Đông A Nông Sự

Chương 7: Lại Mất Điện




Thân thể của tinh linh rất yếu đuối.” Godric nói.

Cho nên xin không cần quá thô bạo a lão sư!

“Ồ.” Ade Ryan không hề hổ thẹn triệu hoán một cột nước, vỗ đầy mặt tinh linh. Ilhani bị giội tỉnh. Y mang theo nước mắt ngồi dậy từ dưới đất, hình dạng quả thực giống như là người vợ nhỏ.

“Nói cho ta biết đệ tử ta chết như thế nào.” Ade Ryan hung ác nhìn y chằm chằm: “Ried thì thôi, bảo bối nhi của ta làm sao có thể chết đơn giản như thế! Khi hắn còn là một quả trứng không cẩn thận bị ta đạp hai chân mà vẫn không bị nứt ra, khi mới chỉ dài 1 thước Anh bị đặt lên nước sôi đun mười phút vẫn chưa chín, khi dài bằng 3 thước Anh bị ta ép thành chỉ bằng một cái móng tay mà vẫn có thể khôi phục, hắn làm sao có thể chết!”

Dumbledore và Ilhani cùng nhau đồng tình nhìn Salazar —— ngươi có thể sống lớn như thế này thực sự không dễ dàng, cái này cần có bao nhiêu sinh mệnh lực ngoan cường mới có thể sống sót dưới móng vuốt cự long 14 năm?

Mặt của Salazar đang xanh mét, hiển nhiên đang nhớ đến sự cố bất hạnh gì.

“Cậu còn đã từng bị lão sư cho vào nước đun?” Godric rất khiếp sợ: “Tớ cho rằng hắn chỉ từng mấy lần ép cậu thành móng tay…”

“Khi đó tớ tương đối nhỏ, sẽ không tự mình đi săn, cho nên lão sư muốn làm canh thịt cho tớ, làm tốt mới phát hiện hắn cũng đặt tớ vào nồi nấu cùng.” Salazar mặt vô biểu tình: “Sau đó tớ liền học được tự mình đi săn.”

“Cậu lại không sản sinh bóng ma trong lòng với món canh thực sự là không dễ dàng…” Godric đồng tình nhìn hắn. Phải biết trong bốn người họ tài nấu nướng của Salazar gần với tài nấu nướng của Helga nhất. Snape có thể chứng minh, Salazar có thể cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành mỗi một bước của ma dược, xử lý hoàn mỹ cùng nắm chắc thời cơ của chúng. Người đời sau tôn hắn là ma dược đại sư là có nguyên nhân, chỉ là chuyện sau khi hắn làm xong ma dược việc đầu tiên làm chính là uống một hớp thử xem mùi vị của nó như thế nào là không bị ghi chép mà thôi.

Bên kia Ilhani đang thấp giọng nói chuyện mà y biết —— dưới tình huống bị Ade Ryan túm áo đong đưa như lá rụng

“… Ta hợp táng bọn họ ở lãnh địa tinh linh.” Ilhani cuối cùng nói: “Mẫu thụ sẽ cho bọn họ sự yên lặng vĩnh hằng.”

Ade Ryan buông hắn ra (tinh linh phù phù một tiếng rơi trên mặt đất), đi nhanh về phía hai người đệ tử. Salazar và Godric đều biểu hiện ra dục vọng chạy trốn, nhưng ba mươi bước của bọn họ tương đương với một bước của Ade Ryan, không hề bất ngờ một chút nào lại rơi vào tay của cự long. Ade Ryan nhấc bọn họ lên lắc lư thô bạo giống như là đối với tinh linh, giọng nói tức giận: “Các con lại dám chôn ở địa bàn của tinh linh!!! Ta chán ghét nhất những cái tên ẻo lả kia!!!”

Ẻo lả giận mà không dám nói gì ngồi dưới đất chỉnh lý cổ áo bị nghiền nát, không biết còn tưởng rằng hắn bị cự long làm gì.

“Nói chút đạo lý a lão sư, làm sao con có thể khống chế sau khi chết mình sẽ chôn ở nơi nào…” Godric sớm đã cho mình một thần chú trôi nổi, cho nên dưới tình huống bị lay thành cẩu còn có thể nói rõ ràng từng chữ: “Hơn nữa xương sườn của con vừa mới được nối lại, nhẹ một chút a lão sư…”

“Ried còn chưa tính, con lại tự sát vì hắn!” Ade Ryan lại một lần nữa thể hiện sự đối đãi khác biệt của hắn, hắn căn bản không thấy Godric, đem nước miếng toàn bộ phun ở trên mặt Salazar: “Phải biết một trăm Ried cũng kém giá trị cất giấu của con!!!”

“Việc so sánh giá trị này cũng không khiến con cao hứng…” Salazar mặt không thay đổi nói.

Ade Ryan bực mình ném bọn họ xuống dưới đất. Thật là ném, Godric còn có thể nhanh chóng đứng lên, Salazar bởi vì nhìn không thấy mà trực tiếp đặt mông ở trên mặt đất, khóe mắt Dumbledore giật một cái.

Loại hành vi ngược đãi tiểu phù thủy này hẳn là phải bị trừng trị nghiêm khắc!

Nhất là ngược đãi tiểu phù thủy có giá trị cất giấu như thế!

“Được rồi lão sư, khi bọn con chết thì ngài ở nơi nào?” Godric đột nhiên hiếu kỳ. Loại phản ứng xà tinh bệnh thản nhiên đối mặt với cái chết của mình như thế này làm cho Dumbledore phải nhìn hắn.

Ade Ryan tạm thời đình chỉ biểu hiện phi nhân loại phun ra khí trắng từ trong lỗ mũi của mình, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cho ra một đáp án mơ hồ: “… Ngủ?” Không đợi Godric nói gì nữa, hắn táo bạo hừ một tiếng: “Đây không phải là lý do các con chết, Ried! Nhất là bắt cóc đồ cất giữ trân quý của ta cùng nhau chịu chết! Nếu như con không là đệ tử của ta, ta sẽ đem đem con chụp thành một tấm ảnh! Chắc chắn sẽ còn mỏng hơn lân phiến của Sasa!”

Salazar vặn vẹo thân biến thành Vũ Xà, bắt đầu đo đạc độ dày lân phiến của mình. Sau đó hắn phát hiện độ khó của động tác này quá lớn, vì vậy lại biến trở về hình người xin Dumbledore giúp đỡ: “Có thể giúp tôi đo độ dày lân phiến một chút được không?”

Dumbledore: “…”

Thực sự rất muốn năng lực bắt trọng điểm của người này học được từ đâu…

“Sasa, cậu nên biết đấy chỉ là một ví dụ thôi, lân phiến của cậu đã đủ mỏng.” Godric lành lạnh nói.

“Không được gọi tôi là Sasa!” Salazar đến vị trí của hắn, hung hăng đập hắn: “Cậu lại không có chứng si ngốc của tuổi già!”

Ngụ ý là chỉ có những người bị bệnh ngu ngốc tuổi già gọi hắn là Sasa mới được miễn.

Là người đầu tiên được miễn Ade Ryan: “…”

“Bảo bối, con muốn ta đem con cột vào trên cột cờ hong gió sao?” Hắn thân thiết ôn nhu sờ sờ đầu Salazar.

Salazar: “… Lão sư con sai rồi.”

Ade Ryan hừ một tiếng từ trong lỗ mũi, bàn tay to chụp tới, mò Ilhani lên trên vai... đợi đã?

“Vì cái gì lại bắt ta?!” Ilhani khiếp sợ.

“Ta có chuyện muốn nói với cậu, lông bạc.” Ade Ryan vỗ một cái vào trên mông hắn: “Đừng nói nhảm, đi, chúng ta đi trong rừng cây nói!”

“Không không không không bỏ qua cho ta!!!” Ilhani hoảng sợ bưng mông của mình: “To nhỏ của chúng ta hoàn toàn không thích hợp!!! Ta còn không có lớn bằng JJ của ông!!!”

Ade Ryan: “… Ta thực sự muốn nói chuyện riêng với cậu, còn có làm sao mà cậu lại biết JJ của ta dài?”

Ilhani cảm thấy thẹn nói: “Bởi vì khi ông biến thành nguyên hình không mặc quần, ta bị ngươi kẹp giữa móng vuốt bay cả một đoạn đường.”

“Ai biến trở về nguyên hình còn mặc quần a, ” Salazar nhỏ giọng nói: “Nguyên hình của ta ngay cả chân cũng không có…”

Ade Ryan kiêu ngạo ưỡn ngực: “Kỳ thực nó còn có thể lớn hơn nữa!”

Dumbledore yên lặng di chuyển đến trước mặt hai vị tổ tông, dự định che lỗ tai của bọn họ, để tránh khỏi bị nhóm người lớn bẩn thỉu làm hư.

Godric khiếp sợ nhìn Ilhani như lần đầu nhận thức y: “Tại sao cậu lại xem chỗ đó… Khi chúng tôi bị lão sư cắp bay thì tối đa cũng chỉ là tìm xem cái lân phiến nào trên người hắn là lớn nhất!”

Ilhani suy nghĩ một chút: “…”

Đúng vậy, tại sao ta lại muốn xem chỗ đó?! Cứu mạng ta đều không phải gay!!!

“Lại nói chỗ đó có gì dáng xem?” Salazar cũng rất kỳ quái: “Chẳng lẽ cậu không có hay sao?”

“Cậu mới không có!!!” Cho dù là một tinh linh ẻo lả cũng không cho phép nghi vấn chuyện này.

“Tôi có a, tôi còn có hai căn!” Salazar nói nghiêm túc.

Ilhani: “…”

Dumbledore: “…”

“Tại sao các người lại nhìn tôi?” Salazar nghi ngờ quay đầu một vòng. Ánh mắt của hắn vẫn còn nhắm nhưng vẫn không ngăn cản việc hắn cảm nhận được tầm mắt nóng rực của mọi người tập trung vào trên người mình.

Dumbledore: “… Ha hả ta lớn tuổi chút không chịu được muốn đi ngủ!”

“Thế nhưng vẫn còn chưa đến bữa trưa a…” Godric nhìn theo cụ rời đi, kỳ quái gãi đầu một cái: “Hắn làm sao vậy?”

“Không biết.” Salazar cũng mờ mịt giống vậy.

Ilhani nhìn hai bọn hắn, lại nhìn nhìn Ade Ryan vác mình trên vai, thật sâu tưởng niệm các đồng bào tinh linh của y.

Tinh linh thần ở trên cao, chí ít thế giới quan của ta và tộc nhân đều ở trên một trục hoành… Rốt cuộc dài hai căn là cái gì quỷ a!!!

“Chúng ta đều dài hai căn a, chỉ có nhân loại mới dài một căn… Nga, còn có Cự Long và tinh linh.” Salazar đáp.

Ngũ quan của Ilhani bắt đầu vặn vẹo: “Cái ngữ khí ‘Ta khác với những loài sinh vật hạ đẳng chỉ có một căn JJ các người’ kia là thế nào!!!”

Salazar: “Không có ý gì, chính là nghĩ các cậu có chút đáng thương…”

Nhóm sinh vật hạ đẳng đáng thương chỉ có một căn JJ: “…”

Ade Ryan nhe răng cười với hắn: “Sasa, nam nhân phải xem chất lượng chứ không phải số lượng, có hiểu không?”

Salazar: “Ai? Như vậy a… trong đầu JJ của con có khớp xương, cả đời cũng sẽ không lo lắng vấn đề kia… Lão sư ngài có sao?”

Ade Ryan: “…”

Salazar: “Còn có câu gai.”

Ade Ryan: “…”

“Lão sư lãnh tĩnh!!! Không nên đánh chết Salazar a. Giá trị cất giấu của cậu ta rất cao!!!” Godric liều mạng ôm lấy chân Ade Ryan: “Ilhani cậu mau giúp tôi… Tại sao cậu lại dùng ánh mắt đồng tình như vậy nhìn tôi a?!”

Ilhani chật vật vươn tay vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Tớ nghĩ cậu nếu không chết thì cũng không có khả năng sống được mấy năm…”

“… Ilhani cậu có dám bẩn thỉu hơn một chút không?”



Cuối cùng Salazar bị Ade Ryan cột ở trên cột cờ, cũng cấm Godric cởi hắn xuống, cho nên hắn chỉ có thể ngồi ở trên nóc nhà nhìn Salazar thở dài: “tại sao cậu lại nói cái này với lão sư…”

Salazar rất ủy khuất. Đầu của hắn khoát lên vai Godric, dùng cái này để giảm bớt áp bách của đầu đối với lưng: “là hắn nói trước… những lời lúc nãy của tớ đều là lời nói thật!”

“Cảm giác vì sinh sôi nảy nở mà các cậu tiến hóa thật liều mạng…” Godric nghiêng mắt nhìn hắn, đột nhiên nghĩ đến cái gì, xanh cả mặt: “Ilhani nói sau này chúng ta sẽ ở cùng nhau,, …”

“Cho dù là sự thật thì cậu cũng không thể sinh bảo bảo, chúng ta khẳng định không cần làm loại chuyện đó a!”. Salazar nói đương nhiên. Ở trong trí nhớ truyền thừa của hắn, đây chỉ là hành động để sinh sản đời sau, thuần túy giống như muốn sống thì phải ăn cái gì đó vậy.

Godric vuốt cái đầu ba sừng của hắn mà rơi vào trầm tư. Hắn và Salazar không giống, chí ít hiểu được loại sự tình này liền tính không phải là vì sinh sôi nảy nở cũng sẽ phát sinh… Vừa nghĩ như thế đột nhiên rất muốn hiện tại liền ném Salazar từ trên nóc nhà xuống a…

Salazar cảnh giác ngẩng đầu.

Godric thở dài, chuyển cái đuôi siêu nặng của hắn lên trên vai tránh cho nó trượt xuống: “Salazar, cậu nghĩ chúng ta thực sự không có cách nào thay đổi quá khứ sao?”

Lễ nào ta thực sự phải ở cùng một chỗ với một gia hỏa có 2 JJ… Có đầu khớp xương… Mang câu gai… sao?! Vậy ta còn sống được sao?!

Salazar bỗng nhiên để sát vào động mạch của hắn: “Nếu như tớ ở chỗ này cắn cậu một cái, ba giây đồng hồ sau cậu sẽ chết, như vậy cậu sẽ không còn có tương lai.”

“… Cậu muốn nói nếu như chúng ta muốn thì vẫn có thể thay đổi?”. Godric mặc dù biết hắn chỉ là ví dụ nhưng thực sự rất sợ hãi có được không, hắn đã từng gặp qua Salazar đi săn, cho dù là lang nhân thì khi bị hắn cắn một cái cũng không thể sống được nửa phút.

“Không, tớ muốn nói nếu như cậu còn túm linh vũ của tớ thì tớ sẽ cắn cậu!”

Godric yên lặng dời tay của mình ra khỏi linh vũ của hắn. Người đang suy nghĩ sẽ có một vài động tác, điều này không thể trách hắn, linh vũ của Salazar vừa lúc ở trên tay hắn…

“Tớ không biết chúng ta có thể thay đổi quá khứ hay không, nhưng tớ biết, người khác nhìn thấy chưa chắc là sự thật.” Salazar lung lay đầu: “Giống như người khác nhìn thấy tớ ăn rất nhiều bánh bích quy mỡ bò thì cho rằng tớ rất thích bánh quy mỡ bò, nhưng thực ra tớ rất thích ăn vị ếch.”

“Tớ đại khái có thể hiểu được ý nghĩ của cậu, thế nhưng cái ví dụ này thực sự là…”. Godric thất bại che mặt “Cậu muốn nói điều mà Ilhani nói không hẳn là ‘Sự thực’ chân chính, chỉ là điều mà hắn nghĩ là ‘Sự thực’?”

“Chí ít tớ sẽ không tự sát vì cậu.” Salazar nói “Tớ sẽ không buông tha sinh mệnh vì bất kỳ kẻ nào, kể cả là cậu”

Godric kinh ngạc nhìn hắn. Hắn đột nhiên ý thức được Salazar so với tưởng tượng của hắn càng thêm… Nói như thế nào đây, đại trí giả ngu? Hay là đại ngu giả trí? … Hắn mới thực sự là người không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Ilhani, mà không phải giả vờ giống như hắn. Có lẽ tam quan khác với người thường của Salazar làm cho hắn luôn nghĩ đối phương có chút ngu xuẩn… Khụ, hắn thường thường quên Salazar từ khi sinh ra đã mang theo truyền thừa, cũng không phải chỉ đơn giản như học thức, mà còn có kinh nghiệm và trí tuệ của các đời trưởng bối. Cho dù làm một Vũ Xà, Salazar còn quá nhỏ, nhưng hắn cũng không phải một tiểu hài tử cái gì cũng không hiểu.

“Cậu còn đang lo lắng sao?” Xà tín của Salazar đụng nhẹ gò má hắn: “Tớ có thể thề với cậu, tuy rằng tớ sẽ không tự sát vì cậu, nhưng tớ nhất định sẽ nghĩ biện pháp không để cho cậu chết.”

Godric bật cười: “Vậy thì nhờ cậu, Salazar…”

Hắn rất cảm kích số phận cho hắn gặp được Salazar, còn có Ade Ryan, Helga, Rowena… Nếu như không có bọn họ, hắn đại khái sớm đã chết ở một góc, có lẽ sẽ biến thành một tên côn đồ vì sinh hoạt mà không chừa thủ đoạn. Giống như hắn đã từng nói cho Harry, hắn không có lực lượng trời sinh như Salazar và Helga, cũng không có trí tuệ của Rowena, hắn có kiếm trong tay và quyết tâm bảo vệ. Từ khi biết được về cái chết của mình từ trong miệng Ilhani, hắn thật ra thực sự cao hứng, bởi vì hắn chết trước mặt tất cả đồng bọn, không có vi phạm lời thề của mình.

Thế nhưng…

“Sasa, có phải cậu lại béo lên không?” Ép tới bả vai tớ thật là nặng!

“… Đã bảo không được gọi tớ là Sasa!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.