Đông Ấm

Chương 14: 14: Chuyến Xe Buýt Kỉ Niệm




Lệ Bắc Hàn lên xe, đi thẳng tới công ty.

Trình Cửu báo cáo lịch trình ngày hôm nay với anh.

"Lão đại, mười giờ sáng có một hội nghị nội bộ công ty, ba giờ chiều có hẹn với Hứa tổng.."

Đột nhiên, một hồi chuông điện thoại vang lên ngắt lời báo cáo của Trình Cửu.

Lệ Bắc Hàn cầm điền thoại lên xem, quả nhiên là điện thoại của Kỷ Noãn Noãn. Điện thoại cá nhân của anh, trước giờ chưa từng reo nhiều lần đến vậy! Trượt ngón tay, nhận điện thoại.

"Bắc Bắc, chào buổi sáng." Giọng nói ngọt ngào mang theo vài phần ngái ngủ trong điện thoại vang lên.

Thanh âm của Kỷ Noãn Noãn rất hay, đặc biệt vào lúc này, biếng nhác nhưng gợi cảm.

Lệ Bắc Hàn lấy điện thoại ta xa một chút, gần như vậy, cứ như cô đang ở bên tai anh vậy.

"Chuyện gì?" Ngữ khí của anh vẫn lạnh lùng như vậy.

"Chính là muốn nói chào buổi sáng với anh, anh bây giờ đến công ty chưa? Có ăn sáng không đó?" Kỷ Noãn Noãn ngồi dậy, vươn vai một cái.

Lệ Bắc Hàn nghĩ, câu tiếp theo của cô, có thể là hẹn gặp mặt. Đúng lúc, anh cũng muốn gặp cô một lần.

Nếu như, anh không mất khống chế giống như trước, cô có lẽ sẽ không dây dưa nữa.

"Em vẫn còn ở trên giường, chưa dậy nữa. Hôm nay ngủ nướng, tí nữa ăn sáng xong rồi cũng phải đến công ty một chuyến." Kỷ Noãn Noãn báo cáo tình hình của mình.

Lệ Bắc Hàn không lên tiếng.

Anh đang đợi cô hẹn anh.

Kỷ Noãn Noãn nói xong câu này, đột nhiên có chút ngại ngùng, cô cũng không biết nên nói gì nữa. Đành kết thúc cuộc nói chuyện này.

"Anh bận đi, em không phiền anh nữa."

Lệ Bắc Hàn khẽ nhíu mày, vào lúc cô sắp tắt máy thì giọng nói lạnh lẽo vang lên, "Trưa nay em rảnh không?"

Kỷ Noãn Noãn ngây người một lát, trong lòng vui mừng, "Anh hỏi em trưa nay có rảnh không? Anh có phải muốn hẹn hò với em không?"

"Không phải!"

"Phải!"

Lệ Bắc Hàn:.

"Nhưng mà hôm nay không được! Em chút nữa phải đi công tác, tối mai mới về lại, hay mình hẹn tối mai được không?"

"Được."

"Bắc Bắc, anh biết không? Anh chủ động hẹn khiến em rất vui! Tuy rằng đôi lúc anh khiến em thật sự tức giận! Nhưng, em vẫn là tha thứ cho anh đó!"

"Tối mai mấy giờ, đi đâu đón em?"

"Trực tiếp tới sân bay đi! Em sáu giờ năm mươi hạ cánh."

"Được." Lệ Bắc Hàn trực tiếp ngắt điện thoại.

Anh sợ nếu cứ tiếp tục nghe, không quản được không phải là thân thể của mình mà chính là tim của mình!

Tâm tình của Kỷ Noãn Noãn đột nhiên trở nên vui vẻ!

Lệ Bắc Hàn vậy mà chủ động hẹn cô!

Vậy có tính là gì? Anh có phải là đã không chống đỡ nổi trước cô một cô gái xinh đẹp tài hoa đơn thuần lại có body quyến rũ mềm mại vừa dễ hôn lại vừa dễ xxx!

Biết ngay mà, Kỷ Noãn Noãn cô vừa ra tay, chinh phục Lệ Bắc Hàn liền có hy vọng.

Kỷ Noãn Noãn vui đến mức lăn qua lăn lại trên giường.

Lão gia đi tản bộ về, nhìn thấy Kỷ Noãn Noãn đang lăn qua lăn lại trên giường cười ngây ngốc. Con bé này là gặp được chuyện gì rồi, vui đến vậy sao?

"Ông nội!" Kỷ Noãn Noãn lập tức kêu một tiếng, từ trên giường nhảy xuống chạy lại ôm cổ ông.

"Cũng không ngủ thêm chút nữa sao? Sớm như vậy đã thức rồi?"

Ngày thường giờ này, Kỷ Noãn Noãn đã đi làm rồi. Tối qua sau khi Ninh Dật đi, cô lại xem vài bản kế hoạch kinh doanh, vì vậy mới ngủ trễ một chút.

Lão gia là cố ý đi ra ngoài tản bộ, chính là không muốn quấy rầy cô, muốn cô ngủ thêm một chút.

"Ông nội, hai ngày nay ông phải ngoan ngoãn uống thuốc đúng giờ. Bác sĩ nói rồi, quan sát thêm ba ngày nữa, nếu không có vấn đề gì chúng ta có thể xuất viện về nhà rồi."

"Ông nghĩ, ông ngay bây giờ liền có thể về nhà!" Ông nội Kỷ một ngày cũng không muốn đợi thêm rồi.

Ông về nhà rồi thì cháu gái bảo bối của ông không cần phải ở bệnh viện với ông nữa.

"Con hôm nay phải đi công tác, tối mai mới có thể về đến, sáng mốt chúng ta làm xong thủ tục xuất viện, cùng nhau về nhà." Kỷ Noãn Noãn đã sắp xếp cả rồi!

Tâm tình của cô cũng rất tốt, vì ông nội kiếp này xuất viện sớm hơn kiếp trước rất nhiều! Hơn nữa ông nội là thật sự hồi phục lại trạng thái có thể xuất viện, cơ thể cũng càng ngày càng tốt hơn! "

" Dự án thành Phượng Hoàn không phải là đã xây dựng hoàn tất rồi sao? "

" Đúng vậy! Lần này con chính là đi thành Phượng Hoàng một chuyến. "

" Không có ai đi cùng con? "

" Có ạ, tiểu Bạch đi với con. "Kỷ Noãn Noãn nhìn thời gian, vội vàng nói," Ông nội, con không nói chuyện với ông nữa, con phải tranh thủ thời gian sửa soạn đi công ty một chút. "

Ông nội Kỷ nhìn bóng dáng bận rộn của Kỷ Noãn Noãn, thở dài một hơi.

Con bé này, từ nhỏ đã nghe lời hiểu chuyện, cho dù ông có yêu cầu cô nghiêm khắc như thế nào, cô chưa từng than khổ, than mệt.

Từ trước tới nay, cháu gái của ông luôn rất giỏi giang! Nhưng, ông cảm thấy, từ lúc hủy hôn với Ninh Dật xong, lại trở nên càng giỏi giang hơn!

Hy vọng duy nhất bây giờ của ông chính là, trước khi chết có thể gửi gắm cháu gái cho một người đàn ông đáng tin cậy. Có thể khiến cho cháu gái của ông luôn có người yêu, thương, chiều chuộng.

* * *..

Kỷ Noãn Noãn sau khi trùng sinh, ngoài thời gian tán tỉnh Lệ Bắc Hàn ra thì toàn bộ thời gian đều dùng để làm việc!

Mượn cơ hội cô được trùng sinh, cô cũng được xem như thông suốt rồi!

Đây là mấy năm phát triển phồn thịnh nhất, cũng là thời đại của bất động sản. Cô bây giờ có tiền, có cơ hội, đương nhiên phải nắm thật chắc cơ hội này, làm ăn thật lớn!

Sau khi tới công ty, Kỷ Noãn Noãn mở cuộc họp với nhân sự phòng kế hoạch, sắp xếp các công việc, rồi liền cùng với tiểu Bạch đi tới sân bay.

Trên xe chỉ có hai người bọn họ, không khí vô cùng thoải mái.

Bạch Cẩm lái xe, phát hiện khóe môi Kỷ Noãn Noãn cứ mãi nhếch lên nhẹ nhẹ, xem ra tâm tình rất tốt.

" Loãn Loãn, cậu hình như rất vui. "

" Nào! Đọc theo tớ, N – Noãn Noãn. "

Bạch Cẩm á khẩu, cô căn bản là không học được phát âm âm này được không vậy!

" Tiểu Bạch, cậu nói lớn lên ở nước ngoài, học tiếng Anh trước sau mới học tiếng Trung, vậy tại sao cậu vẫn không phân biệt được n với l chứ? "

" Tớ không biết! "Bạch Cẩm vẻ mặt mơ hồ lắc đầu, mấy cái âm dễ phát âm nhầm kia cô một chữ cũng chưa bao giờ tránh qua đó.

" Đừng có nói lệch vấn đề, vẫn chưa trả lời câu hỏi của tớ đó! "

Kỷ Noãn Noãn lộ ra ý cười," Tớ đương nhiên vui rồi! Lệ Bắc Hàn sáng nay hẹn tớ rồi! Anh ấy chủ động hẹn tớ đó! "

Bạch Cẩm:. Bộ dạng này của Kỷ Noãn Noãn, cô chưa từng được thấy. Lúc yêu Ninh Dật cũng không thấy! Lệ Bắc Hàn này, rốt cuộc mê lực đến cỡ nào vậy?

Aizz, vừa mới đá đi một Ninh Dật, lại gặp phải chú của Ninh Dật!

" Tiểu Bạch, cậu nói thử tớ thường quá chủ động rồi, như vậy có phải không tốt không? "

" Đương nhiên rồi, đàn ông đối với người phụ nữ tự động dâng tới cửa ngoài việc không từ chối ra, còn không biết trân trọng nữa! "

Kỷ Noãn Noãn:.

Hôm nay không có cách nào nói tiếp được rồi.

" Đúng rồi, nói đến cái này, tớ nhớ ra, dự án thành Phượng Hoàng lần này chính là mời Tôn Mông của Giải trí Tinh Thước đến tạo danh tiếng, cô ấy vừa diễn một bộ phim thần tượng, lại xuất thân là một minh tinh nhí, sau khi thành công chuyển đổi hình tượng thì danh tiếng tăng vọt. Vì lúc trước đã ký hợp đồng nên cũng đỡ tốn một khoản phí, nếu không, giá cả lúc trước đến bây giờ chắc không mời nổi cô ấy rồi."

Tôn Mông? Kỷ Noãn Noãn cảm thấy, cái tên này rất quen.

Tôn Mông! Là cô ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.