Độc Y Xấu Phi

Chương 3: Lại thấy ánh mặt trời




Nhìn gia chủ Nguyễn gia trước mắt, sắc mặt Mộ Chỉ Ly lạnh nhạt, không có kích động, đứng dậy trên mặt cũng không có sắc giận dữ nhìn hắn, phảng phất như một người ngoài cuộc. Chuyện lúc ban đầu trong lòng của nàng cũng có chút ít không khoái, nhưng thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, nàng xem Nguyễn Ngọc Hành là đại ca, đối với chuyện này đã sớm quên, nếu gia chủ Nguyễn gia không xuất hiện ở trước mặt mình, nàng sợ là cũng không nhớ rõ chuyện này rồi.Đối với những chuyện không trọng yếu này, nàng cho tới bây giờ sẽ không hao tổn tâm thần đi nhớ.

Từ lúc gia chủ Nguyễn gia cúi người, Mộ Chỉ Ly lại một mực chưa từng nói chuyện. Thấy thế, mọi người trên mặt đều là lộ ra một ít kinh dị. Mộ Chỉ Ly xem như là biến tướng trừng phạt gia chủ Nguyễn gia rồi.

Gia chủ Nguyễn gia một mực duy trì động tác này, trên mặt cũng không khỏi xuất hiện một vòng màu đỏ, nhưng lại không có bất kỳ tia oán hận nào. Ở trong mắt hắn xem đây hết thảy đều là nên đấy, Mộ cô nương trợ giúp bọn hắn nhiều như vậy, mà bọn hắn sở tác sở vi coi như là để cho hắn duy trì tư thế này mấy ngày mấy đêm hắn cũng cam tâm tình nguyện.

Một đôi mắt đẹp lúc này đã xảy ra một chút biến hóa, chợt lên tiếng nói: “Nguyễn gia chủ khách khí, người không biết không có tội, lúc trước ngươi cũng là quá quan tâm Nguyễn đại ca mà thôi.” Nàng thấy được gia chủ Nguyễn gia có thành ý xin lỗi là được rồi.

Gia chủ Nguyễn gia đứng dậy, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt tràn đầy bội phục: “Mộ cô nương tuổi còn trẻ mà có được khả năng khoan dung, tiền đồ bất khả hạn lượng!” Trước kia hắn suy nghĩ rất nhiều, dù cho Mộ Chỉ Ly trước mặt mọi người nhục nhã hắn hắn cũng sẽ không phản kháng, không nghĩ tới hết thảy đều đơn giản như vậy.

“Nguyễn gia chủ quá khen rồi, người ngồi đi.” Đối với gia chủ Nguyễn gia tán thưởng, Mộ Chỉ Ly từ chối cho ý kiến.

Nguyễn Ngọc Hành tâm cũng buông xuống lo lắng, lúc trước hắn cũng có chút bận tâm với biểu hiện của Chỉ Ly, nàng cùng mình trong lúc đó đều không có gì ngăn cách, nhưng hắn cũng nhớ rõ nàng đã nói với chính mình, Nguyễn gia là Nguyễn gia, hắn là hắn, nàng sẽ không đem cả hai nhập làm một, như vậy nói cách khác nàng đối với Nguyễn gia ấn tượng cũng không tốt.

Đối với quyết định của gia chủ hắn cực kỳ đồng ý đấy, lúc trước sai chính là bọn hắn, tự nhiên là phải nói xin lỗi, nếu không trong lòng thủy chung luôn có một ít phiền phức khó chịu.

Tiệc tối.

Hiên Viên Long ngồi ở trên đài cao, Mộ Chỉ Ly sáu người ngồi ở phía dưới, Hàn Như Liệt ngồi ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, những người khác cũng theo thứ tự xếp lấy. Lần này dạ yến hoàng gia có thể nói là cực kỳ phong phú, toàn bộ đại điện tổng cộng có bảy người bọn hắn, hiển nhiên đây là vì bọn hắn mà chuẩn bị đấy.

Đối với năm người Mộ Chỉ Ly, Hiên Viên Long cực kỳ coi trọng, bọn họ là hi vọng của Thiên Thăng Quốc, hắn tự nhiên muốn tận lực đối tốt với bọn họ, tương lai Thiên Thăng Quốc nếu có chuyện gì, bọn hắn cũng sẽ niệm hắn thì tốt hơn. Về phần Hàn Như Liệt, mặc dù hắn không biết Hàn như liệt đến tột cùng là người phương nào, nhưng có thể đủ nhìn ra được thân phận của hắn bất phàm, cộng thêm Dật nhi nói cho hắn biết Hàn Như Liệt có thể đi chiến Thiên Huyền trường đón Mộ Chỉ Ly, chỉ là điểm này là có thể đoán ra đại khái thân phận của hắn.

Không có bối cảnh cường thế thì không có khả năng xuất hiện tại trên chiến trường Thiên Huyền? Khí chất phi phàm kia cũng không phải người bình thường có thể có được đấy, đã không phải người trong môn phái, như vậy liền chỉ có một khả năng. Hắn là người của siêu cấp thế gia!

Nghĩ đến khả năng này, Hiên Viên Long cũng không dám chậm trễ Hàn Như Liệt. Hắn lúc này không khỏi phát hiện năng lực của Mộ Chỉ Ly thực không nhỏ, không riêng bản thân rất cường hãn, nam tử ở bên cạnh nàng cũng phi thường cường hãn. May mắn chính mình lúc trước không có đắc tội cho hắn, nếu không hậu quả kia…

“Hôm nay dạ yến là vì chúc mừng năm người các ngươi có thể tiến vào môn phái, thật sự là đại anh hùng của Thiên Thăng Quốc ta!” Hiên Viên Long giơ chén rượu lên tiếng nói

Nghe vậy, mấy người cũng nâng chén rượu trong tay: “Đa tạ Hoàng Thượng ”

“Mấy vị anh hùng không cần câu thúc, tương lai Thiên Thăng Quốc còn phải dựa vào các ngươi!” Hiên Viên Long chậm rãi mở miệng nói, hắn cũng không có che dấu hết thảy, cũng không biết là hắn đứng đầu một nước đối với bọn họ nói ra như vậy có gì không ổn, sự thật đúng là như thế, các triều đại cũng đều như thế này.

Trong hơn nửa tháng này, các nước láng giềng xung quanh đều rối rít hướng hắn chúc mừng, thậm chí còn một số vương quốc so với hắn cường đại hơn chút ít lúc này thái độ đối với hắn cũng chuyển biến xoay 180°, khiến cho tâm tình của hắn cực kỳ khoan khoái dễ chịu.

Tất cả các Tiểu Vương quốc lúc này không thể nghi ngờ là lấy Thiên Thăng Quốc của hắn cầm đầu, có người tiến vào môn phái không phải chỉ có một Thiên Thăng Quốc, nhưng không có một vương quốc nào khác có được năm danh sách! Lúc trước chuyện của Mộ Thiên Tĩnh khiến cho bọn hắn nhận lấy không ít cười nhạo, hôm nay là triệt để hãnh diện rồi.

Qua ba lần rượu.

Mọi người hăng hái cũng ngẩng cao đầu không ít, ở trên bàn cơm luôn luôn là dễ dàng nhất để kéo cảm tình mọi người gần nhau hơn, trong khoảng thời gian ngắn, ở mọi người trong đó có băn khoăn đã vơi đi rất nhiều, ngay cả Hiên Viên Long cũng nói không ít, chỉ có Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt hai người một mực cười mà không nói.

Hiên Viên Long muốn trao đổi nhất đối tượng chính là Mộ Chỉ Ly, hắn biết rõ ở trong năm người bọn họ ảnh hưởng lớn nhất chính là nàng, hết lần này tới lần khác những người khác mở ra lời nói, nàng lại như trước bảo trì thái độ lạnh nhạt, cũng không có nói ra ý nghĩ gì.

Trong lòng thầm than Mộ Chỉ Ly quả nhiên bất phàm, chỉ điểm này liền không phải người bình thường có thể làm được đấy, có thể đạt được thành tựu như vậy tâm tính cũng không tầm thường, hôm nay xem ra quả nhiên danh bất hư truyền.

“Đến lúc các vị anh hùng tiến vào Thần Quyết Cung, mong rằng có thể nhiều chiếu cố đến Thiên Thăng Quốc chúng ta một ít.”

“Đó là đương nhiên, Thiên Thăng Quốc là quê hương của chúng ta, đến lúc đó có việc chỉ để ý tìm chúng ta là tốt rồi!” Cao Chính Thanh lộ vẻ uống nhiều, tiếng nói cũng là lớn hơn rất nhiều.

Nghe được Cao Chính Thanh nói, Hiên Viên Long cười gật đầu: “Kia liền sớm tạ ơn Cao anh hùng rồi!” Trong môn phái tài nguyên dị thường phong phú, bọn hắn ở trong môn phái mà biểu hiện tốt, Thần Quyết Cung sẽ ban thưởng không ít tài nguyên cho bọn hắn.

Đối với Thần Quyết Cung mà nói, những thứ này cũng không coi vào đâu, nhưng đối với bọn hắn mà nói tài nguyên này lại cực kỳ trọng yếu. Một ít tài nguyên chính là có thể ảnh hưởng tới địa vị của vương quốc bọn hắn với các vương quốc khác.

“Hoàng Thượng, ngài yên tâm đi! Bất luận tương lai chúng ta như thế nào đều tuyệt đối sẽ không quên Thiên Thăng Quốc đấy!” Nguyễn Ngọc Hành cười nói

“Đúng vậy a, Hoàng Thượng, ngài nói lời này thật sự là quá khách khí!” Mộc Thiên Nam thấy tất cả mọi người bày tỏ thái độ rồi, cũng là không khỏi mở miệng nói. Bọn hắn cũng không phải người sẽ quân nguồn gốc, làm sao có thể sau khi rời khỏi thì đã mặc kệ Thiên Thăng Quốc? Huống chi người nhà của bọn hắn còn ở nơi này.

Nếu Thiên Thăng Quốc xảy ra chuyện gì, người nhà của bọn hắn còn có thể tốt được sao?

Hiên Viên Long nghe mấy người nói, trên mặt nụ cười càng ngày càng đậm, Hiên Viên Dật tự nhiên không cần phải nói rồi, hắn là con của mình, làm sao có thể sẽ ngồi yên không để ý đến? Lập tức liền đem ánh mắt chuyển đến trên người Mộ Chỉ Ly: “Mộ cô nương, không biết ý nghĩ của ngươi là gì?”

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, khiến cho vốn dung nhan tuyệt mỹ trở nên phá lệ xinh đẹp: “Hoàng Thượng quá lo lắng, chúng ta cũng không phải người quên gốc, vương quốc xảy ra chuyện ta tuyệt không đối sẽ không ngồi yên. Người nhà của ta còn ở nơi này, cũng hi vọng Hoàng Thượng có thể hỗ trợ để ý đến một hai, ta liền vô cùng cảm kích rồi.”

“Điều này là hiển nhiên, là hiển nhiên” Hiên Viên Long vội vàng gật đầu: “Đối với điểm này, Mộ cô nương tuyệt đối có thể yên tâm! Ta thề chỉ cần Hiên Viên gia ta còn chấp chưởng Thiên Thăng Quốc, tuyệt đối sẽ không có người dám đối với Mộ gia bất lợi!”

“Ta đây liền tạ ơn bệ hạ trước.” Nàng mục đích lần này là muốn Hiên Viên Long cam đoan điều này, mặc dù biết Hiên Viên Long tuyệt đối sẽ không lãnh đạm Mộ gia, nhưng nghe được hắn chính miệng đáp ứng như vậy việc này tuyệt đối sẽ không có vấn đề rồi.

Bữa tiệc này có thể nói tất cả mọi người đều đạt được mục đích của mình, Hiên Viên Long thoả mãn chính là bọn người Mộ Chỉ Ly đã đáp ứng hắn là nếu tương lai Thiên Thăng Quốc xảy ra chuyện nhất định sẽ đến hỗ trợ, mà bọn người Mộ Chỉ Ly cũng thoả mãn là người nhà của bọn hắn có thể bình yên sinh hoạt, bọn hắn không có nỗi lo về sau.

Có lẽ ở trong mắt người khác, hành động của Hiên Viên Long khả năng đã vượt quá rồi, nhưng trong lòng của hắn lại rất rõ ràng đây tuyệt đối là không quá phận! Tuy bọn người Mộ Chỉ Ly hiện tại bất quá là đệ tử, mới vừa gia nhập môn phái nhưng chỉ cần ở trong môn phái vượt qua vài năm, thành Long thành Phượng khả năng thật lớn, huống chi hắn biết rõ Mộ Chỉ Ly ở trong môn phái sẽ là trọng điểm bồi dưỡng?

Khi bọn người Mộ Chỉ Ly sống trong hoàng cung nhàn nhã, trong điện của Cung Chủ Thần Quyết Cung thì lại cực kỳ náo nhiệt.

Lăng Phong vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn bốn vị trưởng lão trước mặt, mấy ngày nay bọn hắn có thể nói là không ngừng tranh luận, mà hắn là Cung Chủ mà đây lâu như vậy đều không có chút thanh tĩnh nào.

“Cung Chủ, Mộ Chỉ Ly đến điện Thanh Long của ta là phù hợp nhất, điện Thanh Long của ta có thể bồi dưỡng nàng rất tốt.” Điện chủ điện Thanh Long Trữ Trí Viễn lên tiếng nói, nếu Mộ Chỉ Ly ở nơi này có thể nhận ra ngay vị điện chủ này chính là một trong các vị trưởng lão lúc trước tiếp đãi bọn hắn.

Trong Thần Quyết cung có tổng cộng bốn đại điện. điện Thanh Long, điện Bạch Hổ, điện Chu Tước, điện Huyền Vũ, mà Tứ đại điện chủ là bốn vị trưởng lão của Thần Quyết Cung. Ở trong nội cung Thần Quyết Cung, ngoài Cung Chủ ra, thực lực lớn nhất chính là bốn vị điện chủ rồi.

“Cung Chủ, chớ nghe Trữ Trí Viễn cái lão nhân này nói lung tung, điện Thanh Long đã có Lăng Lạc Trần rồi, bởi vì cái gọi là Tứ đại điện cần cân đối, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Bạch Hổ chúng ta mới đúng.” điện chủ điện Bạch Hổ Giang Tuyệt vội vã lên tiếng nói

“Ngươi nói cái gì đó? Lăng Lạc Trần là ở điện Thanh Long không sai, nhưng hắn là do Cung Chủ tự mình dạy bảo đấy, cùng ta không có quan hệ gì.”

“Không phải là ngươi chỉ dạy, nhưng hắn chẳng phải là ở điện Thanh Long của ngươi đấy sao? Mỗi lần thi đấu điện Thanh Long ngươi chiếm thứ nhất cũng chính là nguyên nhân này, Trữ Trí Viễn, ngươi cũng quá tham lam rồi!” Giang Tuyệt trừng mắt nhìn Trữ Trí Viễn, lão gia hỏa này thật là tham đấy, chẳng lẽ lại muốn tất cả mọi người đều thua điện Thanh Long bọn hắn đây?

“Giang Tuyệt, điện Bạch Hổ của ngươi cũng không thiếu nhân tài, trước đó vài ngày ngươi không phải mới nói cho ta biết điện Bạch Hổ các ngươi đưa ra một Tô Diệp Hi sao? Có tư cách gì nói ta?”

“Tốt lắm ngươi Trữ Trí Viễn này, hiện tại cùng ta lộ tẩy đúng không? Dù sao thì cũng không được! Chỗ tốt không thể đều bị điện Thanh Long của ngươi chiếm!”

Ở thời điểm cả hai không ngừng tranh chấp, Điện Chu Tước điện chủ Phong Hàn cũng lên tiếng nói: “Các ngươi hai người đừng cãi cọ nữa, người nào không biết điện Thanh Long và điện Bạch Hổ nhân tài đông đúc?” Chợt liền đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong: “Cung Chủ, hãy để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Chu Tước a! Vì điện Chu Tước của ta tăng thêm một phần lực lượng, mấy lần thi đấu biểu hiện điện Chu Tước đều không tốt lắm, vừa vặn có thể làm cho đệ tử điện Chu Tước tăng thêm vài phần sĩ khí.”

Nghe được Phong Hàn nói, Trữ Trí Viễn và Giang Tuyệt trên mặt đều lộ vẻ tức giận, Phong Hàn thật sự là hảo thủ đoạn, lấy lui làm tiến, dùng phương thức như vậy đến tranh thủ, chính thức là lão hồ ly dĩ nhiên là Phong Hàn!

Phong Hàn vừa mới dứt lời, điện chủ điện Huyền Vũ Tư Khôn cũng không nhượng bộ nói: “Như thế nói đến, có lẽ để cho Mộ Chỉ Ly đến điện Huyền Vũ chúng ta mới đúng! Điện Huyền Vũ hai lần thi đấu so với điện Chu Tước của ngươi không sai biệt lắm.”

“Đến điện Thanh Long của ta!”

“Có lẽ đến điện Bạch Hổ!”

“Không, muốn tới điện Chu Tước của chúng ta!”

” Điện Huyền Vũ!”



Bốn vị điện chủ ngày bình thường ở trong mắt chúng đệ tử cực kỳ thâm trầm, lúc này đã hoàn toàn không có hình tượng, giống như mấy hài tử bình thường tranh giành kẹo đường mặt đỏ tới mang tai, ai cũng không chịu nhượng bộ.

Nếu là đệ tử bình thường mà nói…, bọn hắn cũng sẽ không tranh đoạt như vậy, cho dù Mộ Chỉ Ly y thuật cường đại như vậy cũng sẽ không dẫn tới bọn hắn ra tay, dù sao thấy quá nhiều người mới bọn hắn cũng không có khả năng bởi vì điểm này liền đi ra tranh chấp.

Thần Quyết Cung lớn như thế các loại nhân tài đều rất nhiều, trong đó nhân vật thiên tài càng không ít, lại chưa từng có phát sinh qua cục diện hôm nay. Bọn hắn coi trọng chính là Hỗn Độn Thiên Lực của Mộ Chỉ Ly! Cái này có thể nói là trong ngàn vạn mới có một!

Nếu Mộ Chỉ Ly tiến vào điện của bọn hắn mà nói, bọn hắn không thể nghi ngờ có thể hiểu rõ đặc điểm Hỗn Độn Thiên Lực, hơn nữa lấy tiềm lực của Mộ Chỉ Ly, tương lai phát triển là bất khả hạn lượng a! Có thể tìm được một đồ đệ như vậy thật là tốt!

Lăng Phong đau đầu nhìn bốn người trước mặt, hắn thật không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly sau khi xuất hiện sẽ phát ra cục diện như vậy, hắn tuy có thể hiểu nguyên nhân bốn vị trưởng lão làm như vậy, nhưng nhìn thấy bọn hắn đều náo loạn như vậy gần một tháng, chỉ gặp mặt là đàm luận chính đề tài này, để cho hắn một hồi bất đắc dĩ.

Thử nghĩ nếu hắn mở miệng muốn chính mình nhận Mộ Chỉ Ly làm đệ tử là tốt rồi, bởi vậy bốn người bọn họ sẽ không tranh giành nữa. Bất quá rất hiển nhiên, nếu hắn nói như vậy, bốn người bọn họ trong đó không cãi nhau, sợ là bốn người bọn họ sẽ cãi với chính mình.

Ngẫm lại cục diện này, hắn cảm thấy hay là đám bọn hắn bốn người tranh giành muốn tốt hơn một ít.

Bốn người tranh chấp cả buổi, sau đồng loạt đem ánh mắt chuyển hướng về phía Lăng Phong, nói: “Cung Chủ, ngươi nói! Chúng ta nghe ngươi đấy!”

Lời này nói nghe rất hay, Lăng Phong nhìn bốn người trên mặt nở nụ cười, nhưng trong lòng thì hiểu tinh tường bất luận hắn nói để cho Mộ Chỉ Ly tiến điện nào, mặt khác ba cái sẽ hợp nhau tấn công.

Trầm mặc một lát, Lăng Phong nghĩ tới một điểm quan trọng nhất: “Hiện tại Mộ Chỉ Ly vẫn còn lưu hoàn điện, nàng mới tới Thần Quyết Cung nếu cứ như vậy trực tiếp tiến vào bốn điện, tất nhiên sẽ dẫn tới người khác sẽ nói lời ong tiếng ve. Đợi lần thi đấu này sau khi chấm dứt, xem biểu hiện của nàng như thế nào, đến lúc đó vẫn là xem quyết định của nàng a, nàng muốn đi vào điện nào liền vào cho nhập điện ấy, như vậy các ngươi cũng không cần tranh luận.”

Cứ như vậy, bất luận Mộ Chỉ Ly cuối cùng đi đến điện nào, cùng hắn đều không có liên quan gì, bốn người này cũng sẽ không lại đến tìm mình. Nghĩ tới đây, Lăng Phong tâm tình một hồi tốt.

Nghe được Lăng Phong nói…, mấy vị điện chủ tuy có chút không vừa ý, bất quá cũng không có ý kiến. Dù sao đây là phương pháp công bình nhất, đến lúc đó vẫn là xem Mộ Chỉ Ly lựa chọn điện nào rồi! Bốn người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hào quang phát ra dị thường sáng ngời.

Nếu các đệ tử khác biết rõ mấy vị điện chủ ở chỗ này tranh đoạt một người đệ tử, chắc hẳn sẽ kinh hãi nói không ra lời. Qua nhiều năm như vậy chỉ có đệ tử ngóng nhìn vào Tứ đại chủ điện, nhưng lại chưa từng có vị đệ tử nào để cho mấy vị điện chủ có ý hướng lôi kéo đấy.

Coi như là ngày bình thường điện chủ đối với bọn họ một câu tán dương cũng đáng được bọn hắn mừng rỡ thật lâu, so sánh với ra, chênh lệch này thật sự là quá lớn.

Lúc này, Lăng Lạc Trần ngồi ngay ngắn ở trên ngọn núi, bên cạnh có bọn người Trầm Thanh Nhân, Kha Tư Mặc, yên tĩnh ngồi ở chỗ nầy nhìn dưới chân núi Vân Hải, tâm tình của mọi người cực kỳ khoan khoái dễ chịu.

Trong mấy người, tâm tình tốt nhất chính là Trầm Thanh Nhân: “Lăng Sư huynh, ta nói đúng đi! Chỉ Ly nhất định sẽ tiến vào Thần Quyết Cung chúng ta đấy, ha ha!”

Kha Tư Mặc liếc Trầm Thanh Nhân: “Ta lại nhớ rõ lúc trước ngươi nói là hi vọng Mộ cô nương tiến đến, mà không phải là nhất định?”

Nghe vậy, Trầm Thanh Nhân lúng túng nói: ” Lúc ấy ta tuy là nói như vậy, nhưng là trong lòng của ta biết rõ Chỉ Ly nhất định sẽ vào! Có tỷ muội tốt như ta vậy ở chỗ này, nàng làm sao có thể không đến?”

Nói đến đây, Trầm Thanh Nhân trên mặt xấu hổ biến mất, ngược lại là vẻ mặt đắc ý. Nàng cũng không biết vì sao, lại vô cùng ưa thích Mộ Chỉ Ly. Có lẽ là bởi vì tính cách của nàng, có lẽ là bởi vì cách làm người của nàng, lại có lẽ là bởi vì nàng cứu được sư phụ, tóm lại đây hết thảy đều là nguyên nhân nàng ưa thích Mộ Chỉ Ly.

“Ngươi đắc ý a! Dù sao chúng ta mấy trong lòng người đều tinh tường.” Kha Tư Mặc không chút nào để ý, dù sao nàng đối với tính cách Trầm Thanh Nhân sớm thành thói quen, tùy tiện nàng muốn nói như thế cũng được.

“Ta nói nhưng là sự thật.” Trầm Thanh Nhân cười nói, chợt giống như nhớ ra cái gì đó lên tiếng nói: “Thời điểm Chỉ Ly đến ta vừa lúc bế quan, không có thể nhìn thấy thật sự là đáng tiếc. Bất quá ta nghe nói Chỉ Ly vừa tới vào cái ngày đó chính là cùng Uyển Nhược tranh luận?” Nàng sau khi xuất quan nghe được rất nhiều người thảo luận chuyện này, nàng cũng nghe được một chút.

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần cười gật đầu: “Đúng vậy a” chuyện này cũng hắn chuẩn bị chưa tốt đấy, bất quá kết quả lại điều hắn cam tâm tình nguyện nhìn thấy đấy.

Thấy Lăng Lạc Trần gật đầu, Trầm Thanh Nhân trên mặt cũng lộ ra một tia kinh ngạc, xem ra chuyện này là tám chín phần mười: “Lúc ấy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra à? Thực lực Uyển Nhược đã đạt đến Thiên Huyền nhị cảnh rồi, vậy mà nàng ta thua? Thì thực lực Chỉ Ly đạt tới cảnh giới gì?”

Lúc trước thời điểm nhìn thấy Chỉ Ly, tu vị Chỉ Ly cũng không cao, hôm nay bất quá vài năm thời gian, đúng là tăng lên nhiều như vậy sao? Loại tốc độ này quả thực văn sở vị văn* (mới nghe lần đầu).

Nghe Trầm Thanh Nhân như đạn pháo không ngừng nổ ra câu hỏi, Kha Tư Mặc cũng hồi đáp: “Vấn đề của ngươi thật là nhiều. Lúc ấy cụ thể tình huống như thế nào chúng ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá hình như là Uyển Nhược mở miệng khiêu khích trước. Dường như thực lực bây giờ của Mộ cô nương là Thiên Huyền nhất cảnh a, lúc ấy ta cũng không có tận mắt thấy.”

“Đó là đương nhiên, tính tình Chỉ Ly tốt như vậy, làm sao có thể khiêu khích trước?” Trầm Thanh Nhân trên mặt mang theo một tia khinh thường, Uyển Nhược thật là không có mắt nhìn, ngay tỷ muội tốt của nàng mà dám khi dễ! Đáng đời mất mặt mũi lớn như vậy, bất quá sau một khắc, Trầm Thanh Nhân lại ngây ngẩn cả người: “Chỉ Ly dùng thực lực Thiên Huyền nhất cảnh đánh bại Uyển Nhược Thiên Huyền nhị cảnh?”

Nếu Chỉ Ly đả bại những Thiên Huyền nhị cảnh khác, nàng không kinh ngạc, nhưng Uyển Nhược ở môn phái tu luyện nhiều năm như vậy, thực lực vượt Thiên Huyền nhị cảnh bình thường, vậy mà còn bị Chỉ Ly cho đả bại, cái này có thể không đơn giản rồi.

“Ngươi cho rằng Mộ cô nương giống ngươi?” Kha Tư Mặc nhếch miệng, đối với năng lực Mộ Chỉ Ly hắn cũng cực kỳ bội phục đấy, trong khoảng thời gian ngắn đạt tới tu vi này đã không dễ, huống chi lực chiến đấu của nàng so với thực lực của nàng càng thêm cường hãn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.