàn thân tản ra từng trận khí lạnh.

Mà trong phim lại đang đúng thời điểm mấu chốt, nhìn cô giáo xinh đẹp đem thân thể cô gái kia nâng lên, ngón tay dựng thẳng đầy hưởng thụ nhanh chóng ra vào ở chỗ sâu tận cùng kia, hai mắt Dạ Ngưng liền tỏa sáng đầy hưng phấn! Đã nghiền, thật quá đã nghiền mà!

Tiếu Vũ Hàm tức chết đi được, người này dĩ nhiên lại dám không thèm nhìn mình như vậy? Rốt cuộc là đang xem cái gì? Có chút bực bội, Tiếu Vũ Hàm vươn một tay nắm lấy dây tai nghe của Dạ Ngưng mà kéo ra, ai biết dùng sức quá mạnh, trực tiếp giật phăng cái tai nghe đang cắm vào máy tính tuột ra…Vì thế…

Cô giáo, đừng…a, đừng mà…

Cô giáo, a…cô ơi…đau…

……

Phòng học rơi vào im lặng, thanh âm kích tình đầy hứng khởi vang lên, quanh quẩn trong lòng những thiếu niên thiếu nữ đang thời kì động dục. Có người mặt đỏ tai hồng, có người cúi đầu ngượng ngùng, lại càng nhiều là những người nghẹn cười đến mức vẻ mặt đỏ bừng. Cảm giác hai tai trống trơn làm cho Dạ Ngưng vội vàng ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Tiếu Vũ Hàm.

“Dạ Ngưng!!!”Tiếu Vũ Hàm cắn môi nhìn Dạ Ngưng, hai gò má trắng nõn hơi hơi ửng hồng.

Cô giáo, đừng mà….A a a a….

Đúng lúc này, cô gái trong đoạn phim cuối cùng cũng lên đến đỉnh mà kịch liệt co rút…

Dạ Ngưng hoàn toàn mất mặt, cúi đầu hận không thể đào cái hố để chui xuống, mà sắc hồng trên mặt Tiếu Vũ Hàm lại càng đậm, một câu cũng chưa nói, nhìn chằm chằm Dạ Ngưng thật lâu, nhìn mặt nàng từ trắng chuyển sang hồng, cuối cùng lại thành tím, liền nhẹ nhàng gõ gõ lên bàn, khóe môi hé mở: “Bản kiểm điểm một vạn chữ.”

“….”

Nói xong, Tiếu Vũ Hàm xoay người, đi trở về bục giảng, chỉ để lại một cỗ thanh hương nhàn nhạt. Dạ Ngưng há hốc mồm nhìn bóng lưng kia, mà trong phim, cô gái kia lại bắt đầu thở dốc, thanh âm hổn hển rên rỉ lại một lần nữa được truyền ra.

Cô giáo, cô thật bạo lực, nhưng mà người ta rất thích, thực thoải máiii ~~~

“….”

Vài bạn học ngồi bên cạnh bật cười tập thể đến gục hết cả lên bàn.

_Hết chương 4_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.