Định Viễn Đại Tướng Quân Truyện

Chương 130: Sự Đồng Cảm




“Ô ô, tiểu thư, ngươi tỉnh a, ngươi không thể chết a, ngươi chết Tiểu Ngôn làm sao bây giờ a, tiểu thư, ô ô...” Trong một căn phòng của khuê nữ, một cái tiểu nha hoàn đại khái 13, 14 tuổi lấy tóc lau nước mắt quỳ gối bên giường thương tâm khóc thút thít.

“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi khóc cái gì mà khóc, chết thì sao, dù sao thừa tướng cũng sẽ không quản, cái thứ phế vật này, sống cũng chỉ lãng phí lương thực trong phủ.” Một nha hoàn bên cạnh đứng đấy dùng móng tay đỏ dùng sức chụp về phía Tiểu Ngôn.

“Hỉ nhi tỷ, ngươi sao có thể nói như vậy, đại tiểu thư bình thường đối với ngươi tốt nhất, vật gì tốt đều cho ngươi, bây giờ ngươi làm sao có thể châm chọc tiểu thư.” Tiểu Ngôn ngẩng đầu tức giận bất bình nhìn về phía Hỉ nhi.

“Phế vật cũng không cho người ta nói sao, nàng là phế vật, phế vật...”

Ngay khi các nàng cãi vã khí thế, không ai phát hiện tay của người trên giường động đậy.

Ngô, đau quá, Dạ Mị đau kém chút kêu lên thành tiếng.

A, không đúng, nàng không phải là bị tiểu Khả giết chết sao, làm sao còn biết đau.

Nghĩ đến tiểu Khả, trong nội tâm nàng lại khổ sở, dù sao người phản bội mình là chị em tốt sống nương tựa lẫn nhau.

Đúng lúc này, một mảnh trí nhớ không thuộc về nàng toàn bộ hiện lên trong đầu.

Đây là đại lục lấy võ làm nền tảng, Nhật Nguyệt đại lục, tổng cộng có bốn quốc gia, theo thứ tự là Phong Đông quốc, Nam Xuyên quốc, Tây Lăng Quốc, Bắc Nguỵ quốc, mà hiện tại chỗ nàng ở là Tây Lăng Quốc.

Tại đại lục này, chỉ cần ngươi có linh lực và võ công cao, ngươi chính là thượng giả.

Linh lực phân biệt thành chín loại Thiên Linh, Địa Linh, Huyền Linh, Hoàng Linh, Võ Linh, Trụ Linh, Hồng Linh, Hoang Linh, Thần Linh, mỗi loại linh lực lại phân thành bốn loại sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong.

Càng về sau muốn tu luyện thăng cấp linh lực càng chậm, truyền thuyết chỉ kể đến Thần Linh, cách với mốc thành Tiên không xa, có thể làm chúa tể thế giới, đạt tới đỉnh cao nhất.

Vũ lực cũng giống vậy, chia làm Võ giả, Võ sĩ, Võ sư, Võ Vương, Võ Tôn, Võ Thánh, Vũ Hoàng, mỗi loại phẩm giai chia làm năm cấp bậc.

Đan dược sư, loại danh hiệu này được mọi người xem như thần thánh hiếm có, dù là đan dược sư cấp thấp, đi đến chỗ nào cũng đều sẽ được người người tôn trọng, truyền thuyết kể rằng chỉ cần người có thể luyện chế ra Đan Vương Cửu chuyển hoàn hồn đan các cấp độ, có thể khiến người chết sống lại, da thịt mọc lên từ xương một cách kỳ diệu.

Đương nhiên, loại đan dược này đến nay không ai luyện chế được bởi vì nơi này đan dược sư cấp cao nhất cũng chỉ đạt Đan Vương Nhị phẩm.

Đan dược sư cũng chia làm nhiều loại: Đan Sư, Đan Vương, Đan Tôn, Đan Thánh, Đan Hoàng, Đan Thần, mỗi loại lại chia làm năm cấp bậc.

Ma thú chia thành Vương Thú, Tôn Thú, Thánh Thú, Thần Thú. Mỗi loại lại chia thành chín cấp bậc.

Chỉ cần ma thú kí khế ước, như vậy sức chiến đấu của nó sẽ tăng lên rất nhiều, mà ma thú mỗi lần tấn cấp, sẽ càng thêm cường đại.

Chủ nhân thân thể này tên là Thượng Quan Tây Nguyệt, cũng cùng tên với kiếp trước của nàng, năm nay 14 tuổi, là đại tiểu thư con vợ cả phủ Thừa tướng.

Cha ruột là Thừa tướng đương triều, mẫu thân là thân muội muội hoàng hậu Tây Lăng Quốc, được phong là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, đáng tiếc người cha cặn bã của nàng ái thiếp diệt thê, làm hại mẫu thân nàng là phu nhân chính quy sầu não uất ức cuối cùng qua đời.

Còn có ngoại tổ gia, đáng tiếc thân thể này cùng bọn hắn không thân cận, ông ngoại của nàng đã từng cùng Tiên Hoàng kề vai chiến đấu, giành chính quyền, được phong làm Hộ Quốc Công.

Nghĩ tới đây, Thượng Quan Tây Nguyệt ở trong lòng không khỏi trợn trắng mắt.

Thượng Quan Tây Nguyệt a, thân phận của ngươi tốt như vậy, thế mà lại chết, chậc chậc...

Còn có, tuy nói là đại tiểu thư con vợ cả, ngày tháng trôi qua lại so với nha hoàn cũng không bằng, nguyên lai, ở đại lục này, người người đều muốn tu luyện linh lực.

Thế nhưng lúc nàng ta 4 tuổi, khi khảo thí linh lực lúc ngay cả một tia linh lực đều không tụ lại được, nói khó nghe một chút, là một phế vật.

Về sau liền bị người cha cặn bã Thượng Quan Lưu Phong nhét vào trong một căn phòng rách nát ở tận cùng phía Bắc trong phủ, mặc kệ không hỏi thăm hơn 10 năm.

Trong phủ Thừa tướng, ngay cả cha ruột cũng không bảo hộ nàng, có thể thấy được, từ di nương cho tới nô tài mỗi ngày đều lấy việc khi dễ nàng làm niềm vui.

Lần này cũng bởi vì bị thứ muội Thượng Quan Lâm vừa học võ công dùng nàng để thí nghiệm, bị một chưởng đánh chết, linh hồn nàng mới sống lại nhập vào bên trong cỗ thân thể này.

Tiêu hóa xong trí nhớ trong đại não, nàng âm thầm thề trong lòng.

Thượng Quan Tây Nguyệt, ngươi yên tâm, ta đã sống lại trong thân thể của ngươi, cũng chính ngươi cho ta sinh mệnh một lần nữa, từ nay về sau, ta chính là ngươi, Thượng Quan Tây Nguyệt, nhưng cũng không giống với Thượng Quan Tây Nguyệt, mối thù của ngươi ta sẽ báo, ngươi hận ai, ta sẽ giúp ngươi, chắc chắn những kẻ đã từng khi dễ ngươi, nhục mạ ngươi đều sẽ hối hận vì đã sinh ra trên đời.

Trong lòng nghĩ xong, Thượng Quan Tây Nguyệt phát hiện khí chắn ở trước ngực cũng tiêu tán.

Nàng biết, linh hồn khối thân thể này đi thật rồi, không còn lưu luyến nữa, cũng sẽ không trở lại nữa......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.