Đồ Ngốc, Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 26: Gây sự




_Cuộc sống mới

Vì Nghiêm Hạo bắt cô dọn về chổ của anh ta sắp đặt cho cô,nên Tống nguyệt Linh trở về chổ củ từ giả mọi người và xin nghỉ ở cữa hàng bánh.Nghiêm Hạo không nói gì chỉ kêu hai vệ sĩ đi theo cô,ý tứ của hắn ta thật xem cô như tội phạm phải giám sát vậy.Hai ngày sau khi ra điều kiện với hắn,tivi đả đưa tin tức Nghiêm Thị kí hợp đồng với Tống thị,cô tin chỉ cần có hợp đồng của Nghiêm Thị,ngân hàng sẽ không khó giải quyết nữa,Tống nguyệt Linh cũng bỏ gánh nặng xuống.

"Yến Tử em thật nghĩ việc ở đây luôn sao?"Giọng của Chu hàn Quân cô đơn,cứ tưởng để cô gần gủi bên anh,quan tâm cô và nhìn cô lớn lên.từ từ cho cô thấy tình cảm của anh dành cho cô,không ngờ hôm nay nghe cô xin nghĩ luôn làm anh bàng hoàng.

"Dạ tạm thời là như vậy"Tống nguyệt Linh ngập ngừng cô cũng không biết sau một năm,

cuộc sống của cô sẽ như thế nào nữa,cô cảm thấy mình đang phải đi trên một con đường đầy chông gai.

"Sau này em muốn quay lại là,anh luôn hoan nghênh em"Chu Hàn Quân có rất nhiều điều muốn nói với cô,nhưng anh biết mình không thể nói,Cô bé này nhìn thân thiện hoà nhã với anh,như tận bên trong là sự lạnh nhạt xa cách,Chưa lần nào thành công tiếp cận cô,đôi khi anh tự an ủi mình co bé còn nhỏ cho nên không hiểu.tình cảm vừa chớm của anh có lẽ sự xa cách lần này càng thêm tuyệt vọng hơn.

"Cám ơn anh Chu Hàn Quân.thời gian qua anh đả giúp đở em rất nhiều "Tống nguyệt Linh thật tâm nói,Chu Hàn Quân là một ông chủ tuyệt vời nhất"tội nghiệp anh Quân yêu phải chị gà mờ"

Chu Hàn Quân cười khổ,"Yến Tử hy vọng,nhân duyên của chúng ta sẽ không chấm dứt từ đây,nếu sao này anh gặp lại em,lúc đó anh sẽ can đảm theo đuổi em"

Chu Hàn Quân nhìn Tống nguyệt Linh tự nhủ.

Từ giã Chu Hàn Quân Tống nguyệt Linh về lại nhà Dì Lý.Gặp ngay Tô Cầm đứng đón.

"YếnTử cậu trốn đâu hơn một tuần nay làm mình lo muốn chết luôn"

ngày đó tại buổi làm,thêm YếnTử kêu cô đợi một lát mà đi luôn,dù nhận được điện thoại cô vẩn không yên tâm,khi thấy mấy tên áo đen bặm trợn đưa Yến Tử đi .

"Mình không sao,hôm nay mình về đây từ giả cậu với Dì Lý mình có việc phải đi xa thành

phố A một thời gian,khi nào mình về sẽ liên lạc với cậu" Tống nguyệt Linh nhàn nhạt nói

"cậu đi đâu? ,tại sao đang yên lành đột nhiên rời đi?Cậu có chuyện gì phải không?mấy

người hôm bữa là ai,là người xấu phải không?" Tô Cầm hốt hoảng nói

Tô Cầm tuy là sinh viên Đại học nhưng cô rất đơn thuần,lúc còn ở nhà nghe mọi người nói thành phố lớn thường phức tạp,nguy hiễm như thế nào?,Hôm đó gặp mấy tên áo đen trong đầu cô nhận định chắc chắn là "đầu gấu, xã hội đen" mà trong phim vẩn thường chiếu,cô tin chắc mấy người đó tính dụ dổ Đinh yến Tử làm chuyện xấu xa gì đó cho nên Yến Tử mới rời đi,càng nghĩ càng thấy đúng,Tô Cầm toát mồ hôi hột Đinh yến Tử mới có 16 tuổi không cha không mẹ ai giúp đở cô ấy đây.

"Yến Tử mặc dù cậu không còn ai quan tâm,nhưng còn mình với Dì lúc nào củng xem cậu là người thân hết,cậu không được khuất phục bọn họ,có gì cứ nói ra mình và cậu tìm đường giải quyết,nếu không được thì báo cảnh sát,chứ cậu đừng nge lời và đi theo họ"Tô Cầm trầm trọng nói

Tống nguyệt Linh ngẩn ra nhìn thấy Tô Cầm mặt mày xanh mét lo lắng nhìn mình khẩn trương Cô bổng phì cười,có một dòng nước ấm chảy trong lòng,cô ôm Tô Cầm

"Tô Cầm !mình không có chuyện gì thật đấy,Cậu đừng lo,mấy người hôm bửa không phải là người xấu,họ củng không có hại mình.Nhưng mình có chuyện cần phải đi,xin lổi vì không thể nói với cậu được.sau này gặp lại nhất định mình sẽ nói cho cậu"

"Được vậy mình sẽ chờ ngày gặp lại cậu nói cho mình biết,Cậu nhớ phải giữ gìn sức khỏe"Tô Cầm rưng rưng nói.

Thật ra Tống nguyệt Linh cũng không biết chổ ở mới Nghiêm Hạo sắp xếp cho cô ở đâu.

có thể vẩn là trong thành phố A,nhưng cô không thể nói cho Tô Cầm được,cô ấy đơn thuần như vậy không biết có tiếp thu nổi chuyện của cô không,cô củng không muốn họ suy nghĩ nhiều và lo lắng cho cô.

Chiếc xe rẽ vào một khu chung cư riêng biệt yên tĩnh cách xa sự ồn ào của thành phố,4 tòa chung cư cao đối diện với nhau mà khi bước vào đây phải qua một cái cổng lớn có thể nói những người ở trong chung cư này có thể đi ra ngoài nhưng người ở ngoài muốn vào được thì phải có thẻ chứng minh mình là cư dân ở đây!

Chung cư này là của Tập đoàn Nghiêm thị,phần lớn những người ở đây là diển viên ca sĩ,hay là những người nổi tiếng muốn tránh giới truyền thông,còn phần còn lại là nơi an toàn cho những ông tay to mặt lớn nuôi dưỡng tình nhân,lập phòng nhì và con riêng ngoài giá thú,vì đây cách biệt bên ngoài được bảo vệ chặc chẻ nên rất an toàn.

Ở phía dưới chung cư là những nhà hàng ,siêu thị,cữa hàng quần áo,hoặc là những quán càphe sang trọng.Một công viên rộng lớn cây xanh và hồ nuôi cá,trò chơi dành cho trẻ em,có mấy người phụ nữ dắt đẩy con đi dạo,ở đây thật là nơi lý tưởng dưỡng thai và sanh con mà không sợ một ai biết.

Tống nguyệt Linh đi theo vệ sĩ đi vào thang máy lên lầu 6,và căn hộ 601.Căn hộ có diện

tích 200mx2 có 2 phòng,gồm một phòng ngủ chính có tolet bên trong và một phòng dành cho khách,và một tolet bên ngoài,nhà bếp bàn ăn đồ dùng được bày biện khéo léo

gam màu cùng đi tông màu khói,rèm cửa màu xanh,khiến cho người ta có cảm giác thoải mái,Từ khi bước vào nhà Tống nguyệt Linh vẩn đứng tại chổ và đưa mắt đánh giá

"Tiểu thư sẽ ở phòng ngủ chính"tên vệ sĩ đột nhiên nói.

"nga"Tống nguyệt Linh không nói gì vì cô đợi hắn nói tiếp.

"Cậu chủ dặn tiểu thư có thể tự do trong khu chung cư này chỉ cần không ra bên ngoài là được.ở hộc tủ trong phòng có một thẻ ngân hàng cho tiểu thư sử dụng,tới kì khám thai sẽ có bác sĩ lại tới nhà khám,nếu tiểu thư cần gì cứ gọi cho tôi,đây là số điện thoại của tôi"vệ sĩ nói xong cung kính đưa danh thiếp có số điện thoại.

"Tôi biết rồi"Tống nguyệt Linh lạnh nhạt nói.

"Trong thời gian mang thai tiểu thư sẽ không được dùng điện thoại di động,và máy tính

đề phòng chất phóng xạ,mong tiểu thư thông cảm cho"

"Tôi biết rồi"cô tiếp tục gật đầu

"Còn nữa,đây là Dì Phùng,dì sẽ là người chăm sóc chế độ dinh dưỡng cho tiểu thư"

Vệ sĩ chỉ vào người phụ nữ trung niên tròn trịa nói

"Chào Dì Phùng"Cô gật đầu

"Tiểu thư cứ gọi tôi là Dì Phùng được rồi,rất vui vì được phục vụ cô"Dì phùng cung kính nói.

Tống nguyệt Linh sau khi đứng nge vệ sĩ dặn dò gần nữa tiếng rốt cuộc có thể vào phòng,bỏ đại giỏ đồ xuống ngã trên giường nằm,cô thật là mệt a

*************************

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.