Độc Quyền Chiếm Hữu

Quyển 1 - Chương 25: Cản đường




Thấy bộ dạng hoảng sợ, chật vật chạy trốn của Mộ Khải Siêu, nụ cười trên mặt Mộ Chỉ Ly không che dấu chút nào, xoay người không thèm để ý đến những người xung quanh rồi đi thẳng.

Đợi sau khi bóng lưng của nàng biến mắt khỏi tầm mắt của mọi người, lúc này Thiên Nhi mới không nhịn được mở miệng hỏi: “Nha đầu, vừa rồi có chuyện gì xảy ra? Làm sao đột nhiên Mộ Khải Siêu lại biến thành như vậy?”

Nàng không thấy được Mộ Chỉ Ly làm cái gì, đột nhiên hắn ta liền không tự chủ được, chuyện này khá là kỳ quái.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly bật cười: “Ha ha, ngươi không biết đâu? Mới vừa rồi ta không cẩn thận đụng phải tuyến bàng quang của hắn.” Trung y bác đại tinh thâm, muốn bêu xấu một người còn có nhiều phương pháp mà.

“Hả?” Mặc dù Thiên Nhi không biết cái gì là tuyến bàng quang, nhưng cũng hiểu được những chuyện này là do Mộ Chỉ Ly gây nên, lập tức bật cười ha ha theo, đây là lần đầu tiên thấy người gặp chuyện xấu như vậy.

Mộ Chỉ Ly biết Mộ Khải Siêu quan tâm nhất là mặt mũi của hắn, trước mặt nhiều người giễu cợt nàng như vậy chẳng qua là muốn mặt mũi mình lớn hơn thôi. Nàng sẽ làm cho hắn nếm thử tư vị mất hết mặt mũi, nàng tin tưởng trải qua trò khôi hài ngày hôm nay xong thì uy tín của Mộ Khải Siêu ở trong thế hệ tiểu bối sẽ giảm đi không ít.

Dựa theo suy đoán của nàng, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn, Mộ Khải Siêu không dám làm việc một cách phách lối.

Hai người cười xong, Thiên Nhi liền tỉnh táo lại suy xét vấn đề, cau mày, có chút lo lắng nói: “Bây giờ ngươi coi như đã hoàn toàn đắc tội với Mộ Khải Siêu rồi, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi”.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ta biết”. Từ lúc Mộ Khải Siêu đột nhiên chạy đến tát nàng một cái, nàng đã cùng hắn đứng ở phía đối lập, đắc tội thì đắc tội, có gì phải sợ nào? Mộ Chỉ Ly nàng tin tưởng tương lai thành tựu của nàng sẽ vượt xa Mộ Khải Siêu.

Nhìn bộ dạng không thèm để ý chút nào của Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi có mấy phần kinh ngạc hỏi: “Ngươi không lo lắng sao? Hắn ở Mộ gia có địa vị không thấp.”

Mộ Chỉ Ly buông tay ra nói: “Lo lắng cái gì? Chuyện đã như vậy, lo lắng có ích gì, huống chi ta lại càng không sợ hắn.”

Nghe vậy, Thiên Nhi cười nói: “Ha ha, điểm này ta thích! Làm người phải có cốt khí. Mộ Khải Siêu ngạo mạn, trong mắt bà cô đây hắn ta cũng chính là phế vật. Ngươi nhất định mạnh hơn hắn. Chẳng qua mạnh hơn hắn là chuyện về sau, ngươi bây giờ chưa đủ năng lực chống lại hắn, hắn ta nói trong đại hội gia tộc sẽ không tha cho ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ hắn cũng tham gia đại hội gia tộc?”

“Vậy thì không phải, đại hội gia tộc quy định người tham gia phải từ mười đến mười hai tuổi, dựa theo quy định hắn không thể tham gia, nhưng ta nghĩ hắn nhất định sẽ tìm những người khác trong gia tộc để hạ thủ với ta, lấy nhân khí của hắn, làm việc này cũng đơn giản.”

“Như vậy cũng tốt, thời gian đến đại hội gia tộc không còn nhiều lắm, nếu là ngươi chống lại Mộ Khải Siêu thì hy vọng thắng không lớn lắm, nhưng mà không phải là Mộ Khải Siêu tự mình động thủ, vậy thì tốt hơn rất nhiều, còn thừa thời gian, ngươi theo cô nãi nãi ta chỉ cho phương pháp tiếp tục tu luyện.”

Mộ Chỉ Ly gật đầu, chợt nghĩ tới cái gì đó hỏi tiếp: “Nhưng Thiên Nhi, ta phải gánh nước hai tháng, ta không tập leo núi được nữa.”

Thiên Nhi lắc đầu, vẻ mặt bí hiểm nói: “Gánh nước cũng là một loại phương pháp rèn luyện tố chất thân thể rất tốt, ngày mai ngươi sẽ biết.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không hỏi nhiều, nàng đã quen việc nhìn Thiên Nhi ra vẻ thần bí.

Đi tới đi lui, Mộ Chỉ Ly nghĩ tới một chuyện vô cùng bất đắc dĩ, bây giờ nàng không có chỗ để ở rồi. Viện ở lúc trước hiện tại khẳng định không thể về được nữa. Vốn định đi ra ngoài ở cũng không có gì là không được, nhưng mà nàng còn phải chịu phạt, cái này phải làm sao bây giờ?

Đang lúc Mộ Chỉ Ly buồn bực thì một gã hạ nhân đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, nói: “Gia chủ phân phó ngươi ở Thanh Phù viện.” Nói xong không đợi Mộ Chỉ Ly lên tiếng liền trực tiếp rời đi.

Mộ Chỉ Ly nhìn bóng lưng của gã hạ nhân rời đi, sững sờ nói: “Thanh Phù viện? Mới vừa rồi còn đang phiền não vấn đề này, không nghĩ tới lại được giải quyết nhanh như vậy, ha ha”.

Thanh Phù viện ở Mộ phủ cũng chỉ có thể nói là tam đẳng viện (viện loại 3), cùng nhị đẳng viện của Mộ Hàn Mặc đang ở hiện nay vẫn còn khác nhau không nhỏ, vô luận là hoàn cảnh, phạm vi hay các phương diện khác đều có khác biệt nhất định, nhưng so với cái viện rách nát mà Mộ Chỉ Ly ở trước đó thì tốt hơn rất nhiều.

Thanh Phù viện, bởi vì bên trong trồng rất nhiều hoa sen, nghe nói đến mùa hè khung cảnh rất đẹp, khi còn bé Mộ Chỉ Ly đã một lần tới Thanh Phù viện, vẫn hy vọng mình có thể vào đó ở, thật không ngờ quá khứ không có cơ hội, hiện tại không có ý nghĩ này thì lại được vào ở.

Tam đẳng viện là dành cho tôn tử đích hệ ở, nhị đẳng viện là dành cho tôn tử đích hệ có tiềm lực ở, về phần nhất đẳng viện thì phải đợi bọn họ có biểu hiện xuất sắc vượt trội trên đại hội gia tộc thì mới có cơ hội ở lại. Tỷ như Mộ Khải Siêu hiện nay là đang ở nhất đẳng viện.

Ban đêm, Mộ Chỉ Ly tiếp tục dựa theo Tâm Pháp Nghịch Thiên mà tiến hành tu luyện, kinh mạch trong cơ thể đả thông được rất nhiều, hôm nay hiệu quả tu luyện đương nhiên không cao, đợi thân thể có tố chất thì huấn luyện sau này sẽ có hiệu suất cao.

Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh, đến khi Mộ Chỉ Ly mở mắt thì trên bầu trời bao la đã hiện ra ánh sáng, lập tức lấy lương khô ra bắt đầu ăn, cảm giác đói bụng đã rời xa nàng.

Đi ra ngoài, Mộ Chỉ Ly lập tức tới chỗ gánh nước, nhiệm vụ của nàng chính là đi tới sông Tương Thủy gánh hai mươi lu nước, đổ đầy hai mươi lu nước đó là hoàn thành nhiệm vụ.

Vốn Mộ Chỉ Ly cảm thấy nhiệm vụ gánh nước này cũng không khó, nhưng tới khi nhìn thấy hai mươi lu nước lớn kinh khủng kia, nàng lập tức hiểu được đây cũng không phải chuyện đơn giản, bình thường chuyện này do mười hạ nhân cùng nhau làm, hiện nay toàn bộ đều rơi trên vai một mình nàng.

Nhưng mà nhìn Mộ Khải Siêu phía bên cạnh mấy lu nước, tâm tình của nàng tốt hơn rất nhiều, nhìn Mộ Khải Siêu bên cạnh đống củi chất cao như núi, nàng liền hiểu hai người bị trừng phạt là kẻ tám lạng người nửa cân, cũng không dễ dàng.

“Chia ra, hôm nay ta định ra kế hoạch cho ngươi là một lần gánh bốn thùng nước, hơn nữa tốc độ phải nhanh, vừa mới bắt đầu thì đơn giản một chút, sau này sẽ từ từ gia tăng, như vậy hiệu quả không kém với leo núi bao nhiêu, nhưng có thể luyện lực tay của ngươi cùng với nghị lực, ngươi leo núi tốc độ đã rất nhanh, lại tiếp tục huấn luyện nữa hiệu quả cũng không lớn, đổi lại phương thức có thể kích thích cơ năng của cơ thể ngươi, có vấn đề gì hay không?”

Mộ Chỉ Ly nhìn bốn thùng nước trên mặt đất, lại nhìn bả vai gầy yếu của mình, nuốt từng ngụm nước bọt, trong lòng thầm than “Bả vai nhỏ đáng thương của ta, ngươi lại phải chịu khổ rồi.”

Rất nhanh liền kiên định: “Không có vấn đề gì.”

“Lập tức bắt đầu đi.” Thiên Nhi vừa lòng gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.