Độc Quyền Chiếm Hữu

Quyển 2 - Chương 13: Xin phụ hoàng làm chủ




Có được sự đồng ý của Mộ Kình Lệ, Mộ Chỉ Ly liền đi tới lầu hai của vũ kỹ đường, mới vừa lên tầng thứ hai đã thấy được ông lão quét dọn.

Lão giả nhìn Mộ Chỉ Ly một cái nói: “Sách vũ kỹ lầu một đều đã xem xong rồi?” Mặc dù Mộ Chỉ Ly xem sách vũ kỹ rất im lặng, nhưng lão cũng xác định được Mộ Chỉ Ly đều đã xem hết từng cuốn ở lầu một.

Nghe vậy Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Dạ” đối với ông lão kỳ quái này, nàng cũng không biết nên nói cái gì, nhưng dựa theo suy đoán của nàng, địa vị của lão tuyệt đối không thấp, không thể nào chỉ là một ông lão quét dọn. Nhưng rốt cục là người nào thì nàng cũng không biết, cũng chưa từng nghe qua bao giờ.

Sau một khắc, ông lão xoay người rời đi, Mộ Chỉ Ly nhìn bóng lưng lão giả nói lầm bầm: “Đúng là người kỳ quái.” Tuy không đến mức xuất quỷ nhập thần, nhưng cũng không khác vậy là mấy.

Sách vũ kỹ trên lầu hai hiển nhiên là ít hơn hẳn so với lầu một, điều này cũng thể hiện ra càng là võ cao cấp thì càng khó, cầm lấy một quyển vũ kỹ Hoàng giai cao cấp lên nhìn, quả nhiên là giống như Mộ Chỉ Ly dự đoán, nàng xem một quyển vũ kỹ Hoàng giai cao cấp tốn thời gian nhiều hơn so với lúc xem vũ kỹ trung cấp.

Vậy thì rõ ràng là nàng có thể tiếp thu được nhiều hơn từ vũ kỹ Hoàng giai cao cấp, dĩ nhiên đây cũng là hi vọng của nàng.

Vào lúc Mộ Chỉ Ly tĩnh tâm học tập, tin tức nàng bất kì lúc nào cũng có thể tự do tiến vào lầu hai vũ kỹ đường cũng được lan nhanh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, con cháu Mộ gia đều biết chuyện này, mọi người nghị luận rối rít, trong đó cũng không ít người ghen tị cùng căm phẫn.

Dù sao đệ tử Mộ gia có cơ hội có thể đi vào tầng một vũ kỹ đường vốn không nhiều, mỗi tuần một lần, tầng hai thì càng không cần phải nói, trừ phi biểu hiện thật sự ưu tú mới có thể đi vào, hầu hết đệ tử Mộ gia đều cực kì hi vọng có thể đi vào tầng hai vũ kỹ đường, nhưng khó khăn thì khỏi cần nói.

Nhưng một phế vật lại có thể dễ dàng đi vào như vậy, hơn nữa không phải chỉ được vào một lần, mà là tùy lúc đều có thể vào, đổi lại là bất cứ ai cũng sẽ thấy không công bằng, ở Mộ gia, chỉ có một người được giống như Mộ Chỉ Ly, có thể tiến vào vũ kỹ đường lầu hai, đó chính là người nổi bật nhất trong thế hệ con cháu của Mộ gia – Mộ Khải Siêu.

Đối với việc Mộ Khải Siêu có thể ra vào lầu hai, tất cả mọi người đều tâm phục khẩu phục, dù sao thực lực người ta cũng rất rõ ràng, ngươi không phục trừ khi ngươi đánh thắng được hắn, nhưng Mộ Chỉ Ly căn bản là không có thực lực, vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn, người tỏ vẻ khinh thường đối với Mộ Chỉ Ly càng nhiều.

Lần này Mộ Chỉ Ly sống trong nội đường vũ kỹ đường cũng không biết mảy may điều gì, cho dù biết rồi, nàng cũng sẽ không có thái độ gì, dù sao nàng căn bản là không thèm để ý cái nhìn của người khác.

Trong một sân viện lớn, ở bên trong đình nghỉ mát bên hồ, một thân ảnh cao ngất đang đứng nhìn đàn cá chép trong nước, người này không phải là ai khác, mà chính là Mộ Khải Siêu.

Lúc này Mộ Thiếu Tu cũng đi tới, nhìn Mộ Khải Siêu, cung kính nói: “Đại ca, huynh tìm ta?” Đối với Mộ Khải Siêu, hắn vẫn luôn rất tôn kính, bởi vì thực lực của hắn ta rất đáng để bội phục, hắn hi vọng có một ngày mình cũng có thể giống như Mộ Khải Siêu.

Mộ Thiếu Tu bị phạt cấm túc một tháng, hôm nay mới có thể đi ra ngoài.

Mộ Khải Siêu quay đầu, tầm mắt dời đến trên tay Mộ Thiếu Tu nói: “Tay của ngươi thế nào?” Tuy nói tình cảnh lúc ấy hắn cũng không thấy, nhưng người luôn nắm rõ tin tức như hắn làm sao mà không biết?

Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu giơ tay lên linh hoạt chuyển động, sắc mặt vui vẻ nói: “ Hoàn toàn tốt lắm, một chút vấn đề cũng không có, thật giống như chưa từng bị thương.” Không để lại di chứng gì, nên hắn đương nhiên là rất cao hứng.

Mộ Khải Siêu nhíu mày, nhìn tay Mộ Thiếu Tu đích thực giống như chưa từng bị thương lần nào, trong lòng nghi ngờ càng sâu, chẳng lẽ Mộ Chỉ Ly thật sự có thể chữa lành tay? Chỉ dựa vào mấy cây châm đơn giản? Lúc trước hắn chính là trời của một phương, nhưng xem ra….

“Có đúng là chính Mộ Chỉ Ly đã trị khỏi? Ngươi đem tình cảnh hôm đó kể lại cho ta nghe xem.” Có lẽ nếu là người trong cuộc nói thì sẽ rõ ràng hơn một chút.

Mộ Thiếu Tu gật đầu: “Đích xác là do Mộ Chỉ Ly trị tốt, mặc dù ta cũng cảm thấy khó tin, lúc mới bắt đầu ta cũng không ôm bất kỳ hi vọng nào, nhưng sau ta lại thấy tốt lắm, tình cảnh lúc ấy phải….” Mộ Thiếu Tu đem chi tiết lúc đó kể hết ra ngoài, bao gồm việc Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão gây khó khăn cho Mộ Chỉ Ly cùng với việc gia chủ che chở cho Mộ Chỉ Ly.

Sau khi Mộ Thiếu Tu nói xong, Mộ Khải Siêu lại lâm vào trầm tư, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đối với Mộ Chỉ Ly có ý kiến thì hắn đã sớm biết, nhưng mà tại sao gia chủ lại che chở cho Mộ Chỉ Ly đây?

Đang lúc Mộ Khải Siêu vẫn còn đang nghi ngờ, Mộ Thiếu Tuân cũng chạy tới, lúc thấy Mộ Thiếu Tu cũng ở đây thì sững sờ, nói: “Ca, huynh cũng ở đây.” Hắn đang nghĩ làm sao mà không thấy đâu cả, hóa ra là chạy tới chỗ đại ca.

“Sao đệ cũng đến đây? Vội vội vàng vàng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe thấy câu hỏi của Mộ Thiếu Tu, Mộ Thiếu Tuân mới kịp phản ứng nói: “Đúng vậy, vừa mới xảy ra một chuyện, tất cả mọi người đều biết hết rồi, xem ra hôm nay đại ca vẫn ở trong viện nên sợ là không biết, cho nên mới chạy tới đây.”

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Nhìn hai người nói một lúc lâu cũng không nói đến vấn đề chính, Mộ Khải Siêu cau mày hỏi.

Thấy Mộ Khải Siêu cau mày, Mộ Thiếu Tuân vội nói: “Đại ca, là như vậy, nghe nói Mộ Chỉ Ly cũng giống huynh, được phép ra vào tầng hai vũ kỹ đường bất kỳ lúc nào.”

“Cái gì?” Mộ Khải Siêu trợn to hai mắt, lúc trước biết Mộ Chỉ Ly tùy thời đều có thể đi vào tầng một vũ kỹ đường cũng đã thấy kỳ quái rồi, nhưng dù sao hắn đã sớm có quyền hạn kia rồi, cho nên có thể tiếp nhận, nhưng mà hiện tại, nàng thế nhưng có thể cùng hắn tùy thời tiến vào tầng hai vũ kỹ đường? Dù gì Mộ Khải Siêu cũng có chút ít khó chịu.

“Gia chủ cho phép rồi? Cái này thật quá kỳ quái, tại sao Mộ Chỉ Ly lại có quyền giống như ta?”

Nghe vậy, Mộ Thiếu Tu cùng Mộ Thiếu Tuân cũng phụ họa: “Đúng vậy! Cái phế vật Mộ Chỉ Ly kia sao có thể sánh với đại ca được? Cũng không biết sao gia chủ lại có cái quyết định này.”

Nghe những chuyện này, chẳng biết tại sao trong lòng Mộ Khải Siêu lại sinh ra cảm giác có nguy hiểm, sắc mặt hắn chợt âm trầm nói với Mộ Thiếu Tu: “Thiếu Tu, chuyện tay ngươi đã tốt trở lại đã có ai biết chưa?”

Mộ Thiếu Tu lắc đầu: “Ta bị cấm túc một tháng, ngay cả mẫu thân của ta cũng đều không thấy được ta, huống chi ta vừa được ra ngoài là chạy ngay tới đây, trừ ba người chúng ta ra thì cũng không có ai khác biết.”

Đáy mắt Mộ Khải Siêu che lấp nét cười vừa hiện lên nói: “Như thế rất tốt, đến lúc gia chủ hỏi ngươi, người liền nói tay ngươi vẫn chưa tốt, có biết không?”

“Nhưng mà sao phải giả bộ? Cái này rất khó, huống chi Mộ Chỉ Ly có y thuật, không phải sẽ dễ dàng nhìn ra sao?”

Đây quả thật là một vấn đề, Mộ Khải Siêu nhìn Mộ Thiếu Tu chậm rãi nói: “Vậy thì cũng chỉ có một biện pháp.”

“Biện pháp gì?” Mộ Thiếu Tu nghi ngờ hỏi.

Song, sau một khắc, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Mộ Khải Siêu thế nhưng một lần nữa làm gãy tay của Mộ Thiếu Tu.

“Ca!” Mộ Thiếu Tuân không thể tin hô lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.