Độc Sủng Tiểu Nương Tử

Chương 8: Cô gái của tôi không đến lượt cậu đụng




- Ngươi..., ngươi định so như thế thật sao?

Tất cả mọi người chấn động, nói như vậy hoàn toàn không tồn tại trục lợi, khảo nghiệm là thực lực chỉnh thể của thuật luyện sư, là phương thức tỷ thí công bằng nhất. Nếu như nói Lý Vân Tiêu thắng trong cuộc tỷ thí này, như vậy trực tiếp có thể nói thuật đạo của hắn còn trên Mạc Hoa Nguyên.

Viên Cao Hàn cũng ngây ngốc, sắc mặt của hắn âm trầm, thầm nghĩ: tiểu tử này quả nhiên muốn đùa nghịch thủ đoạn, nhưng không biết hắn muốn dùng thủ đoạn hèn hạ gì đối phó Hoa Nguyên, Hoa Nguyên có thể tiếp được không?

Trong lòng sinh ra lo lắng, nhưng không biết vì sao, hắn còn có chờ mong, rất muốn nhìn một chút thành tựu của đồ đệ mình đạt tới mức nào.

- Tốt, ngươi rất tốt!

Mạc Hoa Nguyên tức giận nói:

- Ngươi lại dám đùa nghịch ta, ta sẽ chơi tới cùng với ngươi, đây là ngươi tìm đường chết, chẳng trách người khác.

Hắn lấy một thanh dao găm tinh xảo ra, rút ra khỏi vỏ cắm lên bàn, nói khẽ:

- Hàn Châu Chủy Thủ này năm đó sư tôn ban cho ta, đợi lát nữa dùng nó lấy đầu của ngươi.

Mạc Hoa Nguyên liếc mắt nhìn qua năm kiện vật phẩm, tùy ý chọn một cái, nói:

- Tứ Chuyển Chân Đan, Cẩn Huyên hội trưởng, kính xin cung cấp hai phần tài liệu.

Cẩn Huyên cực kỳ không muốn, muốn tận lực tránh hai người xung đột, từ chối nói:

- Mạc đại sư, trên người của ta cũng không có mang theo tài liệu Tứ Chuyển Chân Đan, tỷ thí này thôi đi, Vân thiếu hắn...

- Được rồi!

Mạc Hoa Nguyên trầm giọng tức giận nói:

- Ngươi không có, ta có!

Hắn quát to:

- Tiểu Huyền Tử, tới!

Thiếu niên canh cửa tham lam háo sắc chạy vào, nghe Mạc Hoa Nguyên phân phó mang theo hai phần dược liệu giống nhau, cổ quái nhìn qua hào khí trong phòng, co cổ lại, cẩn thận lui tới một góc phòng.

- Hắc hắc, vị đại sư này, hai phần tài liệu ngươi kiểm tra đi, sau đó mời chọn trước.

Mạc Hoa Nguyên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, giận quá thành cười nói.

Lý Vân Tiêu dùng thần thức quét qua, đã biết rõ tài liệu không có cổ quái, phong khinh vân đạm cười nói:

- Tùy ý.

- Hừ!

Mạc Hoa Nguyên hừ một tiếng, hắn cũng lười nói thêm cái gì, trực tiếp quơ một phần tài liệu, dùng hồn lực bao trùm, cứ lăng không tinh luyện ra. Hắn hiện tại cảm thấy nói nhiều với Lý Vân Tiêu một câu cũng phiền, thầm nghĩ tranh thủ thời gian đánh bại hắn, sau đó lấy đầu của hắn, thời điểm chém đầu hắn xuống, hắn có còn như hiện tại hay không.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, lơ đễnh. Nếu thái độ Mạc Hoa Nguyên còn nói cái gì nữa mới thật sự là kỳ quái.

Hắn chậm rãi làm toàn thân trầm tĩnh lại, muốn từ luyện chế đánh bại một gã bát giai thuật luyện sư, cho dù là vừa mới tiến giai độ khó rất lớn, hắn phải toàn lực ứng phó, quát khẽ:

- Yêu Long, dung hợp!

Trong linh hồn truyền ra âm thanh cực kỳ mất hứng của Yêu Long, thậm chí mang theo tức giận, nói:

- Đừng không có việc gì thì chơi dung hợp, về sau không phân ra được thì tìm nơi khóc đi! Đây chính là thuật luyện sư, ngươi xem không vừa mắt thì trực tiếp kéo vào Giới Thần Bi mà hành hạ? Không nên phí thời gian như thế.

Lý Vân Tiêu tức giận nói:

- Bảo ngươi dung hợp thì dung hợp đi, nói nhảm nhiều thế làm gì?

Yêu Long rơi vào đường cùng, chỉ có thể dần dần dung hợp với linh hồn Lý Vân Tiêu, một hồn lực yêu dị tăng lên.

Viên Cao Hàn nhìn thấy hồn kỹ chiến pháp của hắn cho nên không cảm thấy kỳ quái, chỉ âm thầm khen:

- Mượn nhờ hồn chiến kỹ pháp của Phệ Hồn tộc tăng cường linh hồn lực, chiêu này thật sự là diệu thủ không tệ, biện pháp này có lẽ sẽ mở ra một biện pháp khác tăng thực lực của thuật luyện sư cũng không chừng.

Bốn người trong phòng yên tĩnh lại, trơ mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu bắt đầu yêu hóa. Khuôn mặt thanh tú trở nên yêu dị, trên người còn sinh ra từng khối lân giáp, hiệu quả thị giác cực kỳ rõ ràng.

- Đây là... Yêu tộc bí pháp?

Mạc Hoa Nguyên cả kinh, cũng không phải hắn bị vẻ ngoài chấn nhiếp, mà là cảm nhận được hồn lực đối phương tăng lên, tốc độ tăng lên cực nhanh, nội tâm thất kinh nói: đây là Yêu tộc bí pháp gì? Xem bộ dáng của hắn, hình như là long duệ a.

- Lục giai đỉnh phong! Dừng lại không?

Mạc Hoa Nguyên vẫn luyện chế không đếm xỉa tới, lại vừa lưu ý biến hóa của Lý Vân Tiêu, thời điểm hồn lực đạt tới lục giai đỉnh phong thì dừng lại. Chỉ thấy Lý Vân Tiêu đi lên phía trước, cũng cầm một đống tài liệu lăng không luyện chế..

- Cái gì? Hắn cũng không cần đỉnh lô?

Mọi người giật mình, đặc biệt là Mạc Hoa Nguyên, sắc mặt của hắn trầm xuống, đối phương hoàn toàn muốn đứng cùng khởi điểm với hắn mà tỷ thí, trong mắt bát giai thuật luyện sư hắn là chuyện cực kỳ vũ nhục, hừ một tiếng rồi không quan tâm tới Lý Vân Tiêu, mà là tăng thêm tốc độ cô đọng tài liệu trong tay.

Tuy là lăng không luyện chế, nhưng thủ pháp của hai người hoàn toàn khác nhau. Nhìn Mạc Hoa Nguyên thì rực rỡ muôn màu đẹp hơn nhiều, mỗi một động tác cực kỳ đẹp mắt, động tác tinh tế giống như trong sách giáo khoa vậy, cho người ta cảm giác mỹ diệu.

Mà Lý Vân Tiêu hoàn toàn trái lại, mỗi một động tác cực kỳ khô khan, giống như bắt chước bừa, sử dụng chính là Phi Hoa Lạc Tuyết mười hai thức trụ cột luyện chế thủ pháp, mang cho người ta cảm giác cứng ngắt.

Tiểu Huyền Tử vốn vốn bị hồn lực của hắn làm chấn động, cả kinh toàn thân mồ hôi lạnh đầm đìa, nghĩ tới vừa rồi mình bất kính với mấy người này, có khả năng vì vậy mà đắc tội một đại thuật luyện sư, nhưng giờ phút này nhìn thấy thủ pháp luyện chế của hắn thì cảm thấy tức cười bật cười, so ra còn không bằng hắn.

Mạc Hoa Nguyên cũng nhìn qua, sau đó ngạc nhiên thì tiếp tục luyện chế, nhưng không bao lâu lại nhìn vài lần, nội tâm sinh ra cảm giác cổ quái, cảm giác cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng không đúng thế nào thì không rõ. Lần nữa xem vài lần, xác nhận không có vấn đề thì mặc kệ.

Tuy Cẩn Huyên không phải thuật luyện sư, nhưng mình không ăn qua thịt heo, cũng thấy heo chạy, thủ pháp của Lý Vân Tiêu vừa ra, lập tức cao thấp lập phán, nàng vỗ trán của mình, biết rõ xong đời. Hơn nữa nội tâm vạn phần nghi ngờ, loại trình độ này còn không bằng nhiều kẻ tầm thường, tại sao Linh Nhi chọn trúng hắn?

Trong Giới Thần Bi, đột nhiên Viên Cao Hàn mở miệng hỏi:

- Lý Vân Tiêu, ngươi học Phi Hoa Lạc Tuyết mười hai thức từ ai thế?

Nội tâm Lý Vân Tiêu khẽ động, lạnh lùng nói:

- Ngươi có phải muốn ta nói chuyện phiếm, làm cho ta phân thần, giúp đồ đệ ngươi thủ thắng?

Viên Cao Hàn trầm mặc, hắn cũng biết loại tỷ thí này không được phép phân tâm, nhưng mà nội tâm nghi vấn càng ngày càng nặng. Tuy động tác của Lý Vân Tiêu nhìn rất ngốc, nhưng không có sai lầm mảy may, hơn nữa mỗi động tác hóa giải ra, kết nối cùng nhau không sinh ra trúc trắc, nhìn kỹ thì phát hiện là hồn nhiên thiên thành.

Những điểm này cũng không phải trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là thậm chí Mạc Hoa Nguyên còn bỏ qua chính là tài liệu tinh luyện trong tay Lý Vân Tiêu, tốc độ cùng độ tinh khiết dần dần vượt qua Mạc Hoa Nguyên, cũng nói cho đúng hơn, ở cửa tinh luyện tài liệu Lý Vân Tiêu cũng đã thắng được đối phương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.