Đời Không Như Là Mơ

Chương 16




Trên giang hồ, nếu nói về tổ chức tình báo, thì đứng đầu ngọn sóng chính là Thất Tinh lâu, bọn họ có được nhân mạch mà người thường khó có thể tưởng tượng, tích góp mấy trăm năm tài lực, lại phú khả địch quốc. Thất Tinh lâu hành tung thần bí, muốn từ bọn họ tìm được tin tức quả thực so với lên trời còn khó hơn, bất quá mỗi tháng bọn ra đều cho ra một phần báo chí có ghi đầy tin tức mới nhất trên giang hồ, số lượng khổng lồ, cũng mang đến thu hoạch rất lớn cho Thất Tinh lâu.

Trên giang hồ báo chí có một loại phụ bản (CaS: thật là mình cũng không biết nên edit cái từ này thế nào nữa :’( ), hàng năm mới ra một lần, bầu chọn nhân vật phong vân trên giang hồ.

Đệ nhất thiên hạ Ngọc công tử, truyền rằng hắn tuấn mỹ như ngọc, lại thích mang mặt nạ màu bạc, võ công của hắn xuất thần nhập hóa, một thân khinh công khiến cho thần thâu vương* tung hoành giang hồ nhiều năm cũng phải tự than thở không bằng. Vị công tử đệ nhất thiên hạ này hành tung thần bí, nhưng vô luận nam hay nữ, đều khuynh đảo dưới một thân huyền y của hắn.

*Thần thâu vương: Vua trộm thần thông

Mà đệ nhất Mặc quốc công tử, chính là con trai độc nhất của Nam quận vương, Nam Tử Li (CaS: không hiểu sao khúc đầu lại nói Nam Tử Li là thiên hạ đệ nhất Tả quốc mà giờ lại thành Mặc quốc ==” mà mình thấy Mặc quốc thì hợp lý hơn), mặc dù không bì được so với Ngọc công tử trong truyền thuyết, nhưng hắn cũng là đối tượng mà ngàn vạn nữ nhân ước ao, quan trọng hơn, so với Ngọc công tử thần bí hư ảo, thì tất cả về hắn đều là chân thật, hơn nữa lại là thế tử thân phận tôn quý, tài phú vô kể. Nam Tử Li tướng mạo dật lệ*, phong thần tuấn tú, một thân khí chất như liên như ngọc khiến người ta say mê. Hắn kế tục đông minh sơn Huyền Nhiên chân nhân, học nghệ mấy năm, có được chân truyền, mà Huyền Nhiên chân nhân là nhân vật truyền thuyết trên giang hồ, võ công tuyệt học dĩ nhiên khiến người ta phải than thở.

*dật lệ: xinh đẹp mỹ lệ.

Kỳ thật nói đến đây, Cung Trường Nguyệt cùng Nam Tử Li cũng coi như có chút chuyện sâu xa. Trước khi Cung Trường Nguyệt xuyên qua, chân chính Lãm Nguyệt trưởng công chúa Cung Trường Nguyệt chính là một tiểu cô nương bị phụ hoàng mẫu hậu sủng đến vô pháp vô thiên, là tiểu bá vương mà mọi người đều sợ hãi, lại còn là một kẻ háo sắc, lần đầu tiên nhìn thấy Nam Tử Li, liền khóc ầm ĩ muốn kết hôn cùng mỹ nam ca ca. Nam Tử Li khi đó cũng chỉ có vài tuổi, nhưng tâm tính lại rất thành thục, ở trước mặt mọi người cự tuyệt nàng, nói người kết hôn với hắn phải là người hắn yêu mến.

Cung Trường Nguyệt không những không nổi giận, ngược lại quyết tâm nhất định phải làm cho Nam Tử Li yêu mến mình, kết quả lại nháo ra hàng loạt chuyện cười, cuối cùng đem chính mạng mình góp vào, nếu không làm sao có Cung Trường Nguyệt hiện tại đây?

Đến từ dị thế, Cung Trường Nguyệt nhập vào thân thể công chúa nhưng không kế thừa trí nhớ của nàng, dĩ nhiên cũng không biết những chuyện này, lại càng không có suy nghĩ làm sáng tỏ tâm tư của mình với Nam Tử Li, người mà ngay cả mặt mũi còn không gặp qua vài lần, kết quả tin đồn càng truyền càng mơ hồ, nói Cung Trường Nguyệt giống như oán nữ si tình, cả ngày ở trong thâm cung mong chờ giai lang đến, lại khổ sở không thể gặp, cho nên đem lửa giận lên người khác, thật sự là điêu ngoa tùy hứng.

Năm nay, Cung Trường Nguyệt bởi vì phong thư kia của phụ hoàng cho nên về cung trước thời hạn, không ngờ lại có thể gặp cái người mà nàng thầm mến trong tin đồn, Nam Tử Li!

Nếu nói trong cung thực sự có người thầm mến Nam Tử Li như tin đồn, người kia không phải Cung Trường Nguyệt, mà là Cung Thanh Dung. Cung Thanh Dung luôn cùng Cung Trường Nguyệt đối nghịch, chính là bắt đầu từ tình địch, tuy rằng nàng rất chán ghét xem thường Cung Trường Nguyệt, nhưng thấy Cung Trường Nguyệt không giống người thường, trong lòng nàng cũng cảm thấy vài phần nguy cơ, liền luôn chỉa mũi nhọn vào cung Trường Nguyệt, lại phái người ra bên ngoài cung truyền tin đồn, khiến cho Nam Tử Li càng lúc càng chán ghét Cung Trường Nguyệt.

Ngay tại lúc Cung Trường Nguyệt đang nhàn nhã ngồi thưởng trà ở tiểu đình trong hoa viên, Cung Thanh Dung cùng thế tử ca ca mà nàng năn nỉ hồi lâu mới đồng ý tiến cung cũng đang tản bộ trong hoa viên.

Cung Thanh Dung dám dẫn Nam Tử Li tùy ý đi dạo trong cung cũng bởi vì nàng biết Cung Trường Nguyệt bình thường hồi cung, trừ bỏ những yến hội nhất định phải đi hoặc bị phụ hoàng triệu kiến thì sẽ không bước ra khỏi Thanh Nhã các nửa bước, cho nên nàng cũng không lo Tử Li sẽ gặp Cung Trường Nguyệt.

Nhưng mà có ai ngờ được, thiên ý trêu người, nên gặp cuối cùng vẫn gặp.

Cung Thanh Dung cùng Nam Tử Li đang sóng vai đi trên con đường nhỏ dọc hoa viên, mà y phục Cung Thanh Dương khác với vẻ hoa lệ tôn quý ở Tao Nhã yến, lần này nàng phá lệ thanh lịch tinh xảo, nàng biết Nam Tử Li thích nữ tử thuần khiết tao nhã, cho nên mỗi lần gặp Nam Tử Li, nàng đều mặc dựa theo ý thích của Nam Tử Li, mong giai lang đối với nàng thêm vài phần tình ý.

Nhưng mà Nam Tử Li đâu? Vị đệ nhất công tử Mặc quốc này, đồn rằng tướng mạo dật lệ, phong thần tú như ngọc, thoạt nhìn có vài phần không yên lòng, đối với Cung Thanh Dung đang say mê ngắm nhìn tựa như không thấy, giống như đang suy nghĩ chuyện gì.

“Tử Li ca ca, qua vài ngày nữa là đến hội chùa, đến lúc đó nhất định rất náo nhiệt, Dung Nhi rất ít khi xuất cung, chưa thấy qua thịnh cảnh như thế, nếu không, ca ca dẫn ta ra ngoài ngoạn đi.” Cung Thanh Dung vẻ mặt chờ mong nhìn Nam Tử Li, bộ dáng yểu điệu thục nữ kia giả thập phần giống, làm sao còn dáng vẻ tàn ác lúc răn dạy cung nhân như thường ngày.

Nam Tử Li nghiêng đầu nhu hòa cười, uyển chuyển nói, “Công chúa là thiên kim chi khu*, nếu xảy ra chuyện gì, Tử Li thật sự không đảm đương nổi.” Cho dù Nam Tử Li ôn nhu như ngọc, là người tao nhã cũng đối với Cung Thanh Dung liều chết quấn lấy có chút bất đắc dĩ, nhưng mà mẫu thân hắn lại đẩy hắn cho vị công chúa này, đại khái là có ý muốn kết thân với hoàng thất.

*thiên kim chi khu: thân thể ngàn vàng.

Nam gia chính là vương gia khác họ, là nhờ tổ phụ hắn lúc trước đi theo tiên đế khai quốc, tranh giành thiên hạ mà có được, nghe nói lúc trước triều đình vô cùng xa xỉ, hoàng thất nắm giữ tài phú khiến kẻ khác phải cứng lưỡi, mà tổ phụ hắn là người đầu tiên mang binh đánh vào hoàng thất, tiên đế khai quốc vì thế mà ban thưởng cho tổ phụ hắn hai phần tài phú.

Cho dù là hai phần, cũng đã khiến người ta đỏ mắt, khi tiên đế còn sống, có vô số vương công đại thần tố cáo Nam quận vương bọn họ tham ô, nhưng tổ phụ hắn cùng phụ thân đều là người thanh liêm, tự nhiên thanh giả tự thanh*, tra xét một hồi cũng không giải quyết được gì, sau đó tổ phụ hắn cùng phụ thân dứt khoát giao ra binh quyền, nhàn rỗi sống yên ổn qua ngày. Nhưng thiên tử tâm tư khó dò, ai biết được nhỡ khi nào hắn cao hứng, tìm một lý do quang minh chính đại đem tài sản của ngươi sung vào quốc khố đây? Cho dù tài sản đó là tiên đế khai quốc ban tặng, nhưng dù sao cũng là thiên hạ của người khác, vua nói thần chết, thần không thể không chết.

*thanh giả tự thanh: người trong sạch dĩ nhiên là trong sạch.

Xem ra phụ thân mẫu thân muốn cùng hoàng gia kết thân, đây có lẽ là phương pháp tốt nhất để bảo trụ Nam quận vương phủ, nhưng thật sự cần phải hy sinh hạnh phúc của nhi tử sao? Cho nên mẫu thân Nam Tử Li nhiều lần giựt dây hắn đi lại cùng Cung Thanh Dung, tốt nhất là lưỡng tình tương duyệt, đó thật sự là vẹn cả đôi đường.

Nhưng mà Nam Tử Li đối với vị công chúa này, thật sự là không thích nổi a.

Cung Thanh Dung đương nhiên nhìn không ra tất cả đều là tình nguyện từ một phía, nàng nghĩ Nam Tử Li nói như vậy là vì lo lắng cho nàng, liền e thẹn nói, “Có Tử Li ca ca bảo hộ, Dung Nhi làm sao bị thương được a…” Nàng vừa ngẩng đầu liền phát hiện trong tiểu đình cách đó không xa có người ngồi. Dĩ nhiên đó là Cung Trường Nguyệt! Lời vừa chưa kịp nói ra nhất thời bị nghẹn trong cổ họng.

Không nghe thấy Cung Thanh Dung nói tiếp, Nam Tử Li cảm thấy có chút kỳ quái, hắn nghiêng đầu thì liền thấy bộ dáng khiếp sợ của Cung Thanh Dung, vì thế hắn hướng theo tầm mắt của Cung Thanh Dung, liền thấy một nữ tử được các cung nữ vây quanh đang ngồi trong bạch ngọc lương đình, nàng một thân huyền y khúc cứ (chỗ này mình không biết dịch thế nào TT^TT bạn nào hiểu nghĩa chỉ mình với), một tay chống cằm, híp nửa mắt, tôn quý thâm trầm không nói nên lời.

Đó là một nữ tử như thế nào! Cả thiên địa đều lâm vào thất sắc!

“Nàng là…” Nam Tử Li không tự giác lẩm bẩm.

Cung Thanh Dung bị thanh âm của Nam Tử Li làm cho cả kinh, nhanh chóng phục hồi tinh thần, nàng quay đầu nhìn liền phát hiện Nam Tử Li đang chăm chú nhìn Cung Trường Nguyệt mà nàng ghét nhất, không khỏi hốt hoảng trong lòng – ngàn vạn lần… ngàn vạn lần không thể để Tử Li ca ca thích nữ nhân Cung Trường Nguyệt kia được! Người mà Tử Li ca ca thích chỉ có thể là nàng! Chỉ có thể là Cung Thanh Dung nàng!

“Tử Li ca ca, ta vừa mới nhớ ra ta để quên một thứ, chúng ta trở về lấy đi!” Cung Thanh Dung theo bản năng kéo tay Nam Tử Li, lại bị Nam Tử Li vô thức né tránh.

Nam Tử Li tính tình ôn hòa, nhưng cũng không có nghĩa hắn là người thập toàn thập mỹ, tỷ như Nam Tử Li có chút quái gở, đó chính là bất luận là ai, nếu hắn không cho phép thì hắn đều không đồng ý đối phương chạm vào mình. Loại cho phép này dĩ nhiên không chỉ là tình yêu, còn hắn bằng hữu, thân tình linh tinh.

Tuy nói Nam Tử Li cùng Cung Thanh Dung quen biết đã lâu, nhưng nhìn Nam Tử Li ban nãy vô thức né tránh tay của Cung Thanh Dung, hiển nhiên vị công chúa này còn chưa được Nam Tử Li cho phép.

Nhị công chúa điện hạ a, con đường truy ái có lẽ còn rất dài nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.