Độc Y Nương Tử

Chương 502: Thành thị làm lòng người rét lạnh




Âu Dương Quân thấy Trang Duệ thì vội vàng kéo ra ngoài, sau đó nói:

- Đừng nói nữa, bề bộn muốn chết, đây không phải là tôi biết Quốc Đống đến thủ đô nên mò đến thăm sao? Tôi sẽ đi ngay, đúng rồi, cậu có làm gì không? Đi theo tôi hỗ trợ, buổi chiều còn vài thứ muốn mua.

- Này, Tứ ca, em đây còn chưa vào cửa anh muốn em đi mua thứ gì? Mua vài đồ dùng trong phòng, Từ Tinh đang chờ, cậu nói xem phụ nữ có phiền không? Tìm người mua là xong, cần gì phải tự mình đi mua?

- Đồ dùng trong phòng sao? Chờ chút, em đưa Bạch Sư cùng đi...

Trang Duệ chợt động tâm, mình vừa mua một cái tứ hợp viện, bây giờ phòng ngủ còn trống rỗng, thuận tiện đi mua vài món cũng tốt, đồng thời cũng đưa Tiểu Bạch Sư đi theo để nó làm quen với tứ hợp viện.

- Nhà em vừa làm xong, cũng thiếu gia cụ, em muốn mua vài thứ, sau đó đưa đến tứ hợp viện, khi chúng ta mua đồ thì để Tiểu Bạch Sư trên xe là được.

Trang Duệ kéo cửa xe cho Tiểu Bạch Sư leo lên.

Âu Dương Quân nghe vậy thì lắc đầu cười mắng:

- Tiểu tử cậu chưa kết hôn mà cũng ráng tham gia náo nhiệt, được rồi, tất cả những thứ cậu mua đều tính cho tôi, xem như là quà cưới sau này.

- Hừ, keo kiệt, rõ ràng là dùng ít đồ để đuổi người.

Trang Duệ thấy Âu Dương Quân lên xe chạy đi thì cũng chạy theo.

Thật sự đi theo phụ nữ đi mua sắm là việc rất tốn sắc, phải chạy từ tầng một đến tầng bảy mới xem như mua đủ. Những thứ Trang Duệ muốn mua thật sự còn nhiều hơn gấp đôi so với Âu Dương Quân, vì thế mà chiếc xe Grand Cherokee căn bản không thể nào chở đủ, cuối cùng vẫn là khu thương mại sắp xếp xe hàng đi theo Trang Duệ về tứ hợp viện.

Âu Dương Quân đi thông qua ngỏ nhỏ trước này Trang Duệ và oán giận nói:

- Này, cậu kết hôn hay tôi kết hôn vậy? Không ngờ cả buổi trưa toàn giúp cậu mà thôi.

Trang Duệ mua quá nhiều thứ, từ chăn ra đến gối nệm, phải vài chục bộ, khi quét thẻ thanh toán thì Âu Dương Quân thật sự có chút cứng tay. Đây đều là đồ dùng hàng hiệu, cộng lại mất gần hai trăm ngàn, cả đoạn đường về mà hắn liên tục hối hận vì gọi Trang Duệ đến hỗ trợ mình.

Trung tâm thương mại phải phái một chiếc xe tải và bốn năm công nhân đến giao hàng, kể cả Trang Duệ thì mỗi người đều mang vác rất nhiều, thậm chí ngay cả Từ tiểu thư cũng phải cầm theo hai cái khăn trải giường.

- Khi nào thì có cặp sư tử đá này?

Khi đến trước nhà Trang Duệ thì Âu Dương Quân cũng thạt sự kinh ngạc, khá lắn, đúng là nhà cao cửa rộng.

Trang Duệ cười cười không nói, hắn mở cổng để cho đám công nhân xếp tất cả những vật dụng kia vào trong một gian phòng ở tiền viện. Bây giờ hắn không rảnh để thu thập, sau này sẽ do người giúp việc xử lý, mà cũng có những gian phòng chưa cần sắp xếp vật dụng, nếu có khách đến thì hãy nói sau.

Vì có quá nhiều thứ nên công nhân cũng chạy tới chạy lui vài lượt, cuối cùng mới xem như chuyển hết hàng cho Trang Duệ, còn những thứ Âu Dương Quân mua thật sự cũng được người giúp việc trong nhà tiếp thu, cũng không cần đi theo, vì vậy cũng ở lại trong tứ hợp viện của Trang Duệ.

- Bạch Sư, đi chơi đi, chỗ này là vương quốc của mày.

Trang Duệ vỗ lên đầu của Tiểu Bạch Sư ở bên cạnh mình, cả buổi trưa đã bắt nó phải ngồi trên xe, bây giờ nhận được lệnh của Trang Duệ thì phóng đi như mũi tên, vài con chim ở tiền viện cũng bị nó dọa cho bay tán loạn.

- Này Tiểu Duệ, đây...Đây là khu nhà tứ hợp viện sao? Đúng là quá khoa trương.

Âu Dương Quân nhìn tứ hợp viện mái đỏ kéo từ tiền viện đến trung viện, còn có hoa viên lớn ở trung viện mà không khỏi kinh hồn. Hắn vốn cho rằng mình bỏ ra hai chục triệu mua một căn nhà có hoa viên đẹp là tốt lắm rồi, nhưng khu nhà của Trang Duệ mới thật sự là tốt, so ra thì nhà mình lại là thứ khó coi, mà Từ tiểu thư ở bên cạnh cũng đang nhìn nhà của Trang Duệ mà có chút mê say.

- Tất nhiên rồi, Tứ ca, em còn chưa nói với anh sao? Tòa nhà mà anh giới thiệu cho em đã hoàn toàn không thể ở lại, bây giờ chính là vừa được trùng kiến, phã cũ làm mới, em mất gần cả trăm triệu cho tòa nhà này đấy.

Trang Duệ bây giờ thật sự là vắt cạn hầu bao, tuy tin tức tốt từ Ngọc Vương Gia A Địch Lạp đến liên tục, nhưng bây giờ chưa là thời cơ tốt để đưa ngọc vào thị trường, vì vậy số ngọc thạch trị giá vài trăm triệu còn chưa chuyển hóa thàn tiền tài.

- Một trăm triệu? Ha ha, Tiểu Duệ, chúng ta thương lượng một chút nhé? nguồn TruyenFull.vn

- Thương lượng cái gì?

Trang Duệ thấy nụ cười của Âu Dương Quân có chút quỷ dị.

- Nhà của anh giá hai chục triệu, mặt khác anh bù cho cậu thêm vài chục triệu, cậu sang tên nhà này cho anh nhé?

Âu Dương Quân nói làm cho hai mắt Từ tiểu thư ở bên cạnh bừng sáng, nàng liên tục gật đầu.

- Hừ, anh nghĩ gì thế? Tứ ca, dám có ý với tứ hợp viện của em, em sẽ nói với ông ngoại.

Trang Duệ thật sự kêu khổ, mình không có ý bán tòa nhà này, hắn biết rõ chỉ cần giữ nó trong tay vài năm, khi đó bán ra sẽ có giá ba trăm triệu là ít.

Tứ hợp viện đã được phép mua bán, sở dĩ chúng nó được người ta thích vì nguyên nhân lịch sử và vị trí địa lý đặc thù. Ví dụ như tòa nhà của Trang Duệ, nó ở trung tâm thành phố, chưa nói đến những thứ khác, phần tài liệu xây dựng lên cũng có giá vài chục triệu.

Còn có một vấn đề chính là ở Bắc Kinh tuy có nhiều tứ hợp viện nhưng quyền tài sản lại không lớn hơn một ngàn căn hộ, những tứ hợp viện có diện tích như Trang Duệ lại càng ít, có thể nói Trang Duệ mua tứ hợp viện này cũng là mua được giá rẻ, toàn Bắc Kinh cũng không biết có bao nhiêu kẻ đang dòm ngó vào căn tứ hợp viện như thế này.

- Được, không bán thì thôi, anh không mua được một căn tứ hợp viện khác sao?

Âu Dương Quân thật sự là có tâm tư mua tứ hợp viện, vì một căn tứ hợp viện như thế này thật sự giống như một vương quốc, hơn nữa vị trí địa lý của nó lại không bị nhà cao tầng che khuất, không sợ bị người ta nhìn lén, thoải mái hơn ở trong khu dân cư rất nhiều.

- Tứ ca, chúng ta cũng mua một căn tứ hợp viện đi, bây giờ hình như tứ hợp viện cũng có không ít.

Từ tiểu thư cũng rất thích hoàn cảnh ở chỗ này, nàng bình thường đều thích không xuất hiện bên ngoài, nếu ở trong khu dân cư cũng có chút nhàm chán.

- Này, Bạch Sư, thứ này cũng không thể ăn.

Vài người đang nói chuyện thì Bạch Sư ướt đẫm nước chạy đến, trong miệng còn ngậm thứ gì đó, đến gần xem mới biết đó là một con cá kiểng dài ba mươi centimet, nó còn chưa chết, cơ thể liên tục vùng vẫy.

Trang Duệ tiến lên móc con cá ra khỏi miệng Tiểu Bạch Sư, nhưng con cá có lẽ là không thể nào sống nổi, điều này làm hắn dở khóc dở cười, có câu mèo ăn cá chó ăn thịt, chẳng lẽ bây giờ Tiểu Bạch Sư đổi khẩu vị?

Nhưng Trang Duệ cũng không vì một con cá mà trách móc Tiểu Bạch Sư, hắn đưa con chó đi một vòn quanh nhà, chỉ vào những thứ không được phá phách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.