Đôi Cánh Mà Tôi Muốn Có

Chương 47: Làm việc phải làm




- Oa, đẹp trai sững sờ luôn.

Mấy tiểu nha đầu nhìn Kim Sung-won đi xuống, luôn mồm khen ngợi, nhất là Sooyoung, Yuri, YoonA làm bộ mặt ngây ngất.

- Thủ đoạn này với anh vô ích.

Kim Sung-won không chút khách khí cho bộ ba ưa phá phách kia mỗi người một cái cốc.

Seohyun đứng xa xa hé miệng cười, cô sớm đoán được kết quả này.

- Hôm nay chúng ta ra ngoài ăn cơm đi.

Mấy tiểu nha đầu nhao nhao nói:

Thế rốt cuộc trang trí nhà để làm cái gì? Làm chỗ này mất cả ngày không ít, Kim Sung-won không hiểu nổi, được cái nhàn nhã, cơ mà ăn mặc thế này ra cửa, hơi quá mức ... Sặc sỡ, y ngại không dám ra ngoài, nhất là bên cạnh còn có sáu cô gái.

- Sợ cái gì? Bình thường có bao giờ anh rụt rè như vậy đâu, sáu đứa bọn em thấy anh không có bạn gái, tốt bụng ở cùng trong đêm Giáng Sinh, mua cả quần áo cho anh, anh lại bắt nạt đám YoonA là thế nào?

Jessica nói một câu làm ba người YoonA đồng thanh hoan hô, hận không thể hóa phép ra lá cờ để vẫy cổ vũ. Hyoyeon đã quen Kim Sung-won luôn khép nép trước mặt Jessica, cười tủm tỉm đi tới bên Jessica, biểu thị lập trường của mình.

Đến cả Seohyun cũng đứng bên Jessica thì Kim Sung-won biết số phận mình được định đoạt, gục đầu nói:

- Vậy thì chúng ta đi.

Cho dù trời còn chưa tối hoàn toàn đường phố Seoul đã rực sáng ánh đèn, cây cối trước các cửa hàng đều giăng đèn nhấp nháy, những ông già Noel xuất hiện mọi nơi, hai màu đỏ xanh thành chủ đạo trong ngày này, nhìn có hơi nhức mắt.

Đoàn người Kim Sung-won vừa mới xuất phát là thu hút vô số ánh mắt, còn sao nữa, bộ quần áo của Kim Sung-won quá chói mắt, bên cạnh còn có sáu thiếu nữ thanh xuân, ba người YoonA càng thi thoảng reo hò, người ta không quay đầu nhìn cũng khó, trong khi các chàng trai ném cho y ánh mắt ghen tỵ thì Kim Sung-won cúi đầu, thầm mong không người quen nào nhận ra mình.

- Chúng ta tới quận Myeong đi.

Mấy cô gái hiển nhiên là đã thảo luận địa điểm trước rồi, do Jessica thông báo với Kim Sung-won.

- Ừ.

Kim Sung-won gật đầu, hoàn toàn không có ý kiến.

Bảy người bắt tàu điện ngầm tuyến số bốn tới trạm Myeong, đi ra từ cửa số năm, chỉ mất có năm phút.

Myeong giống như bàn cờ vây vậy, từ ga tàu điện ngầm đi ra sẽ thấy những cái ngõ chi chít hai bên, Myeong là phố mua sắm mang tính đại biểu của Hàn Quốc, không chỉ có thể mua quần áo, giày dép, mà còn có đồ trang sức, hóa mỹ phẩm, cùng với các quán ăn, ngân hàng và các công ty chứng khoán cũng tập trung ở nơi này.

Đây là địa điểm ưa thích của giới trẻ, cho nên đêm Giáng Sinh này dòng người nối nhau không dứt, các loại trang trí đủ sắc màu, làm không khí rộn ràng.

- Thật náo nhiệt.

Đừng nói mấy tiểu nha đầu, ngay chính Kim Sung-won cũng bị cảnh tượng trước mắt làm chấn động:

Mọi người đi trên đường đều mang nụ cười, thi thoảng gật đầu với nhau, Kim Sung-won là mục tiêu quá bắt mắt, cho nên phải gật đầu tới mỏi cổ, người ta không thể không nhìn y, mà nhìn rồi thì không thể không gật đầu một cái cho đúng phép lịch sự.

Không còn cách nào khác, Kim Sung-won thu lại nụ cười, hai mắt nheo nheo, tay đút túi quần, cằm hơi hất lên, dáng vẻ bất thiện thì người ta nhìn liếc qua y một cái quay đi, rất ít người gật đầu.

- Anh Sung-won, đêm Giáng Sinh phải vui vẻ, đừng làm vẻ mặt đáng sợ đó.

Đáng tiếc chẳng được bao lâu, Seohyun khoác tay y nhận ra, nhỏ nhẹ khuyên:

Thế là Kim Sung-won phải khôi phục lại vẻ mặt khiêm tốn ôn hòa, ai gật đầu cũng phải gật lại.

Bọn họ đi qua mấy nhà hàng liền, tiếc là phục vụ đều cười áy náy nói đã hết chỗ, xếp hàng cũng bắt đầu phải nhận số rồi.

- Kìa, quán kia còn chỗ đấy, nhanh!

Đi tới gần nửa tiếng không kiếm được chỗ ăn, YoonA đã bắt đầu nóng nảy, đột nhiên liếc thấy một nhà hàng có hai cái bàn trống, kéo tay Kim Sung-won hô:

- Chị cũng thấy rồi.

Hai tâm hồn ăn uống có vẻ rất đồng điệu, Sooyoung cũng nhận ra, gạt đám đông chen lên chiếm chỗ.

- Hi hi, chỉ còn đúng hai bàn đều thuộc về chúng ta.

Sau khi mọi người vào đầy đủ, Sooyoung chỉ huy phục vụ ghép hai bàn lại, khoe:

- Sooyoung unnie zzang!

Yoona cười như bạch ngọc lan nở rộ, giơ ngón cái lên ca ngợi.

Zzang: Kiểu như tuyệt nhất.

- Chúng ta ăn Kal-guk-soo đi, món này ở Myeong vô cùng nổi tiếng.

Ở phương diện này YoonA và Sooyong là có quyền phát ngôn nhất.

Kal-guk-soo: Mỳ Hàn thái dao.

- Anh thì sao cũng được, miễn là đủ nhiều.

Kim Sung-won cầm thực đơn xem:

- Nhiều loại nhỉ, Kal-guk-soo gà và hải sản mỗi thứ một bát, à còn có Kal-guk-soo bí ngô nữa này, không tệ, canh thanh đạm, dễ tiêu hóa, Sica, em ăn cái này nhé.

- Anh muốn chết phải không?

Jessica nghiến răng nói nhỏ:

- Sao thế Sica unnie?

Yoona thắc mắc:

- Oa, không lẽ hai người liếc mắt đưa tình với nhau.

Yuri miệng không có nắp nói:

Cho dù là Seohyun cũng không biết thói quen này của Jessica, hơi lo lắng nhìn Jessica như núi lửa sắp phun trào.

- Anh ấy rõ ràng biết mình không ăn được bí ngô còn cố tình nói thế.

Jessica lạnh giọng giải thích:

- Oa, Sung-won oppa dám khiêu khích Sica unnie à?

Yoona, Yuri hai cái mồm cùng há ra, đợi xem trò hay:

- Có điều sao Sung-won oppa biết rõ thói quen của Sica thế?

Hyoyeon nhìn tựa như ít nói, nhưng tính cách hoàn toàn là một choding, mồm luôn nhanh hơn suy nghĩ:

Choding: ngây ngô kiểu trẻ con, nôm na là ngốc xít, tùy tình huống có thể coi là lời chửi xéo hay mắng yêu.

- Thói quen mấy đứa anh đều biết.

Kim Sung-won thản nhiên chỉ:

- YoonA không ăn được chân gà này, Yuri ngủ gật thè lưỡi này, Sooyong ngủ dậy hay tức giận này, Hyoyeon tự ti về môi mình nên cười luôn che miệng, còn Sica thì sợ các loại bí với dưa.

Lời của Kim Sung-won khiến không khí náo nhiệt hơi lắng xuống một chút, mấy tiểu nha đầu không ngờ Kim Sung-won hiểu nhóm bọn họ như vậy.

- Hừm! Ngay cả thói quen sinh hoạt nhỏ của bọn em đều nắm rõ như thế, không biết oppa có tâm tư gì đây?

Không khí ấm áp bị Jessica lật nhào:

Thấy đám YoonA dùng ánh mắt nhìn kẻ "biến thái" nhìn mình, Kim Sung-won không nhịn được nói:

- Anh đâu nhiều tâm tư như người mười mấy tuổi đã biết yêu chứ.

Năm cái đầu đồng loạt quay sang nhìn Jessica, mồm cứ gọi là nhét nguyên quả trứng ngan vào cũng lọt.

Jessica mặt đỏ rực:

- Chẳng qua chỉ có nắm tay một chút thôi, nụ hôn đầu của em không phải cho anh sao?

- Daebak!

Mấy tiểu nha đầu vây xem đại chiến thế giới, thấy hai người họ bộc lộ quá tuyệt.

Daebak: Giống như Việt Nam mình nói "vãi lều" ấy, gần tương tự "wow" biểu lộ sự ngạc nhiên.

- Gì mà nụ hôn đầu? Chẳng qua là hôm sinh nhật em hôn lên má anh, lại chẳng phải hôn môi.

Kim Sung-won vội nói, cái này mà bị chụp lên đầu thì tương lai y sẽ đen như hũ nút:

"Té ra là thế" Mấy tiểu nha đầu thở phào, hôm đó Jessica bị YoonA say rượu kích động mới hôn má Kim Sung-won, cái này có là gì, ở đây ai chưa bị Jessica hôn lên má đâu?

- Chẳng lẽ anh còn muốn em hôn lên môi?

Chiến sự tưởng đã ngừng, Jessica đùng đùng nổi giận nói:

- Sung-won oppa lòng dạ bất lương nhá ...

Đám YoonA một lòng đứng về phía Jessica, cố ý dài giọng nói, đắc tội với Kim Sung-won không sao hết, với tính y, chỉ cần hơi làm nũng một chút là ổn, nhưng đắc tội với Jessica biệt danh "công chúa băng giá" thì bọn họ ăn đủ.

- Coi như em lợi hại.

Kim Sung-won thấy ánh mắt có chút đắc ý của Jessica, buông súng luôn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.