Độc Quyền Chiếm Hữu

Quyển 1 - Chương 12: Tiến vào núi Tử Hà




Mộ Chỉ Ly nhìn hà bao tinh xảo trên tay, bộ dạng không thể tin nói: “Ngươi bảo ta đem đống đồ này đều cất vào trong cái túi nhỏ này sao? Đùa giỡn cái gì?”

Thiên nhi cũng là lắc đầu nói: “Nói ngươi không kiến thức quả là đúng, đây chính là túi Càn Khôn cô nãi nãi ta tặng cho ngươi.”

Nhìn bộ dáng đắc ý kia của Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly cũng lười cùng nàng so đo, ngược lại từ trong lời nói của nàng cảm thấy có hứng thú: “Túi Càn Khôn? Đây là cái gì?”

Từ sau khi đi vào thế giới này, nàng phát hiện nơi này có rất nhiều đồ thần kỳ, hơn nữa xem ra túi Càn Khôn này cũng không phải vật bình thường, ít nhất Mộ Chỉ Ly trước kia chưa từng nghe nói qua.

“Túi Càn Khôn dùng để cất trữ vật cần dùng, tuy rằng ở mặt ngoài thoạt nhìn chỉ là một cái túi nhỏ bình thường, nhưng mà không gian trong đó cũng không nhỏ, đương nhiên, càng là túi Càn Khôn cao cấp thì không gian càng lớn, đây là túi ta dùng trước kia, hiện tại ta cũng không cần dùng, cho ngươi dùng.”

Mộ Chỉ Ly mở ra túi Càn Khôn, quả nhiên bên trong ước chừng có mấy phòng lớn nhỏ, lập tức là đem toàn bộ đồ ăn mua được đều thả đi vào, hà bao kia thoạt nhìn vẫn như cũ, treo ở bên hông, cái này thật là thoải mái.

” Túi Càn Khôn này quả thật hữu dụng, mang theo thực tiện lợi.” Nhìn túi Càn Khôn, Mộ Chỉ Ly có thể nói là yêu thích không buông tay.

Trên mặt Thiên nhi đắc ý càng nhiều: “Tuy ở trong mắt ta túi Càn Khôn cũng không có gì đáng giá, nhưng mà toàn bộ La Thiên thành người có túi Càn Khôn tuyệt đối không vượt qua ba cái, hơn nữa độ lớn nhỏ phỏng chừng cũng chỉ là một tủ chứa đồ lớn mà thôi, cái này gọi là tài không thể lộ ra ngoài, ở chỗ La Thiên thành nhỏ bé này ta đưa cho ngươi túi Càn Khôn coi như là một bảo vật rồi.”

“Cái gì chỉ có ba cái?” Mộ Chỉ Ly lập tức đem túi Càn Khôn cất giữ tốt, nếu như bị người khác cướp đi nàng không phải sẽ buồn bực chết sao? Xem ra Thiên nhi dù sao thì sắt vẫn là sắt, tóm lại vẫn là có năng lực.

“Bằng không ngươi nghĩ sao?”

“Khụ khụ” ho khan hai tiếng cũng không có nói gì, đương nhiên nàng cũng không có quên Thiên nhi vừa rồi nói là La Thiên thành nhỏ bé.

La Thiên thành, diện tích cũng hơn trăm ngàn km, kéo dài không dứt, mà Mộ gia của nàng đang đứng ở giữa La Thiên thành, chung quanh La Thiên thành có rất nhiều núi đều quy về quản hạt của La Thiên thành, phạm vi này không thể lớn không ít, nhưng mà đến trong miệng của Thiên nhi lại thành La Thiên thành nhỏ bé.

Nhưng mà ở trong trí nhớ của Mộ Chỉ Ly thì Thiên Huyền Đại Lục rất lớn, không ai biết nó cụ thể là lớn bao nhiêu, nơi ở hiện tại thuộc về Thiên Thăng quốc, nhưng mà ở trong Thiên Thăng quốc còn có hơn trăm thành trì giống với La Thiên thành, ở trong Thiên Huyền Đại Lục lại có mấy ngàn quốc gia, đại lục này có thể nói là lớn đến không thể tưởng tượng.

Ngay tại lúc nàng chuẩn bị trở về, thì phát hiện một tiệm bán thuốc, hai mắt lập tức sáng lên, vẫn nên đi mua một ít dược liệu, chế tạo chút độc dược cầm theo trong người cũng sẽ an tâm không ít.

Đây là một cửa hàng bán thuốc khá lớn, sắc thái cổ kính rất nhiều, bảng hiệu ở đại môn là dùng gỗ hoa khắc làm thành , đi vào bên trong đánh tới trước mặt là mùi thuốc nồng đậm, có lẽ người bình thường ngửi không quen, nhưng mà Mộ Chỉ Ly lại tham lam ngửi mùi thuốc này, thật sự là làm cho nàng hoài niệm.

Đứng ở trong cửa hàng bán thuốc, ngửi mùi thuốc quen thuộc, nàng giống như trở về cuộc sống trước kia.

Nhưng mà câu hỏi của ông chủ cũng đem nàng từ trong nỗi nhớ bừng tỉnh lại: “Vị cô nương này, không biết cô cần cái gì?”

Ông chủ tuổi ước chừng bảy mươi, mái tóc hoa râm cùng chòm râu dài, mặt mũi bộ dáng hiền lành làm cho người ta rất hảo cảm, khi nói chuyện tươi cười cũng tràn đầy hiền lành.

Trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra nụ cười nhợt nhạt, chỉ một thoáng thật có thể nói là là thủy linh thanh tú, quốc sắc thiên hương: “Ta muốn mua một ít dược liệu.”

“Trừ bỏ một ít dược liệu phi thường trân quý ở ngoài, đại đa số dược liệu đều có thể tìm được ở trong cửa hàng thuốc của chúng ta, cô nương có thể tùy tiện nhìn xem.”

“Ừ” Mộ Chỉ Ly đánh giá bên trong cửa hang thuốc, ngăn tủ giống nhau, dược liệu đều được chứa trong ngăn kéo nhỏ, trên ngăn kéo dán tên dược liệu, hết thảy đều quen thuộc như vậy, nhưng mà Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới nơi này còn có quầy, bên trong có một đám hộp gấm, trên hộp gấm dán tên cùng với tác dụng.

Nhất phẩm Giải Độc Đan: đại đa số độc tố cấp thấp đều có thể giải.

Nhất phẩm khu trùng đan: sử dụng đi ra ngoài, xà độc trùng đều sẽ không tới gần.

Nhất phẩm Chỉ Huyết đan: khi bị thương dùng rất nhanh cầm máu.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày, đan dược này nàng đều biết, dù sao Mộ Chỉ Ly trước kia tuy rằng không hiểu được hết, nghe cũng nghe nói qua, nghe nói đan dược có đủ loại hiệu quả thần kỳ, hơn nữa giá đan dược cũng thực sang quý, địa vị dược sư ở Thiên Huyền Đại Lục rất là cao, cho dù một người không hề có thiên phú tu luyện sau khi trở thành dược sư cũng sẽ được mọi người kính ngưỡng.

“Thiên nhi, hai chữ nhất phẩm phía trước này là có ý tứ gì?” Tìm tòi trong trí nhớ sở hữu cũng không có tìm được nội dung tương quan, Mộ Chỉ Ly không khỏi hỏi nhỏ.

“Tu luyện thực lực phân ba bảy loại, đan dược cũng không ngoại lệ. Đan dược cũng phân phẩm giai, nhất phẩm tới tam phẩm thuộc loại vật phàm, tứ phẩm tới lục phẩm là tiên phẩm, thất phẩm tới cửu phẩm là thánh phẩm, về phần phía trên cửu phẩm thì là tuyệt phẩm, nhưng mà thánh phẩm đan dược cũng hiếm gặp hơn, tuyệt phẩm ta cũng chưa từng thấy qua.”

“Thì ra là thế.” Mộ Chỉ Ly giống như đã đem tinh túy trong đó hiểu được: “Nhị phẩm đan dược so với nhất phẩm đan dược hiệu quả mạnh hơn, đúng không? Nếu là nhất phẩm Chỉ Huyết đan có thể ngừng chỗ cánh tay chảy máu, nhị phẩm Chỉ Huyết đan còn lại là có thể ngừng hẳn nơi quan trọng chảy máu, phải không?”

Thiên nhi gật đầu “Đúng vậy, đúng là như thế.” Nàng phát hiện Mộ Chỉ Ly ở phương diện y học phản ứng luôn so với phương diện khác nhanh hơn rất nhiều, năng lực suy một ra ba cũng rất mạnh.

“Vậy Thiên nhi ngươi có biết làm như thế nào để trở thành một dược sư hay không?” Đi vào Thiên Huyền Đại Lục, đều nàng cảm thấy hứng thú nhất thì cũng chỉ cái này, trước kia chữa bệnh đều là nấu thuốc, không nghĩ tới hiện tại dược liệu có thể chế tác thành đan dược, như vậy thật sự là tiện nhiều lắm.

“Ta không phải dược sư, đối với phương diện này ta cũng không hiểu, nhưng mà ngươi có thể ở trong Thiên Sát Cổ giới tìm xem, nói không chừng sẽ có, nhưng mà ngươi hiện tại vừa mới đi vào Hậu Thiên Cảnh Giới, trong Thiên Sát Cổ giới rất nhiều chỗ ngươi đều không có năng lực để tra xét, chờ ngươi thực lực tăng lên một ít rồi hãy đi xem. Trước kia ta không có năng lực luyện dược, cho nên cũng không có chú ý phương diện này, nhưng mà ta nhớ rõ bên trong có.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhìn về chiếc nhẫn cổ trên tay, không nghĩ tới này Thiên Sát Cổ giới có nhiều chỗ thần kỳ như vậy, chính mình cố gắng tu luyện sẽ biết rõ bên trong có cái gì.

Lập tức cũng sẽ không lại lãng phí thời gian, nói với ông chủ: “Ta muốn mua hồng thạch tín, xuyên ô, Bách Hoa Mạn Đà La, tiểu Thiên tiên tử…” Liên tục nói một chuỗi dài tên dược liệu Mộ Chỉ Ly mới chịu ngừng lại.

Ông chủ còn lại mang vẻ mặt hoảng sợ, bởi vì vị cô nương trước mặt này nói nhiều dược liệu như vậy tất cả đều là có chứa độc tính a.

Thấy ông chủ nửa ngày không hề cử động, Mộ Chỉ Ly hỏi: “Ông chủ, ông không có những dược liệu này sao?”

“Không phải, không phải, ta đi lấy thuốc cho cô nương.” Ông chủ cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp đi lấy thuốc, dù sao ở Thiên Huyền Đại Lục chuyện mua độc dược cũng thực bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.