Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện

Chương 27: Xà yêu




- Tôi ích kỷ?

Nhạc Trọng tức cười lườm Tô San và nói:

- Các người muốn dùng một số khoa học kỹ thuật quá hạn đi đổi khoa học kỹ thuật tiên tiến của chúng tôi, chẳng lẽ còn không cho phép tôi cự tuyệt sao? Ngực to không não, ngu xuẩn!

Tô San cũng là nữ nhân nóng nảy, nàng tức giận thò tay lên thủ pháo, quát:

- Anh dám măng tôi?

Tô San vừa mới khẽ động thì một cơn gió đảo qua, một móng vuốt sắc bén chế trụ cổ của nàng, hàn khí và sát cơ bao phủ toàn thân làm cho nàng lạnh buốt, không dám cử động gì cả.

Tô San khẽ động, Khắc Lợi Áo cũng mới có động tác, thoáng cái có rất nhiều họng súng chải thẳng vào bọn họ.

Sát cơ lạnh lẽo bao phủ gian phòng, một khi Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh thì bọn người Khắc Lợi Áo sẽ bị tiêu diệt, cho dù bọn họ là cường giả tứ giai cũng khó thoát cái chết.

Khắc Lợi Áo mặt mũi tràn đầy mồ hôi lạnh vội vàng giải thích:

- Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm. Thủ lĩnh Nhạc Trọng, chúng tôi không có ác ý.

Trong tận thế cực kỳ tàn khốc, nhân mạng tiện như con sâu cái kiến, một lời không hợp trở mặt giết người là bình thường. Nếu như Nhạc Trọng khởi hung ác thì Khắc Lợi Áo sẽ bị giết. Bọn họ cũng không có biện pháp nào.

Nhạc Trọng vung tay lên, sát cơ trong phòng cũng được thu hồi.

Móng vuốt của Thanh Miêu đặt lên yết hầu của Tô San cũng thu lại, dịu dàng ngoan ngoãn co rúc trên ghế salon bên cạnh Nhạc Trọng.

Tô San nhìn thấy Thanh Miêu nằm bên cạnh Nhạc Trọng thì trong mắt có hào quang sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng, nghĩ mà sợ không thôi. Nàng đã tận mắt Thanh Miêu dùng sức một mình tiêu diệt đặc chủng doanh của quân Mỹ, thủ đoạn khủng bố và quỷ dị làm nàng sợ hãi mãi không thôi.

Khắc Lợi Áo sửa sang lại tâm tình, nói:

- Thủ lĩnh Nhạc Trọng, Thiên Không Bảo Lũy, súng laser, pháo laser những khoa học kỹ thuật này với nước Mỹ quá trọng yếu. Không có những khoa học kỹ thuật này thì nước mỹ khó mà ngăn được thánh tộc tấn công. Xin hỏi ngài làm thế nào mới bằng lòng giao cho chúng tôi?

Thiên Không Bảo Lũy, súng Laser, pháo laser những binh khí chiến tranh này có thể nói là binh khí mạnh mẽ vượt qua thời đại. Nếu như phân phối cho binh sĩ bình thường súng laser thì có thể một mình tiêu diệt một đám tang thi lớn, có lực lượng tiêu diệt chiến sĩ tứ giai. Mà Thiên Không Bảo Lũy giống như biến dị thú ngũ giai, hàng không mẫu hạm, là vũ khí chiến lược.

Dùng trụ cột khoa học kỹ thuật cường đại của nước Mỹ, một khi bọn họ có được những khoa học kỹ thuật này sẽ rất nhanh tiêu hóa chúng, thực lực khoa học kỹ thuật phát sinh biến hóa mạnh mẽ. Chống cự thánh tộc thế giới thứ hai là dễ dàng.

Nhạc Trọng lộn tay một cái, cầm lấy khẩu pháo tinh hạch mà bọn người Khắc Lợi Áo dùng bắn lén biến dị thú ngũ giai ra xem.

- Cầm khoa học kỹ thuật ngang cấp ra trao đổi. Đừng nói với tôi các người không có khoa học kỹ thuật của hệ thống thần ma đấy.

Khắc Lợi Áo trong lúc bỏ chạy đã vút bỏ bốn khẩu pháo này lại, hai khẩu pháo đã bị phá hư, hai khẩu còn lại nằm trong tay Nhạc Trọng.

Khắc Lợi Áo nhìn qua khẩu pháo trong tay Nhạc Trọng thì sắc mặt biến hóa.

- Tôi có thể xin chỉ thị của cấp trên. Thủ lĩnh Nhạc Trọng, khẩu pháo này là binh khí bí mật của chúng tôi, kính xin ngài trả lại, nếu không chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của hai bên.

Đây là pháo khảm tinh hạch ngũ giai, là đệ nhất cường giả Lai Áo của nước Mỹ lấy từ thế giới khác về. Có uy lực diệt sát biến dị thú ngũ giai, lúc này vì cướp bảo bối ở giữa hồ, bọn người Khắc Lợi Áo mới mang theo sáu khẩu. Hiện tại tổn thất bốn khẩu thì khi trở về bọn họ sẽ không khá giả.

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Khẩu pháo này tôi cần dùng nghiên cứu, chờ tôi nghiên cứu tốt thì tự nhiên sẽ trả lại cho các người.

Nghe lời này sắc mặt bọn người Tô San tức giận,

Khắc Lợi Áo không biến sắc, mỉm cười nói:

- Đã như vậy thì ngài cứ nghiên cứu tốt đi.

Song phương nói thêm vài câu và Khắc Lợi Áo mang theo bộ hạ rời đi.

Rời phòng, Tô San có chút bất mãn phàn nàn:

- Đầu lĩnh, vì cái gì đáp ứng hắn? Đây là đồ của chúng ta mà.

Mấy tên còn lại vẫn nhìn qua Khắc Lợi Áo.

Khắc Lợi Áo âm trầm nói:

- Hiện tại chúng ta ở trên địa bàn của hắn, nếu hắn cố ý không trả thì làm được gì? Cường đoạt sao? Tô San?

Nghe nói như thế mấy người còn lại cũng trầm mặc xuống.

Lai Mỗ thập phần không cam lòng nói:

- Đầu lĩnh, chẳng lẽ tính toán như vậy sao? Khẩu pháo này trong liên minh chỉ có mười lăm khẩu thôi. Hiện tại bị hủy bốn khẩu, khi trở về chúng ta chắc chắn sẽ rất khổ sở đấy.

Khắc Lợi Áo âm trầm mặt tiếp tục nói:

- Đương nhiên không thể tính toan như vậy. Trước khi chính thức ký minh ước sẽ thế, sau khi ký minh ước thì thông qua ngoại giao đòi lại. Hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy.

Bọn người Lai Mỗ suy nghĩ một chút cũng chỉ phát hiện còn cách này mà thôi, những phương pháp khác không thể có tác dụng được.

Bọn người Khắc Lợi Áo vừa rời đi thì Nhạc Trọng gọi Tái Lâm Na tới.

Nhạc Trọng nói:

- Tôi muốn biết tình hình cụ thể quân kháng chiến của các người. Thỉnh cô nói thật, nếu như tôi phát hiện cô nói dối, như vậy chúng ta không cần hợp tác cũng được.

- Vâng!

Gương mặt Tái Lâm Na nghiêm túc kể tình hình cụ thể của quân kháng chiến Ấn Độ.

Ấn Độ lúc này đã trở thành một trong những căn cứ của Thiên Đường Thần Quốc, Thiên Đường Thần Quốc tại Ấn Độmở ra nhiều kho lương thực, dùng lương thực khống chế người sống sót ở Ấn Độ. Đại lượng người Ấn Độ bị Thiên Đường Thần Quốc thống trị binh sĩ, công nhân.

Lúc bắt đầu cũng có không ít người sống sót Ấn Độ phát động phản loạn, chỉ có đều bị tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc trấn áp tàn khốc. Không lâu đại bộ phận người sống sót Ấn Độ đều bị thủ đoạn tàn khốc của Thiên Đường Thần Quốc hù sợ, cuối cùng thành thật dung nhập vào trong Thiên Đường Thần Quốc, ra sức vì Thiên Đường Thần Quốc.

Thiên Đường Thần Quốc có được vũ lực cường đại, đủ để thủ hộ căn cứ, thành lập trật tự đơn giản. Đồng thời Thiên Đường Thần Quốc theo chủ nghĩa da trắng tối thượng, tuy nhiên lại nguyện ý dùng lương thực lung lạc Ấn Độ. Hơn nữa sử dụng đủ loại thủ đoạn và chế tạo mâu thuẫn của người Ấn Độ, làm người Ấn Độ phân liệt và đấu đá lẫn nhau, người Ấn Độ không thể đoàn kết được.

Tuy Thiên Đường Thần Quốc được xưng là nắm giữ cả Ấn Độ, trên thực tế chỉ chiếm cứ ba thành thị công nghiệp nặng của Ấn Độ mà thôi. Trong Ấn Độ vẫn có quá nhiều tang thi và vô số quân phiệt cát cứ. Nhưng mà các thế lực quân phiệt ở Ấn Độ vô cùng nhỏ bé, Thiên Đường Thần Quốc phái một binh doanh ra là dễ dàng áp chế được rồi.

Nhưng mà trong Ân Độ tang thi vô cùng khổng lồ, Thiên Đường Thần Quốc cũng không cách nào tùy ý xuất binh tiến công các căn cứ quân phiệt của Ấn Độ. Bọn họ tập trung tinh lực chủ yếu vào phòng thủ, thỉnh thoảng xuất binh một lần đánh bại quân phiệt quật khởi ở Ấn Độ, đồng thời bắt nhân khẩu và cướp của, tăng cường lực lượng của mình.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.