Đỉnh Thiên Truyền Thuyết

Chương 247: Tiếp đãi nồng hậu




Vương Giả Thiên Hạ cực kỳ kính nể Nhiếp Ngôn. Lúc đầu Ngưu Nhân Bộ Lạc chỉ là một công hội nhỏ không có tiếng tăm. Chỉ hai ba tháng hoạt động ngắn ngủi, nó đã trở thành công hội cường đại nhất thành Tạp La Nhĩ. Khải Toàn Đế Quốc tan tác là bước đạp để Ngưu Nhân Bộ Lạc trở thành bá chủ thành Tạp La Nhĩ.

Lúc đầu hắn chọn Đạo tặc, nhờ mấy video của Nhiếp Ngôn dẫn dắt thì kỹ thuật mới tiến bộ vượt bậc. Kỹ thuật là hắn học lỏm được. Nhiếp Ngôn cũng coi như một nửa sư phụ hắn. Hắn luôn không ra tay với Ngưu Nhân Bộ Lạc, như vậy quả thật là lấy oán báo ơn.

Nhưng lần này thì khác, hắn muốn khiêu chiến Nhiếp Ngôn. Khiêu chiến chứ không phải báo thù. Hai cái hoàn toàn khác nhau.

Nhiếp Ngôn quả thật là thần thoại ở thành Tạp La Nhĩ.

Nhiệt huyết trong lòng Vương Giả Thiên Hạ đang bùng cháy. Là một lính đánh thuê, chơi đùa với tử thần, niềm vui lớn nhất của hắn là khiêu chiến cường giả.

Sau trận chiến ở thành Quang Huy, Vương Giả Thiên Hạ chém giết gần ngàn người. Kỹ xảo của hắn đã lột xác. Sau khi tìm được con đường, hắn mới phát hiện, thì ra Đạo tặc có thể chơi như thế.

Hắn xuất thân từ lính đặc chủng. Lúc mới bắt đầu chơi còn ngỡ ngỡ ngàng ngàng. Nhưng thời gian dài, lực lĩnh ngộ kinh người của hắn được bộc lộ hoàn toàn trong Tín Ngưỡng.

Thiên Nhân Trảm, đây là chiến tích cực kỳ huy hoàng. Ở thành Quang Huy, mình hắn giết chết 2872 người chơi Chiến Đao Thị Huyết, thành tích ở Thích Khách Liên Minh bỏ xa người sau. Người thứ hai mới chỉ vừa vượt qua con số 1000 mà thôi. Cũng nhờ nhiệm vụ đó, hắn đã thăng lên bá tước, còn thiếu một xíu là lên hầu tước rồi.

Cái tên Vương Giả Thiên Hạ dần được tất cả mọi người biết rõ.

Ngưu Nhân Bộ Lạc từng phái người tới chiêu dụ Vương Giả Thiên Hạ, nhưng hắn cự tuyệt. Nguyên nhân là hắn có một số huynh đệ cấp bậc không cao, trang bị lại nát. Hắn đưa ra một số điều kiện, trong đó bao gồm để cho tất cả huynh đệ của hắn gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Quách Hoài không đáp ứng. Không có quy củ không thành công hội. Huynh đệ của Vương Giả Thiên Hạ đều rất cùi bắp. Để vào Ngưu Nhân Bộ Lạc cần trải qua rất nhiều khảo nghiệm, có thực lực mới được gia nhập, không có bất cứ ai có thể gia nhập nhờ quan hệ. Nếu để huynh đệ của Vương Giả Thiên Hạ tiến vào, chẳng khác gì phá hỏng quy củ của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Ngưu Nhân Bộ Lạc có quy củ của mình, Vương Giả Thiên Hạ cũng có nguyên tắc. Vì thế nên chuyện hắn gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc bị gác lại vô thời hạn.

Hắn chạy nhanh trên thảo nguyên để đến chỗ Nhiếp Ngôn. Không biết kết quả trận chiến giữa hai đạo tặc sẽ có kết quả như thế nào. Chiến ý của Vương Giả Thiên Hạ hừng hực. Hắn và Nhiếp Ngôn không hề có thù hằn. Việc khiêu chiến Cuồng Tặc Niết Viêm là chuyện mà ai cũng hưng phấn!

Nhiếp Ngôn hiểu Vương Giả Thiên Hạ nhiều hơn người khác một chút. Không biết sự tình giữa Vương Giả Thiên Hạ và Phá Thiên là như thế nào.

Hắn nhảy xuống ngựa, ngắm nhìn bốn phía. Nơi này là bình nguyên vô tận, thỉnh thoảng có một vài con Dã Ngưu Quái to lớn hoạt động. Bọn chúng cao gần 3m, hết sức cường tráng, cầm trong tay một thanh rìu lớn màu hắc kim. Đây là quái lv 70.

Chắc Vương Giả Thiên Hạ cũng sắp đến. Nhiếp Ngôn thầm nghĩ trước tiên cứ dọn sạch Dã Ngưu Quái kiếm tý kinh nghiệm đã.

Nhiếp Ngôn vòng ra sau một con Dã Ngưu Quái, xài Muộn Kích thẳng vào gáy con quái làm nó ngất đi.

Dã Ngưu Quái rơi vào trạng thái choáng váng. Hắn tiếp tục xài Bối Thứ, sau đó là Thiết Cát, xuất thủ liên tục làm Dã Ngưu Quái lăn quay luôn. Giờ hắn đối phó với đám Dã Ngưu Quái quá đơn giản.

Một con Dã Ngưu Quái vào lò mổ.

Nhiếp Ngôn tìm được trên người Dã Ngưu Quái 3 bạc. Đột nhiên hắn thấy có vẻ bất thường. Mặc dù chỉ lóe lên nhưng hắn vẫn nhận ra. Xem ra Vương Giả Thiên Hạ đã đến.

Nhiếp Ngôn bỏ 3 bạc vào trong ba lô, cẩn thận cảm nhận vị trí của đối phương. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn về một khu đất trống.

Chân Thực Chi Nhãn!

Ánh mắt Nhiếp Ngôn phát ra hai luồng hàn quang sáng như tuyết, quét qua một khu vực chốc lát, không phát hiện được gì. Hắn hơi nghi ngờ. Chân Thực Chi Nhãn thăng cấp xong cũng khá cao cấp, có thể phát hiện bất cứ Đạo tặc nào tiềm hành trước mắt. Tại sao lần này không phát hiện đối thủ.

Vương Giả Thiên Hạ đang tiềm hành, lưng toát mồ hôi. Hắn không ngờ mình mới chỉ nhích tới gần Nhiếp Ngôn khoảng 12, 13m đã bị phát hiện. Quả là năng lực cảm giác cường đại!

Ánh mắt Nhiếp Ngôn phát ra hồng quang như ác ma, là kỹ năng Đồng thị! Hắn vội thi triển kỹ năng Nặc Tích, 3s vô địch, lợi dụng để chống lại hiệu quả của Chân Thực Chi Nhãn, nhanh chóng tránh đi.

Ánh mắt sắc bén của Nhiếp Ngôn quét qua bốn phía, hiệu quả Nặc Tích mà kết thúc thì hắn chẳng có cách nào né tránh Chân Thực Chi Nhãn.

Liều! Vương Giả Thiên Hạ nhanh chóng tới gần Nhiếp Ngôn, hắn nhào tới sau gáy Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn cảm giác được chủy thủ sắc bén đâm thẳng ở phía sau, lập tức nghiêng người, tránh Muộn Kích của Vương Giả Thiên Hạ, đổi sang cầm ngược chủy thủ, Phản Thủ Bối Thứ.

Vương Giả Thiên Hạ công kích thất bại, thân hình từ từ hiện ra. Động tác của Nhiếp Ngôn thật nhanh!

Vương Giả Thiên Hạ dịch bước, nhanh chóng né tránh công kích của Nhiếp Ngôn. Kỹ năng Đại Đạo tặc, Huyễn Ảnh Bộ! Sau khi tránh thoát công kích của Nhiếp Ngôn, hắn thi triển Xuyên Thứ, đâm vào mạng sườn Nhiếp Ngôn.

Lần đầu giao thủ với Nhiếp Ngôn, Vương Giả Thiên Hạ hết sức tập trung. Dưới công kích sắc bén của Nhiếp Ngôn, hắn cảm thấy vô cùng áp lực

Cuồng Tặc Niết Viêm, quả nhiên là khác biệt.

Nhiếp Ngôn tỏa ra khí thế cường đại tự tin, bễ nghễ thiên hạ, cho dù gặp bất cứ tình huống nguy hiểm nào cũng có thể tỉnh táo đối phó. Chỉ có như vậy mới có thể phát huy tối đa thực lực bản thân.

Nhiếp Ngôn thi triển Tật Phong Bộ tránh thoát Xuyên Thứ của Vương Giả Thiên Hạ, lùi ra 15, 16m. Hắn hiện hình, xoay người nhìn Vương Giả Thiên Hạ. Huyễn Ảnh Bộ và Xuyên Thứ làm hắn có một cảm giác đã từng gặp.

Cho nên hắn không công kích tiếp mà nhanh chóng tách ra.

Nhiếp Ngôn dừng bước, cách Vương Giả Thiên Hạ 15, 16m (thề là bố biết rồi, lảm nhảm mãi). Hai đứa nhìn nhau.

Trong đầu Nhiếp Ngôn hiện lên vô số ý niệm, Thứ Đao?

Động tác của hai người khá tương tự làm Nhiếp Ngôn hoài nghi. Hắn nghĩ tới một vài tin tức. Thứ Đao và Vương Giả Thiên Hạ có điểm tương đồng. Bọn họ đều có một đám huynh đệ. Kiếp trước có lời đồn, đám huynh đệ của Vương Giả Thiên Hạ bị Phá Thiên đánh, thằng này đi báo thù. Sau khi giết chết Phá Thiên, Vương Giả Thiên Hạ liền bỏ Tín Ngưỡng rồi biến mất. Lúc bắt cóc Tạ Dao, Thứ Đao và Quỷ Hỏa nói chuyện với nhau, Nhiếp Ngôn nhớ rõ tình huống của Thứ Đao, khá giống với Vương Giả Thiên Hạ.

Chẳng lẽ là cùng một người?

“Chúng ta đánh cuộc nhé, có hứng thú không?” Nhiếp Ngôn quyết định, bất kể tốn như thế nào, nhất định phải thu Vương Giả Thiên Hạ làm thủ hạ. Bất kể Vương Giả Thiên Hạ hay Thứ Đao!

“Như nào?” Vương Giả Thiên Hạ ngó Nhiếp Ngôn. Hắn có phần giật mình, không ngờ Nhiếp Ngôn mới giao thủ với hắn hôm qua lại là Cuồng Tặc Niết Viêm. Cuồng Tặc Niết Viêm là ai vẫn là bí ẩn của tất cả mọi người. Nhiếp Ngôn không hề công khai nên rất ít người biết. Hắn và Nhiếp Ngôn đã đọ sức trong thực tế, vẫn còn nhớ như in một số động tác của Nhiếp Ngôn. Hắn nhớ đến cả một số thói quen nhỏ. Đây là cảm giác cường đại rèn luyện từ chiến trường.

Mới chỉ giao thủ qua hắn đã có thể chắc chắn Niết Viêm chính là Nhiếp Ngôn!

“Chúng ta PK trong khu vực 100m2, một ván phân thắng bại.” Nhiếp Ngôn nói. Thứ Đao là lính đánh thuê, mỗi lính đánh thuê đều có một giá tiền. Hắn tự tin, tập đoàn Nhiếp Gia có thể bỏ ra số tiền này.

“Thắng thì sao mà thua thì sao?” Vương Giả Thiên Hạ hỏi, hắn muốn nhìn xem Nhiếp Ngôn đang tính toán gì.

“Nếu ta thắng, từ này về sau ngươi hiệu trung với ta, cánh cửa của Ngưu Nhân Bộ Lạc luôn chào đón ngươi. Bốn chương của Trật Tự Chi Chương trên người ta thuộc về ngươi, còn nhóm huynh đệ của ngươi, trước tiên ta sẽ xếp họ vào phân hội của Ngưu Nhân Bộ Lạc, khi nào đủ thực lực thì sẽ gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nếu ta thua, bốn chương của Trật Tự Chi Chương vẫn thuộc về ngươi, ta sẽ đưa thêm cho ngươi viên Tà Ác Bảo Châu để chuyển chức thành Thánh Ảnh Vũ.” Nhiếp Ngôn cười nhìn Vương Giả Thiên Hạ. Nhìn hắn cười mà cứ thấy gian vê lù.

Ai cũng thế, thắng thua đều có bốn chương Trật Tự Chi Chương. Ai lại từ chối chuyện tốt như thế chứ!

Vương Giả Thiên Hạ ngẩn người, nghi ngờ nói: “Ngươi có lợi gì chứ?” Cho dù thắng hay thua, Nhiếp Ngôn đều phải giao bốn chương Trật Tự Chi Chương.

“Chỗ tốt á? Chỉ cần ta thắng, ngươi liền là người của Ngưu Nhân Bộ Lạc, thế thì ta tặng ngươi bốn chương của Trật Tự Chi Chương cũng có sao! Trang bị là cái vẹo gì!” Nhiếp Ngôn nói hào sảng. Đối với hắn, trang bị muốn là có, hắn chẳng quan tâm bốn chương Trật Tự Chi Chương. Ngoài ra hắn còn phân tán sự chú ý của Vương Giả Thiên Hạ. Dường như thằng này còn chưa rõ bẫy rập trong lời nói của Nhiếp Ngôn, trong lòng hắn còn có toan tính khác.

Riêng việc kiếp trước Vương Giả Thiên Hạ giận dữ vì huynh đệ, mạo hiểm giết chết Phá Thiên cũng đủ để Nhiếp Ngôn tin tưởng Vương Giả Thiên Hạ có thể tín nhiệm, không bội tín.

“Tốt, vì những lời này của ngươi, ta cá. Nhưng ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Ta sẽ không nương tay. Nếu ta thắng, ngươi sẽ chẳng còn gì. Còn ta thua, ta sẽ thực hiện ước định.” Vương Giả Thiên Hạ trịnh trọng nói. Hào khí của Nhiếp Ngôn đã ảnh hưởng hắn. Khó trách Nhiếp Ngôn có thể làm Ngưu Nhân Bộ Lạc đồng lòng như một. Chỉ bằng những lời nói này, cho dù Nhiếp Ngôn thua, hắn cũng sẽ gia nhập Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Hắn rất muốn hỏi, tại sao Nhiếp Ngôn lại tín nhiệm hắn như vậy? Nếu hắn không giữ lời, cầm bốn chương mở đầu Trật Tự Chi Chương chạy mất thì chẳng phải Nhiếp Ngôn mất cả chì lẫn chài sao?

Nhiếp Ngôn thành thật với hắn như thế làm hắn rất cảm động. Hắn sẽ không phụ lại sự tín nhiệm này.

“Ta động thủ!” Vương Giả Thiên Hạ trầm giọng nói, vung chủy thủ nhanh như gió, lao về phía Nhiếp Ngôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.