Đóa Hồng Gai Nhuộm Máu

Chương 25




Bĩu môi, tùy ý cất viên đan dược xấu xí này vào trong bình ngọc, sau đó ném vào khu trữ vật của không gian vòng tay.

Ý niệm vừa động, bóng dáng nhỏ nhắn, mềm mại thoáng chốc xuất hiện trong phòng. Nàng thoáng sửa sang lại quần áo trên người, sau đó mới lững thững bước ra ngoài.

“Chi nha” Một tiếng, cửa phòng được người mở ra, thân thể hai huynh muội Sa Toa và Sa Long chấn động, trên mặt không khỏi lộ vẻ vui sướng.

“Nếu muội còn không ra ngoài thì ta sẽ tập tức phá cửa mà vào!” Sa Toa ai oán liếc nhìn Chỉ Yên một cái, sau đó mới tiến lên, bá đạo vừa dắt bàn tay nhỏ bé của nàng vừa thúc giục: “Đi nhanh đi, nếu lại tiếp tục trì hoãn thì chúng ta sẽ bị muộn mất.”

Không để ý đến Sa Long bên cạnh lộ vẻ muốn nói lại thôi, Sa Toa trực tiếp túm Chỉ Yên chạy vội ra ngoài, khí thế đó, tư thái đó, có chỗ nào là có dáng vẻ của một thục nữ? Sa Long lắc đầu, khuôn mặt tuấn dật, ôn nhu hiện lên một tia bất đắc dĩ. Hắn câu môi cười khổ, thản nhiên cất bước theo sau hai người.

Khác với không khí nóng bỏng, chật chội hôm báo danh, lúc này, trong trường thi lại quanh quẩn một loại áp lực nặng nề, bất an, giống như sắp có bão táp xảy ra vậy. Trên mặt mọi người, ai nấy đều lộ rõ sự lo lắng và căng thẳng, bọn họ hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc nhỏ giọng nói chuyện, hoặc một mình trầm mặt…

Chỉ Yên bị Sa Toa lôi kéo một đường, chạy như điên mà vào, cho nên trong nháy mắt đã hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người ở đây. Một nữ tử tuyệt sắc, diễm lệ, một đứa nhỏ tinh xảo, mềm mại, một lớn một nhỏ, tản ra dụ hoặc trí mạng khiến những thiếu niên kia đều không nhịn được cảm thấy kinh ngạc, bọn hắn ngẩng đầu, ánh mắt phát sáng dừng trên người hai người. Xinh đẹp, diễm lệ, hoàn mỹ như vậy, thậm chí đã khiến bọn họ quên mất sự lo lắng, căng thẳng lúc ban đầu, mà trong mắt, trong lòng, chỉ còn lại hình bóng của hai người trước mặt.

Còn các nữ tử khác đối với với dung mạo xuất trúng của hai người lại lộ ra vẻ mặt ghen ghét, trong mắt cũng hiện lên sự tức giận và không cam lòng. Các nàng đã ở trong này rất lâu rồi nhưng cũng không được mọi người chú ý như vậy, vậy mà khi hai ả lỗ mãng, không có phong phạm của nữ tử kia vừa tiến vào thì đã lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người. Loại chênh lệch mãnh liệt này khiến tâm các nàng không nhịn được cảm thấy mất cân bằng, trong ngực cũng tích tụ một luồng oán khí không dễ tiêu tan.

“Đi theo ta!” Thân hình Sa Long nhoáng lên một cái, thoáng chốc đã đứng bên cạnh Chỉ Yên, trong đôi mắt vốn ôn nhuận nay lại xẹt qua một tia tàn khốc, hắn không hờn giận quét mắt nhìn những người xung quanh một cái, những kẻ háo sắc bị hắn thình lình trừng một cái đã lập tức hoàn hồn, xấu hổ thu hồi tầm mắt, nhưng vẫn tiếp tục vụng trộm đánh giá nhóm người Chỉ Yên.

Không ít ánh mắt của thiếu nữ đã dừng trên người Sa Long, cũng nhanh chóng bị khí chất không tầm thường của mỹ thiếu niên hấp dẫn, nhất thời khí huyết dâng trào, đồng thời trong mắt càng không thể che giấu ngọn lửa oán độc sắc bén khi nhìn đến Chỉ Yên và Sa Toa.

“Ách, ngươi không có việc gì chứ?” Chỉ Yên ngạc nhiên nhìn Sa Long đi bên cạnh, một người luôn ôn nhuận như hắn mà lại có thể nổi giận không lý do như thế này sao? Thật lạ lùng!

“Đi thôi.” Sa Long phức tạp quét mắt nhìn Chỉ Yên một cái, trong mắt xẹt qua một tia sáng khác thường: Hắn, vừa rồi bị làm sao vậy? Lấy dung mạo của Sa Toa thì số người nhìn trộm muội ấy tất nhiên không ít, trước kia hắn cũng chỉ bình tĩnh nhìn một chút, nhưng hôm nay, không hiểu sao trong lòng lại đột nhiên nổi lên một trận lửa giận?

“Số thứ tự của chúng ta ở trước nên có thể trực tiếp đi vào bên trong.” Sa Toa trêu tức nhìn ca ca nhà mình một cái, nói sang chuyện khác. Ha ha, rất thú vị, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy ca ca xấu hổ trước mặt nữ nhi như thế đấy. Tiểu Yên Nhi thật đúng là lợi hại.

Đi qua đám người đông đúc bên ngoài, rốt cuộc họ cũng đến được đội ngũ đang xếp hàng chờ dự thi, đám người Chỉ Yên cũng nhanh chóng dò số xếp hàng, kiên nhẫn chờ đợi cuộc khảo hạch sắp tới.

Căn cứ vào việc mỗi người ghi danh một hạng mục khác nhau, nên nơi được phân chia để khảo hạch cũng khác nhau, đại khái có chiến sĩ và linh giả. Còn Chỉ Yên báo danh là luyện đan sư, nhưng lại vì người tham gia khảo hạch luyện đan sư rất ít cho nên được trực tiếp khảo hạch cùng nơi với linh giả, cũng cùng một khu với Sa Toa và Sa Long.

Chỉ thấy xung quanh khoảng sân to như sân thể dục quốc tế ở hiện đại đã được đặt những quả cầu thủy tinh trong suốt, dưới ánh nắng lại khúc xạ ra những tia sáng hoặc hồng, hoặc xanh, hoặc vàng, khiến không khí của trường thi càng trở nên sôi trào. Trong đó, khu dùng để khảo hạch các chiến sĩ thì không ngừng có thanh âm thét to truyền ra, những đệ tử vây xem khi thì kinh ngạc đến hút không khí, khi thì hô nhỏ, vẻ mặt căng thẳng, hưng phấn nhìn chằm chằm vào người khảo hạch. Những người có biểu hiện thượng đẳng sẽ được lập tức thông báo trúng tuyển, người biểu hiện trung đẳng thì bị tuyên bố chờ có kết quả cuối cùng sẽ được thông báo, còn thành tích không tốt sẽ trực tiếp, không chút lưu tình bị các đạo sư đánh rớt.

Là la hay là ngựa, cứ lấy ra cưỡi thử là biết. Theo tổng thể mà nói, U Lam học viện theo đuổi chất lượng, trừ khi thành tích của ngươi không tồi nếu không thì chỉ có một kết cục là bị vứt bỏ, tôn quý như U Lam học viện, không cần phải thu nhận những người vô dụng làm gì.

Cứ nhìn mấy vị đạo sư tại cuộc khảo hạch này mà xem, bọn họ luôn tỏ vẻ không chút để ý nhưng chỉ cần người có tiềm lực xuất hiện thì biểu hiện của bọn họ so với người dự thi còn hưng phấn hơn. Không sợ không có người khảo hạch, chỉ sợ không có người có tiềm lực, với lại so với một đám học sinh nghe lời, ngoan ngoãn nhưng tư chất tầm thường thì bọn họ lại tình nguyện muốn gặp một tên thiên tài, tính tình nóng nảy, kiêu ngạo hơn.

Chỉ Yên có số thứ tự là năm, hai số thứ tự trước đó là của Sa Long và Sa Toa. Đệ tử trên sân khảo hạch xong một người, đội ngũ lại tiến lên thêm một bước. Trên sân khảo hạch, có một vị lão giả mặc quần áo màu xanh đen, chòm râu bạc trắng đang ngồi trên ghế chủ vị, bên cạnh là hai vị đạo sư trẻ tuổi, sau lưng có sắp xếp người chuyên môn ghi lại quá trình khảo hạch, mỗi một đệ tử tiến lên, mỗi một người hoàn tất khảo hạch đều sẽ được ghi lại.

“Tên, hạng mục, tuổi,” Thấy có người tiến lên, một nữ đạo sư trẻ tuổi mặc quần áo màu tím hoa cà, lặp lại câu hỏi, giọng nói nàng rõ ràng, trước sau đều mang theo sự lạnh nhạt thản nhiên.

“Trương Duệ, ghi danh linh giả, năm nay mười lăm.” Vẻ mặt thiếu niên nghiêm túc, cứng ngắc, cung kính trả lời nữ đạo sư.

“Được rồi, bắt đầu đi.” Theo yêu cầu của nữ đạo sư, thiếu niên lập tức đi tới chiếc bàn có đặt một quả cầu thủy tinh đối diện ghế chủ vị. Thủy tinh trong suốt, không có màu sắc nổi bậc trên gối lót màu đen đặc, nhìn có vẻ trang trọng, nghiêm túc lại dễ dàng hấp dẫn tầm mắt chuyên chú của mọi người trên sân.

Ý niệm của thiếu niên vừa động, bàn tay đặt hờ trên quả cầu thủy tinh, chỉ thấy quả cầu thủy tinh vốn không có màu sắc nay đột nhiên biến hóa, tỏa ra ánh sáng màu vàng chói lọi, là trung cấp linh giả trung giai!

Hấp, trên sân vang lên thanh âm nỗ lực hút không khí của mọi người. Trung cấp linh giả trung giai, trong đám đệ tử mới, người có tu vi bậc này tuyệt đối sẽ được xem là một người ưu tú.

Vẻ mặt lạnh nhạt của nữ đạo sư rốt cuộc thay đổi, lộ ra một chút tươi cười, nàng gật gật đầu với thiếu niên: “Tốt làm, ba ngày sau chính thức đến học viện báo danh, đến lúc đó sẽ công bố lớp học cụ thể của ngươi. Người tiếp theo.”

Tiếp theo là một nữ đệ tử tiến lên, dựa theo thường lệ báo danh, hạng mục đăng ký và tuổi tác, sau đó bàn tay tinh tế, xinh đẹp của nàng mới dè dặt đặt lên quả cầu thủy tinh. chẳng qua, một giây sau, quả cầu thủy tinh vốn không màu lại biến thành màu đỏ sậm.

“Mười ba tuổi, sơ cấp linh giả cao giai, không hợp lệ, người tiếp theo.”

“Tiểu Yên nhi, đến lượt tỷ tỷ rồi, tỷ tỷ lên trước nhé!”

Sa Toa cười rạng rỡ với Chỉ Yên, rồi mới nhanh chóng thay đổi thành bộ dạng cao ngạo đi về phía trước. Lúc Sa Toa báo ra danh tự, các vị đạo sư đều không hẹn mà nhìn Sa Toa một cái, đặc biệt là vị nam đạo sư trẻ tuổi kia, trong mắt hiện lên ánh sáng mờ mịt nhưng tầm mắt lại như vô tình đảo qua trên thân thể mềm mại của nàng.

“Thì ra là công chúa Long Đằng quốc, bắt đầu đi.” Nữ đạo sư đầu tiên là giật mình một chút, rồi sau đó mới khôi phục lại bình tĩnh nói, giọng nói của nàng so với lúc trước cũng nhu hòa hơn một chút.

Sa Toa gật gật đầu, tao nhã giơ tay phải lên, bàn tay tinh tế, trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên quả cầu thủy tinh, khóe môi nhẹ cong, trong mắt tản ra ánh sáng tinh tường. Trong nháy mắt, quả cầu thủy tinh đột nhiên mạnh mẽ lóe ra ánh sáng màu cam chói mắt, nhanh chóng mê hoặc ánh mắt của mọi người.

“Không tồi, không tồi, Sa Toa tiểu thư quả nhiên không hổ là công chúa của Long Đằng quốc, ở tuổi này mà đã có tu vi như thế, hoan nghênh tiểu thư gia nhập U Lam học viện.” Nam đạo sư nở nụ cười chói mắt như ánh mặt trời, cướp lời của nữ đạo sư, khách sáo nói. Vị thiếu nữ trước mắt không chỉ có thân phận cao quý, thậm chí ngay cả tu vi cũng ưu tú vô cùng, nếu đem nàng thu vào lớp mình mà nói, như vậy sẽ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.