Độc Y Nương Tử

Chương 1237: Người này nếu là con rể của tôi thì tốt rồi!




Trong lúc nhất thời, cả ba vị Nguyên Anh bậc cao đều lâm vào trầm mặc.

Lời nói của Dương Phàm cùng dẫn lên sự nghi hoặc và khó hiểu trong lòng bọn họ.

Nếu nam tử trước mặt này ra tay thì thực sự hắn có thể thay đổi cục diện của Bắc Tần hay sao?

Trong lòng bọn họ còn bán tín bán nghi.

Năm mươi năm đã qua, uy danh và sự tích của Dương Phàm trước đây đã dần phai nhạt.

Mấy tên tu sĩ Nguyên Anh bậc cao này cũng chỉ nghe nói tới thanh danh đó mà chưa từng tận mắt chứng kiến.

Đạo trưởng Tam Thanh Môn lại nhanh chóng lên tiếng:

- Tuy rằng bần đạo không biết được thực lực chân chính của các hạ nhưng có một điều có thể khẳng định là hiện giờ ở Bắc Tần, ngoại trừ ba đại tu sĩ ra thì Dương đạo hữu là người nổi bật nhất.

Phượng Hi Trưởng lão và lão già Huyết Luyện Tông cũng gật gật đầu.

Đối với điểm này, bọn họ cũng không nghi ngờ chút nào.

Dù sao năm đó, Dương Phàm từng giết qua Nguyên Anh đại tu sĩ. Dù tính cả may mắn nhưng trước đó, hắn lại đổ chiến và thắng được Huyết Luyện lão tổ.

Cho nên thực lực của Dương Phàm ít nhất là đệ nhất nhân dưới ba đại tu sĩ, thậm chí có thể chống lại Nguyên Anh đại tu sĩ.

- Với thực lực của Dương đạo hữu như thế, lại thân là một thành viên của Bắc Tần, về tình về lý thì cũng nên đóng góp một chút sức lực cho đại liên minh mười ba quốc gia Bắc Tần. Cho dù đạo hữu không suy nghĩ cho toàn bộ mười ba quốc gia Bắc Tần thì cùng nên lo lắng một chút cho Ngư Dương Quốc. Nếu ba đại nhân vật siêu cấp của Bắc Tần bị diệt thì thế lực của đạo hữu chỉ sợ cũng khó có thể may mắn tránh thoát. Hơn nữa, lần này chúng ta tới đây cũng không phải đại biểu cho bản thân mình mà là đại biểu cho ba đại tu sĩ của Bắc Tần, đại biểu cho tâm nguyện của vô số tu sĩ mười ba quốc gia Bắc Tần.

Ba người triển khai một phen võ mồm, hy vọng có thể thuyết phục được Dương Phàm.

Tuy nhiên, từ đầu tới cuối, Dương Phàm chỉ lắng nghe mà không nói gì cả.

Nói một hồi lâu, bọn họ cảm giác không hợp lý, phát hiện ra căn bản Dương Phàm còn chưa lên tiếng.

- Phàm nhi, dù ngươi không đồng ý cũng nên biểu lộ thái độ của mình đi chứ!

Cặp chân mày Phượng Hi hơi nhíu lại, có chút hờn giận nói.

Dựa theo bối phận mà nói, nàng có quan hệ không tầm thường với Dương Thiên cho nên ít nhất cũng là trưởng bối của Dương Phàm.

- Dương đạo hữu, nếu có yêu cầu gì, ngươi cũng có thể đưa ra đi.

Lão đạo trưởng vội vàng tiếp lời.

- Ha ha, tài ăn nói của ba vị quả không tồi.

Khóe miệng Dương Phàm nhấc lên, ý cười càng đậm.

- Có ý gì?

Ba người lại càng cảm thấy không thích hợp, cảm giác như đang bị trêu chọc vậy.

- Tuy nhiênDương mỗ hình như cũng chưa nói là không đi.

Đôi mắt Dương Phàm xẹt qua một tia xảo trá, cũng không nói gì rõ ràng.

Ah!

Khuôn mặt của ba vị Nguyên Anh bậc cao này hơi co giật một chút, trong lòng có chút hờn dỗi nhưng cũng không thể trút ra.

Đúng thế, Dương Phàm từ đầu tới cuối không nói là đáp ứng hay không đáp ứng, chỉ duy trì sự trầm mặc mà thôi.

Cảm giác như ba người vừa làm một việc vô ích.

Phượng Hi dở khóc dở cười:

- Phàm nhi, ngươi cũng đừng trêu chọc chúng ta nữa, đối với lời mời của ba đại tu sĩ. ngươi có nhận hay không?

- Thật xin lỗi, ta không thể nhận!

Dương Phàm lắc đầu, thái độ rất cương quyết.

Không thể nhận!

Trong lòng ba người thấy hụt hẫng, vốn tưởng rằng Dương Phàm đã định đi nhung lại không ngờ rằng vẫn bị cự tuyệt.

- Dương mỗ không phục tùng sự điều khiển cho nên sẽ không nhận lời. Nhưng, cho dù các ngươi không mời. ta cùng chắc chắn sẽ tham chiến.

Ánh mắt Dương Phàm đột nhiên lăng lệ.

Ba người nghe thế đều đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ đã hiểu rõ ý tứ của Dương Phàm.

Dương Phàm khẳng định sẽ tham chiến nhưng sẽ không chịu sự ước thúc của bất cứ ai, của tổ chức nào.

Phượng Hi cảm thán:

- Phàm nhi, trận chiến Tu Tiên Giới này không phải là cuộc chiến của một người. Mỗi người đều phải phục tùng sự an bài.

Dương Phàm cười mà không nói.

Nhưng thật ra lão già Huyết Luyện Tông lại nhìn ra chút manh mối.

- Không biết cần có điều kiện gì thì các hạ mới nghe theo sự bố trí?

- Nghe theo sự điều khiển của người khác thì Dương Phàm sẽ không tiếp nhận! Trừ khiđể cho ta thống lĩnh mười ba quốc gia Bắc Tần, chỉ đạo trận chiến này.

Dương Phàm nói nửa câu sau như lôi đình đánh thẳng vào mấy người nơi này.

Trên mặt ba người Phượng Hi đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Do ngươi thống lĩnh mười ba quốc gia Bắc Tần sao?

Sắc mặt của lão già mặc lam bào như dại ra.

Ba người đồng thời hít sâu một ngum lãnh khí.

Khẩu khí thật lớn!

- Đương nhiên đây chỉ là một loại tưởng tượng của Dương mỗ mà thôi, kỳ thật ta vẫn muốn một mình hành hiệp hơn!

thần sắc Dương Phàm lại bình thản trở lại.

Phượng Hi thâm ý hỏi:

- Phàm nhi sao lại có suy nghĩ này?

Hai người còn lại cũng rất ngạc nhiên chờ đợi câu trả lời của hắn.

Dương Phàm trầm ngâm nói:

- Mười ba quốc gia Bắc Tần, về số lượng tu sĩ thì hoàn toàn nhiều han Man Di Cửu Tộc ở Tây Nhạc. Mặc dù dù số tu sĩ đỉnh kém hơn một chút nhưng không tới mức liên tục bại lui. Trên chiến trường không chỉ đơn thuần là dựa vào lực lượng chống lại mà còn phải dựa vào mưu lược nữa! Về phương diện này, liên minh mười ba quốc gia lại thua Man Di Cửu Tộc, hoặc là nói, thua Hắc Phong Ma Hoàng. Nếu Dương mỗ phục tùng sự điều khiển của liên minh, nghe theo những sự sắp đặt sai lầm thì không bằng để ta thống lĩnh mười ba quốc gia Bắc Tần, đưa vận mệnh nắm trong tay, quét ngang Man Di Cửu Tộc.

Quét ngang Man Di Cửu Tộc.

Đám người Phượng Hi nghe được lời cuối cùng, mặc dù có chút hờ hững nhưng trong lòng, máu huyết cũng sôi trào.

Hiện giờ, bọn họ bị Man Di Cửu Tộc liên tiếp đánh lui, gần như không có lực chống đỡ, chưa từng nghĩ tới việc quét ngang Man Di Cửu Tộc?

Nghe những lời này của Dương Phàm, ba người Phượng Hi bắt đầu dùng thần thức trao đổi, vẻ mặt Dương Phàm vẫn trầm tĩnh.

Hắn không hy vọng xa vời có thể trở thành thống lĩnh của liên minh mười ba quốc gia nhung nếu có thể như thế, nắm giữ vận mệnh trong tay thì tất nhiên là điều tốt nhất.

Quan trọng nhất chính là hắn tin tưởng vào điều này.

Trừ khử man di cũng chính là tâm nguyện trước mắt của hắn. Hắn cùng phải hoàn thành tâm nguyện này.

Chỉ có như thế, hắn mới có thể yên tâm rời đi Bắc Tần, bước lên hành trình tìm kiếm Thiên Nhất hồn thủy.

Ba người Phượng Hi thương lượng một lúc, rốt cuộc đưa ra quyết định.

- Phàm nhi, yêu cầu của ngươi, chúng ta sẽ trình lên ba đại tu sĩ. Tuy nhiên hiện tại, hy vọng ngươi có thể theo chúng ta đi trước tới chiến trường. Nhiều thêm một vị cường giả như ngươi có thể có được một sự thay đổi.

Trong giọng nói của Phượng Hi cũng có thêm vài phần cầu khẩn.

Lão già mặc lam bào và huyết bào cũng nhìn về phía Dương Phàm với vẻ chờ mong.

Đối với nam tử truyền kỳ này, bọn họ ôm rất nhiều hy vọng. Đối phương đã có tin tưởng như thế thì chắc chắn cũng có thực lực tương ứng để dựa vào.

- Trước khi đi tới chiến trường, Dương mỗ còn có một việc

Sắc mặt của Dương Phàm bình tĩnh, nói qua việc kết hợp Bá Hoàng Mâu và Ma Hoàng Kiếm.

Kết hợp hai kiện pháp bảo công kích?

Tên đạo trưởng mặc lam bào nghe xong lập tức nổi lên vài phần hứng thú.

Phượng Hi Trương lão lại cười nói:

- Biết đâu chúng ta có thể bang trợ đôi chút.

Lão già mặc huyết bào nói:

- Phượng Trưởng lão và Lam đạo hữu cũng đều là cao thủ luyện khí của Bắc Tần, gần với cảnh giới tông sư luyện khí.

- Thật là thế sao?

Dương Phàm mừng rỡ, ánh mắt nhìn qua Phượng Hi và đạo sĩ mặc lam bào.

Đạo sĩ mặc lam bào nói:

- Ta sở trường về thủ pháp luyện khí sử dụng băng diễm, mà Phượng Hi Trưởng lão lại am hiểu sử dụng phù vân trận pháp để gia tăng lực lượng cho pháp bảo.

vẻ mặt Dương Phàm tràn đầy tươi cười:

- Có hai vị tương trợ. tin tưởng rằng có thể làm giảm thời gian luyện khí, cũng khiến chovũ khí được rèn lại này càng thêm cường đại.

Vì thế Dương Phàm lại gọi mấy vị đại sư luyện khí trên Thiết hỏa Sơn lại đây.

Nghe nói có hai vị Luyện Khí Sư cấp Nguyên Anh kỳ gia nhập, bảy người này vô cùng chờ mong.

Rất nhanh, Phượng Hi và lão đạo sĩ mặc lam vào cùng bảy vị đại sư luyện khí bắt đầu thảo luận, nghiên cứu.

Lão già mặc huyết bào lại nói:

- Ta không giúp gì được nhưng có thể xuất ra một khối tài liệu cực phẩm là Khuê Tinh Thạch.

- Khuê Tinh Thạch? đây đúng là một loại tài liệu hiếm thấy có thể gia tăng uy lực của vũ khí.

Dương Phàm có chút ngạc nhiên, không ngờ rằng đối phương có thể bỏ được vật này ra.

Khuê Tinh Thạch chính là một loại tài liệu luyện khí rất đặc biệt, có tính thông đạo khó tin, có thể khiến tốc độ của pháp lực càng mãnh liệt, phát huy uy lực càng mạnh.

Đồng thời với đó, bản thân loại tinh thạch này còn ẩn chứa một cỗ lực lượng thần kỳ, có thể gia tăng phẩm chất của pháp bảo.

Đối phương đã đưa ra thứ này. Dương Phàm tất nhiên cũng không bạc đãi đối phương, cũng xuất ra mấy thứ tài liệu hiếm có mà Bắc Tần ít thấy, đưa lại cho đối phương, vẻ mặt của lão già huyết bào hớn hở.

Tuy nhiên, sau đó hắn lại có chút xấu hổ nói:

- Pháp bảo do Khuê Tinh Thạch luyện chế ra lại có hại không lợi gì đối với tu sĩ Huyết Ma Đạo chúng ta.

- Xin chỉ giáo!

Dương Phàm đang thấy kỳ quái vì đối phương có thể tống tặng loại tài liệu quý giá như thế, lưu lại cho chính hắn dùng có phải là tốt hơn không.

- Lực lượng huyết khí của Huyết Ma Đạo chúng ta lại sinh, ra xung đột với lực lượng thần kỳ trong Khuê Tinh Thạch. Nếu là lực lượng của chúng ta quá cường đại lại ăn mòn Khuê Tinh Thạch, mất nhiều hơn được. Nếu lực lượng của Khuê Tinh Thạch lớn thì lại trở ngại cho lực lượng của Huyết Ma Đạo. Ngoài ra, Khuê Tinh Thạch đối với công pháp Quy Thi Đạo cùng tương tự, bị ảnh hưởng nhất định. Nhưng đối với những ma đạo tu sĩ khác thì lại có tính thông đạo vô cùng tốt.

Lão già huyết bào tuy xấu hổ nhưng còn coi như là thành thật, nói rõ nguyên nhân trong đó.

Dương Phàm ngược lại sinh ra đôi chút hảo cảm với hắn, cười nói:

- Dù vậy, Dương mỗ vẫn rất cảm kích Tạ đạo hữu.

Từ đó, Phượng Hi, Lam đạo trưởng và bảy đại sư luyện khí của Thiêt Hỏa Sơn liên thủ, rốt cuộc vạch ra được một phương án tốt nhất.

Cuối cùng, Phượng Hi hơi chút hưng phấn nói:

- Phàm nhi, phương án rèn đúc của chúng ta nếu có thể thành công thì pháp bảo mới được luyện chế ra uy lực sẽ vượt xa pháp bảo có uy lực cao nhất, thậm chí vượt xa cổ bảo!

Lăng Thiết giải thích cho Dương Phàm:

- Lam tiền bối có Băng Phách chỉ hỏa, hơn nữa có hỏa diễm cực nóng của Thiết Hỏa Sơn ta có thể thi triển bí quyết hỏa song trọng thiên. Cuối cùng có Phù văn chú linh của Phượng Hi. Một khi thành công có thể sáng tạo ra một kiệt tác truyền kỳ của luyện khí Ngư Dương Quốc.

Nhìn bộ dáng vô cùng hưng phấn của những người này. Dương Phàm cũng lộ ra vẻ tươi cười.

Phương án này, trải qua sự cân nhắc trăm ngàn lần của bọn họ mới vạch ra, gần như tính toán tới từng chi tiết.

Khi phương án đã có rồi chín người hưng phấn, cùng nhau bắt đầu liên thủ luyện chế.

Trong lúc này, Dương Phàm và lão già mặc huyết bào đứng một bên quan sát, nhân tiện hấp thu đôi chút kinh nghiệm.

Có thể lường trước, khi chín vị đại sư luyện khí này liên thủ, kiệt tác sinh ra sẽ tuyệt đối không kém gì sản phẩm của tông sư luyện khí.

Thời gian dần trôi qua. gần như toàn bộ nhân thủ của thiết Hỏa Sơn cùng đều được điều động.

Như Lăng Thiết nói:

- Sử dụng toàn bộ bảy hỏa xà của bảy địa mạch Thiết Hỏa Sơn mới có thể chân chính nung chảy hai kiện lợi bảo công kích này.

Nghe nói Dương Phàm có linh thú có thuộc tính vô cùng lạnh. Lưu Ly Hàn Tinh Xà cuối cùng cũng bị điều ra để làm phu khuân vác.

Một ngày kia. Lăng Thiên đột nhiên nghĩ tới cái gì; hỏi.

- Dương đại ca, có phải thứ người muốn luyện chế là một ma kiếm có thuộc tính ma đạo phải không?

- Đúng thế!

Dương Phàm gật đầu.

- Như thếcòn cần một loại ma diễm cường đại nữa!

Lam đạo trưởng nói

Dương Phàm trở nên trầm mặc.

- Không biết Tam U Ma Diễm của ta có thể dùng hay không

Sau lưng mấy người có một nam tử ma đạo lãnh khổ hiện ra, trong tay hắn có một đoàn ma diễm u ám khiến người ta không tự chủ được, tim đập nhanh hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.