Diệp Gia

Chương 19




- Em trai Anny? Cậy ấy bao tuổi? - Bun hỏi

- Đang học đại học Harvard, năm sau ra trường kèm tấm bằng kinh doanh. - Anny nói.

- Gì? Sao lại là em Anny trong khi học cao hơn bọn mình? - Ken.

- Dễ thôi. Nhảy lớp - Anny nhún vai.

-----

Sau 2 tiếng đã có mặt tại chung cư X

- Mama..! - Anny run rẩy nói vọng vào trong phòng 707

- Anny? Mở cửa vào đi - giọng nói này là của một người đàn ông.

Anny đứng yên, không động đậy, trên người đổ hàng ngàn giọt mồ hôi. Nuốt nước bọt ừng ực, Anny run rẩy cầm tay nắm cửa bước vào. Sau đó quay qua đằng sau ra hiệu không ai được vào chỉ có Han được vào thôi. Han cũng run rẩy vì thấy được sát khí trong căn phòng. Lạnh.. Lạnh đến thấu xương.. Như khí lạnh ở dưới địa ngục.

Anny và Han nắm tay nhau bước vào, thấy một người đàn ông mặc Pijama xanh ngồi trên ghế sofa, tay cầm hộp bánh coi.... Tom & Jerry.

- Pa...pa... - Anny nhẹ nhàng gọi.

- Ngồi xuống đây ta hàn huyên - papa Anny không đưa mắt nhìn đứa con gái, chỉ chăm chăm vào TV.

- Papa... Có gì không ạ? - Anny gượng hỏi.

- không phải con muốn gặp mama có chuyện gì sao? - papa Anny hỏi lại.

- Dạ.. Cho con mượn 15 phòng của chung cư.. Được không papa - Anny hỏi nhanh vào vấn đề.

- Được.

- Thật.. Thật sao papa? - Anny ngạc nhiên

- Nhưng, với một điều kiện. - papa Anny bốc miếng bánh bỏ vào miệng và nhai.

- Vâng, điều kiện gì papa? - Anny hỏi.

- Trả lời hết tất cả câu hỏi của papa. Nói, con đã làm gì Jenny? - papa Anny bây giờ mới chịu nhìn đứa con gái.

- Thật sự bác muốn biết? - Han nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng.

- Hai con có quyền trả lời, không có quyền đặt câu hỏi. Nào, trả lời đi. - papa Anny chống cằm nhìn bọn trẻ.

- Giết Jenny - Han trả lời dứt khoát không ngần ngại.

- Tại sao? - papa Anny có vẻ không chút nào ngạc nhiên.

- Cháu nói rồi, chỉ cần đụng vào một cọng tóc của Anny, cháu sẽ không để yên. - Han trả lời.

- Được rồi. Cháu và các bạn ở ngoài có thể tự do lựa chọn phòng. Chung cư không cài mật khẩu. - papa Anny tắt TV và bước vào phòng ngủ. Hàm ý ở đây muốn đuổi khách. Anny lắn đầu thở dài ngao ngán ra cũng bước ra ngoài.

Bên trong phòng ngủ, một người phụ nữ tay ôm ngực, nước mắt chảy thành dòng.

- Nói đi.. Anny con gái tôi đâu? Con bé hiền lành thục đức đâu? - mama Anny nức nở nhìn chồng mình. Ông chỉ nhìn bà rồi đỡ bà lên giường thúc bà ngủ.

--

Tại nhà Danny.

- [ .. Không xong rồi không xong rồi.. Tại sao Jenny lại chết? Có khi nào người hãm hại là Anny? Không, không thể nào.. Vậy còn vụ cướp đoạt công ty.. Hay có khi nào Anny biết Jenny sẽ cướp công ty mà hãm hại.. Nếu vậy.. Mình thì sao? Không, nếu như vậy thì mình sẽ chết luôn rồi chứ không sống sờ sờ ở đây.. ] - Danny đi vòng vòng trong nhà lẩm bẩm.

* Quay lại 2 ngày trước. Vào thời điểm trước khi Jenny mất :

- [Danny.. Em có ý này.. Chúng ta hợp sức lật đổ ngôi vị tân chủ tịch của Anny, với số lượng phần trăm của anh và em gộp lại hơn cô ta được khoảng mấy phần trăm. Thêm những công vụ anh đem về cho công ty, như vậy, chức tân chủ tịch sẽ thuộc về anh. Anh thấy sao?] - Jenny ma mãnh hỏi.

- [Sao.. Sao có thể.. ] - Danny khá bất ngờ trước lời đề nghị này.

Cảm thấy Danny chưa đồng ý, Jenny ra sức dùng lời ngon ý ngọt, đâm thẳng vào vấn đề, đem chức chủ tịch ra làm tiền đề, chẳng bao lâu, Danny đã dính câu.

- [Vậy, kế hoạch sẽ là gì?] - Danny hỏi.

- [Như vầy....] - Jenny nói xong thì cả hai cùng bật cười.

* trở về hiện tại:

- [Hừ.. Làm sao.. Làm sao.. Ah.. Còn ba mẹ.. Ba mẹ từ lâu đã muốn đưa mình lên nắm toàn công ty.. Được.. Có đồng minh] - Danny nghĩ ngợi hồi lâu rồi cười.

--

Tại Mỹ.

- Ách xì.. Ách xì.. Ôi ôi mình bị cảm rồi sao - cậu con trai khá điển trai tên Kane lấy tay quẹt mũi. Rồi đưa tay vào túi áo bước đi ung dung.

- Ây.. Giật mắt trái là điềm xấu.. Sẽ có chuyện gì xảy ra với đời sống một thằng sinh viên nhảy lớp sắp ra trường như mình đây? Đừng bắt tôi thôi cái cuộc sống nhàn nhã tự do này.. - cậu con trai ấy ngước lên bầu trời đêm tối. Ngắm nhìn những vì tinh tú đang toả sáng như gọi mời một tương lai khá thú vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.