Điệp Phi Hà Sứ

Chương 10: Cái chết của người tình trẻ




Gia tộc Rothschild đã hành động rồi, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói đây tuyệt đối không phải là tin tức tốt lành gì, mà ngược lại còn là tin tức xấu, chỉ là khi Lục Thiếu Hoa nghe nói gia tộc Rothschild thông qua những con đường khác nhau để mà thu mua dầu mỏ, sự việc cũng không có gì khác, nên Lục Thiếu Hoa cũng thấy yên tâm.

Con lốc tài chính đã tới gần, vào thời điểm này gia tộc Rothschild còn có thể bỏ ra một số tiền lớn để thu mua dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa không thể không khâm phục gia tộc giàu có như Rothschild.

Thật đúng là những kẻ lắm tiền, hay là bọn họ đầu tư mù quáng, vào thời điểm này, khủng hoảng vay nợ càng ngày càng mãnh liệt, đã ảnh hưởng đến toàn bộ nền kinh tế toàn cầu, khủng hoảng tài chính có xác suất bùng nổ rất lớn, nhưng lúc này gia tộc Rothschild lại bất ngờ bỏ tiền ra thu mua dầu mỏ.

Là do gia tộc Rothschild không biết hay là do gia tộc này quá nhiều tiền, nhiều đến mức họ có tự tin cho dù là nền tài chính đang bị khủng hoảng trầm trọng, bọn họ cũng không sợ xảy ra vấn đề về tài chính.

Có khả năng là có chuyên gia phía trước, cũng có thể có người hậu thuẫn phía sau, có một điều mà Lục Thiếu Hoa biết được rằng, gia tộc Rothschild bị diệt vong cách đây không lâu, mà Lục Thiếu Hoa chính là người tiêu diệt người của bọn chúng.

Hay là gia tộc Rothschild xem thường thực lực của Lục Thiếu Hoa, cũng nhìn nhận sai về tính cách của Lục Thiếu Hoa, môt khi xảy ra va chạm, như thế chính là chém giết nhau không ngừng nghỉ, mà lần trước đã va chạm với nhau một lần rồi, cuối cùng cũng thảm bại dưới tay Lục Thiếu Hoa mà chấm dứt va chạm.

Nhưng, sự việc không bao giờ kết thúc, ít nhất là trong suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa thì chuyện này vẫn chưa có hồi kết, đây là tính cách xưa nay của Lục Thiếu Hoa, cho nên trong thời gian ngắn này Lục Thiếu Hoa không có bất cứ hành động nào đối với gia tộc Rothschild, hoàn toàn là bởi vì Lục Thiếu Hoa đang đợi cơ hội có một cuộc tấn công sống chết.

Theo kết quả phân tích của thông tin tình báo, sở dĩ gia tộc Rothschild ráo riết thu mua dầu mỏ trong thời gian này, không thể không nói có một nguyên nhân là vì sợ dầu mỏ Phượng Hoàng chiếm cứ dầu mỏ nhiều hơn bọn họ, sẽ uy hiếp đến địa vị của bọn họ.

Đúng là như thế, dầu mỏ Phượng Hoàng đã tiếp nhận tất cả sản nghiệp dầu mỏ của tập đoàn tái chính Rockefeller, thực lực của dầu mỏ Phượng Hoàng ngày càng mạnh, lại thêm sự hợp tác với hoàng gia Ả rập và căn cứ Hổ Gầm cũng không ngừng thu mua dầu mỏ, giữ cho số lượng dầu mỏ đã đạt đến một con số khổng lồ.

Khi dầu mỏ đạt đến con số khổng lồ, lại thêm thực lực của tập đoàn Phượng Hoàng, khống chế dầu mỏ đã không còn là chuyện không tưởng nữa, mà là tồn tại thực sự, giả dụ hướng phát triển về mặt này là sự thật, chỉ cần mấy năm, tập đoàn Phượng Hoàng tuyệt đối có thể khống chế dầu mỏ trên toàn cầu.

Đã có phát sinh hình huống này, như vậy trong thời gian này gia tộc Rothschild đang thu mua dầu mỏ cũng không có gì là không hợp lý, bọn họ không dám hạ độc Lục Thiếu Hoa một lần nữa, chỉ lo căn cứ Hổ Gầm báo thù một lần nữa, như vậy buôn bán cạnh tranh bình thường có thể được không?

Nhưng mà gia tộc Rothschild vẫn xem nhẹ mộ vấn đề, đó chính là khủng hoảng kinh tế sắp bùng nổ rồi.

Lục Thiếu Hoa là một người tái sinh, hắn nhìn thấy sự việc này tương đối thông thấu, không phải thông thấu đơn giản như vậy, quả thực đều có thể nói là đã biết trước.cho nên, khi nhận đươc mênh lệnh thu mua dầu mỏ của gia tộc Rothschild, cảm giác đầu tiên của Lục Thiếu Hoa đây chính là chuyện xấu, nhưng sau khi suy nghĩ thấu đáo thì Lục Thiếu Hoa lại cảm thấy đây là tin tức tốt.

Chẳng lẽ không đúng hay sao? Gia tộc Rothschild đang bỏ ra biết bao nhiêu tiền của để thu mua dầu mỏ, Lục Thiếu Hoa càng có thể đi máy bay, phù hợp với kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thôi mà.

Gia tộc Rothschild đang tự đẩy mình vào con đường diệt vong.

Đây là kết luận cuối cùng của Lục Thiếu Hoa.

Thời gian qua đi, từng ngày từng ngày trôi qua, gần đây nhất Lục Thiếu Hoa đã giải quyết được tập đoàn Morgan và hai bộ phận của tập đoàn Goldman Sachs, thắng lợi hoàn toàn, trong lòng tự nhiên lúc nào cũng hỉ hả, nhưng khi thời gian bước vào tháng 4, vẻ phấn chấn của Lục Thiếu Hoa không thấy nữa, mà thay vào đó là sự buồn phiền trên mặt.

Ngày 15 tháng 4, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, đây tuyệt đối là một ngày đáng nhớ, bởi vì theo quyết định của thủ trưởng cao cấp số một, chuẩn bị công tác di chuyển nhà đã sắp xếp ổn thỏa, tiếp theo là chính thức khởi động.

Mà đúng vào ngày này, đích thân thủ trưởng số một gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa, bảo cho Lục Thiếu Hoa cố gắng sắp xếp thời gian qua Bắc Kinh một chuyến, tổ chức một cuộc họp, à, mà nói là cuộc họp, thực ra là không phải, mà là thủ trưởng cao tầng số một muốn biết chính xác đáp án từ miệng của Lục Thiếu Hoa.

Phạm vi động đất là bao nhiêu?

Đây là vấn đề cấp bách mà thủ trưởng cao cấp số một muốn biết, nếu Lục Thiếu Hoa nói ra phạm vi động đất, như vậy thủ trưởng số một sẽ thấy thân phận là thủ lĩnh cao cấp mà ra lệnh, bị xếp vào nhân dân bị giới hạn sẽ tiến hành di dân.

Mà thủ trưởng số một gọi Lục Thiếu Hoa đền Bắc Kinh với mục đích là mở cuộc họp chính là muốn biết được phạm vi, ông ta cũng muốn sắp xếp trước hành động tiếp theo sẽ làm gì.

Lục Thiếu Hoa tự nhiên cũng biết mục đích của thủ trưởng cao cấp số một, cho nên hắn cũng không từ chối, mà nói luôn câu trả lời, sau đó chạy đến trụ sở chính của ngân hàng Phượng Hoàng, sau đó lại vội vội vàng vàng trở về biệt thự, lên máy bay, bay đi Bắc Kinh.

Khi máy bay cá nhân của Lục Thiếu Hoa đáp xuống khu căn cứ quân sự của Bắc Kinh, thời gia đã hơn bốn giờ chiều, Lục Thiếu Hoa cũng không nói nhiều lời vô nghĩa, để phi công lái máy bay trực tiếp lái đến Trug Nam Hải.

Thủ trưởng số một rất sốt ruột, Lục Thiếu Hoa làm sao không biết,nếu biết thay đổi kế hoạch nhưng Lục Thiếu Hoa một tay tiến hành, đối với việc di dời dân cư, Lục Thiếu Hoa so với bất cứ kẻ nào cũng đều rất quan tâm, mà hôm nay Lục Thiếu Hoa không những sẽ mang một tin tức chuẩn xác, mà hắn còn mang lại thỏa thuận như lúc đầu.

20tỷ USD!

Đây là con số Lục Thiếu Hoa đề xuất chi viện cho kế hoạch di dời, nếu kế hoạch di dời đã bắt đầu, như vậy cũng là lúc Lục Thiếu Hoa thay đổi thỏa thuận, vì thế, thừa dịp hôm nay chạy đến thủ đô, Đường Khiêm dứt khoát sẽ đem tiền chạylại đây.

Tiến vào biệt thự làm việc của thủ trưởng số một, bên trong đã có rất nhiều người đã đến, toàn bộ đều là quan chức cao cấp của quốc gia, ngoài mấy ủy viên thường vụ cỡ bự ra, còn có một số lãnh đạo ở các khu quân sự đều có mặt, cái gì là phó tướng cấp cao của quốc gia cũng chất cả một đống.

Có thể nói, hôm nay đến nơi đây toàn bộ đều là cán bộ quan chức cấp cao của quốc gia, những người này mỗi khi ra ngoài đều là những nhân vật có uy thế.

Nhưng mà, hôm nay những người này lại phải đợi Lục Thiếu Hoa, có thể thấy Lục Thiếu Hoa cũng quan trọng đến mức độ nào, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không bị thân phận của những người này hù cho sợ mà ngược lại phong thái Lục Thiếu Hoa rất là ung dung.

Gật đầu bắt tay xem như chào hỏi, sau đó đám người mới ngồi xuống, mà diễn viên chính của ngày hôm nay là Lục Thiếu Hoa cũng ngồi xuống, nhưng chỗ ngồi của hắn dễ làm người ta chú ý, đó là ngồi ngay bên cạnh thủ trưởng số một.

Vị trí đặc biệt này dành riêng cho Lục Thiếu Hoa, vốn dĩ Lục Thiếu Hoa không muốn ngồi ở đây, nghĩ đến vai diễn chính ngày hôm nay của hắn, cũng không có từ chối, nên cũng thoải mái mà ngồi xuống.

Khi tự nhiên có tai họa trước mắt thì mọi người đều bình đẳng.

Lục Thiếu Hoa nghĩ như vậy, động đất vẫn còn một tháng nữa mới bắt đầu xảy ra, thời gian có thể nói là rất cấp bách, trong thời gian này nếu có để ý một vị trí náo đó, thì đó chính là có điểm gì đó nói không rõ ràng.

Tuy nhiên, Đường Khiêm sau khi ngồi xuống cũng không nói nói ngay, mà rút trong túi ra một xấp giấy.

Đừng hiều lầm, đó tuyệt đối không chỉ là một xấp giấy đơn giản như vậy, mà là một xấp chi phiếu, số tền trân chi phiếu không cần nói nữa, 20 tỷ USD, thuộc về chi phiếu của ngân hàng Phượng Hoàng, mà trước khi đến Bắc Kinh Lục Thiếu Hoa đã sắp xếp mọi chuyện, từ trụ sở ở Hồng Kông điều đến chi nhánh ngân hàng Bắc Kinh 20 tỷ USD tiền mặt, tổng cộng rút ra giao cho các cơ quan cao cấp quốc gia.

Nhẹ nhàng đặt xấp chi phiếu lên trên bàn, sau đó đẩy về phía thủ trưởng số một, như tỏ ý cho thủ trưởng số một tiếp nhận.

Thủ trưởng số một nhìn Lục Thiếu Hoa một cái, không tỏ ra khách khí, cấm lấy xấp chi phiếu, nhìn một chút, sau đó vốn không định làm cho sắc mặt thay đổi nhưng đột nhiên lại có chút biến đổi, đó là thần sắc kinh ngạc, tuy nhiên rất nhanh sau đó thủ trưởng số một lấy lại bình tĩnh, ông ta cầm xấp chi phiếu đưa cho người phía bên trái, ý đồ đó rất minh bạch, cố để cho mọi người đều nhìn thấy.

Xấp chi phiếu 20 tỷ USD được chuyền tay hết một vòng lại trở về trong tay thủ trưởng số một, thủ trưởng số một mới cẩn thận giao cho thư ký riêng, sau đó không nói gì, chỉ quay sang Lục Thiếu Hoa gật đầu, tỏ ý cám ơn.

Chi phiếu đã giao đi rồi, tiếp theo cũng đến lúc bắt đầu rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa dường như không tiến vào chủ đề chính, mà là nói những chuyện bên ngoài:

- Nhân dịp các vị đều ở đây, tôi muốn nói một câu, là liên quan đến tấm chi phiếu, 20 tỷ USD này để chi dùng cho kế hoạch di chuyển dân, chứ không phải dùng vào việc khác, cho nên, khi tiền được rút ra chi, một khi phát hiện ra có người tham ô sử dụng vào việc khác, như vậy tôi sẽ không khách sáo đâu nhé.

Ở kiếp trước, Lục Thiếu Hoa vẫn còn nhớ rõ khi động đất ở Vấn Xuyên, khắp nơi đều có quyên góp, nhưng đằng sau lại có một chuyện đó à tái chính không rõ ràng, một số cán bộ lấy tiền quyên góp mua xe này xe nọ.

Đây là cái gì? Đây là lấy tiền của công, lấy tiền quyên góp tai nạn của người ta làm của riêng, giống như loại người này, nếu lấy tính cách của Lục Thiếu Hoa, sẽ dem kẻ nào dám lấy tiền quyên góp đến sa mạc ở Phi Châu bỏ đói cho đến khi chết mới đủ cơn hả giận.

Ở kiếpnày, Lục Thiếu Hoa có tiền có thế, hắn muốn quản lý việc này cũng có thể quản được, nếu xuất hiện sự việc như trước đây, nói không chừng Lục Thiếu Hoa còn muốn quản chặt, nhìn xem những người này dám lấy tiền quyên góp của hắn đi sắm xe.

Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thể đợi đến khi sự việc xảy ra mới đứng ra xử lý, nhưng Lục Thiếu Hoa lúc này đã nói ra rồi, đây không thể không nói Lục Thiếu Hoa dự phòng trước cho bọn họ, về phần nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Sau lưng quan lớn kia không có một chỗ dựa, nếu xảy ra những sự việc này, sau lưng lại liên lụy đến vị trí đang ngồi hôm nay, như thế là làm khó cho Lục Thiếu Hoa rồi.

Hiện tại không giống như vậy, hôm nay Lục Thiếu Hoa đã nói trước, nếu thật sự như có chuyện này xảy ra, Lục Thiếu Hoa cũng không cần chào hỏi người ta, mà trực tiếp xuống tay cũng chẳng sao, đồng thời Lục Thiếu Hoa tin rằng, lúc đó đến thật sự, e rằng cũng chẳng có người nào dám nói ra, dù sao hôm nay Lục Thiếu Hoa đã nói ra những lời tàn nhẫn như vậy, cón nói trước mặt những quan chức cấp cao như vậy.

Mọi người nhìn tôi, tôi nhìn mọi người, toàn bộ đang dùng ánh mắt để biểu cảm, cuối cùng cũng có sự nhất trí, đều do thủ trưởng số một lên tiếng.

Lời nói của thượng tướng Lục mọi người đều đã nghe thấy, tôi cũng đồng tình với việc này, nếu thật sự có ai đó can đảm dòm ngó đến tiền quyên góp, nghiêm khắc trường phạt không tha.

Định âm điệu đã xong, thủ trưởng số một như khẳng đinh lại lời của Lục Thiếu Hoa, đem chuyện này ra nói sống chết thì tương lai mới không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đương nhiên rồi, đây cũng là ý kiến của thủ trưởng số một ủng hộ cho Lục Thiếu Hoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.