Độc Sủng Chị Dâu

Chương 16: Liavi




Những âm thanh răng rắc liên tiếp phát ra.

Trong nháy mắt, hàng trăm tia chớp đánh xuống toàn bộ Thánh Linh cung.

Những tên cao thủ đang đứng sừng sững ở trên bầu trời hình thành trận thế hộ vệ thấy trận thế của mình đã bị hạ thì đồng loạt biến sắc.

Lực lượng được gây dựng mấy ngàn năm vậy mà chỉ vì một chưởng của người vừa đến liền bị đánh rách tả tơi ư ?

Không thể như thế được , bọn họ cắn răng nghiến lợi đồng loạt xuất thủ, vạn sắc linh lực lóe lên, nhanh chóng đắp bù lại những nơi đã bị phá hủy.Củng cố lại trận địa.

Người cầm đầu là một lão nhân, đầu tóc đã bạc phơ, thấy vậy cũng kinh ngạc, sau đó lại khom người lần nữa:“Chúc mừng Nam Viên đế quân, chúc mừng ngài đã thăng cấp, phóng nhãn ra khắp thiên hạ e cũng không ai có thể đấu lại đế quân.”

Lời khen vừa dứt, lập tức nói tiếp:“Nam viên đế quân,thỉnh ngài bớt giận, Thánh Linh cung thuộc Thiên Khung ở xa nơi ngài, sẽ không dám cùng đế quân kết hận thù, đế quân, phải chăng đã có hiểu lầm?”

Phó cung chủ thánh linh cung khẽ nghiêng người, hơi cúi xuống một chút, tỏ ý tạ lỗi.

Thánh Linh cung ở Thiên Khung xưng vương xưng bá, nhưng chỉ giới hạn trong đó, làm sao đã sang đến đại lục của Nam Viên đế quân cơ chứ.

So với cấp bậc cùng thân phận, ông ta kém hơn Mộc Hoàng rất nhiều.Mộc Hoàng lạnh lùng nhìn lướt qua các cao thủ, chỉ hừ lạnh một tiếng.

Tay áo bào vung lên, phía dưới sườn núi Phong Vân chăm chú theo dõi hắn, được Mộc Hoàng trực tiếp tiến vào trận địa của Thánh Linh cung, đưa nàng ra.

“Hiểu lầm, bản quân thật cảm động, cái này cũng gọi là hiểu lầm ư?”

Một phen kéo vạt áo lau qua máu nơi khóe miệng Phong Vân , Mộc Hoàng nhìn qua thương thế của Phong Vân , trong ánh mắt kia chứa đầy giận giữ.

Phong Vân thấy vậy vỗ vỗ tay Mộc Hoàng, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo nàng không có việc gì. Sau đó gắt gao nắm chặt tay Mộc Hoàng.

Nàng đã nghĩ hắn sẽ không tới nơi này , thân phận của hắn sao cho phép hắn đến nơi này động thủ cơ chứ, hậu quả sẽ thật kinh người .

Nhưng mà, hắn lại đến, Mộc Mộc đã đến vì nàng.

Mộc Mộc, đồ ngu ngốc này, sao không suy xét đến hậu quả cơ chứ.

Mộc Hoàng đã nhìn ra những ý nghĩ trong đầu Phong Vân , mặt mày trầm xuống, hung hăng trừng mắt với nàng.

Nếu ta không đến, ngươi tưởng mình còn giữ được mạng sao, sau khi xong việc ta sẽ tính sổ với ngươi.

Hung hăng lườm Phong Vân một cái, Mộc Hoàng lạnh lùng quay đầu chống lại ánh mắt của Phó cung chủ Thánh Linh cung.

Người đối diện thấy vậy, hơi hơi nhíu mày, trầm giọng nói:“Nếu thật như vậy, đương nhiên Thánh Linh cung thiếu đế quân một công đạo.”

Dứt lời ông lão nhìn thoáng qua Phong Vân , sau đó nghiêng đầu hướng sang nam nhân bên kia, kẻ này là ai?Chuyện tình của Phong Vân, chưa có kẻ nào đến báo cáo cho ông ta.

Những kẻ liên quan đến sự tình lập tức được đưa đến đây.

Hộ vệ đứng ở trước xe ngựa Mộc Hoàng thấy vậy lạnh lùng nói:“ Phó cung chủ Sắc Tư, các ngươi thật sự quá to gan Ở Phỉ Thúy đế quốc dám lấy không gian chuyển hoán thần khí để mai phục, mưu tính với đế quân của chúng ta, hôm nay lại muốn đế quân che chở cho ngươi ư.Thánh Linh cung, chân chính cũng chỉ là Thiên Khung đế quốc mà thôi, lại dám to gan chọc giận đế quân .” Thanh âm sắc bén, lãnh khốc chứa đầy sát khí.

Lời vừa nói ra, khiến bầu không khí càng thêm u ám.

“Nam Viên đế quân bớt giận.” Từ mấy câu của Mộc Nhất, Phó cung chủ cũng đã biết chuyện tình liên quan đến Hách Liên Phong Vân.

Lập tức, Sắc Tư nhìn thoáng qua Phong Vân, sau đó hướng Mộc Hoàng hơi hơi khom người nói:“ Theo như lời thuộc hạ của Đế quân, tại phân đàn ở Phỉ Thúy đế quốc đã có người dùng không gian thần khí mạnh mẽ mang người của đế quân đi.Điểm này, bổn tọa cùng chấp chưởng của Thánh Linh cung đều không có một ai biết cả, không biết có phải đế quân đang trêu đùa chúng ta phải không.Nếu như Thánh Linh cung quản giáo không nghiêm, phía dưới có người động thủ, vậy nhất định chúng ta sẽ trừng trị đích đáng.Nhưng trong lúc đế quân giận dữ đã hủy đi phân đàn của chúng ta ở Phỉ Thúy đế quốc, cũng coi như giảm đi một chút tức giận cho đế quân,khi biết đó là đế quân chúng tôi cũng đã điều động nhân lực nhanh chóng điều tra sự việc, tìm ra người bị mất tích của đế quân.”

Vừa nói xong, Sắc Tư khẽ ho khan một tiếng sau đó tiếp tục nói:“Về phần bộ tộc Hách Liên, là chính chúng tôi tự hành động, cung chủ chúng tôi hoàn toàn không biết gì, bởi vì cấp bậc của chúng ta còn thấp nên không xứng đến trước mặt cung chủ báo tin.Chúng tôi cũng thật sự không biết ngài là Nam Viên đế quân, bởi vậy có hơi đắc tội, thỉnh đế quân thứ lỗi, bổn tọa sẽ tìm ra những kẻ đó hướng đế quân cáo tội.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.