Đóa Hồng Kiêu Ngạo

Chương 11: Nhanh Chóng Đi Nước Ngoài




“Hả?”

Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.

Nay các giọt chất lỏng màu đen ngưng kết thế mà có thể ở trong Sát Lục Chi Vực chống đỡ thời gian gần một hơi thở, nhưng vì chất lỏng màu đen không ngừng sinh ra nhiều hơn, cho nên theo thời gian trôi qua, chất lỏng màu đen trong Sát Lục Chi Vực mênh mông ngược lại không ngừng tăng. Chúng nó cũng chưa tiến hành công kích, hiển nhiên còn đang súc thế, khiến Đông Bá Tuyết Ưng cũng mơ hồ cảm giác được uy hiếp.

“Có ý tứ, đến đi, xem có thể lợi hại bao nhiêu.” Đông Bá Tuyết Ưng lại rất chờ mong, cùng lắm thì mình trốn vào hư giới thiên địa, dựa vào thủ đoạn hư giới thiên địa cùng hư không để tránh né, mặc dù có uy lực còn sót lại công kích đến mình, lấy thân thể mình chống lại cũng dễ dàng.

Nhưng...

Đông Bá Tuyết Ưng rất tự tin đối với bản thân, mình không đến mức bị ép chỉ có thể trốn đi giữ mạng.

“Ầm!!!”

Vô số chất lỏng màu đen đột nhiên động, đi qua trong sóng triều màu máu của Sát Lục Chi Vực, đồng thời hướng Đông Bá Tuyết Ưng ập tới.

“Đạo Phong Ba chi nhị, vực!” Dao động vô hình ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên chấn động, vô tận gợn sóng lập tức hòa hợp một thể với toàn bộ Sát Lục Chi Vực, hướng bốn phương tám hướng ùa đi, khi chạm đến giọt nước mưa màu đen, phành phành phành!!! Mỗi một giọt nước màu đen đều trực tiếp nổ vỡ ra, hầu như trong nháy mắt toàn bộ giọt nước màu đen đều diệt sạch.

Đây chính là sát chiêu tuyệt học Đông Bá Tuyết Ưng tự nghĩ ra《 Đạo Phong Ba 》 đệ nhị thiên, kết hợp với Sát Lục Chi Vực.

Sát Lục Chi Vực cũng là Sát Lục Đạo và Ba Động Đạo kết hợp!

Tuyệt học《 Đạo Phong Ba 》cũng thế.

Trong cuộc sống tu hành trong mộng, Đông Bá Tuyết Ưng đã đem hai cái kết hợp lại, khiến uy lực Sát Lục Chi Vực tăng lên rất nhiều, đây cũng là một thiên duy nhất trong《 Đạo Phong Ba 》thuần túy sáng chế vì Sát Lục Chi Vực.

“Cái này, cái này...” Lão giả tóc bạc trừng to mắt nhìn, vô số chất lỏng màu đen kia hầu như trong nháy mắt đã nổ tung hết, điều này làm hắn cũng cảm thấy khó có thể tin, “Chủ nhân sáng tạo vũ trụ này đến nay, đây là kỷ nguyên vũ trụ thứ tám. Một kỷ nguyên này còn chưa có ai có thể Khai Ích cảnh thông qua khảo nghiệm. Bảy kỷ nguyên lúc trước tuy cũng có người thông qua, nhưng còn chưa bá đạo như vậy.”

Đúng vậy, bản thân khảo nghiệm đã rất bá đạo, công kích rợp trời rợp đất không thể đếm hết, theo lý thuyết nên trốn đi giữ mạng.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lại là chính diện nghiền áp vỡ nát tất cả công kích.

“Đợt thứ ba, cũng là một đợt cuối cùng.” Lão giả tóc bạc chờ mong nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

Theo nhiệt độ giảm, hàn băng đại địa mênh mông của thế giới hàn băng lại ‘hòa tan’. Đông Bá Tuyết Ưng tận mắt thấy lục địa hàn băng hòa tan thành vô số chất lỏng màu đen, vô tận chất lỏng màu đen nhanh chóng hội tụ hóa thành một hung thú cực lớn, hung thú màu đen giống như giao long màu đen, chỉ là một đôi chân trước của nó đặc biệt to lớn dữ tợn.

“Cừ thật.” Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn hung thú màu đen toàn bộ đại lục hàn băng hóa thành. Hung thú màu đen nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, phát ra một tiếng gầm rú vang thấu thế giới.

Sau đó liền đột nhiên bay tới vồ.

“Hừ.”

Đông Bá Tuyết Ưng đầu tiên là hừ lạnh một tiếng.

Ngoài thân hắn phát ra dao động vô hình đột nhiên chấn động, Sát Lục Chi Vực cũng nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng chấn động đánh ra, tất cả đều đánh ở trên thân con hung thú màu đen lao vồ tới. Mặt ngoài thân thể hung thú màu đen cũng bị chấn động phân giải ra các dòng nước màu đen, nhưng thân thể nó vô cùng khổng lồ vẫn có thể duy trì hoàn hảo.

“Đạo Phong Ba chi tam, diệt!” Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên vỗ mạnh tay phải, cánh tay phải phóng to, che cả bầu trời, bàn tay đập mạnh xuống giống như một cây rìu lớn, mà hung thú màu đen to lớn cũng vung chân trước chụp vào bàn tay Đông Bá Tuyết Ưng.

Ầm!

Một chưởng đánh xuống.

Thân thể hung thú màu đen đột nhiên chấn động sau đó liền vỡ nát thành vô tận chất lỏng màu đen, sau đó nhiệt độ trong thiên địa nhanh chóng tăng trở lại, chất lỏng màu đen phân tán biến mất hóa thành vô số dòng khí rét lạnh.

Đông Bá Tuyết Ưng thu hồi Sát Lục Chi Vực, vẫn đứng ở tại chỗ nhíu mày.

“《 Đạo Phong Ba 》 chi tứ... Hẳn là có thể càng thêm thuần túy.” Trong đầu Đông Bá Tuyết Ưng không khỏi có lượng lớn ý niệm đang va chạm. Từ sau khi tỉnh dậy, hắn cũng không dám tu hành, chỉ sợ hơi không cẩn thận quy tắc ảo diệu đột phá đến Chúa Tể cảnh! Như vậy mà nói, sẽ không có tư cách tiến hành khảo nghiệm Khai Ích cảnh nữa.

Mà hiện tại bởi vì thi triển 《 Đạo Phong Ba 》 tiến hành chiến đấu, tận tình thi triển quy tắc ảo diệu《 Đạo Phong Ba 》, kìm lòng không được bắt đầu va chạm với lượng lớn cảm ngộ của mình lúc trước tu hành trong mộng, tự nhiên mà vậy có ý tưởng đối với 《 Đạo Phong Ba 》 đệ tứ thiên.

“Đông Bá Tuyết Ưng, chúc mừng, đã thông qua khảo nghiệm.” Lão giả tóc bạc sửng sốt trong chốc lát mới đến chúc mừng.

“Nếu ta hiện tại đột phá đến Chúa Tể cảnh, vẫn có thể nhận được lão tổ tặng kèm chứ?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

“Ha ha ha, ngươi cũng đã thông qua khảo nghiệm, hiện tại lại đột phá đến Chúa Tể cảnh tự nhiên không có vấn đề.” Lão nhân tóc bạc kinh ngạc nói, “Sao, sắp đột phá rồi? Cũng đúng, ngươi ở trên lợi dụng quy tắc ảo diệu thế mà đạt tới cảnh giới như vậy, đột phá cũng là nước chảy thành sông.”

Đông Bá Tuyết Ưng tuy đang nói chuyện với lão giả tóc bạc, nhưng trong đầu vẫn nhịn không được lượng lớn ý niệm va chạm, lượng lớn cảm ngộ trong quá khứ cùng cảm ngộ của tu hành trong mộng không ngừng va chạm dung hợp, có thể nói giờ phút này 99% tâm tư đều ở trên đó.

“Chúng ta đi ra ngoài chứ?” Lão giả tóc bạc thúc giục.

“Đi.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, mà hai thân thể khác giờ phút này cũng đắm chìm ở trong lượng lớn cảm ngộ va chạm.

...

Lão giả tóc bạc mang theo Đông Bá Tuyết Ưng cùng nhau ra khỏi thế giới hàn băng này, hắn còn ở bên cạnh chậc chậc cảm thán: “Lão tổ để lại khảo nghiệm này, là khảo nghiệm năng lực sinh tồn bảo mệnh của ngươi, ngươi thế mà có thể chính diện đánh tan tất cả khảo nghiệm. Thật lợi hại lợi hại, lợi hại hơn tiểu gia hỏa sở trường thời không của lần trước rất nhiều.”

“Sở trường thời không? Thời Không đảo chủ?” Đông Bá Tuyết Ưng nhịn không được nói.

“Ừm, không đề cập tới hắn.” Lão giả tóc bạc chỉ hướng ba căn nhà tranh xa xa, mắt cũng tỏa sáng, “Đại kỳ ngộ của ngươi đến rồi, đi nhanh chút.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, hắn cũng rất chờ mong Thiên Ngu lão tổ để lại cái gì đối với bọn họ những con em hậu bối này.

Theo càng lúc càng gần cách nhà tranh chỉ có một hai trăm thước, thế giới chung quanh bắt đầu vặn vẹo. Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, Đông Bá Tuyết vẫn rất bình tĩnh hành tẩu, xuyên qua từng tầng thế giới vặn vẹo, rốt cuộc, đi qua tầng tầng thế giới bảo hộ này, tới trước một căn nhà tranh ngoài cùng bên trái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.