Độc Gia Sủng Thê P3

Chương 4: Cô kia lần sau đừng để tôi gặp lại cô!




Editor: Bạch Nhạn công tử

Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Chương 19: Đây là phúc lợi.

【Ma pháp thủy tinh, trung phẩm hai sao, mỗi tổ mười khối, có thể trong chớp mắt đem chất lỏng ngưng tụ thành băng, phạm vi, thời gian và mật độ ngưng tụ đều do tinh thần lực cá nhân không chế.】

Sau khi giới thiệu, còn có một câu bổ sung: Băng lâm vạn lý trần, nhuận vật tế vô thanh.

Ngày hôm sau, phần lớn Hoa hữu trên diễn đàn của Hoa Hoa Thế Giới đều sôi nổi thảo luận về cảnh đẹp mà họ được nhìn thấy tối qua.

【Không hổ là Ma pháp thuỷ tinh, quả thực như thi triển ma pháp, chỉ cần vung tay một cái, tuyết trên không trung liền hóa thành tinh thể.】

【Quả thực là đẹp đến bất ngờ! Hoàn toàn không thể tưởng tượng được một lọ dược thủy lại có thể đạt được loại hiệu quả này.】

【Vốn đang chờ nam thần mang tui bay mang tui đi ra vẻ, kết quả hắn quay đầu khinh thường nhìn tui, còn phóng về phía tui một viên đạn băng. QAQ】

【Tuy rằng Ma pháp thủy tinh vô cùng kỳ diệu, nhưng đáng tiếc lại chỉ có giá trị trang trí. Lần này tôi không tính toán cạnh tranh đấu giá, tôi định dành tiền chờ đợi đợt tân phẩm tiếp theo.】

【+1, làm một người chơi chuyên nghiệp tồn tại, thực sự không luyện nổi ma pháp sư, chỉ có thể yên lặng nhìn người khác dẫn đầu. 】

.....

Hiệu quả của Ma pháp thủy tinh tuy rằng làm cho người ta kinh ngạc, sợ hãi thán phục nhưng đối với người hứng thú với nó hiển nhiên cảm thấy nó không tốt bằng Phi hành tề và Khinh trần đan. Cũng trong ngày đấu giá đó, năm tổ Ma pháp thủy tinh cuối cùng cũng thành giao, giá cả còn chưa tới 30W.

Mọi người cảm thấy cái giá này đối với một loại thuốc có tính chất tinh khiết mà nói cũng xem như không tồi, nên ban đầu cũng không có quá nhiều người chú ý. Vốn tưởng rằng nhiệt độ rất nhanh sẽ qua đi, nhưng theo vài đoạn video phát ra, bầu không khí lần thứ hai có dấu hiệu bùng nổ.

Hà Duệ là một trong những người mua một tổ Ma pháp thủy tinh, lý do tham gia đấu giá cũng chỉ là vì ủng hộ Minh chủ, còn bản thân lại không có hứng thú quá lớn đối với Ma pháp thủy tinh.

Sau khi bảo bối tới tay, hắn không chút để ý lướt nhanh qua hướng dẫn sử dụng, rồi tiện tay ném một viên ma pháp thủy tinh về phía bồn phun nước tự động trong hoa viên, sử dụng tinh thần lực khống chế. Giây tiếp theo, nước đang phun trong veo bỗng hóa thành một mảnh sương bạc, trên bãi cỏ, lan can, dây leo, và trên cây vương đầy bọt nước trong suốt, hạt to hạt nhỏ lấp lánh lấp lánh, trong nháy mắt hoa viên ban đầu còn lộ rõ vẻ tàn lụi, khô héo bỗng chốc nở rộ, khoác lên mình vẻ đẹp lạnh lùng sắc bạc.

Hà Duệ thưởng thức một hồi rồi không thèm để tâm. Ngày thứ hai khi tỉnh lại, hắn kinh ngạc phát hiện bụi cây mây già khô héo trồng trong hoa viên đâm chồi mới, cây ngô đồng lạnh mấy năm nay chưa từng nở hoa hiện giờ hoa nở đầy cành, lác đác trên mặt cỏ, một lần nữa tỏa ra sức sống mãnh lệt.

Sự biến hóa kỳ diệu này làm cho hắn nghĩ tới Ma pháp thủy tinh đầu tiên, lúc này lập tức trở về phòng kiểm tra video theo dõi. Thì thấy một giờ sau khi hắn sử dụng Ma pháp thủy tinh, tinh thể màu bạc bắt đầu tan rã, hóa thành tầng tầng lớp lớp sương trắng, từng chút một rót vào trong cây cối và bùn đất. Mấy giờ sau, mầm non chậm rãi đâm chồi, hoa của cây ngô đồng lạnh từng đóa nở rộ, cây cỏ khô sức sống tràn trề... Mà tất cả đều xảy ra chỉ trong một đêm ngắn ngủi...

Bách Lí là một kẻ thích bơi vào mùa đông, thường xuyên lén lút bơi lội ở hồ Nguyệt Lượng trong nội thành. Gần đây việc kiểm soát tăng cường, chỉ cần gã thử xuống nước một chút liền bị báo cáo. Hôm nay gã lại bị người xách lên từ trong hồ, trên bờ còn có người phát sóng trực tiếp tình trạng của gã, thực sự khó khăn bình ổn hơi thở ấm ức, quần áo cũng không thèm mặc, liền lấy ra một thứ từ bên trong túi áo, mạnh mẽ ném vào giữa hồ nước.

Chỉ nghe loảng xoảng một tiếng, vật thể rơi xuống nước ngay vị trí trung tâm, băng sương tầng tầng lớp lớp ngưng tụ, giống như một đóa sen trắng nở rộ, vô số cánh hoa san sát nối tiếp nhau, rồi nhanh chóng nở ra bốn phía. Không quá một hai phút, hồ nước liền bị đóng băng.

Tại bờ hồ, tất cả người qua đường đều xem tới ngây người khiến Bách Lí âm thầm đắc ý. Nhưng rất nhanh gã gặp phải bi kịch, bị cảnh sát tuần tra thúc thúc bắt vì tội danh phá hoại cảnh vật, trong lúc đang muốn mang gã đi thì băng trên mặt hồ bắt đầu tan chảy, sương trắng nhàn nhạt bốc lên, mênh mông lay động theo chiều gió, tựa như tiên cảnh.

Rầm! Trong sương mù truyền đến tiếng nước vang, đợi sương tản ra thì trên mặt hồ trong veo lăn tăn dao động, làn sóng châu ngọc tung bay, một con cá chép rực rỡ nhảy lên thật cao, vẽ ra trên không trung một đường cong duyên dáng, sau đó liền rơi xuống hồ. Tiếp theo là con thứ hai, thứ ba, thứ tư,... lần lượt nhảy lên mặt nước, vui vẻ nhảy nhót, bày ra tư thế xinh đẹp của mình. Hàng ngàn con cá tụ tập ở đây, giống như một lần hội họp lớn, hình ảnh có thể nói là vô cùng tráng lệ.....

Liên tiếp vài đoạn video được tung ra, hiệu quả thật sự của Ma pháp thủy tinh từng chút một hiện ra ở trước mắt mọi người.

Cây khô gặp xuân, sinh linh mượt mà, không khí mát mẻ, tinh lọc nguồn nước...

【Tui xin phép được quỳ lạy anh, Minh chủ! Anh có chắc là đã giới thiệu hiệu quả của Ma pháp thủy tinh rõ ràng hay không!】

【CMN, không phải đã nói là chỉ có giá trị trang trí thôi sao? Đặc biệt vì sao cây khô đều đâm chồi như gặp mùa xuân, cậu thực sự nghĩ mình thật sự là ma pháp sư à? 】

【Minh chủ, tui thật sự rất thất vọng với cậu, giữa người với người nên thẳng thắn thành thật không phải sao? Có loại hiệu quả này đáng lẽ cậu nên nói sớm chứ, nếu mà cậu nói sớm thì dù tui có đập nồi bán sắt cũng phải giành được một lọ á!】

【60000, bình quân mỗi bình mới có 60000! Lòng tui đau tới mức không thể hô hấp nổi rồi!】

【Minh chủ đại nhân! Lần sau phiền anh có thể đừng khiêm tốn như cậy được không? Có thứ tốt gì thì cứ thoải mái nói ra đi, sau đó im lặng ngồi một bên nhìn chúng ta tranh đến đầu rơi máu chảy là được rồi.】

....

【Yếu ớt nói một câu, các người chẳng lẽ đều chưa từng chú ý tới câu nói bổ sung kia à?】

Nhìn thấy lời nhắn này, mọi người lập tức tìm câu bổ sung tại phần giới thiệu Ma pháp thủy tinh kia --

Băng lâm vạn lý trần, nhuận vật tế vô không.

【!!!】

【...................】

【Ai biết câu thơ giả vẻ đặc biệt này còn cất giấu huyền cơ hố người!】

【Tôi lại cho rằng Minh chủ chỉ là bỗng nhiên nổi hứng làm thơ.】

【Như trên.......】

【Minh chủ, tui còn chưa tốt nghiệp tiểu học, anh có thể đừng khảo nghiệm chỉ số thông minh của tui được hay không?】

【Tôi thấy câu nói bổ sung mà Minh chủ kèm theo nhất định có ý nghĩa sâu xa, quả nhiên tôi đoán không sai mà.】

【Lầu trên chắc chắn thường xuyên 419*, sau một thoáng liền hoàn toàn nhìn thấu.】

*Đừng hỏi tui ý nghĩa của từ này, tui sẽ thẹn thùng ∩__∩

【Tôi quyết định, sau này chỉ cần Minh chủ thông báo tân phẩm, cho dù nó có là một đống phân đi chăng nữa thì tôi cũng muốn cạnh tranh đấu giá!】

【Cộng một.】

An Nhàn thấy tinh thần nhóm Hoa hữu kích động, khó có được một lần nói chuyện:【Các bạn không phải luôn một mực cầu phúc lợi sao? Ma pháp thủy tinh nguyên bản bán ra với giá ít nhất là trên 15W, tôi rút gọn giới thiệu dược phẩm, cuối cùng hoàn thành mua bán lấy mỗi bình 6W, coi như phúc lợi bán cho vài vị Hoa hữa.】

【Đây mà là phúc lợi à! Rõ ràng là tổn thương!】

【Bảo bối 15W bán ra, trơ mắt nhìn người khác chỉ dùng 6W để mua, cậu cho rằng chúng ta có thể vui vẻ sao?】

【Cậu không cần nói nữa, cậu vừa nói tui liền cảm thấy đau lòng!】

【Minh chủ, chúng ta không cần phúc lợi giảm giá, thứ chúng ta cần là số lượng oanh tạc!】

【Đúng vậy! Là số lượng! 】

【Từ khi tới Hoa Hoa Thế Giới, mỗi ngày ta đều bị vây trong trạng thái đói - khát, cuối cùng cũng biết được Minh chủ lấy cái tên cho tiệm này là có ý nghĩa sâu xa, thật sự là rất đặc biệt thì có nội hàm.】

【Lầu trên nói thật là làm cho hoa cúc của tui ngừng nở. 】

......

An Nhàn thực sự không giỏi giao tiếp với cư dân mạng, thấy mình lên tiếng gây nên hiệu quả như thế, lập tức không thèm nhắc lại, lặng lẽ thiết lập ẩn giấu.

"Ha."

Trong cao ốc trung tâm Liên minh quốc tế, Hạ Lẫm nhìn chằm chằm vào màn hình, nhịn không được bật cười. Mỗi ngày chú ý tới Hoa Hoa Thế Giới gì đó, đều sẽ phát hiện ra chuyện thú vị.

Hắn dừng một chút rồi gửi tin nhắn cho An Nhàn.

H các hạ:【Có online không?】

An Nhàn có chút buồn bực, vị H các hạ này có thể đột phá toàn bộ các thiết lập im lặng của cô, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ được với cô. Mà cô cũng không hề biết, thứ Hạ Lẫm sử dụng là loại Internet đặc biệt, người khác không thể tìm ra hắn, nhưng hắn lại có thể "quấy rầy" người khác.

Hoa Hoa Minh Chủ: 【Anh dùng hết thuốc rồi sao?】

Hạ Lẫm:....Câu mở đầu mà đã hỏi cái này thực sự tốt sao?

H các hạ:【Dùng hết rồi, hôm nay ta định chuẩn bị gửi báo cáo kiểm tra đo lường cho cậu.】

Hoa Hoa Minh Chủ:【Tốt, gửi qua cho tôi đi.】

Một phần báo cáo kiểm tra đo lường rất nhanh được gửi tới, An Nhàn cầm lên xem xét tỉ mỉ, sau đó lập tức nhíu mày.

Kỳ lạ, tinh thần lực của hắn so với trước kia ổn định không ít nhưng hoàn toàn không có dấu hiệu khôi phục. Tuy rằng dược vật cô điều chế cho hắn không thể chữa trị tinh thần lực mà hắn đã hao tổn ngay lập tức được nhưng tuyệt đối không có khả năng đến một chút hiệu quả cũng không có.

Hoa Hoa Minh Chủ: 【Anh có phải vừa bị thương gần đây không?】

H các hạ: 【Ừ, lúc trước tinh thần bạo-loạn có xảy ra một lần, sau đó dùng Trấn linh đan của cậu áp chế.】

Hoa Hoa Minh chủ: 【Trấn linh đan sẽ làm tổn hại tới nguyên khí của anh, nhưng không hề làm tổn thương tới tinh thần lực. Theo như tính toán của tôi, sau khi uống thuốc xong, tinh thần lực của anh đáng nhẽ khôi phục rồi mới đúng, vì sao hiện tại ngau cả một chút khí sắc cũng không có?】

Lẽ nào phương thuốc của mình có vấn đề?

An Nhàn nghiêm túc, nếu thật sự là do phương pháp phối dược của cô có vấn đề, vậy suy cho cùng cô phải chịu trách nhiệm.

Hoa Hoa Minh Chủ: 【H các hạ, tôi sẽ phối một phương thuốc khác cho anh, lần này tôi sẽ không thu tiền. Nếu đã cùng anh ký kết hợp đồng, thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh đến cùng.】

Hạ Lâm đang muốn nói là cô không cần phải để ý, cũng chẳng phải do dược của cô không tốt, mà là do hắn che giấu cấp bậc tinh thần lực, làm ảnh hưởng tới việc phát huy hiệu quả của dược vật, nhưng khi nhìn đến câu nói " chịu trách nhiệm đến cùng" của cô, hắn lập tức rút lại lời nói.

H các hạ: 【Vậy nhờ cậu.】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【Không cần khách sáo, đây là việc tôi phải làm.】

Trong mắt Hạ Lẫm hiện lên một tia sung sướng, nhìn chằm chằm avatar đóa hoa hình cái đầu trên màn hình, trong đầu hiện lên hình bóng của "y".

H các hạ: 【Ta muốn gặp cậu một lần.】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【Được, khi nào anh rảnh thì liên hệ với tôi, vừa lúc tôi cũng có thể tự mình kiểm tra thương thế cho anh.】

H các hạ: 【Cứ quyết định vậy đi.】

Hoa Hoa Minh Chủ: 【b(^_^)d】

Sau khi logout, An Nhàn nhìn thời gian, đêm đã khuya, vì vậy cô lại muốn bắt đầu tu luyện.

Rửa mặt xong xuôi liền trở về phòng, khoanh chân ngồi trên giường, ý niệm chậm rãi chìm vào thức hải.

Trong bóng đêm che phủ, vài bóng người lén lút xuất hiện ở gần hoa điền.

"Chuẩn bị xong chưa?" Một nam nhân hạ giọng hỏi.

"Xong cả rồi."

"Vậy bắt đầu đi."

Lời vừa dứt, mấy người tách ra, lựa chọn một vị trí phù hợp, giờ một vật phun xung quanh hoa điền, một cỗ sương mù đen dày đặc bao phủ, dưới sự bao phủ của sương mù, hoa dược trong hoa điền dần dần trở nên uể oải, khô héo.

An Nhàn giống như cảm ứng được, chợt mở mắt, xuống giường đi tới cạnh cửa sổ, xa xa nhìn thấy vài bóng người nhanh chóng biến mất trong bóng tối.

Trong không khí còn sót lại mùi vị của loại dược vật nào đó, cô vừa ngửi liền xác định đại khái vài thành phần.

Rất hiển nhiên, có người hạ độc trong hoa điền của cô.

Mắt An Nhàn chợt lóe sáng, đưa tay ra phía ngoài cửa sổ rắc một lớp bụi phấn, nhiều hạt phấn nhỏ theo gió tản ra, không quá một lát thuận lợi đem mùi lạ trong không khí hoàn toàn tinh lọc sạch sẽ.

Dám động tới hoa điền của cô, thật sự là không biết sống chết!

_oOo_

GócnhỏPhongVũ:

Hôm nay chàođón "bạnnhỏ" Haninh28 - editor mớinhàta.

(Gào rátcổ họng mớicóngườiứng, cácnàngkhôngthươngtanữasao? TT^TT)

Nghenóinàngấycũngđangcódựđịnheditbộ hệ thốngxuyên nhanh, ờm, cũngsắplênkệrồi!

#Rất_hoan_nghênh_các_ái_phi_nhào_vào_lòng_của_vị_quàng_sờ_đế_ôn_hòa_vô_đối_này!!!

Yêu thương ~^O^~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.