Dịu Dàng Một Chút Đi Mà Daddy

Chương 49: Dọn qua đây ở đi .... Tiểu Tịch




Nha môn Hộ Bộ không nhỏ, Độ Chi Tào càng không nhỏ.

So sánh với Hộ Bộ Tào, Kim Bộ Tào và Thương Bộ Tào, viện làm việc của Độ Chi Tào to lớn nhất, đương nhiên, thật sự muốn bàn về diện tích, Thương Bộ có quốc kho vô cùng lớn, Độ Chi Tào không thể so sánh, nhưng vẻn vẹn trong nha môn Hộ Bộ mà nói, viện Độ Chi Tào xếp hạng nhất, chỉ vì nơi này thật sự nhiều hồ sơ lắm, mà trong bốn Tào, nhân viên làm việc của Độ Chi Tào cũng nhiều nhất.

Đậu Dịch là một người tướng mạo rất bình thường, rất ôn hòa đối với Sở Hoan, nhìn qua cung kính, nhưng Sở Hoan không nói chuyện, gã cũng không nói chuyện, Sở Hoan hỏi gã một câu, gã cũng chỉ dùng một câu ngắn gọn nhất để trả lời, dường như sợ hãi nói nhiều một chữ, có vẻ vô cùng cẩn thận.

Đậu Dịch dẫn Sở Hoan vào phòng làm việc Tả Chủ Sự, nơi này đã chuẩn bị xong đồ đạc của Sở Hoan, bên trong thu dọn sạch sẽ, Sở Hoan nhìn xung quanh, Đậu Dịch mới chắp tay nói:

- Sở đại nhân, Độ Chi Tào có tổng cộng sáu Phán Quan, hai mươi Toán Lại, hai mươi Bút Lại, bốn mươi Dịch Lại, toàn bộ Tào tổng cộng tám mươi người, hôm nay Sở đại nhân mới tới Độ Chi Tào, không biết có cần mời mọi người đến gặp một lần, làm quen hay không?

Sở Hoan cười nói:

- Hiện giờ có được không? Có phải mọi người đều đang làm việc hay không?

- Đúng là giờ làm việc.

Đậu Dịch bình tĩnh nói :

- Chẳng qua nếu đại nhân muốn triệu kiến, mọi người vẫn phải tới đây tham kiến.

Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Quốc sự làm trọng, sau này bản quan tự mình tuần tra một lượt là được, cũng không phiền mọi người.

Hắn lại nói:

- Đậu Chủ Sự, ta mới đến, không biết bắt đầu từ đâu, ngươi xem ta nên làm những gì?

Đậu Dịch nói:

- Toàn bộ Đậu Chi Tào đều thuộc quản lý của đại nhân, đại nhân muốn làm gì, thì làm cái đó.

Lời này của gã giống như chưa nói.

Sở Hoan cũng không hỏi nhiều, chỉ gật đầu.

Đậu Dịch lại nói:

- Ty chức cáo lui trước, nếu đại nhân cần gì, cứ việc gọi ty chức.

Sở Hoan hơi nhíu mày, ngừng một chút, cũng không quan tâm, trước tiên thay quần áo, bộ quần áo này cũng vừa người, lúc trước chỉ quen mặc giáp trụ, lúc này đột nhiên mặc áo bào rộng rãi ống tay lớn, thật sự không được tự nhiên.

Trong phòng của hắn vắng ngắt, ngoại trừ cái bàn, nhưng không có hồ sơ gì, thậm chí ngay cả một quyển sách cũng không có, ngồi trên ghế, trong lúc nhất thời quả thật không biết nên làm gì.

Đi ra cửa, lại nhìn thấy bên cạnh một cổng vòm, có một đường đá nhỏ thông tới viện khác, có người ra ra vào vào trên con đường đá nhỏ này, qua lại giữa hai viện.

Nhìn thấy một người đang cầm đóng hồ sơ, Sở Hoan đưa tay kêu lên:

- Ngươi tới đây một chút!

Người nọ nghe được giọng nói, nhìn chung quanh một chút, thấy Sở Hoan, lộ ra vẻ nghi hoặc. Sở Hoan vẫy tay, người nọ mới cẩn thận đi tới, nhìn thấy Sở Hoan mặc áo quan, nhận ra người này có thể chính là Chủ Sự đại nhân vừa mới nhậm chức, vội nói:

- Đại nhân, ngài gọi ty chức?

Sở Hoan cười nói:

- Ngươi tên là gì?

Khuôn mặt người nọ rất gầy yếu, hơi khô vàng, dường như không đủ dinh dưỡng, nghe Sở Hoan hỏi, vội đáp:

- Ty chức Nhạc Tử Tây!

- Nhạc Tử Tây?

Sở Hoan hỏi:

- Chức quan của ngươi là gì?

Nhạc Tử Tây vội đáp:

- Tiểu nhân không có quan chức, chỉ là một quan lại nhỏ, một Dịch Lại.

- Hả?

Thật ra Sở Hoan cũng không rõ Dịch lại làm gì, nhìn thấy gã ôm văn án trong lòng, hỏi:

- Đây là những thứ gì?

- Đây là trướng mục vừa mới tính toán xong.

Nhạc Tử Tây nói:

- Đang muốn trình cho Đậu Chủ Sự!

- Trướng mục gì?

Nhạc Tử Tây vội nói:

- Là lương bổng. Lương bổng quan lại ở kinh thành!

- Hả?

Sở Hoan khẽ vuốt cằm, nhìn chung quanh, mới nhẹ giọng hỏi:

- Vậy Nhạc Tử Tây, bản quan là ai, ngươi có biết không?

- Ty chức biết.

- Vậy ngươi có biết bản quan nên làm chuyện gì?

Sở Hoan thấp giọng hỏi.

Nhạc Tử Tây ngẩn ra, hơi mơ hồ nói:

- Đại nhân, ty chức… ty chức cũng không biết. Chỉ có điều chuyện lớn nhỏ trong Độ Chi Tào, đều do đại nhân hỏi đến, ngài làm gì cũng được.

Sở Hoan bất đắc dĩ nói:

- Vậy trước kia mỗi ngày Dương Đồng Dương Chủ Sự làm gì?

Nhạc Tử Tây nói:

- Dương Chủ Sự? Ồ, hắn không làm cái gì.

- Không làm cái gì?

Sở Hoan cau mày nói:

- Đường đường Chủ Sự Độ Chi Tào, chẳng lẽ uống trà mỗi ngày hay sao?

Nhạc Tử Tây sửng sốt, ngạc nhiên nói:

- Sao đại nhân biết được? Quả thật Dương đại nhân đều uống trà mỗi ngày.

Gã lập tức nói:

- Đại nhân cũng có thể uống trà mỗi ngày đó.

Sở Hoan đánh giá cẩn thận một phen, người này nhìn qua hơi đơn giản, đầu óc không linh hoạt thế nào, thở dài nói:

- Ngoại trừ uống trà, Dương đại nhân không làm gì khác sao? Công việc của Độ Chi Tào, hắn xử lý thế nào?

Nhạc Tử Tây ngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:

- Dương đại nhân lớn tuổi, mấy năm nay rất ít nhúng tay vào công việc cụ thể, chuyện trong Tào, phần lớn do Đậu Chủ Sự xử lý, hơn nữa các đồng liêu trong Tào đều công việc, mỗi tháng Đậu Chủ Sự đều tổng hợp thu chi Hộ Bộ, biên soạn một bản sổ tháng Hộ Bộ đưa lên cho Dương đại nhân… Ồ, chuyện Dương đại nhân làm nhiều nhất, đó là thống kê chi tiêu mỗi lượng bạc của Hộ Bộ, đều có sổ sách trình cho Dương đại nhân, sau khi Dương đại nhân đóng dấu, sẽ đưa lên cho Bộ Đường đại nhân.

- Sổ sách?

Sở Hoan nhíu mày:

- Đóng dấu?

Nhạc Tử Tây gật đầu, ngu ngơ nói:

- Đúng thế. Tuy rằng Độ Chi Tào chúng ta không trực tiếp liên quan tới bạc, nhưng thu chi ngân lượng trong quốc khố đều cần làm rõ ràng ở Độ Chi Tào. Mỗi một lạng bạc chi ra, Hộ Bộ cần phải trải qua Độ Chi Tào chúng ta tính toán, do Chủ Sự đại nhân trả lời, sau đó Bộ Đường đại nhân mới có thể hạ lệnh cấp bạc… !

Tò mò đánh giá Sở Hoan, gã buồn bực nói:

- Đại nhân… đại nhân không biết sao?

Lúc này Sở Hoan lại cảm thấy dường như Hộ Bộ phức tạp hơn mình nghĩ, cười cười, cũng không nói chuyện, trong lòng vẫn suy nghĩ sao Hoàng đế bệ hạ lại điều mình tới nha môn như vậy, thật sự không thích hợp, nhưng nghe ý tứ Nhạc Tử Tây, Hộ Bộ cấp bạc, vị Hộ Bộ Thượng Thư Hồ Bất Phàm kia vẫn không thể một tay che trời, không có con dấu của Chủ Sự Độ Chi Tào, quả thật không thể dễ dàng lấy bạc ra, như vậy xem ra, chức quan của hắn quả thật là một chức vị quan trọng.

Đúng lúc này, lại nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng ho khan, Nhạc Tử Tây nhìn sang, thấy được Đậu Dịch chẳng biết lúc nào xuất hiện cách đó không xa, nghe được Đậu Dịch nói:

- Lương bổng đã tính toán ra chưa?

Nhạc Tử Tây vội đi qua, Đậu Dịch liếc Nhạc Tử Tây một cái, lệnh gã đưa sổ sách qua, đang muốn rời khỏi, Sở Hoan đã kêu lên:

- Đậu Chủ Sự, chậm đã!

Đậu Dịch xoay người, chăp tay nói:

- Sở đại nhân có gì chỉ bảo?

- Quần áo bản quan đã đổi lại, chỉ là dường như còn thiếu một vật.

Sở Hoan tươi cười ôn hòa.

Đậu Dịch khó hiểu.

Sở Hoan cười nói:

- Đậu Chủ Sự, bản quan làm Chủ Sự, có phải cũng nên có quan ấn hay không?

Khóe mắt Đậu Dịch giật hai cái, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nói:

- Hóa ra là việc này. Hiện giờ đại nhân muốn dùng sao?

- Bản quan chỉ muốn biết quan ấn ở nơi nào!

- Điều này… Trước khi Dương Chủ Sự đi, lưu lại chỗ Bộ Đường đại nhân.

Đậu Dịch do dự một chút, thấp giọng nói.

Sở Hoan nói:

- Thì ra là thế, vậy hiện giờ bản quan đi tìm Bộ Đường đại nhân!

- Chậm đã.

Đậu Dịch vội nói:

- Sở đại nhân không cần tự mình đi, chờ một lát ty chức đi lấy.

Gã dừng một chút, nhìn chung quanh mới thấp giọng nói:

- Sở đại nhân, ngài vừa mới tới Dộ Chi Tào, làm việc cũng không rõ, quan ấn này… hiện giờ cầm quan ấn trong tay cũng không có tác dụng gì. Sao đại nhân không làm quen hoàn cảnh trước, tychuwcs cả gan, việc vặt này để ty chức thay đại nhân xử lý thế nào?

- Đẩu Chủ Sự xử lý cho bản quan?

Sở Hoan lại cười nói:

- Điều này sao được?

Đậu Dịch lộ ra vẻ tươi cười khó được:

- Sở đại nhân có điều không biết, lúc Dương Chủ Sự còn ở đây, không cần quan tâm nhiều lắm, Độ Chi Tào cũng gọn gàng ngăn nắp. Ty chức bất tài, nhưng lại nguyện ý phân ưu cho thủ trưởng, nếu Sở đại nhân không chê, ty chức cũng nguyện ý phân ưu cho đại nhân. Hết thảy công việc Độ Chi Tào, hết thảy vẫn sẽ nhưu cũ, không bởi vì mặt trên thay đổi, xuất hiện một chút dao động, nếu như vậy, mọi người sẽ không còn lòng dạ nào làm việc rồi.

Sở Hoan lại cười nói:

- Đẩu Chủ Sự đang dạy bản quan làm việc thế nào sao?

Đậu Dịch vội đáp:

- Ty chức không dám.

- Thật ra Đậu Chủ Sự nói cũng không phải không đúng.

Sở Hoan lại cười nói:

- Chẳng qua ăn lộc vua, làm việc cho vua, Thánh thượng phân công bản quan, bản quan tự nhiên cũng nên tận tâm làm việc. Quan ân không có, làm việc danh không chính ngôn không thuận, Đậu Chủ Sự, ngươi xem quan ấn này do ngươi đi lấy, hay là bản quan tự mình đi lấy?

Đậu Dịch đối diện ánh mắt Sở Hoan, thấy được tuy rằng Sở Hoan tươi cười, nhưng ánh mắt sắc bén, lập tức cười đáp:

- Xin đại nhân nghỉ tạm, hạ quan tự đi lấy!

Gã chắp tay, cũng không nói nhiều, xoay người đi, Sở hoan đột nhiên lại nói:

- Đậu Chủ Sự, còn một việc bản quan thiếu chút nữa quên.

Đậu Dịch quay đầu.

Sở Hoan cười nói:

- Đậu Chủ Sự, nghe nói nếu như không có con dấu của bản quan, Hộ Bộ không thể tùy tiện phát bạc, cũng không biết là thật hay giả?

Đậu Dịch ngẩn ra, lập tức cười nói:

- Thật có việc này.

Gã dừng một chút, cười:

- Độ Chi Tào chúng ta, lại nói là ôm đồm thu chi cho Hộ Bộ, cân bằng thu chi cho ngân khố quốc gia mà thôi. Tuy nói lấy bạc phải trải qua Độ Chi Tào tính toán, do đại nhân đóng dấu mới được, nhưng lại nói, Hộ Bộ Tào ra quyết định, kỳ thật Độ Chi Tào chúng ta cũng không cần quá mức lo lắng, Bộ Đường đại nhân nhìn xem đại cục, Độ Chi Tào chúng ta cũng không thể làm hỏng chuyện lớn nước nhà, Sở đại nhân, ngài thấy lời ty chức nói có lý hay không?

- Có lý có lý!

Sở Hoan gật đầu nói:

- Đậu Chủ Sự nói rất đúng, chúng ta làm quan, cũng không thể làm hỏng chuyện lớn quốc gia!

Đậu Dịch nghe vậy, mỉm cười:

- Đại nhân anh minh!

Gã xoay người qua chỗ khác, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh.

Sở Hoan chờ Đậu Dịch đi khỏi, lúc này mới chắp hai tay sau lưng, thản nhiên đi vào trong viện, trong miệng lẩm bẩm:

- Mỗi một phần bạc nơi này, đều là mồ hôi và máu của dân chúng, nếu muốn để bản quan nắm giữ, cuối cùng bản quan cũng phải quản lý tốt vì dân chúng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.