Độc Hậu Trùng Sinh, Nàng Thê Hung Hãn Của Lãnh Vương Phúc Hắc

Chương 12: Em chỉ buồn vì không thể nắm tay anh đi đến cuối cuộc đời




Kiều Nam ngắt điện thoại, nhẹ nhàng ném đi, nhìn Tả Tình Duyệt trong nước, vốn còn muốn trêu cợt cô một lát nữa, nhưng bây giờ chồng của mỹ nhân đã tới, kịch hay. . . . cũng nên mở màn rồi!

"Duyệt Duyệt, em đoán xem tôi vừa nhận được tin tức gì?" Kiều Nam cúi người xuống, đến gần Tả Tình Duyệt, đỏ ửng trên mặt cô làm cho lòng người không nhịn được mà say mê, nghĩ đến thuốc trong cơ thể cô, nụ cười ở khóe miệng càng lúc càng sâu, xem ra trò chơi này càng lúc càng thú vị.

Nụ cười như vậy của anh ta khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra, lúc này anh ta trừ cực kỳ giống rắn độc, còn có mấy phần giống hồ ly giảo hoạt, người đàn ông này thật khó đối phó!

Nóng ran trong người lại cuốn lấy cô lần nữa. Tả Tình Duyệt để cho cả người mình hoàn toàn ở dưới vòi nước, để cột nước không ngừng cọ rửa thân thể của mình, mong hòa hoãn dục vọng không ngừng dâng lên trong lòng, không để ý tới người đàn ông nguy hiểm này.

Kiều Nam nhún vai một cái, trong mắt thoáng qua vẻ kiên định. Cô càng không để ý tới anh, lại càng có thể kích thích ý niệm chinh phục trong anh. Đây chính là thói hư tật xấu của đàn ông, thứ càng khó lấy, bọn họ càng nghĩ hết phương pháp lấy cho bằng được, mà một khi đã lấy được rồi, sẽ đối đãi như thế nào, lại là chuyện khác!

Đôi mắt xanh lóe lên tia sáng chói mắt, bất kể cô có muốn biết hay không, anh đều muốn nói cho cô biết.

"Là Cố Thịnh, anh ta đến rồi!" Kiều Nam không chớp mắt nhìn Tả Tình Duyệt, quả nhiên nhìn thấy thân thể của cô đột nhiên cứng đờ, gương mặt xinh đẹp tinh xảo nhất thời hiện ra nụ cười.

Kiều Nam cau mày, nụ cười này có chút chói mắt, anh rất không thích!

Anh tới rôi? Sao anh biết cô ở chỗ này?

Nghĩ đến ngọt ngào vừa rồi của hai người, cô đột nhiên cảm thấy, dường như trò chơi hạnh phúc giữa bọn họ còn chưa kết thúc!

"Em nói thử xem, ở trong lòng Cố Thịnh, là người vợ như em quan trọng, hay là em gái củaanh ta quan trọng?" Kiều Nam hết sức không muốn nhìn thấy vẻ mặt vì Cố Thịnh mà hưng phấn dị thường của cô, trong đầu vừa hiện ra bóng dáng của Cố Thịnh, trong mắt liền như có vật gì đó chợt lóe lên.

Tả Tình Duyệt đột nhiên cứng đờ, thẩn thờ đảo mắt nhìn về phía Kiều Nam, "Anh. . . . Có ý gì?"

Kiều Nam nhíu mày, ngồi ở bên bồn tắm, ánh mắt xuyên thấu qua mặt nước, nhìn về phía thân thể mềm mại xinh đẹp dưới nước, mi tâm nhíu lại, cô không phải nên đứng lên rồi sao? Ngâm lâu quá cũng không tốt, làn da bị ngâm nước lâu nhăn nhíu cũng không đẹp!

Không có được câu trả lời của anh ta, Tả Tình Duyệt càng thêm bất an, không chút nào để ý tầm mắt của anh ta đang để nơi đâu, kích động bắt lại cánh tay anh ta, "Anh rốt cuộc muốn làm gì?"

"Em. . . . Đang sợ!" Kiều Nam nhân cơ hội nâng cằm cô lên, nhìn thẳng hai mắt của cô, thấy rõ run rẩy và bất an trong mắt cô, trong lòng đã hiểu thêm mấy phần.

Cô đang sợ? Trong lòng của Tả Tình Duyệt xác thực đang sợ, cô sợ suy nghĩ vấn đề vừa rồi của anh ta.Trên thực tế, đáp án của vấn đề này rất đơn giản, ở trong lòng Cố Thịnh, cô cũng chỉ là một công cụ chuộc tội, anh hận cô! Càng sẽ không để ý đến cô, cho nên, cô đối với anh mà nói, không là gì cả, càng thêm kém so với Cố Tâm Ngữ anh thương yêu!

Tả Tình Duyệt dần dần buông lỏng tay ra, nhưng Kiều Nam không muốn buông ra, kéo cổ tay của cô, ép cô nhìn vào mắt mình, đôi con ngươi xanh cực kỳ thâm thúy, "Duyệt Duyệt, chúng ta cùng chơi một trò chơi đi!"

Trò chơi?

Không!

Tả Tình Duyệt theo bản năng lắc đầu, cô không muốn chơi bất kỳ trò chơi nào cả, bởi vì cô biết, bất kể là trò chơi gì, cô đều không chơi nổi!

"Không muốn chơi?" Kiều Nam khẽ cau mày, giọng nói mang theo vài phần khổ não, "Nhưng mà tôi lại rất muốn chơi, em nói xem nên làm sao bây giờ?"

Tả Tình Duyệt nhàn nhạt liếc anh ta một cái, người đàn ông này thật đúng là biết đùa giỡn!

"Có phải anh muốn chơi, tôi liền phải chơi với anh hay không?" Tả Tình Duyệt khổ sở cười cười, tựa hồ từ đầu đến giờ, quyền lựa chọn vẫn luôn không ở trên tay cô, cô chỉ có thể bị thao túng bị động, loại cảm giác này. . . Rất đáng ghét!

Cô muốn thoát khỏi nó!

"Đúng! Duyệt Duyệt em thật thông minh!" Kiều Nam nhẹ nhàng sờ sờ đầu của cô,biểu hiện giống như cưng chiều sủng vật có biểu hiện tốt.

"Trò chơi gì?" Tả Tình Duyệt lui về phía sau, không muốn dựa vào quá gần anh ta. Nhưng người đàn ông này lại như cố ý muốn trêu cợt cô, cô càng lui về phía sau, thân thể cao lớn của anh ta cũng di động tiến lên phía trước, đi theo cô như hình với bóng, cô có cảm giác làm sao cũng không thoát khỏi được.

"Trò chơi gì, một lát nữa em sẽ biết, bây giờtôi muốn thương lượng vấn đề tiền cược với em." mặt anh tuấn của Kiều Nam và mặt của Tả Tình Duyệt chỉ cách một chút, cô gần như có thể cảm nhận được hơi thở của anh ta thở ra đánh vào trên mặt mình, trong lòng ngẩn ra, xôn xao trong thân thể lại hồi phục lần nữa.

"Đánh cuộc. . . . Tiền cược?" Tả Tình Duyệt cố nén rên rỉ ra tiếng, không muốn yếu thế trước mặt người đàn ông này.

Khôn khéo như Kiều Nam, làm sao không thấy rõ tình huống giờ phút này của Tả Tình Duyệt, sợ rằng hiện tại cô bị thuốc hành hạ đến cực kỳ khó chịu rồi!

Cố gắng tự trấn định, thật là khó cho cô!

Chỉ là, cô gái như vậy mới có thể khơi gợi được hứng thú của anh.

"Đúng, tiền cược, nếu tôi thua, em có thể bảo tôi làm bất cứ chuyện gì, như thế nào?" Kiều Nam nâng gương mặt mê hoặc người lên, nhíu mày, "Cam kết của tôi rất đáng tiền đó!"

Tả Tình Duyệt không bị sự tránh nặng tìm nhẹ của anh ta mê hoặc, vẫn phòng bị nhìn gương mặt yêu nghiệt kia, "Nếu tôi thua phải trả giá thế nào?"

Người đàn ông này sẽ không làm ăn lỗ vốn đâu!

Kiều Nam cười khẽ, vuốt ve cái trán, xem ra anh đã đánh giá thấp thông tuệ của Tả Tình Duyệt, ở tình huống này, còn có lý trí xác định lợi thế cô muốn, quả thật không tệ!

Xem ra muốnlừa đảo qua mặt cô là không thể thực hiện được rồi!

"Nếu em thua, em sẽlàm người phụ nữ của tôi! Em yên tâm, tôi sẽ cho em tất cả mọi thứ em muốn, bao gồm những thứ Cố Thịnh không cách nào cho em, tôi đều có thể cho em!" Kiều Nam tựa vào khóe môi cô, nhẹ nhàng hôn.

Tả Tình Duyệt ngẩn ra, theo bản năng phất tay, muốn đẩy gương mặt tự tin này ra, nhưng, lại bị người đàn ông kia nhanh nhẹn nắm chặt cổ tay.

"Thế nào? Suy nghĩ một chút xem?" bộ dạng Kiều Nam như gió nhẹ nước chảy, gương mặt này của anh, không đánh được! Không phải cách này. . . Rũ mí mắt, che kín sắc bén chợt lóe lên.

"Tôi có thể không đồng ý sao?" "Không, em không thể!" Khóe miệng nâng lên nụ cười, chuyện anh đã quyết định thì không ai có thể thay đổi, hỏi ý cô, cũng chỉ là bày tỏ tôn trọng đối với cô thôi. Nếu không thể đạt thành thoả thuận chung, anh cũng không cần để ý đến ý tưởng của cô!

Quả nhiên!

Tả Tình Duyệt hừ lạnh trong lòng, người đàn ông này thật là bá đạo, không chỉ có bá đạo, mà còn dối trá!

"Tôi là vợ của Cố Thịnh!" Cố Thịnh chắc là sẽ không cho phép! Cho dù anh từng có ý tặng mình cho người đàn ông khác, nhưng anhcuối cùng vẫn nắm cô trong tay, không phải sao?

"Tôi không ngại em không phải xử nữ!" Kiều Nam có thâm ý khác nói, nếu như cô gái đó là Tả Tình Duyệt trước mắt, anh có thể phóng khoáng với yêu cầu trước sau như một của anh đối với bạn giường, mà cũng chính vì cô là người phụ nữ của Cố Thịnh, thì càng khiến chuyện trở nên thú vị, đúng không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.