Độc Gia Sủng Hôn

Chương 14: Diêu ái phương




Còn người phụ nữ cõng người chạy loạn kia, Trương Úc Giai nghe nói sau khi con gái chết, bà liền điên điên dại dại cả ngày, về phần có phải vừa nổi điên cõng con gái nhà ai chạy loạn hay không, Trương Úc Giai nghĩ không ra, cũng là không muốn nghĩ nữa.

Đang suy nghĩ, cậu đã đến lầu hai, chợt nhìn thấy người phụ nữ kia quỳ ở bên cạnh đốt tiền vàng, phía trước là tấm ảnh của cô con gái luật sư, bên cạnh còn để cơm cúng và gà sống?

Trương Úc Giai lướt qua bên người bà, bất giác có chút kỳ quái, nghĩ đâu có ai cúng gà sống, dù sao ma quỷ thuần âm, gà thuần dương, cách cúng như vậy không phải tăng thêm oán khí của người chết sao, nhưng mỗi nhà đều có khó khăn của riêng mình, ai quản được ai a.

Nghĩ như vậy, Trương Úc Giai lại đi lên, nhưng ngay khi cậu lên tầng bốn chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa, đột nhiên phát hiện làm sao tầng này không có cửa?

Cho nên cậu thử leo lên một tầng nữa, nhưng tầng này cũng không có cửa…

Trương Úc Giai cảm thấy không ổn, bởi vì cậu đột nhiên nhớ tới, người phụ nữ mặc váy đầm màu trắng tóc xõa vai kia, thật thật giống như bộ xương khô ngày đó cậu và Trương Văn Cường còn có Trương Gia Vĩ gặp trên đường..

Lúc này, trước mắt Trương Úc Giai thoáng một cái, một bóng trắng xẹt qua trước mặt cậu, trong lòng đột nhiên hoảng sợ, cả người run lên, cho nên cậu ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, lập tức chạy như bay xuống dưới lầu, nhưng quỷ dị chính là cậu rõ ràng lên lầu bốn, hôm nay chỉ xuống một lầu đã nhìn thấy bên cạnh tấm hình nữ luật sư kia còn có tiền vàng chưa cháy hết, người phụ nữ hóa vàng mã đã không còn ở đây, nhưng vàng mã này còn đang từng tờ từng tờ thả vào trong lửa, giấy hồ điệp cháy ra màu đen bay khắp nơi, làm Trương Úc Giai trong lòng tê dại.

Trương Úc Giai biết, cậu vừa gặp phải quỷ đả tường, nhưng hôm nay, việc duy nhất cậu cần phải làm chính là cố hết sức giữ cho mình tỉnh táo, sau đó mau chóng nghĩ ra phương pháp giải quyết.

Lúc này, Trương Úc Giai sờ được điện thoại trong túi, lúc lấy ra cậu ở trong lòng bái thần linh các phương một lần, hy vọng điện thoại di động không bị tắt nguồn.

Nhưng sự việc luôn không cho phép tưởng tượng lạc quan, di động đúng là không tắt nguồn, nhưng bên trong không có nửa phần tín hiệu, cái này không khác gì cầm một viên gạch, dưới tình thế cấp bách lúc cậu chuẩn bị phóng qua kia tấm hình kia đi xuống dưới, người trong hình đột nhiên nở nụ cười, đồng thời phát ra tiếng cười giống như quỷ khóc, sau đó nhanh chóng từ trong khung hình bò ra ngoài, mái tóc rất dài ra ngoài trước, không biết là hiệu quả mê hồn cục hay là tóc thật, thế nhưng Trương Úc Giai nhìn thấy trên tóc kia đều dính máu, có chỗ máu còn kết thành cục, tiếp theo đó là bàn tay như bị lột da duỗi ra ngoài…

Trương Úc Giai nhìn tình cảnh này, hơi có cảm giác nhìn Sadako *, nhớ cậu từng nghĩ tới vô số phương pháp có thể giết chết Sadako, ví dụ như để TV hướng về phía tường, ví dụ như đặt trên vách đá, nhưng khi vào thực tế lại không thực hiện được .

Sadako : nhân vật trong phim Ring của Nhật Bản, nổi tiếng với hình ảnh tóc xõa chui ra từ TV, chi tiết tham khảo tại wiki

Lúc này, bộ xương đã leo ra nửa thân, Trương Úc Giai vốn tưởng rằng nửa thân sau của nó còn muốn bò một lát, không nghĩ tới nó chỉ có một nửa thân thể, máu và ruột được bọc trong bộ váy áo trắng thậm chí phổi cũng liền lại với nhau, một mùi hôi thối lan tỏa trong không trung, muốn có bao nhiêu ghê tởm thì có bấy nhiêu ghê tởm.

Giờ phút này nó đang bò tới chỗ của Trương Úc Giai, mỗi lần một tầng lầu đều rất vất vả, đi qua cầu thang đều lưu lại ruột và cục máu, khi thấy bộ xương khô kia vì đầu tóc vướng víu mà kéo giật cả máu lẫn thịt ra sau, Trương Úc Giai hoàn toàn tạc mao rồi.

Nhắm mắt lại hung hăng nhai một chút đầu lưỡi của mình, sau đó ngậm một búng máu, phun thẳng lên nửa thân còn đang bò kia, tiếp theo chợt nghe thấy một tiếng thét chói tai thê lương vang dội đất trời, Trương Úc Giai thậm chí còn không thấy rõ ràng, tất cả đều biến mất không còn một mống, tiếp theo đập vào mi mắt vẫn là bà lão quỳ trước bức hình đốt vàng mã, con gà sống bên cạnh bị cắt cổ máu chảy thẳng tới bàn chân Trương Úc Giai, thành một vòng cung, bởi vậy có thể thấy cậu đứng bao lâu rồi.

Sau khi trải qua chuyện này, Trương Úc Giai không dám dừng lại ở đó nữa, cậu cảm thấy mình có phải dễ đụng quỷ hay không, ở trên đường cao tốc, ở trong phòng phẫu thuật, thậm chí trên đường cầu thang ở nhà mình, có lẽ cậu thường xuyên ở chung với quỷ, trên người dính thể khí đặc biệt gì đó của quỷ, làm cho quỷ đều nhắm về phía cậu, nhưng cậu kỳ quái nhất chính là Trương Úc Lê rõ ràng ở phía trên, ngay cả khi cậu ở đường cao tốc xa như vậy hắn cũng có thể chú ý được, tại sao chút chuyện ở cửa nhà, hắn lại không lo chứ? !

Nghĩ tới đây, mở cửa nhà mình ra, Trương Úc Giai trước vươn đầu vào nhìn một vòng, sau khi thấy được hết thảy như thường liền cố ý kêu to một tiếng với không khí: “Tôi đã trở về.”

Không có người trả lời.

Trương Úc Giai không ngạc nhiên, dù sao Trương Úc Lê là quỷ, hắn căn bản đến nửa đêm canh ba mới xuất hiện.

Trương Úc Giai an ủi mình như vậy, cậu liền quyết định trước gọi điện thoại cho Diêu lão đầu, muốn lão hỗ trợ nghĩ biện pháp, làm sao thay đổi thể chất chiêu quỷ của bản thân, nếu không ngày sau quả thực không qua nổi.

Diêu lão đầu nghe điện thoại rất đặc biệt , không biết vì bắt quỷ bắt nhiều hay vì điều gì khác, lão vĩnh viễn sẽ không nói trước, luôn phải đợi đối phương hỏi mình vấn đề, đưa ra yêu cầu, sau khi nói rõ ràng thứ quan tâm, lão mới thong thả đáp hai chữ, giống như đoán câu đó, đáp án vĩnh viễn ngắn hơn câu đố.

Hôm nay Trương Úc Giai cũng không ngoại lệ, sau khi cậu nói hết cảnh ngộ của bản thân mấy ngày hôm nay, lão mới từ trong điện thoại bay tới một câui: “Cô ta là một con quỷ chết oan.”

Trương Úc Giai vốn cho là còn phần sau nữa, nhưng đợi nửa ngày trời cũng không nghe thấy phần sau, cho nên cậu đành phải hỏi tiếp: “Tôi không muốn biết cô ấy quỷ gì, hiện tại tôi chỉ muốn không nhìn thấy quỷ nữa, qua trở về cuộc sống trước kia.”

Một câu nói xong, bên kia truyền đến tiếng thở dài nói: “Cậu thật đúng là thiếu kiến thức, quỷ chết oan chính là quỷ bị chết oan, trước khi nỗi oan của nó được rửa sạch nó chắc sẽ không đi đầu thai, quỷ chết oan tìm cậu cậu nhất định phải giúp nó rửa oan, nếu không nó sẽ quấn lấy cậu, cho đến khi quấn chất cậu.”

Trương Úc Giai vừa nghe lời này thì hoảng sợ, vội vàng tiếp lời hỏi, “Vậy tại sao cô ta phải tìm tới tôi, tôi không nhận ra cô ta, huống chi, cô ta đã chết hết mấy chục ngày rồi, ngay cả cảnh sát cũng nói cô ta bị tai nạn xe cộ bình thường, mẹ của cô ta cũng lấy được tiền bồi thường…”

“Cậu nói cô ta chết lúc nào ? ” Diêu lão đầu đột nhiên hỏi.

Trương Úc Giai liền nói: “Ít nhất hơn một tháng rồi.”

“Cụ thể một chút.”

“Dù sao cũng không hơn 40 ngày, cụ thể tôi cũng chỉ nghe người ta nói, làm sao biết rõ ràng được, chỉ biết là hôm đó tôi vừa nhận được chuyển lên chính thức, đang vui vẻ thế, sau đó chỉ nghe thấy người nhà cô ta khóc.”

“Vậy nguy rồi, bình thường trong bảy bảy bốn mươi chín ngày sau khi cô ta chết, cô ta chỉ là quỷ chết oan bình thường, nhưng chỉ cần qua bốn mươi chín ngày, đó chính là lệ quỷ, đến lúc đó bát kể nỗi oan của cô ta có được rửa sạch hay không đều phải chết một đám người, mya còn mấy ngày thời gian, cậu cũng không cần oán trách nữa, thông thường quỷ chết oan tìm tới cậu, nhất định là cậu không thoát được liên quan.”

“Ông nói càn, tôi là cô nhi, trên dưới ba đời đều không quen không biết cô ta, làm sao có liên quan đến tôi chứ? ! ” Trương Úc Giai có chút tức giận không chỗ xả.

“Như vậy, ngày mai đến chỗ của tôi, tôi xem nhìn con quỷ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tối nay cậu đừng đi ra ngoài, lúc cần thiết bảo tiểu quỷ kia bảo vệ cho cậu.

“Tiểu quỷ nào? ” tiếng Trương Úc Giai hạ thấp, cảm giác đầu vai chợt lạnh, nhìn lại chính là thằng nhóc mặt xanh nanh vàng đang cười đối diện với cậu, máu trên hàm răng cũng thấm lên người Trương Úc Giai, sau đó hoảng hồn chưa định, đã thấy nó mở miệng máu kia nói: “Ba ba.”

Hành động này khiến Trương Úc Giai sợ đến mức thiếu chút nữa rút khí bỏ mạng, chưa kịp tạm biệt Diêu lão đầu thì đã cúp điện thoại, sau đó luống cuống đưa nó từ trên bả vai xuống.

Mà tiểu quỷ lăn xuống dưới hình như rất tủi thân, gục trên mặt đất giống như chưa thức dậy, một chút ý thức tức giận, giống như Trương Úc Giai oan uổng nó.

Mà hồi lâu không thấy nó đứng lên, Trương Úc Giai cũng có chút chột dạ, cảm giác giống một người lớn bắt nạt một đứa bé, cho nên đành phải hơi đến gần một chút, sau đó cực kỳ không được tự nhiên khép giọng nói: “Ai bảo mày giả thành bộ dạng này, biết rõ ràng tao không thích bộ dạng khiến người ta ghét bỏ của mày. ” cậu chết cũng không nói mình tương đối sợ.

Mà tiểu quỷ nghe cậu nói xong giống như hết giận, lập tức ngồi dậy, sau đó dùng bàn tay nhỏ bé mập mạp xoa hai mắt của mình, có chút chột dạ nói: “Cục cưng cũng không muốn làm ba ba sợ, nhưng là, nhưng A Lê bảo cục cưng làm như vậy, hắn nói ba ba thích như vậy.”

“A Lê? “Trương Úc Lê ? Hắn có ý gì? Chẳng lẽ hôm nay lễ vạn thánh?

Trương Úc Giai đang suy nghĩ, chỉ nghe tiểu quỷ mở miệng nói: “Hôm nay A Lê rất tức giận, nếu ba ba làm sai, hãy xin lỗi A Lê đi, A Lê nhất định sẽ tha thứ cho người.”

“Thúi lắm, tao làm gì sai? Tao còn chưa hỏi hắn ngày hôm qua lêu lổng ở đâu đấy. ” Trương Úc Giai nói năng hùng hồn, nhưng sau đó trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt của Trang Minh Thần thì có chút lo lắng, nhưng cậu không làm ra chuyện gì có lỗi với hắn, hơn nữa, cho dù làm thì thế nào, cậu là người, hắn là quỷ, từ xưa người quỷ âm dương xa cách, trước sau gì thì cũng mỗi người một ngả, cậu đã tính toán xong, đợi sau khi mời Diêu lão đầu giúp đỡ bắt con quỷ chết oan kia đi, cậu cũng mời Trương Úc Lê đi cùng, để hắn sớm đi đầu thai, kiếp sau đường đường chính chính làm người, bớt ở nơi này trải qua cuộc sống phiêu bạt bất định.

Nhưng lúc này tiểu quỷ chạy tới ôm chân cậu nói: “Ba ba cũng đừng nghĩ tới phản bội A Lê, A Lê tức giận rất dọa người.”

Trương Úc Giai im lặng nói: “Hắn ở đâu?”

“Đang ở trên ghế sô pha bên ngoài!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.