Độc Nhất Vô Nhị Hôn Quyền: Tổng Giám Đốc Ngươi Thật Đúng Là Không Khách Khí

Chương 47




Tôn lão kia cũng biết trong phòng là người phương nào, nghe vậy cũng không buồn bực, cười ha ha nói:

- Nếu tiền bối mở miệng, tại hạ tự nhiên không dám trì hoãn, như vầy, lần đại hội đấu giá này chính thức bắt đầu.

- Hừ!

Lão giả trong phòng kia tựa hồ cũng không nể tình, vẫn thản nhiên hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nhiều lời.

- Phía dưới, chính là kiện đầu tiên mở màn đấu giá.

Tôn lão vỗ vỗ tay, liền có một nữ tu sĩ dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, trong tay là một khay được đắp lụa đỏ, bước nhanh tới để xuống, sau khi vén áo thi lễ trực tiếp xoay người thối lui.

Tôn lão đưa tay mở ra, trong khay là ba thanh lợi kiếm toàn thân bạch sắc giống như được luyện chế từ khung xương yêu thú nào đó, trên mình bạch lân điểm điểm, tản mát khí tức âm lãnh.

Tiêu Thần khẽ sửng sốt, ánh mắt lộ ra vài phần dị sắc, không nghĩ tới vật đấu giá đầu tiên là là vật này.

Âm Lân Cốt Sát Tiễn !

Khi Lạc Vân cốc và Liệt Diễm tông đánh nhau, đệ tử Lệ Trần của Liệt Diễm tông từng dùng vật này khiến đệ tử Lạc Vân Cốc tử thương vô số, uy lực có thể so sánh với thần thông của tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, hơn nữa trên đó còn phụ thêm Âm lân cốt hỏa, nếu bị quấn lấy, cực kì phiền toái.

- Ha ha, vật này nói như vậy chư vị đạo hữu đều phi thường quen thuộc, lão phu cũng không phí lời giớ thiệu

Tôn lão cười vẻ chân thành, đưa tay cầm một cái Âm Lân Cốt Sát Tiễn cầm trong tay:

- Vật này do một vị quỷ đạo tán tu luyện chế ra, uy lực cao hơn, vượt quá Âm Lân Cốt Sát Tiễn bình thường, cho nên giá có cao hơn một chút.

- Ba Âm Lân Cốt Sát Tiễn được chế tạo đặc biệt, giá khởi điểm một ngàn hạ phẩm linh thạch.

Thanh âm vừa dứt, tại hàng ghế bình thường phía dưới liền có một người trung niên nam tử đứng dậy ra giá đến một ngàn một trăm hạ phẩm linh thạch.

- Ta ra một ngàn ba!

- Một ngàn bốn!

Ba Âm Lân Cốt Sát Tiễn, đối với tu sĩ luyện khí kỳ mà nói, khác nào ba con bài bảo mệnh chưa lật, có vật ấy trong người chỉ sợ đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường cũng có sức đánh một trận.

Cho nên trước mắt, phòng đấu giá đông đảo người ra giá, nhưng phần lớn là tu sĩ Luyện Khí kỳ ngồi hàng ghế sau, hàng khách quý có vài tên tu sĩ Trúc Cơ kêu vài lần theo, rồi lắc đầu buông tha không cạnh tranh. Dù sao vật ấy với tu sĩ Trúc Cơ mà nói tác dụng rất có hạn.

Về phần mỗi khách quý ngồi lô ghế bên trong, thì không có bất kì âm thanh nào truyền ra, chắc cũng chướng mắt với loại vật phẩm cấp bậc này.

Tiêu Thần lần đầu tham gia loại sự kiện đấu giá này, thấy mọi người nhiệt tình tranh đoạt, thấy mới mẻ, thú vị.

Một lúc sau trải qua một phen cạnh tranh kịch kiệt, ba Âm Lân Cốt Sát Tiễn được một nam tử sắc mặt âm trầm lấy ra hai ngàn một trăm hạ phẩm linh thạch thu vào túi.

Vật đầu tiên đã được đấu giá, Tôn lão kia tựa hồ đối với giá cả lần này cực kì vừa lòng, mỉm cười, vỗ tay, liền có một nữ tử đem một cái khay để lên bàn.

- Vật đấu giá thứ hai, vốn là một bảo vật nữ tính, tên Hoán Khê Sa

Tôn lão vừa nói vừa xốc tấm lụa đỏ lên, một bảo vật ti sa màu sắc thanh lệ, sáng lung linh hiện ra trước mặt mọi người

- Bảo vật này công phòng nhất thể uy lực miễn cưỡng có thể xem là hàng cực phẩm linh khí. Hơn nữa xuất xứ danh gia, bên trong khảm khinh thân pháp trận, vi ba trận pháp, nếu là mặc trên người khi độn quang thân nhẹ như chim yến, y sam nhẹ lay động, tóc phiêu phiêu bồng bềnh, dĩ nhiên giống như tiên tử giáng trần, khiến kẻ khác phải say mê

Khi Tôn lão nói chuyện, giữa sân không ít nữ tu hai mắt sáng lên, con mắt gắt gao tiếp cận Hoán Khê Sa, đưa tay sang người nam bên cạnh không ngừng kêu gọi.

- Vật ấy thần diệu hay không còn phải mua tới tay mới biết được

Tôn lão thấy đã không sai biệt lắm, cũng không nhiều lời nữa, cười nói:

- Cực phẩm linh khí: Hoán Khê Sa, giá khởi điểm năm ngàn hạ phẩm linh thạch.

Giá khởi điểm này cực thấp, thậm chí so ra kém cả thượng phẩm linh khí thông thường, nhưng Tôn lão đã định trước, mỉm cười thối lui một bên.

- Năm nghìn năm trăm hạ phẩm linh thạch!

- Năm ngàn bảy trăm hạ phẩm linh thạch!

- Ta ra sáu ngàn !

………

- Chết tiệt, lão già kia, nếu ngươi không đem Hoán khê Sa cho ta, sau này đừng nghĩ lên giường của ta.

. . . . …

- Không được! Không được! Hoán Khê Sa này nhân gia nhất định phải có, bằng không ta đến nhà ngươi tìm vợ cả ngươi gây náo một trận, xem ngươi thu dọn thế nào. (vãi )

. . . . . . . .

- Ngươi có còn là nam nhân hay không ngay cả thứ mà lão bà mình thích cũng không mua được, ngươi… bất lực (độc thật )

. . . . .

Trong phòng đấu giá, nhóm nữ tu âm thầm ra tay, nam tử bên người dau đến nhe răng trợn mắt, một đám liên tục vỗ ngực cam đoan, khiến giá tiền liên tục tăng lên, một đám sắc mặt dần dần trắng ra.

- Hai vạn một ngàn hạ phẩm linh thạch!

Một gã trung niên mập xoa xoa mồ hôi trên trán, cẩn thận nhìn nữ nhân bên cạnh liếc mắt một cái, thấy sắc mặt không tốt, nhịn đau vội vàng hướng phía trước tăng giá.

Tạm dừng chốc lát, mặc cho nữ tu tiếp đó ầm ỹ thế nào, cuối cùng cũng không có người tiếp tục ra giá. Tôn lão híp mắt hỏi ba lần, rồi hướng tu sĩ mập kia cười nói:

- Chúc mừng vị đạo hữu lấy được Hoán Khê Sa tặng vợ yêu, từ nay về sau có tiên tử bầu bạn sát bên người.

Tu sĩ mập buồn rười rượi, giao linh thạch, ủ rũ đem Hoán Khê Sa kia đưa sang người nữ tử eo như thùng nước bên cạnh, mặt như cái chậu liền không có...nửa điểm động tĩnh.

Linh khí Hoán Khê Sa lại có thể phối với chủ nhân như vậy, mọi người thấy thế không khỏi dở khóc dở cười, Tôn lão kia cũng có vẻ mặt tiếc nuối.

- Kiện thứ ba, là một khỏa nội đan yêu thú Xuyên Sơn Giáp.

Tôn lão lúc nói chuyện đem một khỏa nội đan màu vàng tản mát lực dao động nồng đậm cầm trong tay, một mùi bùn đất xa xa truyền ra.

- Yêu thú này đã đạt cấp hai đỉnh phong, thăng lên cấp ba thất bại, nội đan may mắn được bảo toàn.

- Tuy thăng cấp thất bại nhưng Xuyên Sơn Giáp nội đan đã xảy ra dị biến, đã có được ít đặc tính của nội đan yêu thú tam giai.

- Đan này giá khởi điểm một ngàn năm trăm hạ phẩm linh thạch, chư vị đạo hữu có thể ra giá.

Yêu thú cấp hai tương đương tu sĩ Trúc Cơ, tam giai tương ứng Kim Đan, nếu thật sự là nội đan yêu thú tam giai, chỉ sợ đủ để dẫn tới tu sĩ Kim Đan mạnh mẽ tranh đoạt, nhưng cái này chỉ là có được một bộ phận đặc tính nội đan tam giai, đối với tu sĩ Kim Đan mà nói đúng là có chút không đủ.

Cho nên mở miệng đấu giá vật đó, chủ yếu là hàng ngũ Trúc Cơ tu sĩ.

- Một ngàn sáu trăm hạ phẩm linh thạch!

- Một ngàn tám!

- Hai ngàn!

Giá cả tăng lên rất nhanh, Tiêu Thần ngồi trong khẽ nhíu mày, tu sĩ nhìn trúng vật ấy rõ ràng không ít, tranh đoạt tiếp chỉ sợ giá cả cũng là cực cao, hết do dự hắn chẫm rãi lắc đầu, buông luôn cái giá đang tính toán.

Nhưng vào thời khắc này, hắn nhíu mày, lần hai trong trướng thoáng truyền ra một thanh âm quen thuộc.

- Bốn ngàn hạ phẩm linh thạch!

Một nhát nâng giá hai ngàn hạ phẩm linh thạch ngoài gia thế giàu có thì chỉ có tu sĩ tu luyện một loại pháp quyết thổ hệ nào đó, những người còn lại hơi chút do dự, buông tha việc tiếp tục tăng giá.

- Bốn ngàn một trăm!

- Bốn ngàn năm trăm!

Tạm dừng một lát, chỉ còn một lão giả cùng một tu sĩ trẻ tuổi tiếp tục ra giá.

- Năm ngàn!

Thanh âm tiếp tục không nhanh không chậm truyền đến, tựa hồ giá cả với hắn bất quá không đáng kể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.