Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 23: Khẩu thị tâm phi




Edit: Nguyen_Khanh

Beta: Thu Lệ

Có thương nhân kiêm thầy thuốc Fergus, rốt cuộc Nguyên Đồng cũng hiểu được đại khái tình huống của bản thân, đối với tinh thần lực này nọ càng ngạc nhiên hơn nữa.

Kể từ lúc đến thế giới tương lai, cô cảm thấy tam quan của bản thân càng ngày càng đảo điên.

Sau khi hiểu đơn giản về tinh thần lực, trong lòng Nguyên Đồng có chút không yên, bất chợt nghĩ đến buổi sáng hôm xuyên qua ấy, bị cái gì đó tập kích ngay trước cửa nhà mình, sau đó xuyên đến hành tinh Ural, gặp phải ma nhiều lạc lang, thiếu chút nữa đi đời nhà ma, đầu thì đau muốn chết.

Cơn đau đầu bắt đầu từ hôm đó, lúc đó cô còn tưởng là di chứng do đầu bị va chạm lúc xuyên qua. Bây giờ nhìn lại, cũng không phải là di chứng. Cô tin tưởng bản thân không uống cái thứ gọi là thuốc dẫn phát tinh thần lực kia. Có lẽ là do bị tập kích lúc đó, cũng khá hợp lý. Nhưng mà mỗi lần nghĩ đến cơn đau đầu kinh khủng kia, trong lòng không khỏi sợ hãi.

Ôm thái độ ham học tập, Nguyên Đồng dùng quang não để tra cứu về tinh thần lực. Tinh thần lực cũng chẳng phải là bí mật, tra một lúc là được vô số tư liệu. Nhưng mà cô chỉ mới học được chữ tinh tế thông dụng được một tháng, vẫn chưa hiểu được từ ngữ chuyên môn, có xem cũng như không. Có ý muốn hỏi người có vẻ có chuyên môn trong lĩnh vực này là Fergus thế nhưng anh ta lại vùi đầu trong phòng thí nghiệm, lại còn treo bảng “miễn quấy rầy”. Cuối cùng Nguyên Đồng quyết định đến hỏi Klosters.

Lúc Nguyên Đồng đi tìm Klosters, Klosters đang bận rộn trong phòng làm việc.

Đây là lần đầu tiên Nguyên Đồng đến phòng làm việc của Klosters, cô phát hiện gian phòng làm việc này vô cùng lớn, phải đến hơn năm trăm mét vuông. Máy móc chiếm cứ một nửa diện tích gian phòng, đủ mọi chủng loại vũ khí không cần năng lượng chất đầy trong góc, trên mặt đất còn bày đầy các loại nguyên liệu kim loại và khoáng thạch năng lượng.

“Quấy rầy anh rồi!” Nguyên Đồng có chút ngượng ngùng nói, cảm thấy làm phiền người khác khi người ta đang làm việc thì rất là vô lễ.

Klosters không nói gì, mời cô vào trong, sai người máy bưng cho cô chén trà hoa quả.

Nguyên Đồng lướt nhìn quanh phòng làm việc, tầm mắt rơi xuống một thân hình người máy bán thành phẩm, lập tức bị nó hấp dẫn, hỏi: “Đây là…anh đang làm thân thể choRickie?”

“Phải!”

Được câu khẳng định của cậu, Nguyên Đồng lập tức chạy đến bên cạnh cậu quan sát. Đối với “cái chết” củaRickie, trong lòng cô rất thương tâm, bây giờ biết chỉ cần làm một thân thể khác là Rickie có thể “sống lại”, đương nhiên cũng muốn nhìn quá trình làm ra thân thể cho Rickie. Cô nhìn một lát, tuy rằng cái gì cũng không hiểu nhưng nhìn hai tay cậu bận rộn không ngừng, Nguyên Đồng rất tự giác lại đây hỗ trợ lấy linh kiện.

Klosters nhận lấy linh kiện cô đưa, nhìn vào gương mặt tươi cười có chút ngượng ngùng của cô, ánh mắt có chút sâu thẳm, nhưng cũng rất nhanh liền phát hiện sức quan sát của cô rất tốt. Chỉ mới nhìn một lúc đã hiểu trình tự sắp xếp linh kiện của cậu, nhanh chóng và chính xác đưa qua cho cậu.

Phát hiện cậu không từ chối, hơn nữa trình tự cô đưa qua cũng không sai, Nguyên Đồng càng cao hứng. Ở bên cạnh vừa giúp việc lại cố gắng học tập, thuận tiện kết hợp với nội dung lý luận trụ cột về máy móc Rickie đã giảng trước kia, xem như ôn tập một lần.

Lúc hỗ trợ, Nguyên Đồng cũng nhân dịp hỏi luôn nghi vấn của mình: “Klos, anh có thể giải thích cho tôi một vài vấn đề về tinh thần lực được không? Từ ngữ Tinh tế thông dụng của tôi cũng chỉ mới học, tư liệu mà quang não tìm được, tôi xem không hiểu…”

Loại hành vi chủ động thân thiết này của cô, trong lòng Klosters đương nhiên vô cùng cao hứng, nhưng mà thần sắc trên mặt vẫn lạnh lùng như cũ. 

Cậu giảng qua tư liệu về tinh thần lực mà cô tìm được giảng một lần, cuối cùng còn dặn dò: “Tình huống của em có chút phức tạp, về sau cố gắng tránh đừng sử dụng trước mặt người ngoài.”

Nguyên Đồng gật đầu, cô cũng không ngốc. Từ phản ứng của Albert và đám người Fergus, cô cũng đã nhận ra điểm bất thường. Nay lại có Klosters dặn dò như thế, đương nhiên phải cảnh giác cao độ.

Nói xong, Klosters nghĩ nghĩ, lại nói tiếp: “Nhưng mà tinh thần lực biến dị của em cũng có chút ưu việt. Nếu có thể khống chế để dùng thì độ an toàn của em cũng sẽ được bảo đảm.” Lại nói một số kỹ xảo nhỏ trong việc khống chế tinh thần lực cho cô biết, để lúc rảnh cô có thể đi thử.

Nguyên Đồng nghe rất nghiêm túc. Cô cũng hiểu thuần nhân loại yếu ớt đến thế nào. Không thể cứ lúc nào cũng dựa vào sự bảo vệ của người khác, quá mức không an toàn, giống như chuyện tinh đạo vừa rồi. Chỉ có chính mình trở nên cường đại mới có thể sống yên ổn trong cái thế giới này. Hơn nữa, Nguyên Đồng vẫn có tư tâm, cô muốn thử tìm ra phương pháp trở về Trái Đất cổ đại, không thể cứ ở mãi tại hành tinh Ural này được. Muốn có thể tiến vào tinh tế, trước hết bản thân phải trở nên cường đại.

Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Klosters đã làm xong thân thể người máy nhưng màu vẫn chưa sơn, vẫn là màu vàng của kim loại.

Klosters lắp chip trí năng của Rickie vào, ấn vào mệnh lệnh khởi động. Chỉ trong hai giây, mắt người máy sáng lên, thân thể cũng đứng lên, màu đỏ trong mắt lóe sáng, giọng nói khoa trương nhanh chóng vang lên.

“Trời ạ, Đồng Đồng, thật sự là làm tôi sợ muốn chết! Cô bé không sao chứ? Cơ giáp loại CT58 kia đâu?” Giọng nói của Rickie vẫn chưa chỉnh lại, là giọng nói lạnh lẽo của máy móc nhưng người ta vẫn nghe ra được đặc trưng của nó, “Chuyện gì xảy ra sau đó? Là chủ nhân chạy tới làm anh hùng cứu mỹ nhân sao? Đồng Đồng có lấy thân báo đáp hay không? Ôi! Thân thể của tôi sao vẫn chưa có màu gì vầy nè? Chủ nhân, lần này tôi muốn sơn màu đen, giống màu tóc của Đồng Đồng ấy! Không muốn sơn màu đỏ đâu! Giọng nói… phải rồi, Đồng Đồng thích loại giọng nói thế nào? Đáng yêu, hoạt bát, khêu gợi, ôn nhu, tà mị cuồng quyến…”

Nguyên Đồng nhịn cười, trả lời: “Hoạt bát là được rồi.”

“Ôi, kỳ thật tôi thích tinh chủ bá đạo tà mị cuồng quyến! Sau này Klos có tiền, để cậu ta đi mua một tinh cầu thích hợp để sinh sống, chúng ta làm tinh chủ.” Rickie nói xong, nhanh chóng thay đổi thành một giọng nam, tà mị nói với Nguyên Đồng: “Đồng Đồng, cô bé thấy sao?”

Thật sự là rất có từ tính, là loại âm sắc khiến người nghe cảm thấy đỏ mặt.

Nguyên Đồng nhìn cái đầu dẹp của nó, còn ánh sáng lập lòe không ngừng trong mắt nó, thiếu chút nữa cười muốn đau hông.

Tại sao lại có loại người máy yêu thích đùa giỡn như nó chứ?

“Phịch” một tiếng, người máy bị gõ đầu, nghe thấy giọng nói không hờn không giận của Klosters, “Câm miệng, chỉnh lại giọng nói ngay! Hoạt bát là được rồi!”

Rickie “sống lại” khiến Nguyên Đồng rất cao hứng. Sau khi biết được màu nó muốn sơn cho thân thể của mình, Nguyên Đồng còn hứng thú bừng bừng xắn tay áo hỗ trợ, lấy sơn sơn phụ nó.

“Thật ra màu đỏ cũng rất tốt! Sống động sáng ngời, người khác vừa thấy liền biết là người máy nhà Klos. Màu đen rất nặng nề đơn điệu, không tốt lắm.” Nguyên Đồng vừa giúp nó sơn vừa nói.

“Thật sao? Nhưng tóc của cô bé có màu đen, tôi cảm thấy rất đẹp mà, chủ nhân nhất định cũng cảm thấy thế mà, phải không?” Rickie không quên tiếp tục tăng thêm hảo cảm cho chủ nhân nó trước mặt con gái nhà người ta.

Klosters đang kiểm tra một khẩu súng năng lượng, nghe Rickie nói, quay nhìn cả hai một cái, sau đó gật gật đầu, “Màu đen rất tốt! Nhìn rất đẹp, không nặng nề.”

Nguyên Đồng nhìn vẻ mặt nghiêm túc và giọng noid rõ ràng của cậu. Gương mặt lại có chút đỏ, đặc biệt với gương mặt có giá trị nhan sắc quá cao thế này, rất khó để không bị mê hoặc. Cô sợ bản thân sẽ làm ra chuyện mất mặt gì đó, cứng ngắc vuốt vuốt tóc.

Biểu hiện này trong mắt Klosters và Rickie chính là một loại từ chối.

Sắc mặt Klosters sắc mặt có chút thay đổi, lạc một tiếng, mặt không chút biểu tình mà bẻ gãy súng năng lượng trong tay.

Sau khi Nguyên Đồng rời đi, đã được sơn hoàn chỉnh, Rickie mặc trang phục người máy giúp việc vào, đứng trước mặt chủ nhân nó, ánh mắt lập lòe một chút, đột nhiên nói: “Chủ nhân, thật ra cậu không cần tự ti. Kỳ thiếu niên của cậu kéo dài và việc không thể phát sinh hành vi sinh sản cũng không phải lỗi của cậu. Nhưng cậu có thể ‘tiên hạ thủ vi cường’, chờ đến khi trưởng thành là có thể ôm cô bé làm chuyện cậu muốn làm! Trong lòng cô ấy thật ra rất thích cậu đó!”

Klosters lạnh lùng liếc nhìn nó một cái, hất cằm lên, vô cùng ngạo mạn nói: “Ta không tự ti!” Tự ti đó là cái gì? Có thể ăn sao?

“Cậu rõ ràng đang tự ti, nghe nói giống đực cứng rắn không đứng dậy cũng không phải là chuyện bình thường, đương nhiên sẽ sinh ra tâm lý bệnh tật, nhưng mà cậu vẫn còn trong kỳ thiếu niên…”

Klosters không thể nhịn nổi nữa, chụp cổ nó, ném khỏi phòng làm việc, trực tiếp va vào vách kim loại ở hành lang.

Tasym bưng một chậu thịt tươi đẫm máu đi tới, thấy một màn như vậy, che miệng cười nói: “Rickie, ngươi lại chọc giận chủ nhân ngươi à?”

Rickie đứng dậy, hành lễ với cô, trả lời: “Tiểu thư Tasym, tôi chỉ là ăn ngay nói thật thôi.”

Trên mặt Tasym lộ ra nụ cười tỏa nắng, tự thân đi qua, lúc chạm vào thân thể Rickie, tay đột nhiên biến thành thực vật mềm mại cuốn lấy Rickie, cười hì hì nói: “Ta thích nhất sự ăn ngay nói thật của ngươi. Nào nào, đi nào! Chúng ta đến chỗ nào có thể nói chuyện không thể nói của chủ nhân với cô bé giống cái nào.”

Nói xong, tha người máy đi luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.