Đôi Cánh Mà Tôi Muốn Có

Chương 11: Bại lộ ! Chạy trốn !




Nói thật là ấn tượng ban đầu của Park PD với chàng thanh niên này không có gì đáng kể, mọi thứ đúng quy củ, không đặc biệt, bây giờ có cái nhìn khác:

- Hi vọng biểu hiện của cậu làm tôi hài lòng, tuy cậu được Cty SM giới thiệu qua đây, nhưng không có nghĩa cậu đảm bảo được một ví trí cố định, tối đa tôi cho cậu 3 tập để thích ứng, cơ hội không có lần thứ hai đâu, hiểu chưa?

- Cám ơn Park PD.

Kim Sung-won đứng dậy cúi mình, vậy y qua được cửa đầu tiên rồi:

Park PD dẫn Kim Sung-won đi tới phòng chờ chính của chương trình, thấy y chỉ có một thân một mình, quần áo không hợp cách lắm, là người lâu năm trong nghề, ông hiểu ra ngay, vỗ vỗ vai y, ngữ khí bớt nghiêm túc hơn:

- Cậu tới sớm quá, đám Jae-suk còn chưa tới, ở đây đợi họ nhé, đọc trước kịch bản đi.

Tiễn Park PD đi rồi, Kim Sung-won chọn một vị trí có thể quan sát toàn phòng ngồi xuống, phòng có thể chứa được 20 người, có bàn trang điểm gương lớn, một số ghế tựa để nghỉ tạm, một gian nhỏ hơn thay quần áo, đơn giản tối đa.

Kim Sung-won bắt đầu đọc kịch bản chương trình, trí nhớ y rất tốt, tuy không tới mức nhìn qua là không quên, song cũng không kém là bao, lướt qua một lượt trước để có cái nhìn tổng quát, sau đó đọc kỹ lại phân tích, do khách mời nhiều, lời thoại mỗi người ít, chủ yếu dựa vào khả năng ứng biến trên sân khấu, nói đơn giản là ai gây cười nhiều sẽ được lên hình nhiều.

Tiết mục X-Man này còn khá mới, đến nay mới quay xong tập thứ 4, trước khi quay, PD sẽ chọn trong số khách mời một X-Man, người này chỉ mỗi PD biết, người khác không biết, mục đích của X-Man là làm cho đội mình thua, nhưng không được để người khác phát hiện.

Kết thúc trò chơi, mọi người bỏ phiếu chọn ra X-Man mà họ nghi ngờ, nếu đa số chọn đúng, toàn bộ phần thưởng lấy danh nghĩa khách mới trừ X-Man quyên góp cho cơ cấu từ thiện. Nếu đa số chọn sai, thì phần thưởng sẽ lấy danh nghĩa X-Man quyền cho cơ cấu từ thiện.

Kim Sung-won đang nhắm mắt suy nghĩ, chợt nghe thấy tiếng nói chuyện ở cửa, vội đứng dậy:

- Xin chào tiền bối.

Người tới chính là ba MC chính của chương trình, Kang Ho-dong lên tiếng đầu tiên:

- Là người mới muốn làm khách mời cố định phải không?

- Vâng thưa tiền bối.

- Vóc dáng tốt, khỏe mạnh.

Kang Ho-dong đưa tay vỗ ngực Kim Sung-won nói:

Kim Sung-won cười ngượng, nói nhỏ:

- Vóc dáng của tiền bối cũng rất tốt.

Kang Ho-dong hơi ngây ra, nhìn lại cái thân hình tới 115 kg của mình, sầm mặt xuống:

- Lâu rồi không gặp tên hậu bối nào to gan như vậy.

Kim Sung-won nghiên cứu phong cách của Kang Ho-dong từ trước, không bị lời này của hắn dọa hoảng sợ, còn nói:

- Vì Ho-dong tiền bối "tốt bụng", cho nên tôi mới dám to gan như vậy.

Kang Ho-dong quả nhiên vỗ bụng phá lên cười, Yoo Jae-suk và Kim Je-dong cũng giơ ngón cái lên, "lễ ra mắt" của chàng trai này không tệ.

Kim Sung-won thầm thở phào, y chỉ là mạnh dạn gây ấn tượng rút ngắn khoảng cách thôi, chỉ có 3 tập, nếu không nhanh chóng quen được ba người này, nói gì tới làm chương trình, may Kang Ho-dong đúng là người không câu nệ tiểu tiết như trong giới giải trí vẫn nói.

- Có dũng khí đấy, không ít hậu bối bị chiêu chào hỏi này của Ho-dong làm sợ mất mật.

Kim Je-dong gầy gò, mặt dài, răng hơi hô, đeo kính cận, riêng ngoại hình mà nói thì điểm hơi dưới trung binh:

- Chú nhóc được lắm, người làm show tạp kỹ phải thế, mạnh dạn, đó là tôn chỉ đầu tiên, rụt rụt rè rè sẽ chẳng làm được trò trống gì đâu.

Kang Ho-dong đưa bàn tay to như hộ pháp đập lưng Kim Sung-won bốp một cái:

Yoo Jae-suk để tóc mái rất ngố, cũng đeo kính, gầy gò, không đẹp trai, nhưng tạo cảm giác thoải mái cho người đối diện, nói ngắn gọn:

- Cố lên.

Qua một hồi giới thiệu khoảng cách hai bên rút ngắn nhiều.

Kang Ho-dong, trước kia là vận động viên môn vật, sau khi giải nghệ, năm 1993 tham dự tuyển mộ nghệ sĩ hài của đài MBC, tư duy linh hoạt, phong cách mạnh mẽ, năm ngoái được nhận giải của Giải thưởng nghệ thuật Baeksang.

Yoo Jae-suk, biệt danh châu chấu, từng tám năm liền không tên tuổi gì, tới năm 1998 mới lấy phong cách dẫn trương trình thân thiết, cơ trí và đáng yêu thành một trong số MC được hoan nghênh nhất Hàn Quốc, là nghệ sĩ hiếm hoi không có anti fan.

Kim Je-dong, được công nhận là người có mối quan hệ rộng trong giới giải trí, khéo léo hóm hỉnh, là người nhiều tuổi nhất trong bộ ba.

Lúc nãy trước khi vào phòng chờ, bọn họ đang nói tới Kim Sung-won, chương trình đang ở giai đoạn mày mò phát triển, bọn họ bỏ nhiều tâm huyết vào đây, bỗng dưng thêm vào một khách mời cố định chưa bao giờ nghe tới, chẳng rõ nhờ vả quan hệ gì, đây là chuyện thường có nhưng chẳng ai thoải mái. Sợ nhất là cộng tác với kẻ nhờ cậy quan hệ này, thường ỷ vào chỗ dựa làm càn, nên tính để Kang Ho-dong dựa vào bề ngoài hung bạo của mình dằn mặt một phen trước, không ngờ thu hoạch ngoài ý muốn, ít nhất chàng trai này biết tiến lui, có thể hợp tác.

- Đã học thuộc nội dung chưa?

Kang Ho-dong đi vào vấn đề chính:

- Vâng nhớ rồi ạ.

- Ừ, lời thoại không nhiều, nên như thế càng khó phát huy.

Kang Ho-dong nghiêm túc dặn:

- Là người mới, không nên nhút nhát, nhưng cũng không được tùy tiện cướp màn ảnh của người khác, chúng tôi sẽ dựa vào thời điểm thích hợp cho cậu cơ hội, nhưng phải nắm bắt cho tốt.

- Chủ yếu vẫn là tạo ra điểm gây hài hước, khi quay nếu thấy cơ hội thì mạnh dạn thể hiện, chăm sóc tới khách mời là tốt, song tiết mục vẫn phải đặt lên hàng đầu.

Bọn họ đều là người hòa đồng trong cuộc sống, nhưng trong công việc rất khắt khe, Yoo Jae-suk hỏi:

- Trợ lý và thợ trang điểm của cậu đâu rồi? Sao đến giờ vẫn đề trang phục thường ngày thế này?

- Tôi vừa rút khỏi SM, bây giờ là nghệ sĩ tự do, không có trợ lý.

Ba người Kang Ho-dong hơi bất ngờ, bọn họ đều trải qua thời điểm gian khó, bất giác sinh đồng cảm, Kim Je-dong nói:

- Không sao, lát nữa để thợ trang điểm của tôi giúp cậu trang điểm.

- Cám ơn Je-dong hyung, có điều không cần trang điểm đâu, chẳng may đẹp trai quá lại cướp mất màn ảnh của khách mời khác.

Kim Sung-won cười nói:

- Được, được, không tệ, tâm thái này mới là đúng.

Kang Ho-dong cười to, vỗ vai Kim Sung-won bôm bốp:

Dù một vài tiền bố tư cách lão thành hoặc minh tinh đang nổi có phòng đợi riêng, nhưng đại đa số mọi người đều tập trung phòng chờ chính này, Kang Ho-dong liền dẫn Kim Sung-won đi chào hỏi khách khứa.

- Chào tiền bối.

Andy, Junjin chào Kim Sung-won, bọn họ từng là nghệ sĩ của SM, ít nhiều cũng biết Kim Sung-won:

- Andy hyung, Junji hyung, tôi ít tuổi hơn các anh, cứ gọi thẳng tên là được.

Mặc dù quan hệ tiền bối - hậu bối hết sức nghiêm ngặt, nhưng với minh tinh có tiếng mà nói, đối phương dù debut muộn hơn, mà tuổi cao hơn, thì lấy tuổi xếp quan hệ. Nếu đối phương tuổi ít hơn, nhưng lại debut sớm hơn, thì lấy tư cách xếp. Đó là tác dụng độ nổi tiếng, tuy không ép phải tuân theo, nhưng là một loại quy tắc ngầm.

Andy, Junji chỉ khách sáo qua loa, dù sao bọn họ chỉ biết nhau chứ không thân quen.

- Sung-won oppa đi nghĩa vụ về thay đổi thật là nhiều.

Dana ca sĩ solo của SM, debut năm 2001, nhân lúc mọi người không chú ý nói chuyện với Kim Sung-won, hơn nữa còn là dùng tiếng Trung:

- Dana, tiếng Trung của em tiến bộ nhiều rồi.

Ở Hàn Quốc, rất nhiều ngươi hiểu tiếng Hán, nhưng nói lưu loát được như Dana không phải nhiều, Kim Sung-won khỏi nói, y có thiên phú cực cao ở ngôn ngữ, từ nhỏ lại giúp việc trong quán ăn Trung Quốc, trước kia ở công ty SM, thường cùng Dana nói chuyện bằng tiếng Trung. Dana dùng tiếng Trung nói chuyện với y không phải vì sợ người khác nghe được, chỉ là đã lâu không gặp thể hiện một loại ý tứ thôi.

Phải biết rằng Cty SM cực ghét nghệ sĩ rút khỏi công ty, giống như nhóm nhạc Shinhwa debut cùng năm với Kim Sung-won, sau này rời khỏi SM mà thường xuyên bị chèn ép gây khó dễ trong cách loại hoạt động. Thế nên sự hào sảng của Dana làm Kim Sung-won rất tán thưởng cô gái có bề ngoài hơi lãnh đạm này.

Có ba người Kang Ho-dong điều tiết, không khí phòng chờ hết sức hài hòa, tiếng cười vui vẻ không ngớt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.