Đóa Hồng Gai Nhuộm Máu

Chương 33




Hoàng hôn dần buông xuống,Vài tia nắng chiều tà còn quyến luyến đổ dài trên những ngôi nhà cao tầng,từng hàng cây bên đường ngay cả mặt đường cũng nhuộm một tầng màu nắng ấm áp.

Bên trong một chiếc Koenigsegg CCX màu đen.

- Chuyện tôi giao cho cậu đã xử lí tới đâu rồi! -Nam nhân vận vest đen bên trong là sơ mi màu trắng bỏ vài cúc áo ở cổ để lộ xương quai xanh cùng phân nữa vòm ngực rắn chắc màu đồng.Gương mặt anh tuấn như điêu khắc tản ra khí thế lạnh lùng khiến người khác e sợ.Ngón tay thon dài nhẹ ấn vào tai phone không dây màu đen.

Đầu dây bên kia vừa nghe thế,lập tức cung kính đáp:

- Chuyện lão đại giao đã sắp xếp xong hết rồi!Bây giờ chúng ta chỉ cần chờ con mồi sập bẫy!

- Tốt lắm!Cứ theo đó mà làm!

- À!Văn Hoàng này. -Gương mặt lạnh lùng lộ ra chút lạnh lẽo.

- Có chuyện gì vậy lão đại?- Văn Hoàng nghe giọng điệu quen thuộc không khỏi ở trong lòng nuốt một ngụm nước bọt.

- Không cần nương tay,nếu bọn chúng không thỏa hiệp thì cứ theo quy củ mà làm.

- Hắc..hắc!Tuân lệnh!

Nam nhân lúc này bên trong xe không ai khác ngoài lão đại của bang Huyết Sát,nam phụ của chúng ta - Hàn Tiêu Kỳ.

Lơ đãng như có như không nhìn về phía kính chiếu hậu:

- Lần này lại phát hiện một con chuột thú vị,nhưng sao ta lại thấy nó hơi quen mắt đi?

Ở phía sau một bức tường trong một con hẻm nhỏ gần đó, ló ra một cái đầu nhỏ có đôi tai gấu.Dung mạo bị che khuất sau chiếc kính râm bản to cùng khẩu trang, ngoài ra trên đầu người này còn có cả một con mèo đen cũng bị hóa trang tương tự.

Người thường liếc nhìn cũng nhận ra rằng hai tên này nếu không phải vừa trốn trại ra thì cũng bị duyệt vào loại cực kì khả nghi.Nhưng may thay vì là trong hẻm thêm nữa là do thiếu ánh sáng nên không thu hút lắm nhiều sự chú ý của người đi đường.Không sai!Hai tên đi theo dõi thất bại này chính là Black cùng chủ nhân của nó.

- Chủ nhân biến thái,ta thấy tình hình bây giờ có chút không ổn!

- Yên tâm,cho dù hắn có phát hiện thì chúng ta liền thuấn di đi.Với lại dung mạo "loại ưu" lại không biết cách ăn mặc như nữ phụ mà hắn ta cũng có thể nhận ra ta trong hình dạng này thì cấu tạo não hắn liền không bình thường rồi! - Tư Đồ Lạp Vi nhếch mép nói.

Nếu đối tượng của Tư Đồ Lạp Vi là ai khác thì còn có thể nhưng thật không may cho cô,vì cấu tạo não bộ của Hàn Tiêu kỳ này quả thật phức tạp hơn người thường.Là đối thủ một mất một còn của nam chính,há có thể đơn giản được chứ.

- Hắn xuống xe rồi! - Black đang bám trên đầu Tư Đồ Lạp Vi đột nhiên giơ ra chi trước nói.

- Đi theo!

Thế là Tư Đồ Lạp Vi cùng Black trong hình dạng túi xách lén lút đi sau lưng Hàn Tiêu kỳ vào nhà hàng cao cấp năm sao.doc-truyen-nhanh-nhat-va-day-du-tai-diendanlequydon

Dư quang khóe mắt đảo nhẹ một hồi,vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu lúc này của Hàn Tiêu Kỳ quả thật khiến người chết không đền mạng nhưng là trong số đó không có Tư Đồ Lạp Vi.

Ngươi hỏi có phải hay không bệnh hám trai của mỗ phù thủy đã thuyên giảm rồi đi!Sai lầm,nếu có ý nghĩ vô cùng sai lầm đó thì nên từ bỏ ngay từ bây giờ đi.Không phải là gương mặt nam phụ không có sức hấp dẫn với Tư Đồ Lạp Vi mà là vì tầm nhìn lúc này của mỗ sắc nữ vô cùng hạn hẹp nên chỉ có thể tiếc nuối mà dõi theo tấm lưng tiêu sái của Hàn Tiêu Kỳ mà thôi!

- Hàn tiên sinh,phòng của ngài đã được chuẩn bị tốt.Ngài có muốn...

- Không cần,dùng tại sãnh là được rồi.Nơi ít người thì càng tốt! - Hàn Tiêu Kỳ lạnh nhạt nói.

- Ân? - Nữ tiếp tân sửng sốt trong giây lát sau đó liền lấy lại phong thái phục vụ chuyên nghiệp.

- Vậy,mời ngài đi lối này!

_____________________

- Xin hỏi tiểu thư có đặt bàn trước không ? - Nam tiếp tân nhìn cô gái vận trang phục kì lạ trước mặt không khỏi khóe miệng co rút.

- Không.Tôi muốn một chỗ ít người,liền dùng tại sãnh đi! - Tư Đồ Lạp Vi mặt không đổi sắc sao chép lại không khác mấy lại lời Hàn Tiêu kỳ.

- Thưa quý khách,nơi đó là dành cho khách VIP!

- Anh là đang kinh thường tôi không có tiền đi! - Không hề có ý quanh co dong dài để mất thì giờ, giọng nói lạnh nhạt cùng con ngươi phát ra tia lãnh ý nhẹ nhàng hướng người nam tiếp tân.Uy áp tản ra không khỏi làm hắn hút vài ngụm khí lạnh.Này người có khí thế dạng này sao có thể là người thường.

- Xin lỗi,tôi thành thật tiểu thư đều là tôi không đúng.Mời ngài đi lối này!

- Nếu anh cứ tiếp tục như vậy,liền không cần làm việc ở đây nữa!- Vẫn giọng nói nhẹ nhàng nhưng lực sát thương của nó thì không ai dám đảm bảo.

- Vâng!Tôi xin ghi nhớ. - Trái tim vốn tạm bình ổn của nam tiếp tân khi nghe câu này lại tiếp tục nhảy nhót phải mất vài phút mới trở lại bình thường.Hắn vừa đi vừa thầm nghĩ dạo này người có tiền đều có sở thích ăn mặc kì quái như vậy?

Tư Đồ Lạp Vi vừa đi theo nam tiếp tân vừa âm thầm đánh giá cách bài trí xung quanh,quả thật không tồi có khi còn tốt hơn vài cái nhà hàng ở thế giới hiện thực ấy chứ đơn giản mà không mất đi sang trọng.Vừa tiến vào khu cao cấp liền không mất nhiều thời gian mà tìm được ngay Hàn Tiêu Kỳ,bởi vì nơi này đáp ứng yêu cầu của cô cùng Hàn Tiêu kỳ - nơi ít người.

Tư Đồ Lạp Vi vừa ngồi xuống chỗ ngồi phía sau Hàn Tiêu Kỳ ,bên cạnh một bức tường lớn làm bằng kính chống đạn tạo một độ cong hoàn hảo bề mặt lại như thủy tinh nhẵn bóng trong suốt có thể giúp khách nhân thưởng thức phong cảnh. Từ nơi này nhìn xuống cơ hồ có thể thấy hầu hết thành phố như được thu nhỏ dưới tầm nhìn của cô,mĩ lệ không tả được.

Cô vừa ngồi xuống không lâu liền có một nữ bồi bàn lại phục vụ,Tư Đồ Lạp Vi liền tùy tiền gọi hai món để đuổi đi cũng không quan tâm ánh mắt lóe lên khinh thường của cô ta.Thứ nhất vì để tiện theo dõi,cô cũng không muốn sự nghiệp cách mạng dễ dàng sụp đổ như vậy chỉ vì lí do hết sức đơn giản: khi gọi món bị nhận ra giọng nói.Thứ hai cũng là phần lớn nhất:tiếc tiền,này cơ bản là thói quen có chết cũng không thể sửa của Tư Đồ Lạp Vi.

Vì thế nên cô chọn món có giá gần như thấp nhất hơn nữa dù sao đây cũng là nhà hàng năm sao hơn nữa cô lại là đang ở khu cao cấp chọn món như vậy liền không khác nào nói cô là nhà giàu mới nổi,nghèo mà thích thể hiện đi.Làm như thế không gước tới bị người khinh bỉ mới lạ a!Cho nên Tư Đồ Lạp Vi mới dễ dàng bỏ qua cho cô nhân viên kia như vậy,chứ nếu là bình thường...hừ hừ.(tác giả:với tính cách của em nó thì liền biết nó không dễ chịu thiệt bị người bắt nạt rồi!)

Tư Đồ Lạp Vi đang dùng thực đơn che mặt lại khi thấy Hàn Tiêu Kỳ nghiên nửa sườn mặt mặc dù biết đó là hắn đang ngắm phong cảnh nhưng cẩn thận thì hơn hết!Lúc cô đang định "cái đồ phòng hộ"này xuống thì liền nghe được giọng nói nam tính truyền đến:

- Tiểu thư này,không biết tôi có vinh dự được dùng bữa tối cùng em không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.