Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 228




Người dịch: Thông Thiên Mộc

***

Người vừa xuất hiện là một tràng trai trẻ. Tóc anh ta có màu nâu đỏ, một màu tương phản rõ rệt so với đôi mắt màu xanh lục bảo kia. Dáng người của anh thì cao và mảnh khảnh, sống mũi cao và và có một nụ cười sảng khoái. Anh ta rõ ràng là một tượng đài ikemen.

“Aa~n, Cedric-chan. Tại sao chỉ huy hiệp sĩ như em lại ở nơi này?”

“Em đến để xác nhận tình hình những người tình nguyện này đây. Chỉ là bình thường khi đến để gặp mặt đối tác mà.”

Cedric trả lời Arnold với một nụ cười bừng nắng hạ.

Aria thì lấy tay che miệng mình lại khi thấy cuộc trao đổi giữa họ.

GÌ ĐÂY? Cedric Leuwin…….?

Tên của hắn có một chút… à không, khá là nổi tiếng.

Ngày trước, có một trận chiến quy mô lớn giữa quân đội quỷ chống lại loài người, đội quận của chúng có tên là Hắc ma. Dù đó chỉ là trận chiến một chiều trong tuyệt vọng, nhưng cuối cùng loài người đã giành được chiến thắng nhờ sự nỗ lực của một người được ca ngợi là ‘Đại phù thủy”. Và Cedric Leuwin là một trong những người cùng với “Đại phù thủy’ kia dẫn dắt loài người đến chiến thắng cuối cùng. Và hắn cũng là anh rể của ‘Đại phù thủy’.

Vậy nên, việc Tama nhận ra tên anh ta không chỉ vì anh là một hiệp sĩ, mà còn là một anh hùng quả cảm. Quả là bất ngờ khi một người như thế bất thình lình lộ diện.

“Q-quả là một vinh hạnh khi được gặp người! Cedric-sama.”

Đấy. Aria cuối cùng cũng lấy đủ bình tĩnh và nói thế.

Có một cảm giác kính trọng hiện rõ trong lời nói của cô. Chăng gì đáng để ngạc nhiên. Điều đó xứng đáng với Cedric khi anh không chỉ là một hiệp sĩ, mà còn là—con trai của một gia đình hầu tước danh giá của thành phố này. Tuy anh không thành công trong gia đình của mình, nhưng chỉ bấy nhiêu đó không đủ làm lung lay địa vị xã hội của Cedric. Và anh vẫn tiếp tục chiến đấu không ngừng nghỉ với tư cách là một hiệp sĩ vì mục đích bảo vệ những người dân—

Anh ta chắc chắn khao khát có được một người con gái có trái tim cao thượng như Aria bên cạnh.

… Trên thực tế, dù đại phù thủy—em rể của Cedric là một người cực giống trap, Vulcan cũng đã nói điều này với Aria… khi cô vẫn chưa nhận thức được việc đó.

Bên cạnh đó.

“Hahaha, có vẻ như Aria-chan rất hợp với Cedric. Chà, các em sẽ trở thành những đồng đội tốt của nhau kể từ lúc này đấy.”

Aria chào mừng anh ta với một gương mặt lo lắng.

Cedric thì đáp lễ với một nụ cười chói qua tim.

Fumu Tuy mình không đồng ý với biểu hiện của hắn, nhưng có vẻ không phải là một người xấu. QUả là một ikemen, huh. Một sự chênh lệch cực lớn với Kassman đó chứ.

“Chà, vậy thì con ai khác nhận nhiệm vụ này nữa không? Nếu không còn ai thì kết thúc việc tuyển người nào.”

Sau khi kết thúc lời chào hỏi của mình với các đồng đội, Cedric hướng về phía những mạo hiểm giả khác đang tập trung tại bảng thông báo, rõ ràng là một câu hỏi có kế hoạch.

Và tất cả bọn họ đều đảo mắt đi ngay lập tức. Phải, họ không có ý định cứu giúp người khác như Aria và những người động đội của cô.

“Yossh. Vì không còn ai khác, nên tôi sẽ giải thích nhiệm vụ luôn. Hãy ngồi xuống đi vì sẽ tốn kha khá thời gian đấy.”

Không bận tâm phàn nàn những mạo hiểm giả kia, Cedric chỉ lẳng lặng quay lại ghế của mình tai quầy rượu.

Nếu anh ta ép họ phải miễn cưỡng tham gia… để rồi thiệt mạng thì đó quả là những việc mà anh không muốn xảy ra.

Cedric hiểu được thế này là tốt nhất. Là việc làm mà mọi người thường ca ngợi như một người hùng.

“Chà, tôi sẽ bắt đầu giải thích. Đầu tiên là, mục tiêu của nhiệm vụ lần này——“

Sau khi đồng loạt ngồi lên ghế, Cedric ngay lập tức lấy ra một tờ giấy da và bắt đầu giải thích.

Dưới đây là tóm tắt của lời giải thích ấy.

・Nội dung: Chinh phục tộc quỷ cùng với quái vật đi theo chúng.

・Địa điểm: Thành phố Renault.

・Số người: 5 người.

・Thời gian khởi hành: Sáng sớm ngày mai.

Số tiền thưởng được tính dựa trên mức nguy hiểm của nhiệm vụ.

“Uhm, tôi có thể hỏi vài điều không ạ, Cedric-sama…?”

“Chuyện gì nào, Aria-san?”

“Người có cảm thấy rằng chúng ta thiếu nhân lực để khai chiến với một đám quái vật có số lượng không xác định cùng với quỷ tộc không ạ?”

Phải đấy, tôi cũng đang tự hỏi điều tương tự. Kể cả một người dũng cảm như Cedric-dona sát cánh cùng, nhưng số lượng của chúng quả là đáng lo ngại.

Tama cũng đồng tình với Aria, người đang đặt ra câu hỏi một cách rụt rè.

Nhưng——

“Phải, số lượng không phải là vấn đề. Sẽ có thêm 4 người đi cùng chúng ta, và họ là thành viên do tôi lãnh đạo. Họ cũng là những thuộc hạ đáng tự hào, những người đã sống sót qua đại chiến Ragnarok. Hơn nưa… tôi vẫn còn một con át chủ bài cho trường hợp tệ nhất.”

Với môt sự tự tin trên gương mặt, Cedric nở một nụ cười sảng khoái.

“Fufufu, đừng lo lắng gì cả, Aria-chan. Cedric-chan rất là tuetj vời khi em ấy chiến đấu đấy.”

Arnold đang nói đỡ cho Cedric. Và tựa người mình vào Cedric và chạm tay của họ vòa nhau.

“Này, Ana. Anh đã hứa với em rằng sẽ không làm những việc này ở nơi công cộng mà phải không?”

“A~hn, có sao đâu~♪”

Cedric đùa giỡn với Arnold với một giọng nói ngọt ngào.

Arnold thì đáp lại với một giọng đáng yên.

A… vậy là, cả hai người bọn họ…

Aria và Tama đồng cảm xúc khi thấy cảnh tượng đó.

Nói tóm lại, lý do mà Cedric bước đi trên con đường hiệp sĩ, từ bỏ vị trí trong một gia đình danh giá là vì…

Cạnh đó.

Cậu ta là Cedric, là một người quả cảm và tin tưởng vào tài năng của mình. Và việc đó đúng với tuýp người mà Anord thích.

Vậy, chắc là không sao đâu.

Sau đó, vì Arnold và Cedric, Aria và đồng đội chỉ biết đứng nhìn thủ tục giấy tờ và tình cảm nồng thấm giữa hai người bọn họ

Họ sẽ khởi hành vào sáng mai.

Cedric-dono, dù anh có vẻ ngoài điển trai, địa vị cao quý, là chỉ huy hiệp sĩ và tính cách cao cả, nhưng nghĩ đến việc anh bị…

Tama cảm thấy thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.