Diệt Nhân

Chương 201: - Chương 201TA CHỜ CHÀNG




Phật quang điều này Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, một người ngưng diễn ra. Là một thanh niên, một thanh niên mặc áo lam, một thanh niên tóc đen, thanh tú.

Là hắn.

Trần Lạc.

- Ngươi...!

Vân Khởi bị nhốt trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh khi thấy Trần Lạc thì mặt dữ tợn, giương nanh múa vuốt muốn đồng quy vu tận nhưng vô dụng. Mặc cho Vân Khởi vùng vẫy vẫn không thoát khỏi Phục Hy Tứ Tượng đỉnh được, gã rít gào khỏi tại sao.

Trần Lạc không trả lời, chỉ nhìn Vân Khởi.

Không biết qua bao lâu, Vân Khởi ngừng gầm rú, thân hình của gã càng lúc càng mơ hồ. Vân Khởi chợt cười, gã cười to, tiếng cười tuyệt vọng.

Vân Khởi cười phá lên:

- Tất cả tướng đều là hư vọng, ha ha ha ha ha ha!

- Thì ra là vậy... Thì ra là vậy... Thì ra là vậy... Tốt, ha ha ha, tốt thật! Giả... Từ lúc ban đầu đều là giả. Thì ra là vậy... Ha ha ha, ngay từ đầu không có chìa khóa mở căn nguyên gì, từ lúc bắt đầu đã không có.

- Ngay từ đầu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh là cạm bẫy ngươi đặt ra để tiêu diệt ta. Vì điều này ngươi không tiếc chô ngiaáu bản ngã của mình trong đó, ha ha ha, vì dụ ta vào... Ha ha... Ha ha ha... Ha ha ha! Cạm bẫy, ngay từ đầu Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đã là một cái bẫy, ha ha ha...

- Ngươi biết trong vũ trụ này không thể giết ta nên từ đầu đã bày ra Phục Hy Tứ Tượng đỉnh đúng không? Ha ha ha... Hết thảy đều là giả, là giả... Từ lúc ban đầu chính là giả... Vì để ta tin tưởng là thật mà ngươi... Từ bỏ bản tôn của mình, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này, ha ha ha ha ha ha!

- Ha ha! Từ lúc ban đầu chính là giả, ta cứ tưởng ngươi vào vũ trụ vì muốn kéo lại nhóm Nữ Oa, ha ha ha... Hiện tại ta mới biết ngươi từ bỏ bản tôn dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này không vì níu kéo Nữ Oa mà là vì giết ta! Từ lúc ban đầu ngươi chỉ muốn giết ta!

- Ha ha ha! Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế... Những nữ nhân yêu ngươi suâ sắc hóa ra chỉ là quân cờ của ngươi. Ngay từ đầu ngươi đã lợi dụng bọn họ. Ngươi biết bọn họ muốn thể nghiệm cuộc sống Sáng Thế giả, ngoài miệng ngươi ngăn cản, khuyên nhu bọn họ nhưng trong lòng thì nghĩ khác.

- Khi bọn họ thật sự khởi động lại căn nguyên vũ trụ, ngươi có năng lực ngăn cản nhưng ngươi không làm. Ngươi chọn tương kế tựu kế, bởi vì điều này vốn nằm trong kế hoạch của ngươi, để ta tin ngươi vào vũ trụ này không phải vì tiêu diệt ta mà vì nhóm Nữ Oa.

- Ha ha ha! Lợi hại! Thật là lợi hại!

- Vì để ta tin, ngươi không tiếc buông bỏ bản tôn, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này.

- Vì để ta tin tưởng, ngươi cố ý làm như vậy. Lúc ngươi hóa thân Phục Hy thì đã tỉnh, ngươi luôn giả bộ. Ngươi đến gần Nữ Oa, bảo vệ nàng. Cuộc chiến giữa Nữ Đế và Nữ Oa. Thiên địa nhân thần ma đại chiến... Ha ha ha! Ngươi bị trấn áp trong địa ngục... Ha ha... Mọi thứ nằm trong dự tính của ngươi phải không?

- Ngươi làm như vậy vì để nhân quả tự nhiên sinh ra, vì khiến ta tin trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chôn giấu chìa khóa mở ra căn nguyên vũ trụ, ha ha ha ha ha ha!

Vân Khởi cười to, tiếng cười yếu dần, gã sắp tan biến.

Vân Khởi nhận ra điều đó, gã nói:

- Được rồi... Ngươi thắng... Cuối cùng ngươi thắng... Ta... Dù gì được ngươi sáng tạo ra, không đấu lại ngươi... Ngươi thắng... Có thể cho ta biết khi nào ngươi phát hiện ra ta tồn tại không?

- Khi ngươi sinh ra thì ta đã biết.

- Tại sao lúc đó không tiêu diệt ta?

- Các ngươi là sinh mệnh thứ nhất sinh ra trong vũ trụ, còn là căn nguyên vũ trụ sinh ra, ta không nhẫn tâm giết ngươi.

- Vậy tại sao sau này quyết định giết ta?

- Lúc ngươi phong ấn hóa thân ám sinh ra cùng ngươi đã lộ ra dã tâm của ngươi.

- Khôn sống mống chết, tự nhiên diễn biến, ngươi sáng tạo vũ trụ bản tâm chính là như vậy, ta làm như thế có gì sai?

- Ngươi không sai, là ta sai. Cho nên ta phải bỏ đi bản tôn, dùng thân phận sứ giả nguyên thủy sinh ra trong vũ trụ này bù đắp lại sai lầm của ta.

- Tiêu diệt ta là bù đắp lại sai lầm của ngươi sao?

- Không tiêu diệt ngươi mà là căn nguyên vũ trụ này. Căn nguyên vũ trụ không nên từ ta sáng tạo, ta sáng tạo vũ trụ này trộn lẫn nhiều nhân tố cá nhân, chẳng những ảnh hưởng vũ trụ diễn biến, cũng khiến vũ trụ hủy diệt. Ngươi chính là một trong những sai lầm, ta hy vọng căn nguyên vũ trụ do tự vũ trụ diễn biến ra.

- Nói vậy khi ngươi tiêu diệt ta xong sẽ hủy diệt vũ trụ?

- Không phải hủy diệt mà là trọng sinh, bây giờ trọng sinh.

- Ta... Sắp biến mất...

Vân Khởi ở trong Phục Hy Tứ Tượng đỉnh thân hình mơ hồ như có như không, suy yếu hỏi:

- Trước khi ta biến mất có thể... Trả lời câu hỏi cuối được không? Ngươi... Còn có thể quay về không?

- Không về được.

- A... Ha... Tốt... Tốt... Tốt...

Vân Khởi liên tục nói mấy chữ tốt rồi biến mất, hoàn toàn biến mất.



Mảnh đất hư vọng.

Đây là nơi mọi thứ bắt đầu,cũng là điểm kết thúc tất cả.

Trần Lạc khoanh tay đứng, ngước nhìn Hư Vọng chi phật trước mặt.

Bên cạnh, ba Sáng Thế giả Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế yên lặng đứng nhìn, nhưng ba người biểu tình cực kỳ khó xem. Tâm tình của ba người rất phức tạp, đến nỗi không biết nên nói cái gì, nên làm cái gì.

Không ai ngờ sẽ là kết cuộc này, đặc biệt Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế. Ba nàng khó chấp nhận nhất là ngay từ đầu Trần Lạc đã lên kếh oạch tất cả, các nàng luôn bị hắn lợi dụng. Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế không chịu nổi sự thật này, nhưng ba người không mở miệng hỏi. Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế biết tuy bị Trần Lạc lừa gạt nhưng chính bọn họ gieo gió gặt bão.

Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế đứng trong mảnh đất hư vọng, quá khứ như mây khói thoáng qua trong đầu. Ba người nhớ chuyện ngày xưa. Lúc ây bọn họ đòi vào vũ trụ này, đòi thể nghiệm cuộc sống Sáng Thế giả cho bằng được. Ban đầu Trần Lạc đã khuyên nhu Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế, ngăn cản bọn họ. Trước khi Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế khởi động lại vũ trụ, Trần Lạc dốc hết sức ngăn cản các nàng.

Nếu nói Trần Lạc lợi dụng bọn họ chẳng bằng bảo là tự Nữ Oa, Nữ Vu, Nữ Đế gbieo gió gặt bão, không thể trách hắn.

Đúng vậy, không trách được.

Nữ Oa biết, Nữ Đế biết, Nữ Vu cũng biết, thậm chí biết Trần Lạc làm như vậy vì bất đắc dĩ. Làm như thế mới lừa được Vân Khởi, khiến gã tin là thật.

Bọn họ biết, ba người biết hết.

Nhưng biết thì biết, chấp nhận hay không lại là chuyện khác. Không ai hy vọng chính mình bị lừa, đặc biệt là bị nam nhân mình yêu lừa. Dù tất cả toàn do chính mình gieo gió gặt bão vẫn rất khó chấp nhậ.

Nữ Oa không kiềm được mở miệng hỏi:

- Ngay từ đầu ngươi đã lợi dụng chúng ta... Đúng không?

Trần Lạc không đáp, hắn im lặng.

Nữ Vu bật cười lẩm bẩm:

- Uổng công chúng ta nhiều năm qua luôn áy náy với ngươi, cho rằng ngươi từ bỏ bản tôn hóa thân sứ giả nguyên thủy vào vũ trụ này là vì chúng ta. Thì ra... Tất cả là ngươi lên kết hoạch hết.

Nữ Đế lạnh lùng cũng không nhịn được:

- Lừa đảo, ngay từ đầu ngươi đã lừa ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.