Điệp Phi Hà Sứ

Chương 4: Hoa dã quỳ 2




Xong việc là có thể lấy tiền, ai đều biết rõ vậy. Quan trọng là Lục Thiếu Hoa cố ý nhấn mạnh, tiền thưởng sẽ được chia luôn sau khi kết thúc hành động. Điều này càng thể hiện là hành động lần này không tầm thường. Đúng thế, hành động chấm dứt thì có thể lấy tiền, không giống như trong công ty tài chính Phượng Hoàng, cuối năm mới có thể lĩnh tiền thưởng.

Lúc Lục Thiếu Hoa lý giải điều này, bốn người cũng cười, đương nhiên, cười một hồi, bọn họ cũng không dám cười quá mức, dù sao, Lục Thiếu Hoa là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, bên ngoài thì thân thiện, nhưng ông chủ phải có uy nghiêm của ông chủ.

Vì thế, sau khi cười, mọi người đều nghiêm túc, cam đoan với Lục Thiếu Hoa.

Với sự cam đoan của mấy người Lâm Nghị, Lục Thiếu Hoa rất vừa lòng, cho nên, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều, chỉ bảo bọn họ chuẩn bị, đợi đến ngày 1 tháng 2 sẽ bắt đầu hành đông. Tiếp theo Lục Thiếu Hoa rời tòa nhà Phượng Hoàng về biệt thự.

Trở lại biệt thự, Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Trần Quốc Bang hỏi về tình hình bên đó.

Trần Quốc Bang nói về tình hình bên đó, giọng điệu có chút kích động, cũng hơi vẻ nặng nề.

Lục Thiếu Hoa là người thế nào, nghe giọng Trần Quốc Bang có chút nặng nề, liền hỏi ngay, hóa ra tình hình bên kia không mấy lạc quan, sau khi giết tên thủ lĩnh, bắt đầu giết các tên còn lại thì không bạo lực mấy. nhưng sau đó đến gần cuối, thì khó khăn hơm. Nguyên nhân là tổ chức chia rẽ phân tán ra, trốn khắp nơi làm Trần Quốc Bang không biết làm thế nào.

Trần Quốc Bang tiến hành hành động lần này, sau lưng có hai mạng lưới tình bảo ủng hộ, một là Hổ Gầm, hai là tình báo nhà nước. Nhưng đó là ở địa phương nào còn Tây Tạng và Tân Cương thì là đại bản doanh của chúng, tình báo không thể biết hết cũng là bình thường.

Cũng vì tình báo không thể biết hết, làm cho anh ta không có sự ủng hộ của mạng lưới tình báo, hành động không thể triển khai như bình thường. Rơi vào hoàn cảnh giậm chân tại chỗ, thật xấu hổ.

Vì thế Lục Thiếu Hoa còn đặc biệt tăng thêm gián điệp vệ tinh, lợi dụng sự hỗ trợ của gián điệp vệ tình, tìm ra chỗ trốn của tổ chức chia rẽ, nhưng Trần Quốc Bang nói vệ tinh gián điệp không phải là vạn năng làm Lục Thiếu Hoa rút lại lời nói.

Đúng thế, vệ tinh gián điệp không phải là vạn năng, tuy rằng có thể theo dõi toàn thế giới, nhưng là theo dõi từ xa, một địa phương nhỏ không có khả năng theo dõi hết.

Nhưng như thế không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không có cách nào, theo Lục Thiếu Hoa biết, khi phóng lên vũ trụ có dùng tia hồng ngoại, có thể sử dụng tia hồng ngoại này để quyét toàn bộ.

Cho dù ở dưới đất, chỉ cần là không phải rất sâu, thì vệ tinh gián điệp sẽ có thể nhìn thấy, chụp ảnh được.

Lục Thiếu Hoa có thể nghĩ đến cách nào, Trần Quốc Bang chắc chắn có thể nghĩ được, nhưng chụp được ảnh rồi thì thế nào, từ vệ tinh đến trái đất cũng xa, ảnh cũng không rõ, không thể xác nhận xem đó có phải là thành viên của tổ chức chia rẽ hay không.

Cho nên Trần Quốc Bang nghĩ kế này không thể được.

Nhưng mà Trần Quốc Bang cho rằng không thể được không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa cảm thấy không được. Không, Lục Thiếu Hoa mỉm cười, bảo Trần Quốc Bang cho hắn thời gian hai ngày, sau hai ngỳ, hắn có thể đủ điều kiện thuận lợi để tiến hành hành động.

Trần Quốc Bang cũng hỏi Lục Thiếu Hoa dùng phương pháp gì nhưng Lục Thiếu Hoa không nói nhiều, chỉ cười cười, sau đó cúp điện thoại.

Quả thật, Lục Thiếu Hoa đã có biện pháp biện pháp này là từ trong trí nhớ kiếp trước của hắn. Kiếp trước của Lục Thiếu Hoa hắn đã xem rất nhiều phim, trong đó có phim về tình báo.

Trong đó công an hoặc tình báo có sử dụng một phần mềm, phần mềm này chức năng chủ yếu phân biệt các hình ảnh.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa đoán phần mềm này cũng không toàn diện, cũng không đủ mạnh.

Nếu Lục Thiếu Hoa làm ra một phần mềm có thể nhận diện hình ảnh đủ mạnh, sau đó sử dụng hình ảnh vệ tinh gián điệp thu được, sẽ tìm được chỗ ẩn náu thật sự của các thành viên tổ chức chia rẽ thôi.

Lục Thiếu Hoa tái sinh, nắm giữ rất nhiều tài nguyên, trong đó có tập đoàn phần mềm Phượng Hoàng. Tập đoàn phần mềm Phượng Hoàng không ngừng viết ra các phần mềm mới, gần như phần mềm cho các lĩnh vực, nên viết một phần mềm nhận diện hình ảnh là hoàn toàn có thể.

Không những có thể viết mà viết rất nhanh, bởi vì Lục Thiếu Hoa có thể lấy phần mềm hiện tại chính phủ đang sử dụng, sau đó sửa chữa lại, không đầy hai ngày có thể có một phần mềm mới mạnh mẽ hơi.

Lục Thiếu Hoa gọi điện cho anh trai hắn là Lục Thiếu Bằng, nói ra ý tưởng của mình. Sau đó hỏi Lục Thiếu Bằng xem bao lâu thì có thể viết ra một phần mềm như vậy.

Lục Thiếu Bằng cam đoan với Lục Thiếu Hoa, nếu tập trung lực lượng thì không đầy hai ngày có thể có phần mềm mới. Đương nhiên, hai ngày dù sao cũng quá ngắn, phần mềm viết ra không phải thật sự tốt. nếu muốn có một phần mềm nhận diện hình ảnh tốt, xem ra cần từ ba tháng đến nửa năm.

Nhưng hiện tại đang cấp bách, nên Lục Thiếu Hoa bảo Lục Thiếu Bằng viết ra một phần mềm có thể dùng được trước.

Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng giao cho Lục Thiếu Bằng một nhiệm vụ, đó là viết một phần mềm hoàn thiện, vì phần mềm hoàn thiện này có thể hoàn thiện thêm vệ tinh gián điệp.

Hai ngày trôi qua rất nahnh, hai ngày này đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, cuộc sống vô cùng bình yên, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng biết, sau bình yên là những mãnh liệt, không nói đến gì khác, chỉ cần nói đển tốc độ hoạt động của các công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Đầu tiên là công ty dầu mỏ Phượng Hoàng. Vì việc tiếp nhận sản nghiệp dầu mỏ của Tập đoàn tài chính Rockefeller, mấy ngày nay, các lãnh đạo công ty này đều nhận lệnh của Lục Thiếu Hoa chuẩn bị các bước cuối cùng.

Còn công ty tài chính Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đưa ra mệnh lệnh, thời gian đã là 29 tháng 1, còn hai ngày nữa là đến 1 tháng 2.Cũng là lúc tiến hành các bước chuẩn bị cuối cùng.

Khẩn trương, khẩn chương, ngoài việc khẩn trương ra thì không có cái gì khác.

Nếu hai ngày sau, mọi việc đã sắn sàng thì có thể bắt đầu hành động. Đầu tiên là công ty dầu mỏ Phượng Hoàng cử người đến Châu Âu tiếp nhận sản nghiệp dầu mỏ của tập đoàn tài chính rockefeller. Việc này cũng có nghĩa là hành động đã bắt đầu.

Rạng sáng 1 tháng 2 ở Hồng Kông, Lâm Nghị chỉ huy đưa năm tỷ bảy trăm hai mươi tỷ đô la tiến vào thi trường chứng khoán Mỹ, chuẩn bị tiến hành ngăn chặn Tập đoàn Morgan, cũng kết nói với người phụ trách việc của Tập đoàn tài chính Rockefeller. Hai bên tiến hành ăn ý.

Đúng vậy, làm tốt việc chuẩn bị, bởi vì ngày 1 tháng 2 của Mỹ đã là rạng sáng ngày 2 tháng 2 của Hồng Kông. Vì an toàn, tiến hành trước một ngày là tính toán của Lục Thiếu Hoa và Rockefeller con.

Sáng sớm ngày 1 tháng 2, Lục Thiếu Hoa cũng nhận được báo cáo của Lâm Nghị, báo cáo đã chuẩn bị xong hết, đợi ngày hôm sau khi thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch, hành động sẽ chính thức bắt đầu.

Lục Thiếu Hoa không nói gì thêm, dặn Lâm Nghị hãy tiến hành dứt khoát, đừng e dè, sau đó không nói gì nữa.

Công ty Tài chính Phượng Hoàng và Tập đoàn tài chính Rockefeller liên kết, hơn nữa Lục Thiếu Hoa nắm giữ trong tay chỗ yếu của Tập đoàn Morgan, muốn không bị tiêu giệt là khó. Hơn nữa năng lực của Lâm Nghị cũng không tồi, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn tin tưởng, hành động lần này sẽ có kết quả tốt.

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa rất tin.

Cùng là vì Lục Thiếu Hoa tin sẽ có kết quả hài lòng, cho nên, hắn tập trung toàn bộ vào đại lục, đợi tin tức từ tập đoàn Phần mềm Phượng Hoàng.

Hai ngày trước, Lục Thiếu Bằng vỗ ngực nói sẽ viết ra phần mềm trong hai ngày, nay đã đến hạn, cũng tới lúc hái quả.

Lục Thiếu Hoa buồn bã đợi ở biệt thự, nhìn ngoài thì có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong thì đang suốt ruột.

Thời gian chậm chạp trôi qua, khi đồng hồ điểm mười giờ đúng là lúc địa ủy động của Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng vang lên, nhìn số máy, Lục Thiếu Hoa phát hiện đó là anh trai mình. Lục Thiếu Hoa cảm thấy hồi hộp.

Không cần đoán cũng biết, Lục Thiếu Bằng gọi điện đến là báo tin vui.

Lúc Lục Thiếu Hoa nhận điện thoại cũng đúng như hắn dự kiến, phần mềm đã hoàn thành rồi, Lục Thiếu Hoa lập tức sắp xếp để gửi phần mềm sang Châu Phi, kết hợp với vệ tinh gián điệp.

Sau khi sắp xếp xong, Lục Thiếu Hoa mới gọi điện cho Trần Quốc Bang, nói cho anh ta biết, bảo anh ta liên hệ với bên Châu Phi, để lấy thông tin về tổ chức chia rẽ, sau đó tiến hành tiêu diệt.

Gián điệp vệ tinh có thêm phần mềm giúp đỡ, áp lực của Trần Quốc Bang giảm đi nhiều, hành động cũng thuận tiện hơn.

Cuối cùng, Trần Quốc Bang còn cam đoan với Lục Thiếu Hoa cho anh ta mười ngày, anh có thể loại bỏ hoàn toàn tổ chức chia rẽ. Đương nhiên, về việc này cũng có điều kiện, đó là vệ tinh gián điệp có thể tìm được vị trí ẩn náu của các thành viên tổ chức chia rẽ, nếu không không có cách nào.

Nhưng những con tép cũng không thể gây sóng lớn, Lục Thiếu Hoa cũng không sợ, cho nên, sau khi nghe Trần Quốc Bang nói, Lục Thiếu Hoa chỉ nói một câu.

- Cố gắng tiêu diệt.

- Đúng rồi, đại ca, tôi hỏi anh một người.

Cuộc trò truyện gần chấm dứt, Lục Thiếu Hoa lên tiếng hỏi

- Ai thế?

Trần Quốc Bang thấy lạ, người nào mà Lục Thiếu Hoa coi trọng vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.