Diệt Nhân

Chương 12: - Chương 12BÀ NGOẠI




Người còn lại mặc chiến giáp màu đen, dáng người khôi ngô, râu tóc nồng đậm, thần sắc cương nghị, tựa như một thanh thần kiếm thẳng tắp, xuyên thẳng thương khung, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, mục như tinh không, có một loại khí tức phóng khoáng.

- Dĩ nhiên là Khương Vô Địch?

Có người kinh hô một tiếng, trong ánh mắt mang theo một tia chấn kinh.

- Một trong tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, Vô Địch Thiên Vương Khương Vô Địch, một đời trẻ tuổi mạnh nhất của Khương tộc, hắn sao sẽ tới nơi này? Chẳng lẽ là vì Khương Tư Nam?

Trong ánh mắt Vương Xà lộ ra một tia kiêng kị, thầm suy nghĩ nói.

Khương Vô Địch này, thiên tư không tính yêu nghiệt, thậm chí có thể nói là bình thường, ở trong tám vị Tiểu Thiên Vương tuổi là lớn nhất, nghe nói đã hơn năm mươi tuổi.

Nhưng đối với hắn, có thể dùng có tài nhưng thành đạt muộn để hình dung.

Khương Vô Địch tư chất thường thường, nghe nói thời điểm hắn 50 tuổi, vẫn còn là Thông Thiên Cảnh viên mãn, không có đột phá Vương giả, nhưng sau 50 tuổi, hiển lộ ra thiên tư kinh thế hãi tục, cơ hồ là một năm một tiểu cảnh giới, hôm nay không đến 60 tuổi, liền đạt đến nửa bước Chí Tôn!

Có thể nói, hắn dùng không đến mười năm, từ Thông Thiên Cảnh viên mãn, đột phá nửa bước Chí Tôn, vô cùng khủng bố, coi như là thiên tài yêu nghiệt của Cổ Tộc khác cũng làm không được.

Trong tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, Vô Địch Thiên Vương Khương Vô Địch bài danh thứ hai, gần với yêu nghiệt của Độc Cô gia, uy danh hiển hách của hắn tất cả đều là ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên giết ra, coi như là cường giả Ngoại Vực dị tộc, cũng biết hung danh của hắn.

Nghe nói, hắn giống như Ma La Thiên, đều từng ở trong tay cường giả Chí Tôn trốn chạy!

- Nữ tử bên người Khương Vô Địch kia, chẳng lẽ là Cơ tộc Cơ Hàn Nguyệt? Đồng vị ở trong tám vị Tiểu Thiên Vương! Nghe nói tâm của Cơ Hàn Nguyệt đã thuộc Khương Vô Địch, hôm nay xem ra rất có thể là thật sự a!

Có người cười hắc hắc, nhìn nữ nhân bên người Khương Vô Địch suy đoán.

- Khương Vô Địch Đại ca đến rồi? Ha ha ha, còn có Hàn Nguyệt tỷ tỷ cũng tới, cái này có trò hay để nhìn, đợi lát nữa nhất định bảo Vô Địch Đại ca hảo hảo giáo huấn Tổ Tú cùng Mộ Dung Thịnh thoáng một phát!

Khương Yên Nhi cao hứng bừng bừng nói, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.

Coi như trầm ổn như Khương Ngọc Khanh, lãnh khốc như Khương Thiết, giờ phút này trong ánh mắt cũng lộ ra sùng kính cùng kích động, hiển nhiên Khương Vô Địch ở trong lòng bọn họ có địa vị cực cao.

Sưu sưu sưu!

Khương Vô Địch cùng Cơ Hàn Nguyệt bỗng nhiên lăng không mà lên, từ trong Hư Không bảo thuyền ngang trời bay đến, phía sau bọn hắn hào quang sáng chói, kiếm quang rực rỡ tươi đẹp, vô số cường giả rậm rạp chằng chịt theo ở phía sau.

Một đám là cường giả mặc chiến giáp kim sắc, một đám là cường giả mặc chiến giáp xích sắc, hai phe phân biệt rõ ràng, khoảng chừng hơn nghìn người, khí tức vô cùng cường đại, khuôn mặt lạnh lùng, tản ra khí tức thiết huyết sát phạt.

Cơ tộc Kim Giáp vệ, cùng với Khương tộc Thái Dương vệ, hàng lâm ở trên không!

Thái Dương vệ, chính là một trong Cửu Dương chư vệ của Khương tộc, là một trong mấy lực lượng tinh nhuệ nhất Khương tộc.

Khương tộc tổng cộng có Cửu Dương chín vệ, tăng thêm Ngọc Hoàng vệ tinh nhuệ nhất, trong đó Ngọc Hoàng vệ thống lĩnh là Khương Thọ Quang.

Mà Khương Vô Địch, là Thái Dương vệ Đại thống lĩnh!

Cửu Dương chín vệ của Khương tộc, đều thuộc về Khương Thái Xung lão tổ quản hạt, nhưng cũng sẽ thường xuyên được dẫn vào chiến trường Thiên Ngoại Thiên thí luyện, Thái Dương vệ yếu nhất cũng là Vương giả.

Giống như 500 Thái Dương vệ sau lưng Khương Vô Địch, cả đám sát khí trùng thiên, không thiếu cường giả Hoàng đạo, những Thái Dương vệ này phối hợp khăng khít, am hiểu hợp kích, nếu 500 Thái Dương vệ đồng thời ra tay, ngoại trừ cường giả Chí Tôn, dưới Chí Tôn căn bản không người có thể ngăn!

Cơ tộc Kim Giáp vệ cũng vô cùng cường đại, hơn nữa bởi vì Khương tộc cùng Cơ tộc quan hệ rất tốt, cho nên lưỡng vệ tầm đó cũng đều hiểu biết, hôm nay đi theo Cơ tộc Tiên Tử, đệ nhất thiên kiêu Cơ Hàn Nguyệt tới đại lục này.

Chứng kiến Khương Vô Địch, nhãn quang lạnh như băng của Ma La Thiên lóe lên, hiện ra một tia chiến ý cuồng nhiệt, hắn lạnh lùng nói:

- Khương Vô Địch, ngươi sao sẽ tới nơi này? Chẳng lẽ là muốn cho tất cả Thái Dương vệ của ngươi đều gãy ở chỗ này sao?

Khương Vô Địch cởi mở cười cười, khuôn mặt cương nghị, ánh mắt sáng ngời, nhìn Ma La Thiên chiến ý dâng trào nói:

- Ma La Thiên, trận chiến lần trước chưa đủ nghiền, đã ở chỗ này gặp được, không bằng ta và ngươi tái chiến một hồi như thế nào? Về phần Thái Dương vệ của ta, dựa vào đám ô hợp dưới tay ngươi, chỉ sợ không làm gì được bọn hắn a?

- Cái gì? Khương Vô Địch lại cùng Ma La Thiên chiến qua một lần? Không biết hai người thắng bại thế nào?

Ánh mắt của Tổ Tú lóe lên, trong nội tâm có chút chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Khương Vô Địch cùng Ma La Thiên trong hư không.

Ma La Thiên ma uy hừng hực, khí thế ngập trời, để cho Tổ Tú cũng cảm thấy áp lực thực lớn, mặc kệ hắn có nguyện ý thừa nhận hay không, hắn cũng biết, chỉ sợ mình không phải đối thủ của Ma La Thiên.

Nhưng mình cùng Khương Vô Địch đồng liệt tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, nếu Khương Vô Địch có thể chính diện chống đỡ Ma La Thiên, chỉ sợ sẽ để cho trong lòng của hắn cực kỳ không thoải mái.

Ma La Thiên nhàn nhạt nói:

- Cái gọi là tám vị Tiểu Thiên Vương của Thiên Đế Sơn, trừ ngươi cùng Độc Cô Kiếm Ma coi như không tệ, mặt khác chỉ là có tiếng không có miếng mà thôi! Lần trước đại chiến, xác thực chưa phân ra thắng bại, nhưng lúc này đây chỉ sợ liền không nhất định rồi!

Ánh mắt của Mộ Dung Thịnh cũng chấn động, trong ánh mắt mang theo một tia ngưng trọng.

Khương Vô Địch vậy mà vẫn thật sự cùng Ma La Thiên chiến ngang tay? Vậy hôm nay chiến lực của hắn, đến cùng đạt đến loại tình trạng nào?

- Ha ha ha... như ngươi mong muốn!

Khương Vô Địch cười ha ha, khí thế toàn thân cổ đãng, có một loại khí tức phóng khoáng dâng lên.

- Khương đại ca, Ma La Thiên chiến lực bất phàm, cẩn thận một chút!

Cơ Hàn Nguyệt mặc vũ y, phiêu phiêu dục tiên, thanh âm phiêu miểu mà không linh, mắt to như tinh thần ân cần nhìn Khương Vô Địch, nói khẽ.

- Hàn Nguyệt muội muội yên tâm!

Khương Vô Địch mỉm cười, không có nhiều lời, nhưng trong ánh mắt dâng trào chiến ý, lại tỏ rõ tự tin trong lòng của hắn.

Cơ Hàn Nguyệt nhẹ gật đầu, mang theo Kim Giáp vệ cùng Thái Dương vệ thối lui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.