Trương Nhất Phàm chỉ tay lên trán Lưu Hiểu Hiên,
- Cô ngốc, đừng buồn nữa. Tối nay anh ngủ lại đây, đi tắm rửa đi.
Lưu Hiểu Hiên nín khóc mỉm cười, lau mũi cất album đi. Đang định xoay người đi pha nước tắm thì điện thoại của Trương Nhất Phàm liền vang lên, Lý Hồng nói trong điện thoại:
- Trương Nhất Phàm, anh lại đi đâu rồi? còn ở trên tỉnh không?
Hôm nay khi họp gặp mặt Lý Hồng, cứ nghĩ rằng Lý Hồng đã về rồi, không ngờ lúc này cô lại gọi điện thoại cho mình. Trương Nhất Phàm ừ một câu:
- Anh chưa về.
- Chưa về thì tốt, anh lập tức ra đây, em ở Minh Trà Hiên đợi anh!
Lý Hồng nói rất nhanh không đợi Trương Nhất Phàm kịp nói gì, cô đã gác máy. Trương Nhất Phàm có chút bất đắc dĩ nhìn Lưu Hiểu Hiên:
- Anh phải ra ngoài một chút.
- Em chờ anh.
Lưu Hiểu Hiên đi tới, giúp Trương Nhất Phàm mặc quần áo, dịu dàng săn sóc giống như một người vợ vậy.
Trương Nhất Phàm gật gật đầu,
- Nhiều nhất là hai tiếng!
Từ phòng của Lưu Hiểu Hiên đi xuống dưới, Trương Nhất Phàm lên chiếc Audi trắng của mình, đi rất nhanh tới Minh Trà Hiên.
Hắn gọi điện thoại cho Lý Hồng:
- Em ở đâu?
Lý Hồng nói:
- Anh ở dưới tầng chờ em, em tới đón anh.
Vài phút sau, Lý Hồng mặc bộ quần áo màu trắng, xuất hiện trước mặt Trương Nhất Phàm, ở cô toát ra vẻ trẻ trung hoạt bát. Cô liếc mắt nhìn Trương Nhất Phàm một cái, khi Trương Nhất Phàm tiến đến gần, Lý Hồng nhìn hắn vẻ nghi ngờ:
- Thơm quá!
Chết rồi! Vừa rồi ôm lấy Lưu Hiểu Hiên, bây giờ vẫn còn mùi nước hoa của cô, không ngờ cái mũi của Lý Hồng này lại thính như vậy. Trương Nhất Phàm chỉ có thể giả ngây giả ngô:
- Chỉ có thể là em?
Lý Hồng nghiêm mặt nói:
- Là Chủ tịch tỉnh Lý muốn gặp anh.
Lý Hồng hôm nay vốn định quay về Song Giang, không ngờ Lý Thiên Trụ lại giữ cô lại.
Chủ tịch tỉnh Lý? Lý Thiên Trụ thật ra rất ít khi chủ động gặp mình, cũng không biết ông có chuyện gì?
Trương Nhất Phàm theo Lý Hồng đi lên tầng hai, trong một gian phòng khá nho nhã đúng lúc Lý Thiên Trụ đang uống trà.
- Chủ tịch Lý!
Lý Thiên Trụ thấy hai người tiến vào, gật gật đầu ra hiệu ngồi xuống.
Lý Hồng biết hai người có chuyện riêng cần nói, cô tìm cớ:
- Con ra ngoài một chút.
Lý Thiên Trụ ngẩng đầu:
- Nhà máy chế biến thuốc Trường Bạch Sơn rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Trương Nhất Phàm vẫn chưa kịp phản ứng lại:
- Không phải là đã đàm phán thỏa đáng sao? Đã làm xong mặt bằng rồi sao?
Lý Thiên Trụ lắc đầu:
- Tôi muốn nói đến huyện Đạo An, cục diện lần này rất hỗn loạn, Thành ủy các cậu phải có trách nhiệm.
Trương Nhất Phàm chỉ có thế liên tục đáp:
- Vâng! Là cháu chưa quản lý tốt. Phải nhờ Chủ tịch Lý chỉ bảo.
Lý Thiên Trụ nhìn hắn, Trương Nhất Phàm đành phải khai thật ra:
- Theo cháu được biết, vài năm trước Bạch Văn Thiên nhắm một căn cứ dược liệu ở Vĩnh Lâm, dự định sẽ xây dựng nhà máy thứ nhất ở Vĩnh Lâm, nào ngờ cán bộ ở Vĩnh Lâm này lại rất tham, luôn tìm cớ làm khó Bạch Văn Thiên, hơn nữa còn nuốt mất hai triệu tiền đầu tư.
Lý Thiên Trụ nói:
- Cho nên lần này Bạch Văn Thiên tới báo thù, ra một đòn ở huyện Đạo An mượn tay tôi và cậu để báo thù! Điều hiện tại tôi không hiểu chính là, khoản đầu tư hai triệu này, rốt cuộc rơi vào tay ai, chuyện này cậu về điều tra xem xem.
Trương Nhất Phàm âm thầm kêu khổ, không dễ dàng mới yên ổn một thời gian, Lý Thiên Trụ lại muốn điều tra khoản tiền đầu tư. Nhớ tới lời Lưu Khai Vân đã từng nói, ngoài Hoàng Tử Kỳ ra còn cóTtrưởng phòng Lệ Trưởng phòng xúc tiến đầu tư, xem chừng Bành Trường Chinh cũng nhúng tay vào việc này. Trương Nhất Phàm không rõ lắm là ở chỗ tại sao Lý Thiên Trụ nhất định muốn tìm hiểu chuyện này?
Lý Thiên Trụ ra chỉ thị:
- Nhất định phải điều tra ra khoản tiền này rốt cuộc đi đâu. Không thể giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo được.
Trương Nhất Phàm buộc lòng đồng ý. Lý Hồng này rất tinh, đoán chừng hai người nói chuyện xong xuôi rồi mới đi vào.
Ngồi xuống bên cạnh Trương Nhất Phàm, một mùi thơm ngát thoảng tới. Lý Hồng nói:
- Nghe nói suối nước nóng Sơn Trang ở đây khá tuyệt, chọn ngày không bằng gặp ngày, tối nay Trương Nhất Phàm mời khách, đưa chúng ta đi một chuyến?
Cô vẫn gọi thẳng tên họ của Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm cũng không để ý, nếu Lý Hồng có hứng thú, đưa mọi người đi một lần cũng không sao.
Điều làm hắn không ngờ chính là, Lý Thiên Trụ cũng đồng ý.
Khi ba người đi ra, Lý Hồng nói:
- Anh không phải rất thân thiết với Bí thư Thẩm sao? Gọi ông ấy đi cùng đi!
Trương Nhất Phàm vừa rồi còn không hiểu, Lý Thiên Trụ không ngờ lại đồng ý đi tắm suối nước nóng với hắn, bây giờ thì rõ ràng rồi, mục đích của ông ta chính là muốn mình gọi Thẩm Hoành Quốc đi cùng.
Chờ Lý Thiên Trụ lên xe, Trương Nhất Phàm mới lấy di động gọi cho Thẩm Hoành Quốc:
- Bí thư Thẩm, tối nay có rảnh không ạ? Cùng đến suối nước nóng Sơn Trang một chuyến nhé?
Thẩm Hoành Quốc vừa ăn cơm xong, đang ngồi trong phòng khách nghỉ ngơi, ông ta hỏi:
- Có những ai?
Trương Nhất Phàm cười ha hả:
- Có cháu và Lý Hồng.
Nói xong, hắn nói thêm câu nữa:
- Chủ tịch tỉnh Lý cũng đi.
Thẩm Hoành Quốc nghe nửa câu đầu, nhíu mày, còn nói tiểu tử này tính vụng trộm không thay đổi, lại cùng Lý Hồng. Chuyện Thẩm Uyển Vân còn chưa xong! Khi ông nghe được nửa câu sau mới hiểu rõ, gần đây trong tỉnh xảy ra khá nhiều chuyện tế nhị.
Nếu đoán không sai thì đây chính là ý của Lý Thiên Trụ.
Lý Thiên Trụ ở tỉnh Hồ Nam không có mấy thế lực, ông ta muốn thay đổi cục diện, đương nhiên phải dựa vào Trương gia và Thẩm gia, bởi vì nơi này có chút mùi vị đó. Thẩm Hoành Quốc ngẫm nghĩ một chút:
- Được rồi! Cậu đến đón tôi đi.
Thẩm Hoành Quốc đồng ý, Trương Nhất Phàm nói với Lý Hồng:
- Em với Chủ tịch tỉnh Lý đi trước đi, anh đi đón Bí thư Thẩm.
Lý Hồng cũng không khách khí nói:
- Vậy bọn em đi trước.
Cô trước giờ nói chuyện rõ ràng không ướt át. Lý Hồng lái xe đi trước, Trương Nhất Phàm mới đi đón Thẩm Hoành Quốc.
Trên đường, hắn gọi điện thoại cho Lưu Hiểu Hiên:
- Mấy vị lãnh đạo muốn đi tắm nước nóng, em dặn dò bên đó giúp anh.
Lưu Hiểu Hiên đang tắm, nghe nói Trương Nhất Phàm lại phải đi tắm với lãnh đạo liền đáp:
- Bọn anh đi trước đi, em lập tức liên hệ.
Lúc Trương Nhất Phàm định gác điện thoại, cô nói thêm câu:
- Buổi tối nhớ quay lại!
Trương Nhất Phàm mỉm cười, mặt Lưu Hiểu Hiên vừa xinh vừa trắng hồng, giơ tay mơn trớn chính mình, lộ ra một vẻ thẹn thùng rung động lòng người.
- Yên tâm đi, tắm rửa sạch sẽ chờ anh.
- Đang tắm đây!
Lưu Hiểu Hiên đột nhiên cảm thấy toàn thân nóng rát, trên mặt cũng nóng bừng.
Sau đó Trương Nhất Phàm đến tòa nhà Thành ủy đón Thẩm Hoành Quốc, hai người không nói mà ngầm hiểu, không ai đề cập đến chuyện của Thẩm Uyển Vân. Trương Nhất Phàm trực tiếp lái xe đến suối nước nóng Sơn Trang, Lý Hồng và Lý Thiên Trụ đã ở đó từ lâu rồi.
Trương Nhất Phàm nói số phòng, lập tức có nhân viên phục vụ đưa bốn vị lãnh đạo tới phòng VIP chuyên dụng. Lý Hồng nói:
- Con không đi đâu, mọi người đi đi!
Trương Nhất Phàm cũng không quản cô, sắp xếp xong xuôi cho hai vị lãnh đạo rồi nói,
- Hai vị ngâm trước, cháu đi một chút rồi quay lại.
Khi đi ra, Lý Hồng ngồi ngay trong đại sảnh, Trương Nhất Phàm vẫy tay về phía cô,
- Đã đến đây rồi, sao không đi tắm đi? Đây là biểu hiện của lãng phí đấy.
Lý Hồng cười ngại ngùng:
- Không cần lo cho em, mọi người đi là được.
Trương Nhất Phàm trái lại không thèm để ý đến cô mà nói với nhân viên phục vụ:
- Phiền cô đưa Lý tiểu thư đến một nơi yên tĩnh.
Ở đây phòng VIP cao cấp cũng không nhiều, hơn nữa đều là chuẩn bị cho mấy vị lãnh đạo. Việc kinh doanh ở đây cực tốt, thường xuyên hết phòng. Nhân viên phục vụ kiểm tra một lúct rồi nói:
- Thưa ông, thật xin lỗi, đã hết phòng rồi.
Trương Nhất Phàm cười khổ sở nói:
- Không thì tắm cùng bọn anh cũng được? Dù sao cũng đều là tiền bối của em cả.
Hiện nay chuyện nam nữ cùng tắm, cùng ngâm suối nước nóng không có gì là lạ cả, nhất là ở bên ngoài, cả trai lẫn gái, quen hay không quen, đều chen chúc vào một chỗ.
Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn, muốn chết à! Dám giả mạo là trưởng bối của bổn tiểu thư đây!