Đô Thị Lương Nhân Hành

Chương 6: Từ Bỏ




Những người được cứu vớt bây giờ mới t Tốt luận với nhau, đối với thế giới xa lạ này bọn họ thật sự là hoang mang, nhưng mà bây giờ lại có một tia hy vọng hiện ra ở trước mặt bọn họ, những người đó đã cứu vớt bọn họ.

Chín mươi mấy người, đều là cường giả một phương thế giới, bây giờ tuy nói hoang mang vô cùng, nhưng nhìn thấy thực lực mạnh mẽ của mười mấy người này biểu hiện ra, trong lòng bọn họ cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì bọn họ cũng có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn.

- Yên lặng.

Lúc này, một tên nam tử một sừng từ trong bóng tối đi ra giọng nói uy nghiêm tràn ngập trong toàn bộ huyệt động.

Một luồng khí tức tràn ngập thiên địa mãnh liệt áp chế trên thân thể mọi người, lúc này sắc mặt mọi người trắng bệch chật vật chống cự lại.

Lâm Phàm khẽ nhíu mày, thực lực của người này so với mình phải lớn hơn rất nhiều, cứ coi như lúc mình mạnh nhất, nhất định cũng không phải là đối thủ của bọn họ

Nhưng mà trong lòng Lâm Phàm cũng không sợ hãi, thượng giới chính là cao hơn thế giới một cấp ở Huyền Hoàng Giới hắn chính là tồn tại vô địch, nhưng đã đến thượng giới, Lâm Phàm cũng đã chuẩn bị kỹ càng tâm lý trở thành bèo bọt nhất. Bởi vì vậy trong lòng ngoại trừ nghi hoặc bất ngờ,không có bất kỳ ý nghĩ gì khác.

Đối với Lâm Phàm việc trở nên mạnh mẽ mà nói nói đơn giản chỉ cần mình nỗ lực là được. Không bao lâu nữa, Lâm Phàm sẽ trở nên mạnh mẽ hơn so với bất cứ ai

- Không cần nói, không nên hỏi, tất cả mọi việc đều sẽ có người nói cho các ngươi biết, bây giờ ta nói tên từng thế giới của các ngươi, như vậy người từ thế giới kia phi thăng lên, liền tới nơi này của ta nhận Truyền Tống Thạch.

- Giác Giới.

Giác Ngưu vỗ vỗ vai Lâm Phàm sau đó hướng về phía trước đi đến.

Nam tử một sừng kia nhìn Giác Ngưu, khẽ gật đầu, sau đó đem một khối ngọc thạch óng ánh long lanh giao vào trong tay cho Giác Ngưu.

- Đây là Truyền Tống Thạch, ngươi nhỏ máu lên trên mặt của nó, nó sẽ truyền tống đến vị trí khu vực Giác Giới, đến nơi đó sẽ có người nói cho ngươi biết tất cả.

- Hồ Giới.

Nữ tử lúc trước suýt nữa bị binh sĩ Cổ Tộc cưỡng bức chậm rãi đi ra.

Tuy nói sắc mặt vẫn có chút tái nhợt như cũ, nhưng mà bây giờ đã hồi phục rất nhiều.

- Cảm ơn tiền bối.

...

Chín mươi mấy người ở đây mượn dùng Truyền Tống Thạch rời khỏi huyệt động này.

Nhìn mọi người đều rời khỏi đây, Lâm Phàm triệt để trợn tròn mắt, còn lại có một mình Lâm Phàm vẻ mặt như mơ đứng ở đó. Đây là tình huống gì vậy? Cũng không thể để chính mình ở lại đây được hắn bèn la lên.

- Còn có ta

Nam tử một sừng Giác giới nhìn về phía Lâm Phàm, khẽ cau mày, giường như là đang nhớ lại, nhưng lại không thể nghĩ ra hắn đến từ thế giới nào.

- Ngươi đến từ thế giới nào?

- Huyền Hoàng Giới, Nhân tộc.

Lâm Phàm vội vàng đáp lại.

- Huyền Hoàng Giới Nhân tộc?

Nam tử hơi sững sờ, giường như là đang nhớ lại điều gì đó, nhưng mà sau đó lắc lắc đầu:

- Huyền Hoàng Giới không có...

- Làm sao có thể không có Huyền Hoàng Giới, ngươi không phải là quên mất Nhân tộc ta rất nhiều người đều ở đây mà.

Lâm Phàm vội vàng nói, cũng không thể bỏ lại một mình bổn thiếu gia ở đây.!

Hắn chưa quen với cuộc sống nơi đây nếu như ra khỏi đây chẳng may gặp phải những Cổ Tộc kia, không biết phải làm thế nào cho phải a.

Cứ coi như không có thật, vậy cũng phải cho vài lời khuyên chứ, ví dụ như nói cho tôi biết phải làm sao để giải quyết tình cảnh khốn khổ lúc này.

Ở đây tu vi bị áp chế thật khó chịu, nếu như tìm được cách không để quy tắc thế giới này khống chế chính mình, như vậy thì vẫn còn một tia hy vọng sống sót.

- Nhân tộc sớm đã xuống dốc, tự nhiên cũng sẽ không có chỗ cho Nhân Tộc các ngươi nghỉ ngơi lấy sức Lúc này một bóng người khác xuất hiện ở trước mặt Lâm Phàm

Ta..." trong lòng Lâm Phàm bất đắc dĩ, muốn chửi ầm lên, nhưng mà nghĩ lại thôi được rồi.

Chỉ sợ tất cả những chuyện này đều là nhờ chuyện tốt của tứ đại Chí Tôn, cấm chỉ Huyền Hoàng Giới phi thăng, nay vạn năm qua đi, không có một chỗ nào tiếp đón bọn họ. Nơi đó đã từng có rất ít cường giả nhân loại phi thăng lên, thấy không còn có nhân loại vì vậy liền không còn tiếp đón người của Huyền Hoàng Giới phi thăng lên nữa.

Nhân loại là chủng tộc mạnh mẽ, sinh con dưỡng cái, bồi dưỡng đời sau, đó là điều tự nhiên không thành vấn đề.

- Những chuyện này chúng ta không giúp được ngươi, thế nhưng mà từ khi ta tiếp đón, ở đây ngươi là người duy nhất đến từ Huyền Hoàng Giới phi thăng lên, tất cả những thứ ngươi cần biết đều ở đây, sau này sống hay chết cũng chỉ có thể phụ thuộc vào bản thân ngươi.

Nam tử đem một cuốn sách ném cho Lâm Phàm, sau đó ánh sáng lóe lên, mượn dùng Truyền Tống Thạch rời khỏi nơi này.

- Uy uy... Ta còn có lời chưa có hỏi mà

Lâm Phàm vội vàng nói, nhưng là tất cả đều đã đã muộn, bởi vì những người này đều đã rời đi.

Trong huyệt động trống rỗng, chỉ có một mình Lâm Phàm ngây ngốc đứng ở nơi đó.

- Cmn... Các ngươi thật tàn nhẫn, một chút lòng thương người cũng không có.

Lâm Phàm thở dài một tiếng, đặt mông ngồi dưới đất, nhìn hang động ở đây thở dài.

Đường ở chỗ nào a...

- Không được, ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết như vậy được, nhất định phải tỉnh lại, lấy ra khí thế ở Huyền Hoàng Giới, chỗ này cứ coi như là nguy hiểm chồng chất thì sao nào, bổn thiếu gia cứ muốn dùng một đôi Thiết Quyền này mở ra một mảnh non sông tươi đẹp, để cho các ngươi hối hận vì hôm nay không trở thành bằng hữu với bổn thiếu gia.

Lâm Phàm âm thầm tiếp sức cho mình, đồng thời lại thực hiện ý nguyện vĩ đại.

- Nhưng mà tất cả những thứ này còn phải bắt đầu lại từ đầu a, cũng không biết bên trong quyển sách này đến cuối cùng là có cái gì, chỉ mong có rất cả những điều mình muốn biết).

Lâm Phàm thở dài, bây giờ còn không biết tình huống bên ngoài là như thế nào trước hết vẫn nên tìm hiểu nơi này đến cùng là trước. rồi nói.

Cuốn sách này có chút cổ điển, thậm chí có chút cũ nát, phía trên văn tự đều là từng chữ viết lên.

Trong huyệt động yên tĩnh, chỉ có âm thanh Lâm Phàm. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đối với Lâm Phàm mà nói cũng không biết đã qua mấy ngày nữa.

Mãi đến tận sau khi xem xong toàn bộ cuốn sách này, trong lòng Lâm Phàm lại có kích động muốn chết.

Nơi thượng giới này tên là Cổ Thánh Giới. điểm cuối cùng của Đại thế giới đều là Cổ Thánh Giới.

Mà những Cổ Tộc kia chính là sinh vật bản địa của Cổ Thánh Giới, bọn họ tàn bạo, hung ác, ở trong mắt bọn họ, ngoại trừ đồng loại, còn lại thì tất cả đều là đồ ăn. Bên trong sách còn ghi là không chỉ có Cổ Tộc nguy hiểm, mà còn có rất nhiều cổ thú hung mãnh

Thực lực những cổ thú này vô cùng mạnh mẽ, không phải người bình thường Bên trong sách còn có ghi chép, chính là nguy hiểm không chỉ có Cổ Tộc, còn có rất nhiều cổ thú hung mãnh

Chỉ là điều Lâm Phàm quan tâm nhất chính là làm sao để thế giới này chấp nhận, từ đó không bị áp chế tu vi nữa.

Từ bên trong sách này Lâm Phàm hiểu được hệ thống tu luyện của các chủng tộc trong đại thế giới không hề giống nhau, tồn tại Thiên Đạo cũng là bất đồng.

Huyền Hoàng Giới cô đọng chính là sức mạnh quy tắc, nhưng là đối với thế giới khác mà nói thì không phải như vậy.

Ví dụ như Cổ Thánh Giới này, tu luyện liền không phải sức mạnh quy tắc, mà là Thánh Linh khí.

- Ai, thôi, đi một bước tính một bước, trước hết đem hệ thống quy tắc chuyển hóa rồi tính.

Lâm Phàm lắc đầu, bây giờ chỉ có thể chấp nhận hiện thực này.

- Keng, mở ra hình thức mạnh nhất,bắt đầu đồng hóa.

- Keng, đồng hóa thành công.

- Keng, hệ thống quy tắc chuyển đổi thành công.

Keng, số liệu kinh nghiệm quá lớn, bắt đầu một lần nữa quy hoạch."

- Keng, quy hoạch thành công, hình thức mạnh nhất mở ra.

- Keng, bản hệ thống chính là hệ thống mạnh nhất chỉ cần chém quái nhận được kinh nghiệm, liền có thể thăng cấp, đi đến đỉnh cao của nhân sinh, tựu thành bá nghiệp bá diệt, không còn là giấc mơ.

...

Trong lòng Lâm Phàm Lúc này trở nên vui vẻ, không nghĩ tới hệ thống xông ra vào lúc này, còn giải quyết chính được vấn đề bây giờ của mình.

Xem ra hệ thống lúc trước không có nổi bong bóng, chính là ở trạng thái đồng bộ, bây giờ xem ra là đồng bộ thành công.

Vậy thì nhìn thử xem hệ thống hiện tại như thế nào. Hình thái mạnh nhất mở ra là ý gì.

Xem ra hệ thống cũng không chịu đựng được chuyện phiền phức này nên mở ra hình thức cuồng bạo này.

-----------------------------

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Người dịch: Tiểu Tà.

Biên: Nga Hoang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.