Đồ Ngốc, Hận Nhưng Vẫn Yêu

Chương 12




Mọi việc tiếp theo cứ vậy tiến hành, Sở Thiên Biến nhận lời mời gia nhập đội ngũ từ Hương Thảo Thiên Không, năm người cùng nhau đi vào bên trong.

Dọc theo đường đi 3 người Vận Mạt và Sở Thiên Biến không nói gì, chỉ có Hương Thảo Thiên Không thường thường khai mở đề tài, Vận Mạt thì cười khẽ ứng đối, không khí trong đội ngũ không còn nặng nề như trước nữa.

Sở Thiên Biến im lặng không nói, hắn chưa từng thả lỏng ua mà không ngừng quan sát 4 người, thực lực của 4 người thế nào với một tên gà con như Sở Thiên Biến là chuyện không cách nào đánh giá được, nhưng tính cách của 4 người Sở Thiên biến đã biết được chút ít.

Hương Thảo Thiên Không luôn lộ nụ cười thân thiết, hơn nữa thân là Chiến Sĩ nên có thân hình oai vệ, từ mặt ngoài xem ra hắn rất dễ ở chung, nhưng một màn của tên này sang hôm qua cho Sở Thiên Biến hiểu được một chuyện là tên này và Ngụy Kim Tịch-bạn hắn là cá mè một lứa, dánh quái luyện cấp không phải là hứng thú hàng đầu, mục dích thật sự của hắn chính là nữ người chơi. Hơn nữa dọc theo đường đi Hương Thảo Thiên Không chỉ dựa vào vài câu nói đã làm cho không khí đội ngũ sôi nổi hẳn lên, Sở Thiên Biến đánh giá: dựa theo trình độ ăn nói thì Hương Thảo Thiên Không và Ngụy Kim Tịch là ngang nhau.

Về phần 3 người Vận Mạt, Nhạn Tại Lâm Sao và Di Nhiên Chi Nhận, 3 người luôn rất ít nói, Di Nhiên Chi Nhận còn tốt, từ bề ngoài xem ra hắn là một người ít nói, về phần Nhạn Tại Lâm Sao, cô ít nói là vì có oán khí, hơn nữa Sở Thiên Biến cảm giác được mục tiêu oán khí của cô nàng chính là hắn, chuyện này làm cho hắn rất buồn bực, có điều chỉ cần không phải sát khí thì hắn sẽ không để trong lòng.

Người làm cho Sở Thiên Biến chú ý chính là nữ Pháp Sư Vận Mạt, người phụ nữ này dọc đường đi không ngừng trả lời những câu hỏi của Hương Thảo Thiên Không, nghe thì có rất nhiều, nhưng từ đầu tới cuối vẫn chỉ có một ít nghĩa—— 3 người bọn họ là bạn trong thế giới hiện thức, tiến vào trò chơi vô tình đụng tới một NPC, hàn huyên vài câu liền gây ra nhiệm vụ Hi Hữu. 3 người chỉ là người chơi bình thường, trong trò chơi cũng không có bạn, cho nên mới tìm Hương Thảo Thiên Không và Sở Thiên Biến hỗ trợ.

Nhiệm vụ này thưởng cái gì? NPC kia là ai? Nhiệm vụ gây ra thế nào? Có hay không còn nhiệm vụ tiếp theo?

Một đường đi tới Hương Thảo Thiên Không xảo diệu hỏi tới những vấn đề nào, có điều luôn bị Vận Mạt ba xạo dời chủ đề đi, hai người cẩn thận một hỏi một trả lời làm cho Sở Thiên Biến rất tán thưởng.

Có điều sau khi bị dời chủ đề, Hương Thảo Thiên Không có chút không vui, nhưng vẻ mặt thì vẫn tươi cười như trước, Sở Thiên Biến suy nghĩ một chút liền phát hiện những câu hỏi này kỳ thật không có liên quan tới nội dung nhiệm vụ, tên này chỉ muốn thân cận với Vận Mạt một chút mà thôi.

... ...

Sau khi tiến vào được 40 phút, đoàn người đã đi tới một mảnh đất trống.

Một con đường nhỏ uống lượng xuất hiện trước mặt mọi người, ánh trăng xuyên qua khe lá, mơ hồ có thể nhìn thấy một con đường mòn, do ánh sang yếu ớt nên mọi người không thể biết được con đường này đi về đâu, mà hia bên con đường mơ hồ có thể thấy được vài cái lều trại hình nón, xung quanh lều trại thỉnh thoảng có ba, bốn bóng dáng đi tuần tra, tiếng gầm gừ của Thú Nhân thỉnh thoảng vang lên làm cho khu rừng âm u lúc này cáng thêm đáng sợ.

-Chính là nơi này.

Vận Mạt nhìn xung quanh một chút rồi xác nhận:
-Không sai, nơi này chính là bên ngoài doanh trại của Tà Thú Nhân, con đường này dẫn tới đồi núi phía trước, là lều trại của đầu mục Tà Thú Nhân nằm trên đỉnh núi.

Nghe vậy, Sở Thiên Biến chợt có suy nghĩ, Vận Mạt biết lều trại thủ lĩnh Tà Thú Nhân nằm trên đỉnh núi, điểm này còn có thể lý giải, nhiệm vụ có nói tới vị trí mục tiêu cần tiêu diệt. Nhưng cô ta lại quen thuộc hoàn cảnh nơi này như thế, coi như là đã sớm làm quen địa hình đi, dù là một nhiệm vụ Hi Hữu thì quái vật cũng chỉ là quái bình thường, vì sao nhất định phải chờ tới rạng sang mới đánh?

-Lựa chọn rạng sáng để làm nhiệm vụ, nguyên nhân lớn nhất là vì lúc này người chơi thưa thớt. Hiện tại là sáng ngày hôm sau kể từ ngày Open Server, phần lớn người chơi đều đã đi Phong Ngữ trấn, cho dù có người chơi mới vào trò chơi thì cũng sẽ không đến nơi này.

Hai mắt Sở Thiên Biến có chút sáng lên:
-Nói cách khác, mục tiêu của nữ Pháp Sư này chỉ sợ không chỉ là con thủ lĩnh cấp 10, nhưng mục dích của cô ta vẫn là đỉnh núi.

Nương theo ánh trăng u ám, Sở Thiên Biến liếc nhìn Vận Mạt một cái, hắn phát hiện khuôn mặt cô ta tuy vẫn tươi cười nhưng trong đôi mắt lại có sự ngưng trọng.

-Quả nhiên, ban ngày không đến làm nhiệm vụ là lo lắng có người chơi cướp quái hay sao?

Sở Thiên Biến khẳng định tự hỏi một câu, nhưng hắn cũng không vạch trần mà chỉ đứng một bên nghe phân phối nhiệm vụ.

-Di Nhiên, cậu Tiềm Hành dẫn một đội Thủ Vệ Thú Nhân lại đây, chúng ta phải nhanh chóng thanh lý 3 đội Thủ Vệ, sau đó xông lên triền núi. Động tác phải nhanh, nếu không một khi Thủ Vệ Tà Thú Nhân một khi đổi mới, nơi này sẽ không đủ không gian. Nhạn nhi phụ trách dẫn quái, hỗ trợ tấn công, tôi lo một hồi lực tấn công không đủ.

Vận Mạt nói xong liền quay đầu nhìn hai người Sở Thiên Biến:
-Việc chắn quái nhờ Thiên Không huynh, còn về Thiên Hồi huynh, huynh lo việc tấn công.

Đối mặt sự nhờ vã của một mỹ nữ, tuyệt đại đa số giống đực đều khó có thể cự tuyệt, Hương Thảo Thiên Không càng khoa trương, hắn vỗ ngực giáp của mình vài cái để chứng tỏ, Sở Thiên Biến rất nghi ngờ cái áo giáp đã rách nát kia có phải là bị vỗ như thế mà một lát nữa vỡ nát hay không.

Sở Thiên Biến gật đầu đáp lại, thấy Di Nhiên Chi Nhận còn chưa quay về, hắn đột nhiên hỏi:
-Vận Mạt tiểu thư, trong đợt quái này có bao nhiên Thủ Vệ Tà Thú Nhân?

Vận Mạt nghe vậy liền sửng sốt rồi trả lời theo bản năng: "4."

-Tốt! Tôi tấn công theo mục tiêu của cô.

Vận Mạt nhìn về phía Sở Thiên Biến, trong khu rừng u ám tuy cô không thể thấy rõ khuôn mặt của Đức Lỗ Y nhưng trong mắt cô vẫn xẹt qua một tia khó nhận biết, Vận Mạt khẽ cười nói: "Được..."

-Đến rồi, Hương Thảo chuẩn bị tiếp quái.

Âm thanh của Di Nhiên Chi Nhận bỗng nhiên vang lên trong kênh đoàn đội, sau đó 4 người cũng đã thấy được ở phía trước xuất hiện một bóng người, phía sau hắn còn có 4 Tà Thú Nhân, ánh mát bọn chúng lúc này đang đỏ ngầu, tiếng gầm gừ chỉ mình Thú Nhân có vang lên.

-Tốt! Di Nhiên lui lại, tôi cản quái xong thì trở lại tấn công.

Hương Thảo Thiên Không nói xong liền tiếng lên phía trước, đổi chỗ cho Di Nhiên Chi Nhận, hai tay hắn kéo thanh đại kiếm rách nát, trong giây lát hướng về phía trước chém ra, vô số tia lửa xuất hiện trên thân kiếm.

Một kiếm quét ra, một tia sáng xanh chợt xuất hiện trước mắt mọi người, chiếu rọi 4 Tà Thú Nhân, ánh sáng tiêu tán, bốn tiếng va chạm vang lên, tiếp theo đó là tiếng gầm rú của Thú Nhân.

Phích Lịch Lôi Nhận!

Đây là một trong 2 kỹ năng lúc đầu của Chiến Sĩ, cận chiến trong 5 cấp đầu chỉ có 2 kỹ năng, một là Anh Dũng Đã Kích, cái còn lại chính là Phích Lịch Lôi Nhận, 2 kỹ năng của Đạo Tặc chính là Tiềm Hành và Lục Thứ.

Tuy nói Chiến Sĩ khi bắt đầu có 2 kỹ năng là lợi thế rất lớn, nhưng nó vẫn không thay đổi được hoàn cảnh xấu của chiến sĩ lúc đầu, thương tổn của Anh Dũng Đã Kích phài xem vũ khí, về phần Phích Lịch Lôi Nhận, ngoài trừ tạo thành ánh sáng đẹp mắt và quần công ra, thương tổn của nó thật sự làm nhục cái tên của mình, có điều ưu điểm của nó chính là tạo thành uy hiếp, trong lúc đầu trò chơi, đây chính là kỹ năng khống chế cừu hận duy nhất.

Nhìn Hương Thảo trong nháy mắt bĩ 4 Tà Thú Nhân vây quanh, hơn nữa còn bĩ 4 cây bùa chém, Sở Thiên Biến rốt cục hiểu được ý nghĩa của câu nói kia —— khi tổ đội, vĩnh viễn nhớ kỹ một câu —— Chết người không chết mình! ( Tank không cần để ý câu này ).

-Tấn công!

Vận Mạt lên tiếng, cô đã giơ pháp trượng lên bắt đầu đọc chú ngữ, trên đỉnh pháp trượng là một quả cầu màu lam, một Băng Tiễn trong nháy mắt bắn ra.

Di Nhiên Chi Nhận nắm chặt vũ khí rồi cũng gia nhập chiến đoàn, Nhạn Tại Lâm Sao thêm cho Hương Thảo Thêm Không một Thánh Quang Thuẫn rồi quay đầu nhìn Sở Thiên Biến, kêu lên:
-Này, còn sững sờ làm gì, còn không tấn công!

Sở Thiên Biến thu hồi ánh mắt lại, trong lòng vẫn có chút nghi hoặc, hắn giơ Pháp trượng lên bắt đầu đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ.

Chỉ thấy trong bóng đêm, trên đỉnh pháp trượng của Vận Mạt và Sở Thiên Biến cùng lúc sáng lên, ngay khi quả cầu màu lam to tới hết mức, một quả cầu màu xanh đã bắn ra ngoài, ngay khi quả cầu màu xanh đánh trúng Thủ Vệ Tà Thú Nhân, Hàn Băn Tiễn của Vận Mạt mới bắt đầu bắn ra.

"Anh..."

"A..."

Hai tiếng hô từ miệng Vận Mạt và Nhạn Tại Lâm Sao vang lên, ngay khi Hương Thảo Thiên Không và Di Nhiên Chi Nhận tưởng rằng 2 cô gái gặp chuyện, định quay đầu lại nhìn thì đã bị con số thương tổn trên đầu tà Thú Nhân kéo lại, hai cô gái cũng bình tĩnh lại, Nhạn Tại Lâm Sao bắt đầu thêm HP cho đoàn người.

Tà Thú Nhân Thủ vệ chỉ có 450 HP, dưới sự tấn công của 4 người, không đến 20 giây đã bị đánh chết một con, 4 Tà Thú Nhân chết sạch chỉ trong thời gian không tới 1 phút 30 giây.

Hương Thảo Thiên Không và Di Nhiên Chi Nhận quay đầu lại nhìn, thấy 2 cô gái không sao đều thở ra một hơi, ngay khi Di Nhiên Chi Nhận chuẩn bị Tiềm Hành đi kéo quái thì bị Vận Mạt gọi lại.

-Khoang đã, Di Nhiên.

Hai Cận Chiến sĩ nghi hoặc quay đầu lại, phát hiện Vận Mạt lúc này đang nhìn Sở Thiên Biến, đôi mắt đẹp của cô sáng lên, một hồi lâu, Vận Mạt nhỏ giọng nói:
-Thiên Hồi tiên sinh, thời gian đọc chú ngữ thuật Phẫn Nộ của anh hình như rất ngắn thì phải.

-Người phụ nữ này không phải đang vội làm nhiệm vụ hay sao?

Sở Thiên Biến nhíu mày thầm nghĩ, gật đầu nói:
-Thời gian đọc chú ngữ của tôi là 2.5 giây.

Sở Thiên Biến nói xong, khu rừng chợt trở nên yên tĩnh, Sở Thiên Biến cảm thấy mỗi người đều nhìn hắn giống như đang nhìn quái thú vậy

-Thiên Hồi lão đệ...

Hương Thảo Thiên Không có chút khan khan hỏi:
-Thời gian đọc chú ngữ của cậu là ——2. 5 giây?

-Thì sao?

Sở Thiên Biến càng thêm nhíu mày, đương nhiên nói :
-Đây chẳng lẽ không phải là một trụ cột của Pháp hệ sao?

Nói xong, Sở Thiên Biến phát hiện ánh mắt của 4 người càng thêm kỳ lạ, mọi người đều bi ai muốn khóc, ánh mắt mọi người giống như là bọn họ bị hắn hại vậy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.