Đóa Hướng Dương Của Anh

Chương 41: Tìm hiểu nhau (I)




- Chớ khẩn trương, An Kình Thái Thượng trưởng lão nói chỉ là một loại khả năng, chỉ cần đạt tới cấp bậc bát phẩm cũng không có vấn đề, sẽ không lọt vào cắn trả!

Quỳnh Nhai trưởng lão còn tưởng rằng hắn có chút bận tâm, nàng tươi cười giải thích.

- Ân!

Nhiếp Vân gật gật đầu, hắn đưa tay tới, lúc này vận chuyển dung hợp đan điền, một đạo dung hợp chi khí chui vào trong tảng đá.

Xoẹt zoẹt~!

Xoẹt zoẹt~!

Dung hợp chi khí vừa tiến vào Cửu Thải Thạch đã phát ra âm thanh rõ ràng, cũng không phải rất lớn, Cửu Thải Thạch cũng không nhúc nhích giống như không xảy ra chuyện gì.

- Ân? Chẳng lẽ hắn cũng không đạt tới cấp bậc bát phẩm?

- Không đúng, không có đạt tới cấp bậc bát phẩm sẽ lọt vào cắn trả, xem thần thái vững vàng của hắn có lẽ không có hiện tượng cắn trả xuất hiện...

- Đúng là kỳ quái, xảy ra chuyện gì?

Loại tình huống này làm cho bốn đại Thái Thượng trưởng lão tính cả Quỳnh Nhai trưởng lão cũng không hiểu.

- Chẳng lẽ... Điều đó không có khả năng a!

Thời điểm mọi người khó hiểu, đột nhiên An Kình trưởng lão nhớ tới cái gì, đôi mắt hắn mở to và đứng lên.

- Như thế nào?

Ba người khác thấy bộ dáng kỳ quái của hắn như vậy liền hỏi.

- Cửu Thải Thạch nằm trong tay ta thời gian rất dài, lại không có triệt để luyện hóa, nghe nói chỉ có cường giả cấp bậc ngoài cửu phẩm kim sử dụng dung hợp thiên phú mới sinh ra cộng minh... Không đúng, loại tình huống đó nghe nói sẽ xuất hiện bạch quang...

Ầm ầm!

Lời còn chưa dứt Cửu Thải Thạch phóng thích hào quang trắng nõn, ánh sáng chói mắt, trong chốc lát làm mọi người không mở mắt ra được.

Răng rắc!

Bảo vật sinh ra trong hỗn độn vỡ vụn.

- Này...

- Chẳng lẽ dung hợp thiên phú của hắn siêu việt cấp bậc cửu phẩm kim vân?

An Kình trưởng lão có Cửu Thải Thạch là chuyện tất cả mọi người biết rõ, nó là hỗn độn kỳ bảo, hơn nữa có thể khảo thí thiên phú khu tu sư, lúc này phát ra bạch quang, hơn nữa bị dung hợp chi khí chấn vỡ, cho dù là Phí Du lúc trước cũng không thể làm được!

Chẳng lẽ thật đúng như An Kình trưởng lão nói, hắn có được thiên phú vượt qua cửu phẩm kim vân khu tu sư?

Việc này quá nghịch thiên rồi.

Nhìn chung lịch sử Khu Tu Tháp, từ trước tới nay chỉ có một người đạt tới cửu phẩm kim vân khu tu sư mà thôi, đó là tổ tiên Bắc Đấu Tinh Quân, về sau mạnh nhất cũng chỉ là cửu phẩm ngân vân, siêu việt cửu phẩm kim vân cấp bậc, việc này...

Trong phòng lặng ngắt như tờ, năm người đồng loạt nhìn Nhiếp Vân, hi vọng hắn có thể giải thích.

- Nhiếp Vân, không phải ngươi nói mình là bát phẩm khu tu sư sao, đây là việc gì...

Rốt cục Quỳnh Nhai không nhịn được hỏi thăm.

- Ta chưa từng nói qua mình là bát phẩm.

Nhiếp Vân vò đầu.

- Việc này...

- Ta dung hợp mười dạng thiên phú đặc thù, trong đó có chín loại bài danh top ba mươi, hẳn là... Cửu phẩm nửa bước thiên vân khu tu sư a!

Nhiếp Vân nói.

- Cửu phẩm nửa bước thiên vân...

Bốn đại Thái Thượng trưởng lão đồng thời run rẩy, đôi mắt như rớt ra ngoài.

Nội tâm đã sớm có suy nghĩ nhưng chính thức nghe được, trong nội tâm rung động khó có thể nói thành lời.

Siêu việt cửu phẩm kim vân cấp bậc khu tu sư, sau Bắc Đấu Tinh Quân chưa từng xuất hiện siêu cấp cường nhân như thế.

- Tốt, Quỳnh Nhai, ngươi đúng là phúc tướng của Khu Tu Tháp, có loại thiên phú này, ta xem ai còn dám nói cái gì, trở thành tháp chủ mới là chuyện ván đã đóng thuyền!

Qua không biết bao nhiêu thời gian, An Kình trưởng lão cất tiếng cười to.

Trước kia bọn họ bị Phí Du áp bốn người thở không nổi, không nghĩ tới Quỳnh Nhai tìm được nhân vật có thiên phú như vậy.

- Trước đừng cao hứng quá sớm, thiên phú hắn lợi hại nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, chỉ có mười tám mười chín tuổi, Phí Du lại tu luyện vài vạn năm, trải qua Tiên Quân đại kiếp nạn không chết, thực lực không kém gì ta và ngươi, hai người tranh đoạt vị trí tháp chủ, thực lực khó mà nói.

Một Thái Thượng trưởng lão lo lắng lên tiếng.

- Đúng thế, thời gian tu luyện quá ngắn, nếu cường ngạnh sẽ bị thương...

Nghe nói như thế, ba vị trưởng lão khác đồng thời hiểu ra, hưng phấn vừa rồi tan thành mây khói.

Cạnh tranh vị trí tháp chủ phi thường tàn khốc, cũng không phải chỉ có thiên phú có thể nói tính toán, cần thực lực làm người ta khuất phục, cho dù hắn thiên phú rất tốt, một khi tỷ thí với Phí Du trên lôi đài bị thua, khẳng định vị trí tháp chủ này khó ngồi yên.

- Bốn vị Thái Thượng trưởng lão không cần lo lắng, thực lực Nhiếp Vân rất mạnh, hắn lĩnh ngộ chiến đấu phi thường lợi hại, hai tháng trước ta từng đấu với hắn một hồi, lúc ấy ta cũng không phải đối thủ của hắn, hiện tại thiên phú dung hợp của hắn nhiều hơn..., khẳng định thực lực càng mạnh hơn nữa...

Quỳnh Nhai trưởng lão vội nói.

- Ngươi không phải đối thủ?

An Kình liếc mắt nhìn, trong mắt mang theo nghi hoặc.

Tuy Quỳnh Nhai trưởng lão không có đạt tới cấp bậc Tiên Quân nhưng có thể không kém gì lão bất tử Tiên Quân, thực lực không kém, nàng chiến đấu còn không thắng, xem ra thiếu niên chỉ mười tám mười chín tuổi này cũng quá mức lợi hại rồi.

- Ngươi tên là Nhiếp Vân đúng không, ta là Tư Dương Thái Thưng trưởng lão, thực lực ngươi như thế nào chúng ta tạm thời không biết, không bằng như vậy, ta áp chế thực lực còn nửa bước Tiên Quân đấu với ngươi một hồi, nếu như ngươi có thể tiếp hai mươi chiêu xem như vượt qua kiểm tra.

Một lão giả râu bạc lên tiếng.

Hắn xem như người cao nhất trong bốn trưởng lão, âm thanh như chuông lớn, vừa nhìn đã thấy hắn có tính cách lỗ mãng.

- Tư Dương, đừng hồ đồ, tu vi của ngươi là hàng đầu trong bốn chúng ta, mặc dù đè thấp tu vi, sức chiến đấu cũng không phải nửa bước Tiên Quân bình thường có thể so sánh, vạn nhất đả thương hắn sẽ có phiền toái.

An Kình hừ một tiếng.

- An Kình trưởng lão nói đúng, ngươi tu luyện Kim Cương Đạo, lực lượng cương mãnh, vạn nhất khống chế không nổi đánh hắn bị thương, chậm trễ cạnh tranh tháp chủ ba ngày sau thì phiền toái lớn!

Lại một Thái Thượng trưởng lão nói.

- Ách... Vậy làm sao bây giờ?

Tư Dương gãi gãi đầu, vẻ mặt xấu hổ.

- Nên để Quỳnh Nhai tỷ thí với hắn, như vậy chúng ta nhìn xem thực lực của hắn thiếu hụt chỗ nào, thậm chí còn có thể tiến hành trợ giúp, tranh thủ thời gian ba ngày trợ giúp gia tăng sức chiến đấu của hắn.

An Kình chậm rãi nói.

Kỳ thật bọn họ muốn ra tay với Nhiếp Vân là nhìn xem sức chiến đấu chân thật của hắn, sau đó tìm được khuyết điểm và tiến hành bổ túc, tranh thủ thời điểm cạnh tranh tháp chủ có thể trổ hết tài năng, bỗng nhiên nổi tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.