Đời Con Gái, Tin Vào Ai?

Chương 71: Ngoại truyện 1 [2]




Đường Uyển đưa ra điều kiện cực kỳ hậu hĩnh.

Thứ nhất là Ninh Quốc Đống và Weber không có tổn thất nào, sẽ có nhiều cơ hội lấy thêm được một chiếc xe nữa.

Thứ hai, Weber có thể có trận đấu cùng Ferrari 599GTO, tuy rằng kỹ thuật điều khiển xe chênh lệch rất lớn, có thể theo góc độ nào đó giải thích, xe thể thao bình thường không thể đấu cùng xe của Weber, cho nên nói, Dương Thần muốn có cơ hội lớn thắng được trận đấu, phải chọn một chiếc xe thật mạnh.

Weber nghe được tin tức này, vô cùng vui vẻ đáp ứng, người nước ngoài cũng không phải kẻ ngốc, chuyện tốt thế này vì sao không đáp ứng?

Ninh Quốc Đống cũng chờ xem Dương Thần làm nên cơm cháo gì, nên nói:

- Tốt lắm, nếu muốn so lại lần nữa, vậy bắt đầu chọn đường đua và xe đua.

Dương Thần biết không thể tránh được, hơn nữa hôm nay đã đáp ứng Đường Uyển, bản thân chỉ có thể dùng bản lĩnh thật sự.

- Không cần khách sáo, xe trong ga-ra có thể tùy ý sử dụng.

Đường Uyển sảng khoái nói, liền gọi một nhân viên phục vụ đưa Dương Thần đi ra ga-ra lấy xe.

Dương Thần do dự hỏi:

- Đường đua kiểu gì?

Đường Uyển quay đầu nhìn về Ninh Quốc Đống, đường đua là bọn họ chọn, diện tích đất của toàn bộ câu lạc bộ rất lớn, các kiểu đường đua đều có, cô cũng không rõ lắm lần này chọn kiểu gì.

Ninh Quốc Đống mỉm cười nói:

- Đường đua là mô phỏng kết cấu quốc lộ của thành thị, tuyệt đối không phải vì bạn bè tôi am hiểu đường đua F1, anh có thể yên tâm đi chọn.

Dương Thần mặc kệ Ninh Quốc Đống châm chọc, xoay người bước đi.

Đường Giác thấp thỏm nhìn Dương Thần đi ra, xoa tay hỏi Đường Uyển:

- Bà chị, anh rể anh ấy có biết không? Anh ấy sao lại hỏi mỗi đường đua, mà không hỏi bọn họ dùng xe gì?

- Cậu sao lại không nói sớm.

Đường Uyển bỗng nhiên nghĩ đến, Dương Thần đúng là không hỏi đối phương dùng xe gì.

- Tôi cũng quên mất.... Nếu không thì tôi đi bảo anh rể?

Đường Giác nhanh chóng hỏi lại.

- Đã cùng cậu nói qua, đó không phải anh rể cậu, nếu cậu gọi bậy, tôi lập tức đưa cậu về Yến Kinh.

Đường Uyển trợn tròn mắt nói.

Đường Giác cười hì hì, lơ đễnh, tiếp tục “làm nũng” nói:

- Bà chị chị hiểu rõ nhất tiểu Đường Giác, sao lại bảo tôi về Yến Kinh? Hì hì...

Nhìn em trai ngốc nghếch, Đường Uyển vừa bực mình vừa buồn cười, cuối cùng lắc đầu thở dài, không nói nhiều nữa.

Không lâu sau, Dương Thần liền đưa chiếc xe hắn lựa chọn tới trạm nghỉ bên ngoài.

Làm mấy người Đường Uyển và Ninh Quốc Đống đang bước ra cửa, trước tiên đều run sợ.

Nhưng không phải xe Dương Thần chọn xe đặc biệt, chỉ có điều.... quá bình thường.

Dương Thần đi một chiếc EVORA bảo thạch màu xanh hoa sen, chậm rì rì đi tới trong tầm mắt mọi người.

- Anh chọn chiếc này?

Ninh Quốc Đống cười quái dị hỏi.

- Không thể sao?

Dương Thần sờ sờ tay lái hoa sen tinh xảo:

- Tôi thấy khá thích hợp.

- Xe thể thao hoa sen, tuy rằng trên thế giới đặt ngang hàng với Ferrari, Porsche, nhưng chiếc EVORA mà anh chọn... Chậc chậc...

Ninh Quốc Đống lắc đầu.

Không đợi Ninh Quốc Đống nói ra tại sao, Đường Giác bên cạnh sớm không chịu nổi hét lớn:

- Em nói anh rể ạ, anh đừng giống em hay nói giỡn, anh và bà chị phải tỉnh táo, em không trách anh, nhưng anh chọn chiếc EVORA này tuy rằng hoa sen, có thể động cơ là dòng Toyota Bắc Mĩ nhưng so còn thua chiếc Ferrari GTO kia, anh dùng chiếc Toyota này thì chơi cái rắm à!

Vừa mới dứt lời, một tiếng động cơ gầm rú từ một nơi khác vang lên, theo sau đó, một hình ảnh màu vàng phi nhanh tới trước mắt mọi người.

Đường nét kiên cường, thân xe cao lớn, chiếc xe màu vàng ánh rực rỡ, tản ra hơi thở như mãnh thú.

Dương Thần há nửa miệng thở dốc, tán thưởng cũng bóp còi.

Weber mở cửa kính xe, hướng Dương Thần giơ ngón tay cái, dùng tiếng Anh nói:

- Kiểu xe đua Koenigsegg CCRX dòng 4.8, động cơ V8, trong ba giây có thể đạt trăm km.

Như vậy xem như lộ chân tướng, giống như trước đây các kiếm khách cổ đại đánh nhau, đầu tiên giới thiệu vũ khí của bản thân.

Dương Thần cũng dùng tiếng Anh trả lời:

- Hoa sen EVORA dòng 3.5, động cơ V6, đạt trăm km trong vòng bốn đến chín giây.

Weber nhếch miệng cười, hiển nhiên đồng ý đối với sự hiểu biết số liệu của Dương Thần, ít nhất còn là một đối thủ hiểu biết lựa chọn xe, về phương diện tính năng của xe, làm cho Webermột lái xe chuyên nghiệp như Weber hiểu rõ ưu khuyết điểm của nhau, nhưng sẽ không dám chắc chiếc xe của mình nhất định sẽ giành chiến thắng.

Đường Uyển ngăn cản Đường Giác đang muốn Dương Thần đổi xe, đi đến trước cửa kính xe Dương Thần, thoải mái nói:

- Anh đi cùng Weber tiên sinh đến điểm xuất phát phía trước, sẽ có chuyên viên phụ trách tiến hành trận đấu.

Dương Thần gật đầu, đang định đóng cửa kính xe, Đường Uyển lại kêu một tiếng.

- Ai.

Đường Uyển do dự, cắn cắn cánh môi, nói:

- Cẩn thận, không nên cố quá.

Vẻ mặt Dương Thần cười khổ, cảm thấy người phụ nữ này nghĩ mình thua chắc rồi, còn cho là bản thân mình trăm phần trăm tự tin nữa.

Cùng Weber tiến vào điểm xuất phát của đường đua, Weber đưa tay ra hiệu với Dương Thần, mở cửa sổ hỏi:

- Có cần quen với đường đua không?

Dương Thần lắc đầu, từ chối khéo,nói:

- Anh cũng là khách, tôi thấy không cần thiết.

Dương Thần chỉ nhìn qua sơ đồ đường đua, về cơ bản đem đường đua ghi tạc trong đầu, cũng không kém bao nhiêu.

Người phụ trách trận đấu chuyên nghiệp của câu lạc bộ hô hai người chuẩn bị sẵn sàng, một tiếng súng vang lên, hai chiếc xe thể thao giống như hai mũi tên, phi nhanh trên đường đua.

Bởi vì là đường đua quốc lộ, cho nên không phải là một đường thẳng, mà bắt đầu tiến vào đường cung năm mươi độ thậm chí chín mươi độ.

Koenigsegg khởi động tất nhiên nhanh hơn nhiều Hoa sen của Dương Thần, rít gào giống như một sư đoàn hùng dũng, trong chớp mắt liền vượt qua Dương Thần một khoảng mấy chục mét.

Dương Thần cũng không sốt ruột, không nhanh không chậm sau khi sử dụng khả năng đuổi kịp, ở đường cung, kéo tay lái, ga mạnh vọt lên.

Weber chưa sử dụng kỹ thuật vọt ga, nhưng không phải y sẽ không, chỉ có điều y cũng không có thói quen sử dụng kỹ thuật này khi đường vòng cung, phải biết rằng F1 sẽ không vọt ga.

Kết quả là, mỗi một chỗ đường cung, Weber đều bị Dương Thần đuổi theo một ít, dần dần, khoảng cách hai người bắt đầu gần lại....

Đứng ở trạm nghỉ, trong đám người Ninh Quốc Đống và Đường Uyển, từ trên màn hình lớn có thể theo dõi diễn biến trận đấu, nhìn thấy Hoa sen vô cùng kỳ diệu dần dần kéo gần khoảng cách, Ninh Quốc Đống và Đường Giác đều nghĩ bản thân nhìn lầm rồi, chỉ có Đường Uyển lộ ra tươi cười.

Người đàn ông này quả nhiên có thói quen giấu tài, giống lúc đầu vừa mới quen biết hắn khi đó, thoạt nhìn kém cỏi như vậy, những lúc khẩn cấp lại thật đáng tin cậy.

- Không phải là EVORA có thể đánh bại Koenigsegg đó chứ?

Đường Giác hoảng sợ kêu to, quên là đang ủng hộ ai.

Cùng lúc đó, trên đường thi đấu, Dương Thần dần tiếp cận Weber, đầu xe Hoa sen gần như chạm vào đuôi xe Koenigsegg, giống như bất cứ lúc nào đều chạm vào cửa xe Koenigsegg, vô cùng mạo hiểm.

Weber bên trong xe trên trán đổ mồ hôi, đối thủ này hầu như đường giao nhau nào cũng nhấn ga vọt đi, như vậy có hai khả năng: một là kỹ thuật lách lên của hắn đạt tới đỉnh cao, hai là người đàn ông này không sợ chết, hắn chẳng lẽ không biết, ở đường vòng cung mà nhấn ga vọt đi thì rất dễ gây tai nạn giao thông sao? Còn có, vì sao hắn cố ý để đầu xe ở gần cửa xe mình?

Là cố tình, Weber làm thế nào cũng không thể vượt qua được ác mộng Dương Thần đang quấn quýt lấy mình.

Đến khi hai chiếc xe cuối cùng bằng nhau tiến thẳng, mọi người kinh ngạc phát hiện, Hoa sen không ngờ bị Koenigsegg dẫn trước gần trăm mét, cùng tới đích một lúc.

Đứng trong phòng nghỉ, cằm Ninh Quốc Đống rơi xuống đất, hai mắt mở to, không thể tin nổi kết quả giống như thế giới đảo điên.

Còn lại Đường Giác đứng lên rống lớn, la hét ồn ào khiến Đường Uyển nhíu mày, tuy nhiên cũng may trong lòng Đường Uyển vui vẻ, nên không để ý đến chuyện của em trai.

Hai chiếc xe đi tới trạm nghỉ, Weber xuống xe, rất phong độ đến bên xe Dương Thần, chờ Dương Thần xuống xe, và đưa tay bắt tay Dương Thần.

- Chúc mừng anh, anh đã cho tôi thấy kỹ thuật điều khiển xe hùng mạnh của người Châu Á.

Weber từ đáy lòng cười nói, thắng bại trong nhà binh là chuyện bình thường, y cũng không quá để ý.

Dương Thần cũng bắt tay y:

- Chủ yếu vì đường đua quốc lộ mà nói, F1 các anh quá chiều người, cho nên mới cho tôi cơ hội, dựa theo chuẩn mực đua xe chân chính, tôi với anh còn chênh lệch rất lớn.

- Thua chính là thua, anh làm tôi biết được tài nghệ cũng như kỹ thuật lượn lách của anh.

Weber lại buông lời ca ngợi.

Đường Uyển và Ninh Quốc Đống đã đi tới, Đường Uyển cười mỉm hướng Ninh Quốc Đống nói:

- Ninh đại thiếu, xe của em trai tôi, tôi sẽ lấy lại.

Ninh Quốc Đống gật đầu, không để ý nhiều, chuyển hướng Weber, hỏi linh tinh cảm giác của y, căn bản không muốn đối diện Dương Thần.

Đường Giác liếm môi, tiến lại gần, sờ phía sau xe thể thao Hoa sen của Dương Thần, ở cửa xe Hoa sen há miệng hôn “chụt chụt” mấy cái, lưu lại một đống nước miếng, cười to nói:

- Ha ha, chiếc EVORA này không ngờ thực sự đánh bại Koenigsegg, cũng quá thần kỳ đi, về sau tôi mua xe sẽ mua EVORA.

Dương Thần khẽ cười nói:

- Tuy rằng động cơ này là động cơ V6 Bắc Mỹ, nhưng Hoa sen có hệ thống phóng điện độc đáo của nó, bài khí động cơ cũng được coi trọng thiết kế, lại được sắp xếp rất đặc biệt nên có hiệu suất rất cao trên đường đua nếu biết cách lái, mặc dù tốc độ tối đa của chiếc EVORA chỉ đạt được hơn 200km, nhưng ở đường đua như thế này, rất khó để đi được đến 200km, nên tốc độ tối đa có cao cũng chẳng để làm gì, ngược lại vì nó nhỏ gọn nên lại càng có ưu thế.

Đường Giác nghe được sửng sốt, rốt cuột lẩm bẩm:

- Anh rể, anh là người của công ty chế tạo xe nào?

- Đầu tiên, tôi không phải anh rể cậu, tiếp theo.... chị của cậu lại muốn đuổi cậu.

Dương Thần vừa mới nói xong, trên mông Đường Giác lại bị Đường Uyển đạp một phát, Đường Uyển lửa giận hừng hực mặt đỏ bừng, nhíu lông mày nhìn em trai ngốc nghếch, không còn chút dịu dàng quyến rũ ngày thường, như chị cả dạy dỗ tiểu tử kia.

Ninh Quốc Đống bên cạnh vô ý liếc nhìn Dương Thần, trong con ngươi thêm vài phần oán hận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.