Điên Phong Đối Quyết

Chương 55: Đại thọ yến tổ mẫu (3)




Ăn xong bữa sáng, Tần Ngu đi ngủ bù, tối hôm qua lăn qua lăn lại mãi, cho nên bây giờ toàn thân đều đau nhức, xương cốt như muốn gãy rời ra.

Cả đêm qua Hứa Giang Nam đi tìm Tần Ngu, cả người đều là mồ hôi, rất nhớp nháp, nên trực tiếp mang quần áo đi vào phòng tắm.

Một ngày tốt lành và bình yên cứ như vậy mà bắt đầu, nhưng bọn họ không biết là, cứ bình yên không chút gợn sóng nào như vậy sẽ che giấu những cơn sóng ngầm rất lớn. Mà sau đó, cứ tưởng cứ bình yên trôi qua ngày như vậy, không ngờ lại phát sinh chuyện nghiêng trời lệch đất, tất cả dường như có một bàn tay vô hình thao túng, dẫn dắt bọn họ, từng chút từng chút một đi lệch ra khỏi quỹ đạo bình thường.

Ánh mặt trời càng lúc càng đi lên cao, mặc dù là đã vào mùa đông nhưng vẫn rất chói mắt.

Hứa Giang Nam đi từ phòng tắm ra, đầu tóc vẫn còn chưa lau khô, nước vẫn còn chảy trên trán, khuôn mặt thoạt nhìn rất đẹp trai và quyến rũ, anh cầm lấy cái khăn lông ở bên cạnh lau mái tóc rồi đi tới bên cạnh sofa.

Còn chưa kịp ngồi xuống, điện thoại di động trên bàn vang lên một hồi chuông.

Nhíu mày, cúi người, mở khóa, một loạt động tác diễn ra nhanh chóng như nước chảy mây trôi, rất thoải mái tự nhiên thể hiện ra một khí chất thanh cao, nếu khuôn mặt này ngay cả khi làm chuyện gì lén lút cũng đều rất mê người khiến cho người ta không thể rời mắt được.

Nhưng mà, sau khi nhìn thấy tin nhắn trên màn hình xong, những ngón tay thon dài đang lau mái tóc có chút khựng lại, sắc mặt hiện ra chút cảm xúc không rõ đứng người lên, dưới ánh mặt trời, làn mi dài và rậm khẽ run, con mắt đen nhánh giống như được nhuộm trong mực không hề chớp mắt, trên người mơ hồ lộ ra một chút khí lạnh.

Là số điện thoại của Tần Ngu.

Nội dung rất đơn giản, chỉ có một dòng chữ: Túi xách và điện thoại di động của Tần Ngu đang ở trong tay tôi, có thời gian tới lấy giúp cho cô ấy, địa chỉ là số bảy mươi hai đường Vân Sơn, Tống Mạc.

Trong lòng có chút khổ sở không nói ra được, sự thất vọng tràn ngập trong lòng, lúc ăn cơm Tần Ngu nói với anh là tối hôm ngủ trong phòng ở nhà bố mẹ. Mà bây giờ, anh lại nhận được tin tức, cô ngủ lại qua đêm trong nhà người đàn ông kia.

Cô đã nói dối anh.

Có lẽ là do cô không muốn anh hiểu lầm, nhưng mà anh tình nguyện nghe cô nói sự thật, như vậy thì ít nhất giữa bọn họ không có bí mật, ít nhất cũng chứng minh được cô nguyện ý thẳng thắn đối mặt với anh.

Mà bây giờ...

Ánh mắt Hứa Giang Nam mơ hồ một lúc rất lâu, sau đó, từ từ nhìn vào hai chữ cuối cùng Tống Mạc, người đàn ông kia anh chỉ nghe qua chứ chưa nhìn thấy, trong lòng anh như có một cái gai, mà bây giờ, anh ta dường như đang ở đây để …Khiêu khích anh sao?

Trước đây Tần Ngu có nói với anh là không nên trêu chọc vào người này, anh liền thuận theo ý của cô. Từ đầu tới cuối anh chỉ quan tâm duy nhất tới một mình cô, chỉ cần cô đồng ý ở lại bên cạnh anh, anh không để ý cô đã qua lại với ai, cũng không để ý chuyện người đàn ông khác xen vào mấy năm trong cuộc đời của cô, thậm chí anh cũng không để ý chuyện giữa bọn họ có một đứa con trai. Nhưng bây giờ nhìn lại, sự việc cũng không đơn giản như vậy, anh không để ý, nhưng người đàn ông này thì ngược lại chủ động trêu chọc tới anh. Cũng tốt, đã như vậy thì không bằng để cho chuyện này kết thúc một cách triệt để luôn.

Vẻ mặt rất bình tĩnh đặt điện thoại di động xuống, sự đau lòng từ đáy lòng cũng từ từ giảm đi.

Cho dù người đàn ông này đã xen vào trong cuộc đời cô mấy năm thì thế nào? Tần Ngu là của anh, anh sẽ không dễ dàng buông tay cô ra như vậy nữa, sẽ không bao giờ.

Thu hồi lại ánh mắt, lau tóc mấy cái, rồi lặng lẽ đi ra cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.