Đồ Mi Không Tranh Xuân

Chương 4: Điệp Ảnh




An Hạ sau khi nhận được chi phiếu mặc kệ chân đất mà chạy bộ đến bệnh viện,

- Bác sĩ Đây là 30 vạn tiền phẫu thuật cô làm phẫu thuật cho mẹ tôi đi.

- Vâng,mời cô đi làm thủ tục đóng tiền, chúng tôi lập tức chuẩn chuẩn bị phòng phẫu thuật cho mẹ cô

-------cut khúc phẫu thuật----

Đèn sáng, mẹ cô được đẩy ra

- Bác sĩ mẹ tôi sao rồi ạ?

- phẫu thuật thành công. 2 tiếng nữa bà sẽ tỉnh

- cảm ơn bác sĩ.

- không có gì là trách nhiệm của tôi

------- phòng hồi sức ------

2 tiếng trôi qua

- mẹ, mẹ tỉnh rồi, mẹ thấy thế nào, ổn không?

- Mẹ ổn. Hạ nhi, nói mẹ nghe, tiền đâu con có?

- Dạ con...con...

- Nói

- Con...Con...Bán...Bán..Thâ..n

- Con..con.. nói gì hả.. trời ơi..!

- Mẹ bình tĩnh..

- Mày...mày. cái đứa con ngu ngốc này...đi ngay..tao không có đứa con như mày ( #Bii: do bà ấy tức thôi chứ k ghét bỏ chị ấy đâu)

- mẹ....

- Đi...đi..

Vừa lúc đó Ân tử Thiên đến..

- Mẹ, hai, 2 người sau vậy?

- mẹ không sau, con dẫn chị 2conđi đi

- mẹ tại sao a..?

- /Im lặng/

- Hai đi thôi

An Hạ theo Tữ Thiên bước ra cửa

- chị 2 xin lỗi em không thể giúp chị

- không sau, bây giờ chị đi là được, là chị không xứng

- chị hai...

- Tiểu Thiên à, em ở nhà chăm sóc mẹ nhé. Chị gửi tiền về cho em.

- oa....chị 2... hức hức...

- Ngoan, tiểu Thiên ngoan, là đàn ông thì đừng khóc nhá.

- hức... hức..Dạ

- Đây là 25 vạn, em đưa cho mẹ nha. Khi nào có chị sẽ gửi. Chị đi tạm biệt

Dứt lời Ân An Hạ Bước ra khỏi bệnh viện. Cô trở về nhà,dọn dẹp đồ đạc và đến sân bay thành phố. Mua một vé đến Anh quốc xa xôi, cô lưu luyến nhìn lại quê của mình lần nữa mà nuối tiếc.

- Mẹ, Ba, Tiểu Thiên, con xin lỗi mọi người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.